Chương 1441: Tiêu Dương vạn tuế
Chương 1441: Tiêu Dương vạn tuếChương 1441: Tiêu Dương vạn tuế
Tiếng leng keng định tai nhức óc.
Lời cả chưởng môn Thiên Nam phái còn chưa nói xong đã bất giác há to mồm, trợn trừng mắt, lộ ra vẻ mặt khó tin.
Tỏa Tiên Liên đối với người tu hành Địa Cầu mà nói, là một thứ đáng sợ. Thứ này do Thần sứ mang tới, mỗi lần xuất hiện, cũng có nghĩa là thân lệnh giáng lâm, là bị thần sứ trói cho tội danh "ác nhân”. Thời khắc các chưởng môn bị Tỏa Tiên Liên xuyên qua, họ gân như hiểu rõ gì đó. Bọn họ hiểu rõ, vì sao các cao nhân tiên bối uy vọng ực cao trong giới Tu Hành lúc đầu lại đột nhiên bị treo tội danh trên đầu, thậm chí ngay cả cơ hội biện giải cũng chẳng có đã đi đời nhà ma, bị thần sứ chém giết.
Khi thân bị giam trong ngục tù, thân sứ và Ma Môn, trong lòng mọi người đã vẽ ra một dấu bằng.
Hóa ra từ trước tới nay, kẻ khống chế giới Tu Hành Địa Cầu là mai
Thế gia Hộ Long được giới Tu Hành Viêm Hoàng tôn sùng cũng là mai
Hai ngày nay, trong lòng chưởng môn các phái ngoài hối hận là sự phẫn nộ mãnh liệt, còn cả tuyệt vọng vô bờ. Bởi vì bọn họ biết mình đã đối mặt với kẻ địch thực sự quá mức cường đại.
Không ngờ, đêm nay lại có người xuất hiện, còn có thể chặt đứt được Tỏa Tiên Liên.
Trong những phòng giam khác, ánh mắt không ít người đều nhìn về phía Tiêu Dương, vẻ mặt mang theo hy vọng mãnh liệt.
Bọn họ sớm đã quên mất không khí bên ngoài có mùi vị như thế nào rồi.
Tay nâng, kiếm hạ.
Các chưởng môn trên Thái Sơn tuy chỉ mới bị bắt làm tù binh hai ba ngày, nhưng những người khác, có người đã bị giam hai ba năm, thậm chí là lâu hơn.
Giờ khắc này, tất cả mọi người ở đây, thậm chí là những cường giả giới Tu Hành bị giam cầm khác ngoài các chưởng môn cũng đều nhớ kỹ cái tên này. Bởi vì cái tên này đã đem đến cho họ hy vọng sống.
- Tiêu Tông chủ, xin cậu hãy cứu cả chúng tôi ra.
Đến từ Kiếm Tông!
BịchI
Leng keng! Leng keng! Leng keng!
Tông chủ Kiếm Tông, Tiêu Dương!
Vô cùng khao khát tự do.
Tông chủ Kiếm Tông, Tiêu Dương.
Phá Tiên khẩu quyết cùng với thân kiếm sắc bén vẽ xuống, rất nhanh, Tỏa Tiên Liên trên người các chưởng môn đều được phá giải. Tỏa Tiên Liên từng khiến vô số người vừa nghe tên đã biến sắc, khiến các cường giả bị nhốt trong lao ngục tuyệt vọng đã bị phá giải dễ như sợi dây thừng bình thường dưới kiếm của Tiêu Dương.
Keng! Keng! Keng!
Đột nhiên, một người trong gian phòng giam bên cạnh quỳ xuống.
Lúc vào Tiêu Dương từng nói với các chưởng môn tên của mình, bọn họ nhớ rất rõ. Tiêu Dương lấy ra vài loại linh đan trị thương đưa cho những chưởng môn bị Tỏa Tiên Liên xuyên qua xương tỳ bà uống. Sau khi điều trị thương thế của mọi người, Thiên Hoàng thần kiếm phóng ra, leng keng chặt đứt khóa những phòng giam khác.
- Đêm nay tôi đã đến đây, vậy thì chắc chắn sẽ cứu tất cả mọi người ra.
Vùi
- Xin các vị đứng lên đi.
Hắn cảm nhận được khí tức của Tiểu Thần Long.
Gần như đồng thời, tất cả những người khác cũng lần lượt quỳ xuống, vẻ mặt mang theo khát khao không thể nào hình dung được, đồng thời cũng mang theo lo lắng, sợ bị Tiêu Dương từ chối. Bọn họ chẳng có lý do gì để nhờ Tiêu Dương giúp đỡ, Tiêu Dương với họ không thân không thích, ở nơi này, cho dù không cứu họ, họ cũng chẳng có cách nào khác.
Tiểu Thần Long hơi tiếc nuối.
- Ba ba, ba giải quyết xong rồi à?
Quả nhiên, lúc bóng dáng này áp sát đến gần, mọi người liên nhìn thấy một quả cầu đang lăn đến.
Tiêu Dương mỉm cười xua tay.
Đột nhiên, có một bóng người đột nhiên xuất hiện ngoài thông đạo, vẻ mặt mọi người lập tức cảnh giác, đưa mắt nhìn sang, trong đó còn kèm theo cả khí thế ác liệt. Bọn họ vất vả lắm mới được tự do, nếu Ma Môn giết đến, dù họ có liều mạng cũng không cam chịu ở đây nữa.
- Là người của mình.
Tiêu Dương lập tức mở miệng.
Vừa dứt lời, xung quanh lập tức vang lên những lời cảm ơn đầy kích động.
Từng cặp mắt tràn đầy cảm kích nhìn Tiêu Dương.
Bóng kiếm lóe lên, trong chốc lát, tất cả mọi người đều được tự do.
Leng keng! Leng keng! Leng keng!
- Đáng tiếc quá, tôi chưa đánh đã mà.
Nghe vậy, khóe miệng mọi người bất giác co giật.
Câu này nói mới hay làm sao.
- Bên ngoài khống chế cả chưa?
Tiêu Dương hỏi.
- Đương nhiên.
Tiểu Thần Long cười hì hì.
- Đại ca ở đây, đương nhiên là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Nói ra cũng kỳ, tòa biệt thự này Ma Môn bố trí phòng ngự yếu quá, đúng là chẳng chịu nỗi một đòn đó!
Vẻ mặt mọi người không kìm được lộ ra vẻ vui mừng, ánh mắt đều nhìn Tiêu Dương. Bọn họ đã coi Tiêu Dương là người đáng tin cậy.
- Tôi cũng khẩn cầu được gia nhập Kiếm Tông.
- Nếu Tiêu tông chủ không chê, tôi muốn gia nhập Kiếm Tông, cho dù có làm đệ tử tạp dịch bình thường nhất cũng được.
Một cường giả tán tu vừa được Tiêu Dương cứu liền mở miệng nói.
- Cái mạng của tôi là cậu cho, chỉ cần cậu nói một câu, dù có phải lao vào nước sôi lửa bỏng cũng quyết không do dựt
- Tà ma ngoại đạo, ai ai cũng phải tru diệt, các vị đạo hữu không cần phải như vậy. Hôm nay Tiêu Dương tôi cứu mọi người, nói không chừng ngày nào đó, tôi cũng phải nhờ mọi người đến cứu tôi.
Đối mặt với những ánh mắt kích động cảm ơn, Tiêu Dương chỉ mỉm cười.
- Hưng An Cư Sĩ đứng thứ hai mươi tám trên Thân Bảng cũng ở đây...
Những giọng nói kèm theo kích động và kinh hãi lại vang lên, không cần nghĩ cũng biết nơi này đã giam cầm bao nhiêu cường giả giới Tu Hành.
Đám Kỷ Ly Tiên nhân của Kiếm Tông cũng hiểu quá rõ, đây chính là thủ đoạn quen thuộc của Ma Môn.
Thuận ta thì sống, nghịch ta thì bị giam giữ đến chết!
Cuối cùng, Tiêu Dương và Tiểu Thần Long sánh vai lao ra, nhiều ánh mắt đều tập trung trên người Tiêu Dương.
Trong lòng dâng lên sự cảm kích.
- Đa tạ Tiêu Tông chủ!
- Đa tạ! Rất cảm tạ cậu!
- Nếu không có cậu, chắc tôi phải sống nốt quãng đời còn lại ở cái nơi không có ánh mặt trời đó rồi.
- AI Đó chẳng phải là tiền bối đỉnh phong mất tích năm năm trước sao?
- Chưởng môn! Là chưởng môn!
Cơ thể họ vừa nhảy lên, xuất hiện bên trên hô nước, những bóng người xung quanh đã lao đến gần.
Tất cả mọi người không thể chờ đợi được muốn lập tức rời khỏi nơi quỷ quái này.
Tiêu Dương quyết đoán vung tay lên.
- Đi, ra xem thử.
Nhiều người lần lượt bày tỏ thái độ.
- Đại hội Phạt ma Thái Sơn lần này, Thiên Nam phái tôi nhất định sẽ đề cử Tiêu tông chủ làm minh chủ Phạt Ma minh chúng tai
Chưởng môn Thiên Nam phái lên tiếng.
- Đúng! Không sail
- Tiêu minh chủi
- Tiêu minh chủi
Đại hội Phạt ma Thái Sơn vẫn chưa chính thức bắt đầu, nhưng từ giờ khắc này xem ra vị trí minh chủ Phạt Ma minh đã chắc chắn là của Tiêu Dương rồi.
Ngoài Tiêu Dương, không ai có dũng khí ngồi lên vị trí này.
Thậm chí cả Đạo trưởng Trường Xuân. Giờ Đạo trưởng Trường Xuân cũng đang ở trong đám đông, ánh mắt phức tạp nhìn Tiêu Dương. Kế hoạch vốn hoàn hảo hết lần này đến lần khác xảy ra biến hóa. Đặc biệt là sau một loạt chuyện tối nay xảy ra, giờ Đạo trưởng Trường Xuân đã không còn chút hy vọng xa vời nào với vị trí minh chủ Phạt Ma minh nữa rồi. Sau khi lão nhìn thấy thực lực Tiêu Dương và Kiếm Tông, đã biết rõ sự chênh lệch của hai bên.
Một lúc lâu sau, Đạo trưởng Trường Xuân hít sâu một hơi, than khế một tiếng, khoanh tay đứng trong đám người.
Tuy lão và phương trượng Khô Mộc luôn bày mưu giành vị trí minh chủ Phạt Ma minh, nhưng về bản chất, Đạo trưởng Trường Xuân chỉ hy vọng thống nhất giới tu hành Viêm Hoàng chứ không có ý định thông đồng với Ma Môn. Lão chỉ bị phương trượng Khô Mộc tính kế- Lúc này đây, ánh mắt Đạo trưởng Trường Xuân nhìn Tiêu Dương. Đối với Tiêu Dương, trong lòng lão có chút bất đắc dĩ và không cam lòng, nhưng giờ phút này lại không thể nào hận hắn được. Vì nếu không có Tiêu Dương, phương trượng Khô Mộc và Ma Môn đã thực hiện được âm mưu của chúng, mình chắc chắn sẽ trở thành tội nhân thiên cổi
- Các vịl
Lúc này, Tiêu Dương cất tiếng, khoát tay nói.
- Tiêu mỗ cảm tạ mọi người đã tán thành tôi. Dưới sự ép bức của Ma Môn mọi người vẫn có thể lựa chọn không khuất phục, cam nguyện ủy khuất bản thân ở nơi không có ánh mặt trời, có thể thấy được, tất cả những người ở đây đều thống hận tà ma. Cánh cổng Kiếm Tông tôi lúc nào cũng mở rộng cửa mời mọi người!
- Giờ đã không còn sớm nữa, có rất nhiều các tiên bối bị thương cần lập tức trị liệu, cho nên tất cả mọi người mau rút lui thôi.
Ánh mắt Tiêu Dương nhìn các chưởng môn, cười cười.
- Các vị chưởng môn, đệ tử môn phái mọi người giờ vẫn còn ở Điên Phong Thai Thái Sơn, đợi mọi người quay về đấy.
Nghe vậy, mọi người lần lượt chấn động.
Tiêu Dương mỉm cười nhìn Đạo trưởng Trường Xuân.
- Đạo trưởng, phiên ông dẫn mọi người rời đi, tôi ở đây xử lý những người bị thương.
Ánh mắt Đạo trưởng Trường Xuân biến ảo vài lần, sau đó vẫn gật đầu.
Từng bóng dáng phá không lao đi.
Tiêu Dương bố trí các đệ tử Kiếm Tông dìu những người tu hành bị thương, lập tức rời khỏi tòa biệt thự.
Đợi sau khi Tiêu Dương bước đi rồi, tòa biệt thự này lập tức trở thành "tử thành", không còn chút sự sống nào nữa.
Đây là một thắng lợi hoàn mỹ.
Tiêu Dương quay đầu lại, nhìn biệt thự, đợi sau khi mọi người đi xa, trong nháy mắt châm lửa ngôi biệt thự. Lập tức, cả ngôi biệt thự trở thành biển lửa.
Dân chúng xung quanh đang ngủ say liền bừng tỉnh vì ánh lửa, lúc đẩy cửa sổ nhìn sang, ai nấy đều kinh hãi.
Sau khi Tiêu Dương khống chế cho ngọn lửa lan khắp biệt thự thì đợi xe cứu hỏa đến mới lặng lẽ rời đi. Nếu không phải trong biệt thự quá nhiều người chết, Tiêu Dương cũng không cần canh ba nửa đêm phóng hỏa kinh động mọi người. Với tình huống hiện tại, đợi lửa được dập, biệt thự cũng cháy bảy tám phần. Cùng lắm tin tức ngày mai chỉ đưa tin một gia đình giàu có dùng lửa không cẩn thận gây ra hỏa hoạn, hiện trường không còn một ai sống sót thôi.
Sau khi đưa những người bị thương di chuyển đến nơi an toàn, Tiêu Dương châm cứu cho từng người, trị thương cho họ.
Vô cùng bận rộn.
Trước Điên Phong Thai Thái Sơn, bóng dáng mọi người tụ tập, ai nấy đều nhìn về phía xa. Lúc này đã là hai giờ sáng. Tiêu Dương đã dẫn mọi người đi được hai tiếng đồng hồ, trái tim của những người chờ đợi đang vô cùng lo lắng.
- Mọi người mau nhìn kìal
Đột nhiên, một âm thanh kinh ngạc vang lên.
Soạt soạt soạtI
Đệ tử các tông phái gia tộc đều quay đầu nhìn sang, lập tức, vẻ mặt lộ nét vui mừng.
- Về rồi! Đúng là chưởng môn quay về rồi! Tôi thấy chưởng môn rồi!
- Cám ơn trời đất, quả nhiên Tiêu Dương không gạt chúng ta.
- Tiêu Dương vạn tuết
- Tiêu Dương vạn tuết
Lúc này, trước Điên Phong Thai Thái Sơn, khẩu hiệu nghênh đón các chưởng môn trở về, chính là không ít người đều cao giọng hét lên. Tiêu Dương vạn tuết