Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1422 - Chương 1429: Thần Điểu Thanh Loan

Chương 1429: Thần điểu Thanh Loan Chương 1429: Thần điểu Thanh LoanChương 1429: Thần điểu Thanh Loan

Trên sân thượng khách sạn, một cảm xúc mãnh liệt dâng tràn trong cơn mưa lớn.

Bốn người lưng thẳng tắp, hai gối quỳ dưới đất, vẻ mặt thành kính, hốc mắt phiếm lệ.

Tiêu Dương cất bước đi lên phía trước, đỡ thú vương Ly Lực Tiêu Cửu Giới lên.

- Các huynh đệ, đứng dậy cả đi.

Cho dù là mãnh thú thượng cổ cũng có tình cảm mãnh liệt.

Lúc này, ngay cả hốc mũi Tiểu Thần Long mập đứng sau lưng Tiêu Dương cũng cay cay.

Những giọt mưa thấm ướt đôi giày dưới chân, Tiêu Dương cùng mấy người anh em nhìn nhau cười lớn.

Tiêu Dương quyết định rồi, bắt đầu từ hôm nay, họ sẽ ở bên cạnh mình, họ cũng sẽ là tứ đại hộ pháp của Kiếm Tông!

Còn thế giới "Thượng cổ hồng hoang”, thế cảnh mình sáng tạo ra, mấu chốt quan trọng nhất, vẫn là lực khống chế.

Hai tâng biến hóa, lúc này Tiêu Dương cũng cực kỳ mong đợi không biết mình có thể sáng tạo được mãnh thú thượng cổ cường đại hơn không.

Ở Giang Tâm Minh Châu, tâm cảnh đã đột phá đến một cảnh giới mà mình cũng không biết, có một trải nghiệm kỳ lạ đã dẫn đến tâm cảnh lột xác. Bản thân Tiêu Dương lúc đầu cũng không cảm nhận được, nhưng sau khi Tổ Thần Cao Vạn Đằng nhắc nhở, Tiêu Dương cũng từ từ nhận ra, trên người mình thật sự đã có biến hóa vi diệu.

Huống hồ, mãnh thú thượng cổ lần trước Tiêu Dương sáng tạo vẫn là lúc vẫn chưa đột phá lên Kiếm Tiên. Giờ không những là Kiếm Tiên cấp hai mà còn đột phá Xi Vưu Luyện Thể tâng mười một. Cho dù tâm cảnh không lột xác, lực khống chế trong tay Tiêu Dương cũng có thay đổi.

Tứ đại hộ pháp đứng sau lưng hắn.

Cảm giác sáng thế.

Tiêu Nhược Nhược! Tiêu Thiên Hữu! Tiêu Cửu Giới! Tiêu Lỗi Thiên!

Quyển tranh kia từ từ mở ra.

Tối nay Tiêu Dương lên sân thượng, ngoài việc kiểm tra lại sức mạng đội quân mãnh thú "Thượng cổ hồng hoang" của mình, còn có một nguyên nhân nữa.

Tiêu Dương hít sâu, bình ổn lại cảm xúc.

Tiêu Dương cũng muốn thử xem, lực khống chế của mình có tăng lên không.

Mở xấp hình ảnh ra, những mãnh thú thượng cổ mạnh nhất xuất đầu tiên vẫn là Thao Thiết, Hỗn Độn.

Tâm cảnh cường đại, khiến cho khả năng khống chế Kiếm Lực của bản thân cũng vi diệu hơn, có thể phát huy uy thế Kiếm Lực kiếm tiên mạnh nhất lưu lại càng lớn hơn.

Một khi những mãnh thú thượng cổ cấp bậc này xuất hiện, e rằng xuất thế sẽ còn siêu việt hơn tất cả sức mạnh mãnh thú mà Tiêu Dương đang có hiện nay.

Áo trắng lóe lên, đứng trên quyển tranh, quyển tranh liên thông đến thế giới "Thượng cổ hồng hoang", Tiêu Dương lập tức cảm nhận được lực khống chế vi diệu.

Trong tay Tiêu Dương lóe lên thần quang, xấp hình ảnh mãnh thú thượng cổ xuất hiện giữa không trung. Tiêu Dương thở một hơi, bình ổn cảm xúc của mình.

Tiêu Dương nhăn trán, cười khổ, vẫn còn kém quá xa.

Đột nhiên, đồng tử Tiêu Dương co rút, cả người bất giác run lên, ánh mắt của hắn, tập trung vào một mãnh thú thượng cổ rất gân mấy trang đầu.

Sau ba nét bút, bức ảnh trước mắt ầm một tiếng rồi vỡ nát.

Tương truyền, Thanh Loan cùng loài với phượng hoàng.

Đương nhiên, Tiêu Dương cũng biết tạo ra những mãnh thú đó rất khó khăn, với lực khống chế của mình hiện tại cũng rất khó để hoàn thành chuyện này. Tiêu Dương vẫn như những lần trước, không kìm được sự hấp dẫn này, tiên bút trong tay lóe lên. Tiêu Dương điều chỉnh lại trạng thái, vẻ mặt bình tĩnh soạt soạt vung bút.

Mãnh thú thượng cổ cấp bậc này, đối với Tiêu Dương mà nói chỉ có thể cầu chứ không thể có. Tiêu Dương vừa lướt qua vài mãnh thú thượng cổ cùng cấp bậc với Thanh Loan, nhưng trong tích tắc nhìn thấy Thanh Loan, huyết dịch trong lòng Tiêu Dương như cuộn trào, một sự kích động không thể nào áp chế được, dường như trong đầu con vang lên tiếng hót không ngừng của Thanh Loan! Nhất định phải tạo ra Thanh Loanl

Phượng Hoàng thân điểu!

Vua của muôn chim.

Bầu trời đang mưa to bỗng vang lên một tiếng động khe khẽ.

Lông vũ xinh đẹp động lòng người, bề ngoài giống như chim khổng tước, tư thái đẹp và tôn quý.

Đôi cánh giang ra, dường như khí tức của loài chim cao quý nhất tràn ra khắp trời đất.

Thanh Loan.

Sợ rằng, ít nhất mình phải đạt đến Kim Tiên hậu kỳ, lực khống chế tăng lên thì mới có cơ hội sáng tạo ra những vương giả đỉnh phong trong mãnh thú thượng cổ như Thao Thiết.

Tiếng mưa to râm râm bên tai rơi xuống nên sân thượng.

Mấy trang đầu, mỗi một trang đều ghi chép về một mãnh thú thượng cổ thuộc hàng đỉnh phong, Tiêu Dương nhìn mà thèm thuồng, nhưng không thể làm gì được, chỉ có thể nén đau lật tiếp.

Lần lượt lật từng tờ trong quyển sách tranh "Thượng cổ hồng hoang”.

Đôi mắt Tiêu Dương nóng lên, nghiến răng.

- Là nói

Không thể không nói, lúc này thực sự Tiêu Dương hơi kích động.

Nếu hắn lựa chọn mãnh thú thượng cổ cấp bậc thấp hơn một chút, với lực khống chế sáng thế cảnh của hắn hiện tại, hoàn toàn có thể sáng tạo ra một đám mãnh thú có cấp bậc tương đương với Nam Hải Hồ Điệp, thế là đã tương đương với cường giả cấp Tiên Nhân rồi.

Nhưng Tiêu Dương lại lựa chọn Thanh Loan.

Một khi thất bại, lực khống chế đã tích lũy trong khoảng thời gian này sẽ tiêu hao gần hết, lại phải nghỉ ngơi một thời gian mới có thể thử tiếp tục tạo ra mãnh thú thượng cổ.

Nhưng Thanh Loan thực sự khiến Tiêu Dương quá động lòng.

Trong lòng hắn có một cảm giác mãnh liệt, mình nhất định có thể tạo ra Thanh LoanI Thần điểu Thanh Loan một khi xuất thế, sức mạnh của nó chắc chắn kinh người!

Chắc chắn có thể! Chắc chắn có thểt

Nhưng sâu trong lòng, cảm giác huyết dịch cuộn trào kia khiến hắn không thể dừng lại.

Tiêu Dương lại bắt đầu nhấc bút, ánh mắt nhìn vào thần điểu Thanh Loan trong xấp tranh, đôi mắt nhẹ nhàng khép lại, cứ thế này, mình căn bản không thể tạo ra được thần điểu Thanh LoanI

Tiêu Dương xua tay. Với cơ thể cứng cáp của hắn, đây cũng chẳng phải thương thế gì.

- Không saol

Đám Tiểu Thần Long đứng sau cực kỳ hoảng sợ.

Đồng tử Tiêu Dương co rút.

Muốn hoàn thành một bức ảnh thần điểu Thanh Loan, tám nét bút mới chỉ là một góc của tảng băng, nhưng mình lại thất bại ở nét bút thứ tám.

Khuôn mặt Tiêu Dương thoáng chút khó chịu, từ lúc bắt đầu thử đã thấy, hy vọng thành công cực kỳ nhỏ bé, thậm chí có thể nói là xa vời.

Tiêu Dương cắn chặt răng, vung bút lần thứ hai.

Tập trung toàn bộ tinh thần.

Nét bút thứ mười ba, bức tranh thần điểu Thanh Loan lại trực tiếp vỡ nát!

Lần này, cả người Tiêu Dương phải chịu một lực phản phệ cường đại, không khỏi phun ra một ngụm máu tươi.

- Chủ nhân!

- Ba bai

Lúc Tiêu Dương hạ xuống nét bút thứ tám, bức ảnh thần điểu Thanh Loan ầm một tiếng vỡ tan, hóa thành những mảnh ánh sáng.

Cánh tay Tiêu Dương dừng lại, đôi mắt lập tức mở ra, bút tiên soạt soạt soạt hạ xuống từng nét.

Chỉ một lát sau.

Tâm thần của Tiêu Dương hoàn toàn chìm đắm, bút tiên cầm trong tay, hai mắt khẽ nhắm lại, trong đầu hiện lên hình dáng thần điểu Thanh Loan, mỗi một chỉ tiết đều đã khắc sâu trong đầu Tiêu Dương, mỗi một nét xinh đẹp diễm lệ cũng đều hiện ra trong đầu Tiêu Dương.

Trên sân thượng khách sạn, trừ tiếng mưa rơi, xung quanh vô cùng yên tĩnh.

Nam Hải Hồ Điệp được Tiêu Dương sáng tạo trước khi đột phá Kiếm Tiên, là Tâm Lôi Cửu Kiếp. Sau khi Tiêu Dương đột phá Cánh Tay Thượng Thương lập tức tiến lên cấp bậc Tiên Nhân với thế như chẻ tre. Còn thân điểu Thanh Loan so với Nam Hải Hồ Điệp đâu chỉ mạnh hơn một cấp.

Một giọng nói kỳ lạ vang vọng trong linh hồn.

- Hay là cảnh giới của mình thấp quá.

Tiêu Dương cười khổ lắc đầu tự nói.

- Thanh Loan là thần điểu Phượng Hoàng, sao mình có thể tạo ra Phượng Hoàng?

Đồng tử Tiêu Dương co rút, đôi mắt mở to hơn, có một suy nghĩ bất giác nhảy ra trong đầu.

- Chẳng lẽ vừa gặp thần điểu Thanh Loan đã có cảm giác này là vì trong cơ thể mình có ẩn chứa thuộc tính Hoàng Hỏa?

Hoàng Hỏa, ngọn lửa đầu tiên của thiên địa sơ khail

Ngày đó hình ảnh hiện ra trong đầu Tiêu Dương, ngọn Hoàng Hỏa đó, đã từng huyễn hóa thành Phượng Hoàng.

Hoàng Hỏa, Phượng Hoàng, Thanh Loan

Tiêu Dương hít sâu một hơi, trong đầu hiện lên một suy nghĩ to gan.

- Sử dụng Hoàng Hỏa dung nhập với lực khống chế, thử tạo ra thần điểu Thanh Loan?

Tiêu Dương lại một lần nữa nhấc bút.

Từng nét từng nét bút vẽ ra.

Bỗng nhiên, trong miệng Tiêu Dương lại bắn ra một ngụm máu tươi.

Máu tươi nhuộm đỏ sân thượng.

Giờ khắc này, đôi mắt Tiêu Dương lóe lên một tia mừng rỡi

Hắn thấy được hy vọng!

Lần này, hắn đã thần kỳ hoàn thành được một nửa người thần điểu Thanh Loanl

Đây là một đột phá khó tin!

- Có lẽ thật sự có thể mượn Hoàng Hỏa để sáng tạo ra thân điểu Thanh Loan!

Tiêu Dương vội vàng thu liễm tâm thần, tập trung toàn bộ chú ý vào quá trình vung bút, không chút buông lỏng, càng không thể phân tâm.

Lại thất bại một lần nữa.

Thất bại!

Trên sân thượng, đám Tiểu Thần Long đang nhìn chằm chằm Tiêu Dương đang lăng không trên quyển tranh, cả người tràn ra khí tức thần thánh, bút tiên giơ lên, thẩm thấu ra khí tức thân thánh sáng tạo sinh mệnh. Trên sân thượng trước mặt hắn, máu tràn lan, đang được cơn mưa to gội rửa.

Cùng với số lần thất bại tăng lên, khí thế trên người Tiêu Dương càng cường thịnh!

Hắn càng tự tin có thể tạo ra thân điểu Thanh Loan!

Bức tranh thần điểu Thanh Loan dưới nét bút của hắn đã gần hoàn mỹ.

Hoàng Hỏa từ trong lòng bàn tay tràn ra trên bút tiên, ngưng tụ trên một nửa bức tranh thân điểu Thanh Loan giữa không trung. Ngọn lửa bay lên trời, dường như đang di tán luật động sinh mệnh.

Một tiếng chim hót trong trẻo vang lên giữa bầu trời đêm.

Soạt soạt soạtI

Đám Tiểu Thân Long ngẩng đầu lên nhìn. Ngay lập tức, giữa bầu trời đêm, một bóng chim cực lớn xuất hiện, xoay vòng giữa bầu trời, vang lên tiếng hót.

Đây dường như một tín hiệu.

Chim Cù Như bên cạnh đột nhiên cũng hót lên một tiếng trâm thấp, bất giác khôi phục lại bổn tôn, vẫy cánh bay thẳng lên trời, xoay tròn bên trân sân thượng.

Ngay lúc đó, cả thành phố đang bị bao trùm bởi cơn mưa giàn giụa đã xảy ra một cảnh chấn động!

Đặc biệt là mấy dặm ngoài Thái Sơn, đàn chim kinh động! Bất chấp mưa gió, từ bốn phương tám hướng, từng đàn chim vỗ cánh bay về phía sân thượng khách sạn này.

May là đang lúc đêm khuya, nếu không không biết sẽ gây ra sự kinh hoàng lớn nhường nào.

Cho dù như vậy, cũng có một vài người đã chú ý đến cảnh kinh người này, những đàn chim đủ các loài khác nhau bay đầy trời tụ tập về một phía, giống như thủy triều cuồn cuộn lần lượt dừng lại xung quanh sân thượng, vỗ đôi cánh.

Không ai biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.

Lúc này, chính giữa sân thượng, trên một quyển tranh, đôi mắt của cơ thể áo trắng bắn ra thần quang mãnh liệt, tiên bút trong tay soạt soạt hạ xuống nét bút cuối cùng.

Như vẽ rồng điểm nhãn!

Trong khoảnh khắc, bức tranh thân điểu Thanh Loan dường như được sống dậy, tắm trong ánh sáng Hoàng Hỏa thần thánh, từ từ diễn hóa.

Thanh loan xuất thết

Bách điểu triêu thánh!
Bình Luận (0)
Comment