Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1425 - Chương 1432: Tiêu Dương, Mày Chết Chắc Rồi!

Chương 1432: Tiêu Dương, mày chết chắc rồi! Chương 1432: Tiêu Dương, mày chết chắc rồi!Chương 1432: Tiêu Dương, mày chết chắc rồi!

Cái tên Tiêu Dương quen thuộc và chói mắt!

Sao anh ta cũng đến?

Cơ thể Lưu Gia Ny bất giác chấn động mãnh liệt, gân như suýt lộ cảm xúc của chính mình. Cô nhanh chóng điều chỉnh lại, vẻ mặt không thay đổi thu danh sách lại.

- Ngày mai chính thức bắt đầu Đại hội rồi, đây là danh sách nhóm cuối cùng tiến vào Thái Sơn.

Vẻ mặt phương trượng Khô Mộc không chút gợn sóng, hai tay chắp lại cầm tràng hạt, nói.

- Giờ chúng ta đã nắm chắc được thế cục nền tảng, biến số duy nhất chính là Kiếm Tông! Người của Kiếm Tông tới không nhiều lắm nhưng ai nấy đều là cường giả, không thể khinh thường. Nếu có thể giải quyết Tiêu Dương Tông chủ của Kiếm Tông, vậy thì đại hội lần này sẽ không còn bất cứ tai họa ngâm nào nữa.

- Ông chỉ cần làm tốt chuyện ông nên làm, còn lại không cần nghĩ nhiều.

Lưu Gia Ny lạnh nhạt nói, phương trượng Khô Mộc không dám phản bác. Cô gái trước mặt dù thực lực bình bình nhưng thân phận của cô ta, mình không thể chọc vào được. Phương trượng Khô Mộc gật đầu.

Tiêu Dương ngồi trên chiếc ghế trong phòng, vẻ mặt trang trọng, trâm giọng nói.

Vẻ mặt Kỷ Ly cũng ngưng trọng.

Cả quá trình, Kiếm Tông không hề tham dự, cuối cùng Đạo trưởng Trường Xuân phải cam đoan mấy lần, các thế lực mới dần quay về, đợi đến ngày mai sẽ nhận được câu trả lời trong Đại hội Phạt ma.

- Đám La Thiên tạm thời chưa có bất kỳ phát hiện gì.

Đêm Thái Sơn không hề bình yên.

Khóe môi Tiêu Dương khẽ nhếch lên, hắn thật sự mong chờ Ma Môn đến tìm hắn.

- Tất cả đều làm theo kế hoạch.

- Hành tung của Ma Môn quá mức bí hiểm, ngay cả Thiên Thính cũng không thể tóm được hành tung của chúng.

Đúng như đám Tiêu Dương đã lo lắng, thế lực Tu Hành trên Thái Sơn sau một hồi nhẫn nhịn, cuối cùng đã lộn xộn. Một đám tu hành giả tụ tập lại, yêu cầu phương trượng Khô Mộc và Đạo trưởng Trường Xuân trả lời cho họ! Bọn họ đều là những thế lực không còn chưởng môn, giờ cả một đoàn rồng không đầu, nên càng thêm hỗn loạn.

Lưu Gia Ny bỏ lại một câu xong xoay người rời khỏi phòng.

- Người tu hành của các môn phái tản ra quay trở vê nơi ở của mình, vừa mới tụ tập náo loạn, giờ tính cảnh giác e là đang xuống thấp nhất. Nếu Ma Môn lại có hành động, chắc chắn sẽ là một kích lôi đình!

- Anh không nên tới nơi anh không nên đến.

- Giờ chính là thời khắc nguy hiểm nhất.

Trong lòng Lưu Gia Ny cảm thấy đau đớn.

Tiêu Dương và Kỷ Ly Tiên nhân bàn luật một hồi, cũng đẩy cửa ra ngoài. Tiêu Dương đi học theo thêm đá đi về phía trước. Mục tiêu của Ma Môn là chưởng môn các thế lực lớn, vậy mình có thể được coi là một trong những mục tiêu của chúng không? Trong một thạch động bí ẩn trên Thái Sơn, mặt nạ bươm bướm màu đen rơi cạnh tảng đá lạnh như băng, khuôn mặt xinh đẹp của Lưu Gia Ny hiện ra, trong đôi mắt ngập nước lúc này đang ngập tràn tia phức tạp, trong tay vẫn cầm tờ danh sách cuối cùng phương trượng Khô Mộc đưa, khẽ cắn đôi môi đỏ mọng. Thạch động yên tĩnh, một lúc sau, Lưu Gia Ny thì thào mở miệng.

Một bóng dáng xuất hiện trước mặt Lưu Gia Ny, vẻ mặt vô cùng cung kính.

Ngoài sơn động truyên đến sóng chấn động.

Lưu Gia Ny nói đơn giản, đưa danh sách cho Vô Song Vương. Vô Song Vương nhận danh sách xong nhanh chóng lui ra sau rời đi.

Trước nay Lưu Gia Ny không muốn đứng ở phía đối lập với Tiêu Dương, nhưng thân phận của hai bên đã định sẵn hai người phải đứng ở hai phía rồi!

Bóng dáng Vô Song Vương đi xuyên qua rừng cây, nương theo ánh trăng đi lướt qua.

Lúc đầu chính mình đã gửi tấm thiệp "Hồng Môn Yến' đến Phục Đại, hơn nữa còn đưa thẳng cho "Tiêu Dương". Thời khắc cô nhìn thấy Tiêu Dương tiến vào khách sạn có con rối Tiên Nhân mai phục, trái tim Lưu Gia Ny như bị dao cắt, giống như đích thân đẩy thứ mình yêu thích xuống vực thẳm. Sau khi truyền ra tin tức kế hoạch thất bại, con rối Tiên Nhân bị giết, trong lòng Lưu Gia Ny không chút tiếc nuối, mà còn thở phào một hơi. Bắt đầu từ đêm đó, Lưu Gia Ny cũng rời khỏi Minh Châu, thậm chí không nói lời nào đã rời khỏi Thiên Tử Các. Cô không biết phải đối mặt với Tiêu Dương như thế nào. Cô cũng tự hỏi, với tâm tư của Tiêu Dương, e là cũng sẽ đoán ra tấm thiệp mình gửi đêm đó có vấn đề.

Đôi mắt Vô Song Vương khẽ híp lại. Sau khi con rối Tiên Nhân bị hủy, không lúc nào Vô Song Vương không muốn đi tìm Tiêu Dương để báo thù! Thậm chí để có được sức mạnh lớn hơn, y còn không tiếc dùng bí pháp đã dùng cho con rối Tiên Nhân lên chính cơ thể mình, tự luyện mình thành con rối, để có được sức mạnh Tiên Nhân cấp ba hiện nay!

- Sao không có Tiêu Dương?

Vẻ mặt y lạnh đi, khí tức thu liễm, hai mắt không ngừng loe lên u quang, lật tay, ánh mắt nhìn lướt danh sách Lưu Gia Ny đưa cho y.

Do dự một lúc, cây bút trong tay Lưu Gia Ny vẫn gạch một nét bút lên hai chữ "Tiêu Dương" trong danh sách cuối cùng.

Vẻ mặt Lưu Gia Ny thất thần, thì thào.

- Lần đầu tiên mình vi phạm mệnh lệnh của tổ chức.

Vùi! Vùi! Vùi

Lưu Gia Ny cầm mặt nạ bươm bướm đeo lên, khôi phục lại vẻ lạnh lùng.

- Đây là danh sách cuối cùng, giao cho Thần Vương xử lý.

Người này chính là Vô Song Vương!

- Bái kiến đại nhân.

Y khao khát báo thù rửa hận!

Đại hội Phạt ma lần này, y đã nhận được lệnh, hiệp trợ chư vị Thần Vương, cùng đối phó tu hành giả các phái lên Thái Sơn.

Kiếm Tông vừa xuất hiện xung quanh Thái Sơn đã lập tức lọt vào tâm mắt Vô Song Vương. Y luôn chờ Tiêu Dương tiến vào Thái Sơn! - Tuy Kiếm Tông có thực lực không yếu, có nhiều cường giả trong Thân Bảng, nhưng mình không tin, trong một thời gian ngắn thằng nhãi Tiêu Dương có thể thoát thai hoán cốt, chẳng lẽ hắn có thể nghịch thiên được à?

Vô Song Vương tự tin. Chỉ cần mình có cơ hội đối đầu với Tiêu Dương, chắc chắn Tiêu Dương phải chết. Huống hồ, giờ không phải một mình y chiến đấu, chư vị Thần Vương Ma Môn đang chờ y đem bản danh sách này về.

Nhưng điều khiến Vô Song Vương không thể chấp nhận là, trên danh sách không có Tiêu Dương!

- Không thể nào!

Ánh mắt lạnh lẽo của Vô Song Vương lại quét vài từng cái tên trong bản danh sách một lần nữa, các thế lực môn phái vừa tiến vào Thái Sơn trong ngày cuối cùng cũng không nhiều. Nhưng Vô Song Vương tìm mấy lượt trên danh sách cũng không thấy cái tên "Tiêu Dương"! Cuối cùng, Vô Song Vương nhìn vào vị trí cuối cùng, chỗ đó đã bị gạch đi.

†r

- Chẳng lẽ là chỗ này?

- Ông và Tiêu Dương có thù à?

- Thuộc hạ nguyện theo Thần Vương cùng hành động.

Vô Song Vương lập tức mừng rỡ.

Thần Vương cẩm y trầm ngâm trong chốc lát rôi cũng chậm rãi gật đầu.

Vô Song Vương cố lấy can đảm, trống ngực đập thình thịch nhìn Thần Vương cẩm y.

- Bẩm báo Thần vương, nếu như bắt được Tiêu Dương đi, chắc chắn có thể khiến Kiếm Tông quân tâm đại loạn! Tôi nghĩ, trong danh sách tiến vào Thái Sơn cuối cùng này, chướng ngại lớn nhất của Tam Xích giáo chúng ta là Kiếm Tông.

- Bái kiến chư vị Thân Vương đại nhân.

Vẻ mặt Vô Song Vương cung kính. Mấy người trước mặt, thực lực ai nấy đều trên Vô Song Vương, có tôn hào Thân Vương ở Ma Môn.

- Danh sách đâu?

Một Thần Vương mặc cẩm y trầm giọng mở miệng, Vô Song Vương cung kính đưa danh sách lên, khi Thần Vương cẩm y nhìn khoáng qua, bắt đầu ra lệnh hành động tiếp theo với các Thần Vương khác.

- Tối nay chắc chắn lại nổi lên một trận cuồng phong, đánh bại hoàn toàn cái Liên minh Phạt Ma kial

- Tự chọn mục tiêu đi, tùy thời cơ mà xuống tay.

Thần Vương cẩm y liếc nhìn danh sách, cuối cùng dừng lại ở một cái tên.

- Tiêu Dương? Tông chủ Kiếm Tông trẻ tuổi kia cũng vào Thái Sơn à?

- Tên này chẳng biết gặp phải vận cứt chó gì mà có thể tập hợp nhiều cường giả Thần Bảng về bên cạnh hắn. Nếu không, Kiếm Tông há có thể quật khởi nhanh đến thế?

Thân hình Vô Song Vương nhoáng lên, nhanh chóng tiến vào một sơn động bí ẩn khác.

Ánh mắt Vô Song Vương lóe lên. Ngay tức khắc, y lấy ra một cây viết, bắt chước nét bút của phương trượng Khô Mộc, viết thêm tên Tiêu Dương vào bản danh sách!

- Là Hắc Hồ Điệp đại nhân gạch đi, hay là do phương trượng Khô Mộc viết xong rồi gạch đi? Vì sao lại làm như vậy?

Y hận không thể ngay lập tức nhìn thấy Tiêu Dương chết!

Nếu là những người khác, Vô Song Vương sẽ không để ý, chỉ thuần túy chấp hành mệnh lệnh, nhưng Tiêu Dương, y không làm được!

Ánh mắt lạnh lùng của Vô Song Vương nheo lại, cảm thấy hơi khó hiểu.

Thần Vương cẩm y thoáng nhìn Vô Song Vương.

Đôi mắt Vô Song Vương lóe lên hận ý mãnh liệt.

- Hắn hủy diệt tất cả tâm huyết của tôi! Tôi phải bắt hắn trả giá lớn!

Vẻ mặt Vô Song Vương vô cùng dữ tợn.

- Tôi không chỉ muốn hắn chết, mà còn muốn hắn trở thành con rối của tôi, cả đời này đừng mong tiến vào luân hồi!

Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được hận ý to lớn của Vô Song Vương. Họ không thèm để ý, ngược lại còn cười khẽ.

- Vậy cũng tốt, chỉ cân không kinh động đến các tiên nhân tâng cao khác của Kiếm Tông, muốn bắt một Tiêu Dương, dĩ nhiên là dễ như trở bàn tay. Vô Song Vương, tối nay đại nhân sẽ trả thù cho ông.

Thần Vương cẩm y cười ha hả, chợt khoát tay.

- Mọi người chia ra hành động đi, chú ý bí mật.

- RốI

Các Thần Vương đồng thời chắp tay, bóng dáng lập tức biến mất khỏi sơn động.

Thuộc tính giả "Ẩn"!

Chả trách ở Thái Sơn khó có thể phát hiện được hành tung của Ma Môn, các Thần Vương phụ trách nhiệm vụ bắt tù binh ở Thái Sơn lần này, toàn bộ đều là Thuộc tính giả "Ẩn"!

Sức mạnh thuộc tính độc đáo này dĩ nhiên có thể bắt người trong im lặng rồi.

Đợi sau khi mọi người rời đi, Thân Vương cẩm y khoát tay.

- Ông đi theo tôi.

Vô Song Vương không nén được vẻ hưng phấn gật đầu.

Thái Sơn nguy nga trong đêm khuya như một con cự thú đang phủ phục. Trước đêm trung thu, một mặt trăng sáng đang treo trên trời cao, tập trung tưởng niệm và lo lắng của bao nhiêu người.

Cơn gió lớn thổi qua, khu rừng xung quanh truyền đến tiếng xào xạc, vô số những cây đại thu cao che trời, lúc này đang che mất ánh trăng. Một con đường thềm đá đá uốn lượn nối thẳng lên trời, giống như đi xuyên qua chín tâng mây. Lúc này, một bộ đồ trắng đang đi về phía trước, từng bước từng bước giẫãm trên thêm đá, cảm thụ cơn gió nhẹ.

- Lúc này rồi mà hắn vẫn còn nhàn nhã như vậy sao?

Trong chỗ tối, ánh mắt Thần Vương cẩm y híp lại.

- Chẳng lẽ đây là một cái bẫy?

Nhưng sau khi Thần Vương cẩm y đi theo Tiêu Dương một đoạn, không hề phát hiện ra có gì khác thường, xung quanh cũng không có ai khác. Sự cảnh giác trong lòng Thần Vương cẩm y cũng dân được buông lỏng. - Tiêu Dương, mày chết chắc rồi!

Vô Song Vương sớm suýt nữa không kìm được kích động muốn chủ động động thủ, nhìn chằm chằm bóng lưng Tiêu Dương.

- Thần Vương đại nhân, xem ra thằng nhóc này quá mức tự phụ. Tưởng rằng với năng lực của hắn thì sẽ không cường giả nào có thể xuất hiện bắt được hắn. Tôi mạo gan xin đánh trước, bắt cái tên Tông chủ Kiếm Tông này!
Bình Luận (0)
Comment