Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1431 - Chương 1438: Trận Chiến Kháng Ma Đầu Tiên (Thượng)

Chương 1438: Trận chiến kháng ma đầu tiên (thượng) Chương 1438: Trận chiến kháng ma đầu tiên (thượng)Chương 1438: Trận chiến kháng ma đầu tiên (thượng)

Tiêu Dương vừa dứt lời, những tu hành giả của những môn phái xung quanh đều vô cùng phấn khích. Nhiều người không kìm được đã siết chặt nắm tay mình, giơ mạnh lên, bộc phát cảm xúc trong lòng, hận không thể lập tức lao đến cứ điểm của Ma Môn, cứu các chưởng môn ra.

Trung thu vốn là ngày đoàn viên.

- Hoa Mãn Lâu, tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu!

Giữa bầu trời vang lên tiếng gào rít phân nộ của phương trượng Khô Mộc, giọng nói vô cùng trâm thấp, giống như muốn nuốt chửng Hoa Mãn Lâu. Trong khoảnh khắc, trước ngực phương trượng Khô Mộc lóe lên biểu tượng Thất Tỉnh Ma Thai mãnh liệt, ma tính lạnh lẽo tràn ngập khắp bầu trời bộc lộ hoàn toàn trong tích tắc! Giờ khắc này, đã không còn ai hoài nghi phán đoán của Kiếm Tông sai lâm nữa.

Khô Mộc là người trong Ma Môn!

Những đôi mắt mang theo chấn động mãnh liệt nhìn chằm chằm trận chiến trên bầu trời. Cho dù lúc đầu phương trượng Khô Mộc bị Hoa Mãn Lâu áp chế tuyệt đối, nhưng thời khắc ma khí đầy trời kia bắn ra, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được sức mạnh của phương trượng Khô Mộc đã tăng lên. Ma khí cường liệt mang theo thuộc tính ăn mòn như keo dính trên trời cao, tạo thành những sợi dây mảnh bay về phía Hoa Mãn Lâu.

Khuôn mặt Hoa Mãn Lâu bình tĩnh như nước, vung tay lên, hoa tươi bay đầy trời, những màu sắc sặc sỡ tạo thành một mảnh trời đẹp đẽ.

Một bên hắc ám, một bên màu sắc.

Ngay thời khắc cơ thể Hoa Mãn Lâu lui ra sau, phương trượng Khô Mộc hộc ra mọt ngụm máu tươi, khí tức rối loạn, khí thế sụt giảm, cơ thể bay đi, miệng đầy máu tươi, đôi mắt lộ vẻ không cam tâm cùng với sợ hãi.

Khung cảnh nhìn thì đẹp đế, nhưng sát khí lại không ngừng cuộn lên.

Một ngụm máu tươi hộc ral

Hai tay Hoa Mãn Lâu đồng thời giơ lên, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện hơn một trăm loại cánh hoa, cắt thành những đường vòng cung hoa mỹ. Trong nháy mắt chúng đã vây quanh phương trượng Khô Mộc—Như một cạm bẫy xinh đẹp.

Giữa không trung, hai cơ thể đều khựng lại.

Chết không chỗ chôn!

Hai luông sức mạnh hoàn toàn khác nhau va chạm nhau, vang lên một tiếng nổ cực lớn.

Bịch! BịchI Bịchl

Trong chốc lát, bỗng nhiên cơ thể Hoa Mãn Lâu đột nhiên lui ra sau, tim mọi người đập mạnh.

Đồng tử mọi người bất giác mở lớn.

- Bách Hoa Tranh Diễm!

Soạt soạt soạtI

Khô Mộc!

Rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Tiêu Dương. Hoa Mãn Lâu cường đại như vậy, nhưng Tông chủ chí tôn của Kiếm Tông lại là Tiêu Dương. Tiếng kêu thảm thiết của phương trượng Khô Mộc dừng lại, biến mất giữa không trung, bị những cánh hoa tươi ngập trời cắn nát. Đợi khi âm thanh bình yên lại, những cánh hoa ngập trời dân dần biến mất, cơ thể phương trượng Khô Mộc đã trở thành người máu, đã không còn hơi thở, trở thành một xác chết. Sau khi những cánh hoa hoàn toàn biến mất, cơ thể lão rơi xuống một vực sâu bên cạnh...

Vẻ mặt Hoa Mãn Lâu bình tĩnh phất tay áo, đứng sau lưng Tiêu Dương.

Không cần Tiêu Dương nhắc nhở, những cường giả được các môn phái lựa chọn tham gia hành đột lần này đều lần lượt xuất phát, đi về phía chim Cù Như bay đi. Tiêu Dương dẫn các cường giả Kiếm Tông đi theo sau.

- Xuất phát!

Chưa đến mười phút, đội ngũ đi trước đã rời khỏi Thái Sơn.

Tiêu Dương vung tay, ngay lập tức, từng bóng người lao ra, vẻ mặt đều mang theo tia chờ đợi.

- Sau bạo loạn hôm nay, thế lực các phái đều tập trung lên Điên Phong Thai. Nhưng người của chúng ta vẫn chưa báo về tin tức gì. Ngay cả bên Khô Mộc cũng không có chút động tĩnh. Hiện giờ nhóm người này rời khỏi Thái Sơn, có phải đã xảy ra biến cố gì không?

- Các môn phái chuẩn bị.

Một Thần Vương khác cười lạnh, ánh mắt mang theo tia châm chọc.

- Có lẽ họ chỉ có ý định đi tìm chưởng môn các phái đã mất tích thôi.

Không biết vì sao, trong đầu Lưu Gia Ny bất giác hiện ra hình bóng Tiêu Dương—Nếu thật sự xảy ra biến cố, thì chắc chắn nguyên nhân ở hắn. Lưu Gia Ny từng thấy rất nhiều "kỳ tích" của Tiêu Dương. Hành động Thái Sơn lần này, từng mắt xích móc nối với nhau, âm mưu nối âm mưu. Lưu Gia Ny chỉ chờ đến khi Phạt Ma minh chính thức tuyên bố thành lập, chỉ có hai kết quả, một là Phạt Ma minh đã hoàn toàn bị Ma Môn khống chế, hai là tất cả mọi người của Phạt Ma minh đều ngã xuống trên Thái Sơn.

Ngay lúc này, gương mặt của Đạo trưởng Trường Xuân càng trầm thấp, không thể không nghiến chặt răng đứng dậy. Mặc dù vị trí minh chủ Phạt Ma minh đối với lão càng lúc càng xa vời, với thực lực của Kiếm Tông đang bày ra, với cục diện trước mắt, lão căn bản không có cơ hội để tranh giành với Tiêu Dương. Nhưng rốt cuộc thì lão vẫn là chưởng môn của Võ Đang, có một địa vị khá quan trọng trong giới Tu Hành Viêm Hoàng. Lão không thể nào không tham gia hành động này, cho dù là phải bỏ sức chứ chẳng được lợi lộc gì.

Trong một động đá bí ẩn trên Thái Sơn, Lưu Gia Ny cũng đã nhận được tin này.

- Sao chúng lại rời khỏi Thái Sơn lúc này?

Trong động đá có hai cường giả Thân Vương ở lại cùng với Lưu Gia Ny, chịu trách nhiệm bảo vệ an toàn cho Lưu Gia Ny. Giờ phút này, một Thần Vương lộ vẻ nghỉ hoặc.

Cánh tay Tiêu Dương giơ lên, con chim Cù Như trên đỉnh đầu lập tức kêu lên một tiếng, vỗ cánh bay về một phía.

Áp sát không tiếng động.

Khí tức ngập trời cuồn cuộn trong nháy mắt rồi ngừng lại.

Giống như một đám mây đen di chuyển giữa bầu trời.

- Nếu như tôi đoán không nhầm, giờ chắc hẳn những người trên Thái Sơn đều thần hồn nát thần tính, trong lòng căng thẳng.

- Nhiệm vụ của chúng ta là ở đây chờ Vũ Văn Thần Vương, chuẩn bị nghênh đón đại chiến có thể bạo phát trong Đại hội Phạt ma, những chuyện còn lại, không cần để ý đến.

Lưu Gia Ny nhìn về một chỗ xuyên qua thạch động, đó chính là hướng cô nhận được tình báo người các phái xuất động, tim Lưu Gia Ny đột nhiên đập mạnh, phía đó—chính là cứ đểm giam giữ các chưởng môn.

- Chẳng lẽ— không thể nào!

Lưu Gia Ny lắc đầu, nói.

- Đây chắc chắn là trùng hợp. Nếu bọn chúng biết được nơi giam giữ chưởng môn, vì sao phải đợi sau khi biến cố đêm nay xảy ra mới hành động?

- Không sai.

Một Thần Vương nở nụ cười, trong giọng nói còn mang theo ý trào phúng.

- Tôi không tin trong Kiếm Tông lại có người có năng lực tiên tri, haha.

Đây là ngôi nhà người có tiền nhất thôn ở, chủ của ngôi nhà tên Trân Kim Triệu, một nhà ba đời Trần Kim Triệu đều là nông dân sống dưới chân núi Thái Sơn, gia thế rất trong sạch, trong phạm vi trăm dặm đây là gia đình giàu có hiển hách.

Phía bắc thôn trang là một biệt thự xa hoal

Quãng đường năm dặm đối với những cường giả Tu Hành chỉ là một khoảng cách cực ngắn. Theo lời dặn dò của Tiêu Dương, cường giả các môn phái chia thành nhiều đội, áp sát thôn trang đó từ các hướng, yên tĩnh không một tiếng động. Tuy là thôn trang, nhưng đến gần cũng có không ít những ngôi nhà cao tâng mới, ánh đèn dầu sáng lờ mờ lộ ra hơi thở hiện đại hóa.

Đạo trưởng Trường Xuân hiểu rõ điểm này. Có điều, lão không thể tin được thôn trang mình từng đi qua lại là cứ điểm Ma Môn!

Vẻ mặt Đạo trưởng Trường Xuân không khỏi trâm xuống—Đại hội Phạt ma lần này, uy vọng của Võ Đang Thiếu Lâm đã tuột dốc trầm trọng. Đặc biệt là ngay cả phương trượng Khô Mộc Thiếu Lâm cũng đi theo Ma Môn, điều này rất khó có thể khiến mọi người một lần nữa tin tưởng Trường Xuân người đã hợp sức với Khô Mộc hiệu triệu Phạt Ma minhl

Những người khác cũng lần lượt hưởng ứng.

Sau khi Kỷ Ly Tiên nhân xuất hiện, đầu tiên ánh mắt lướt qua mọi người, chợt nhìn Tiêu Dương trâm giọng nói.

- Hang ổ của Ma Môn cách đây hơn năm dặm.

- Hoang đường!

Lúc này, Đạo trưởng Trường Xuân không kìm được lên tiếng nói.

- Ông biết cách đây hơn năm dặm là đâu không? Chính là thôn trang có mấy trăm năm lịch sử, bên trong đó đều là những nông dân nghèo khổ sinh sống. Hơn nữa, mấy ngày trước đệ tử Võ Đang chúng tôi đã từng lục soát nơi này, căn bản chẳng hề có gì khác thường.

Tiêu Dương không trả lời Đạo trưởng Trường Xuân, chỉ quay đầu lại nhìn mọi người, lạnh nhạt lên tiếng.

- Mọi người thấy sao?

- Tiêu Tông chủ, tôi nghe theo cậu.

Hứa Tham Đồng Hộ pháp Thiên Nam phái là người đầu tiên bày tỏ thái độ.

Là Kỷ Ly Tiên nhân! Sau một khắc yên tĩnh chờ đợi, phía trước, xuất hiện một bóng người.

Tiêu Dương đột nhiên đưa tay lên chặn lại, cơ thể tất cả mọi người liên dừng lại.

Mây đen che mất ánh trăng, trên bầu trời đang đổ cơn mưa phùn.

Sau khi chim Cù Như dẫn mọi người đi được đoạn đường liền theo lời dặn của Tiêu Dương bay thẳng lên trời cao rồi đột nhiên biến mất. Tiêu Dương dẫn đầu đội ngũ, cảm nhận được vị trí của Kỷ Ly Tiên nhân lập tức dẫn các cường giả đi nhanh về phía trước.

Tiêu Dương không thể tiên tri, nhưng hắn có thể tìm được vị trí của Kỷ Ly Tiên nhân thông qua Văn Hương đan.

Có điều không ai biết, Trần Kim Triệu là một tu hành giải!

Biệt thự yên tĩnh, dưới ngọn đèn dầu, Trân Kim Triệu ngồi trước gương, chỉnh lại quần áo trên người, mắt nhìn chăm chú ở ngực. Nơi đó có sáu chấm đen, tản ra khí tức ma tính.

- Sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này, chắc chắn sẽ được ban ơn một viên suối nguồn thần lực, đến lúc đó sẽ có Thất Tinh Ma Thai.

Khuôn mặt Trân Kim Triệu nở nụ cười chờ đợi.

- Đến lúc đó sẽ có được sức mạnh thần thánh do Tam Xích Thần Minh ban ơn—Thật sự không ngờ, một nhiệm vụ đơn giản như vậy lại rơi lên người mình. Xem ra lúc đầu mình lựa chọn sống ở gần Thái Sơn là một lựa chọn sáng suốt, đây đúng là ý trời.

Khóe miệng Trân Kim Triệu nở nụ cười, trong ý cười, tràn ra một vệt máu.

Máu chảy theo khóe miệng.

Nụ cười trên gương mặt Trân Kim Triệu lúc này dường như cứng lại, đôi mắt y nhìn qua tấm gương. Lúc này, trong gương xuất hiện một thân hình cao lớn, mũi nhọn của thanh thần kiếm đã đâm vào vị trí yếu hại của ÿy.

Đang lúc Trân Kim Triệu vui vẻ nhất lại bị một kiếm đoạt mạng.

Tà Thân Ma Kiếm được thu lại, khí tức lạnh lẽo lan tràn cả căn phòng.

Ở cửa sổ, từng bóng người lao vào trong im lặng.

- Tang Tang, nhờ em đấy.

Tiêu Dương mỉm cười nhìn về phía Diệp Tang.

Diệp Tang gật đầu, cánh tay đưa lên. Ngay lập tức, thần mang ngũ hành xuất hiện trong lòng bàn tay, bao phủ lấy Tiêu Dương. Dân dần, cơ thể Tiêu Dương xuất hiện biến hóa, khuôn mặt cũng dần dần biến thành bộ dạng giống như Trần Kim Triệu đã chết.

- Cẩn thận một chút.

Diệp Tang nhẹ giọng nói.

Tiêu Dương cười tự tin.

- Đây là trận chiến đầu tiên kháng Ma Môn của giới Tu Hành Viêm Hoàng, Kiếm Tông chúng ta không thể để các môn phái khác thất vọng.

- Mọi người tính kỹ thời gian.

Tiêu Dương đưa tay lên.

- Năm phút sau, lập tức, giết!
Bình Luận (0)
Comment