Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1423 - Chương 1430: Mất Tích

Chương 1430: Mất tích Chương 1430: Mất tíchChương 1430: Mất tích

Cảnh tượng kinh hãi thế tục.

Trên sân thượng, hàng trăm con chim đứng dày đặc đang vỗ cánh, che lấp bầu trời, vốn trời đang mưa tâm tả, lúc này thậm chí ngay cả một giọt nước mưa cũng không thể nào lọt vào được. Trên quyển tranh, một ngọn lửa bao quanh thần điểu Thanh Loan, thần điểu Thanh Loan từ giây phút xuất thế dưới tiên bút của Tiêu Dương lập tức được bao trùm trong Hoàng hỏa.

Giống như Phượng Hoàng niết bàn.

Tình cảnh này đã hoàn toàn thoát khỏi tâm khống chế của Tiêu Dương.

Trong lúc thần điểu Thanh Loan xuất thế, Tiêu Dương đã có thể cảm nhận được khí tức cường giả ẩn chứa trên người nó. Có điều, khi cơ thể nó tắm mình trong Hoàng Hỏa vô tận, lúc đó nó đã hoàn toàn thoát khỏi tầm khống chế của Tiêu Dương. Tiêu Dương có thể cảm nhận được thực lực của thần điểu Thanh Loan đang thăng tiến kịch liệt.

Tiêu Dương nín thở, vẻ mặt khó kìm được tia mong chờ.

Tối nay Thanh Loan xuất thế hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn.

Không thể nghỉ ngờ, thời khắc Thanh Loan xuất thế, bên cạnh hắn, sẽ lại có thêm một trợ thủ mạnh.

Vù! Vùi Vùi

Bỗng nhiên, một luông sức mạnh cường đại lăng không giáng xuống.

- Cái gì đã hấp dẫn đàn chim vậy? Chẳng lẽ là chí bảo?

Cách khách sạn càng lúc càng gần. Đêm đã khuya, trên bầu trời vẫn trút mưa tâm tả, lúc này, rất ít người bình thường ra ngoài. Những cường giả thế tục này cũng tăng tốc, chạy nhanh hơn nữa.

Tuy đang lúc đêm khuya nhưng nơi này chỉ cách Thái Sơn vài dặm, lại đang trong thời kỳ vô cùng nhạy cảm, xung quanh Thái Sơn tụ tập không ít người tu hành. Luồng sức mạnh cường đại của Thanh Loan xuất thế đã khiến không ít người tỉnh khỏi giấc mộng, ánh mắt ai nấy bất giác đều lóe lên ta kinh ngạc cùng nhìn về một phía.

- Các vị bằng hữu, mời quay về.

Bốn phương tám hướng, , bách điểu triêu thánh, tư thái tôn sùng, đàn chim che kín bầu trời, lúc này đều im lặng, không khí vô cùng yên tĩnh.

Thần kiếm từ trên trời giáng xuống.

- Chuyện gì xảy ra?

Cảnh này thật sự kinh động không ít người.

Rất nhiều người do dự một lúc cuối cùng vẫn không kìm được lao vút người đi.

Trong cơn mưa lớn, khí tức ác liệt khiến người ta rùng mình.

- Đó hình như là phía Kiếm Tông.

Lúc này, một cổ võ giả thực lực tương đối mạnh đứng dậy, trầm giọng nói.

Trường bào màu đen bước ra, khí tức nghiêm nghị, khuôn mặt lạnh như băng, hai mắt sắc như kiếm, lạnh lùng nhìn những người trước mặt.

Tà thần Kiếm Tiên La Thiên! Rùng mình một cái.

Bich! BịchI

Giới Tu Hành, kẻ mạnh được tôn sùng!

- Lòng hiếu kỳ rất dễ hại chết người đấy.

- Người đến dừng bước?

- Chúng tôi chỉ tò mò vì sao đám chim bay loạn, muốn đi tìm hiểu nguyên nhân. Tôi nghĩ, con đường rộng lớn này không phải địa bàn của Kiếm Tông đâu nhỉ.

Vụt! Vụt! Vụt!

- Vậy thì phải xem thử cô có bản lĩnh này không. Mọi người cùng lên nào!

Một người cười lạnh.

Một tay La Thiên cầm Tà Thần Ma Kiếm, vỏ kiếm lạnh lẽo chỉ vê phía trước. Lúc này, vô số những giọt nước mưa dính trên vỏ kiếm bay ra, soạt soạt đánh lên mặt người đó.

Nếu tối nay La Thiên không có thực lực như vậy thì sẽ không thể chấn nhiếp được đám người trước mặt, khiến người ta biết khó mà lui.

Cùng lúc này, bên phía khách sạn, dường như cũng xảy ra một màn tương tự.

Ngũ hành Kiếm Tiên Diệp Tang tọa trấn phía bắc, trước mặt cô, cũng có một đám người kéo đến.

Người đó gần như vô thức lui ra sau vài bước, đồng tử chấn động. Những giọt nước mưa kia như hàn băng vạn năm thẩm thấu xâm chiếm khắp các ngóc ngách của cơ thể.

Trong mắt người này lóe lên một tia kiêng ky, đột nhiên hít sâu một hơi, hơi cong người với La Thiên, chợt xoay người biến mất trong màn mưa.

Y là một cường giả Tâm Lôi Cửu Kiếp, trong giới Tu Hành thực lực cũng không phải dạng yếu, nhưng trong mắt La Thiên bây giờ lại nhỏ bé như kiến hôi. Y cảm thấy, đối phương muốn giết chết mình, thực sự đơn giản như bóp chết con kiến. Hơn nữa, y cảm nhận được sát khí trong ngữ khí của đối phương. Gã thật sự dám ra tay.

Chênh lệch!

Công kích đầy trời từ bốn phương tám hướng đánh sang.

Dưới màn mưa, nơi này càng trở nên quỷ dị, nước mưa dường như bị một bàn tay vô hình thao túng.

Thần kiếm ra khỏi vỏ.

Thời tiết thế này, thực sự có thể nói là đặc biệt chuẩn bị cho Ngũ Hành Phúc Thủy kiếm của Diệp Tang.

- Kiếm Ẩn!

Cơ thể Diệp Tang lập tức biến mất dạng.

Giây tiếp theo, tất cả mọi người đều ngẩn ra, mục tiêu công kích biến mất tăm rồi.

Sự nghi hoặc không duy trì được bao lâu, mi tâm của vài người đã bị mũi nhọn thần kiếm quét qua.

Bản sắc sát thủi

Đột nhiên, Hoàng Hỏa lao thẳng lên trời, đánh thành một hình vòng cung, rồi rơi vào miệng Thanh Loan.

Thần điểu Thanh Loan đang tắm mình trong Hoàng Hỏa, từ từ huyễn hóa ra bổn tôn Thanh Loan.

Mặc dù Hoa Mãn Lâu đã dẫn hơn một nửa sức mạnh Kiếm Tông ẩn nấp, nhưng đám La Thiên, Diệp Tang, ai nấy đều là cường giả, huống hồ trong chỗ tối còn có Kỷ Ly Tiên nhân tọa trấn. Dưới đàn chim bao phủ bầu trời, căn bản bất kỳ ai cũng không thể nhìn thấy chuyện gì xảy ra trên sân thượng.

Nếu là lệnh của Tiêu Dương, dĩ nhiên bọn họ sẽ nghiêm túc chấp hành.

Cho dù là bản thân họ cũng không biết có chuyện gì xảy ra, có điều họ đột nhiên nhận được mệnh lệnh của Tiêu Dương.

La Thiên, Diệp Tang, Giát Giát, Bạch Húc Húc, mỗi người tọa trấn một hướng, ngăn cản những kẻ tò mò hoặc những kẻ dụng tâm đến gần khách sạn.

Phía Nam, hòa thượng Giát Giát khoanh chân ngồi giữa không trung, hai tay chắp lại, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, thân tâm hợp nhất, giống như một vị cao tăng đắc đạo.

- Lừa trọc thối!

Một tiếng quát lớn vang lên, trong phút chốc, một bóng dáng phá không lao đến, không có chút cố ky gì hòa thượng Giát Giát.

Giát Giát mở mắt.

- Mợ mày!

Cốc cốc cốc!

Tiếng gõ mõ vang lên, cường chú Phật môn cường đại lăng không bắn ra, bóng dáng người nọ giữa không trung bị đánh ầm một cái bay đi.

Một ngụm máu tươi phun ra, hòa vào nước mưa.

Xung quanh khách sạn, giờ đã trở thành một vùng cấm địa.

- A di đà Phật, đường này không đi được.

Mọi người kinh hãi cuống quít lui ra sau.

Bóng dáng áo xanh bay xuống, xung quanh chân cô, ngổn ngang vài cỗ thi thể.

Huống hồ, dưới tình huống này, nếu không có máu xuất hiện, sợ là khó mà chấn nhiếp được mấy đám người mang mưu đồ kéo đến đây.

Kiếm của Diệp Tang rất ít khi nhân từ nương tay.

Diệp Tang đã từng có một thân phận khác, sát thủ "Thiên Huyễn'!

Giữa bầu trời của sân thượng, Thanh Loan võ cánh, phát ra tiếng kêu trong trẻo.

Lúc này, tất cả chim trong trời đất đều đồng loạt cất lên tiếng kêu.

Tiếng kêu rung trời, như hồng thủy truyền đi bốn phương tám hướng.

Vẻ mặt Tiêu Dương lập tức kinh ngạc. Âm thanh này đối với dân chúng bình thường xung quanh đây mà nói, e là một âm thanh kinh thiên động địa đột nhiên vang lên trong đêm, khiến họ bật tỉnh dậy.

Lúc này trên bầu trời cả khách sạn, đã tạo nên chấn động cực lớn.

- Thanh Loan, bảo bọn chúng tản đi đi.

Tiêu Dương quyết đoán ra lệnh.

Thanh Loan ngẩng đầu lên hí một tiếng, ngay lập tức, đàn chim liền tản đi, nương theo bóng đêm lao vút đi. Dưới cơn mưa to, lúc này dù người bình thường có mở cửa nhìn ra ngoài, cũng khó nhìn thấy dược cảnh này. Chim Cù Như cũng biến lại thành hình người đứng cạnh Tiêu Nhược Nhược.

Đồng thời, bóng dáng Thanh Loan lắc một cái, lập tức huyễn hóa ra ánh sáng rực rỡ. Trên sân thượng, một dáng người thanh mảnh từ từ xuất hiện, trên người là bộ quần áo rực rỡ động lòng người, mái tóc của cô cũng đẹp như lông vũ Thanh Loan vậy, rất hấp dẫn.

- Thanh Loan bái kiến chủ nhân.

Giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai Tiêu Dương.

Vẻ mặt Tiêu Dương không giấu được sự phấn chấn, lập tức bảo Thanh Loan đứng dậy.

Vui mừng xen lẫn sợ hãi!

Cho đến giờ phút này, bản thân Tiêu Dương vẫn không thể tin, thân điểu Thanh Loan trước mặt là do hắn một tay tạo ra.

Khí tức toát ra từ người Thanh Loan thậm chí còn cường đại hơn cả Tiêu Dương.

- Cấp năm!

Tiêu Dương là chủ nhân của Thanh Loan, dĩ nhiên biết rất rõ thực lực của cô, có thể so với Tiên Nhân cấp năm!

Đó là một sự tồn tại xếp hàng trung trong các mãnh thú thượng cổ.

Tiêu Dương hoàn toàn có lý do để tin, nếu có thể sáng tạo ra vương giả mãnh thú thượng cổ cỡ Thao Thiết, có phải sẽ là tôn tại cấp bậc Kim Tiên không?

- Thanh Loan muội muội, cứ gọi anh là đại ca.

Lúc này, không chờ Tiêu Dương mở miệng, hai mắt Tiểu Thần Long đã sáng lên điên cuồng lao đến, vẻ mặt lấy lòng nhìn Thanh Loan, nở nụ cười nói.

- Hẳn là em đã cảm nhận được khí tức Thần Long trên người anh đúng không? Chúng ta đều là Thần Thú quý tộc...

- Tôi không thích nói chuyện với rồng mập.

Thanh Loan nhíu mày liếc nhìn Tiểu Thần Long, chợt hóa thành một ánh sáng rực rỡ, tiến vào trong bức tranh của Tiêu Dương.

Tiêu Dương tiện tay thu hồi quyển tranh lại.

Ánh mắt hắn nhìn về phía Tiểu Thần Long.

- Tôi muốn giảm béo!

Tiểu Thần Long vung tay thề sắt son.

Tiêu Dương hơi bất ngờ, lật tay đưa một Ngưng Thần Quả Tử Tiểu Thần Long thích nhất ra.

- Lâu lắm rồi chưa đưa cho con cái này.

Mắt Tiểu Thần Long sáng lên, vừa chuẩn bị đưa tay ra lấy, chợt dừng lại, nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt căm thù nhìn Ngưng Thần Quả Tử, giống như có thù tám đời, nhấn mạnh từng chữ.

- CON. KHÔNG. MUỐN. ĂN!

- Mập đổi tính rồi à?

Tiêu Dương kỳ quái hỏi.

Đôi mắt Tiểu Thần Long lấp lánh như sao băng. - Vì đây là sức mạnh tình yêu! Ba ba, con đã yêu em Thanh Loan hết thuốc chữa rồi.

Tiêu Dương.

Một đêm không ngủ.

Sau đó, Tiêu Dương cũng không vội tiến vào Thái Sơn, mà ở lại khách sạn.

Từ sau đêm đó Tiểu Thần Long vội vàng giảm béo.

Người dân xung quanh Thái Sơn vẫn sinh hoạt như bình thường, trừ việc niêm phong núi Thái Sơn đã trở thành đề tài trà dư hậu tửu của họ, phát huy sức tưởng tượng kinh người của họ thì cuộc sống vẫn trôi qua như thường.

Nhưng lúc này, rất nhiều thế lực của giới Tu Hành xung quanh Thái Sơn đã không thể bình tĩnh nữa.

Giống như một hòn đá phá tan sự bình yên của mặt hồ.

- Trong một đêm, đột nhiên có hơn hai mươi chưởng môn hoặc gia chủ của các thế lực mất tích?

Trong khách sạn, Thiên Thính đưa đến một tin tức.

Đôi mắt Tiêu Dương lóe lên một tia sáng, cơ thể bật dậy.

- Đại hội Phạt ma chưa bắt đầu, Ma Môn đã hành động trước một bước rồi. Chẳng lẽ muốn đánh đòn phủ đầu?

Không thể nghi ngờ gì nữa, hai mươi đầu não của những thế lực khác nhau đột nhiên mất tích, trừ Ma Môn, không còn nguyên nhân nào khác!

- Ngay mai Đại hội Phạt ma đã bắt đầu, bọn chúng lại đột ngột gây khó dễ vào lúc này!

Vẻ mặt Kỷ Ly Tiên nhân nghiêm trọng.

- Chắc chắn là có mưu đồi

- Những thế lực này, đều đã tiến vào Thái Sơn.

Tờ danh sách những người mất tích đang nằm trong tay Tiêu Dương, lúc này lập tức nát bấy. Ánh mắt Tiêu Dương nhìn về phía Thái Sơn.

- Chúng ta cũng vào núi thôi!
Bình Luận (0)
Comment