Chương 1442: Tôi phản đối
Chương 1442: Tôi phản đốiChương 1442: Tôi phản đối
Khi Tiêu Dương dẫn các cường giả rời đi đã tuyên bố sẽ giải cứu các chưởng môn mất tích trở về trước hừng đông. Dù trong lòng mọi người có kỳ vọng, nhưng cũng không hy vọng nhiều lắm. Vì Ma Môn đã để lại ấn tượng quá lớn cho mọi người. Chúng đã vô thanh vô tức bắt nhiều chưởng môn trên Thái Sơn làm tù binh, ngoài đêm nay ra, trước giờ chưa hề kinh động đến bất kỳ ai.
Từng chưởng môn đều biến mất vô cùng kỳ lạ.
Dưới tình hình này, còn muốn đưa các chưởng môn về trong thời gian ngắn, thực sự là khó như lên trời.
Nhưng ngay lúc này, còn chưa hừng đông, mọi người đã nhìn thấy ánh sáng rạng đông trước rồi.
Đã trở về!
Cũng đã trở về rồi!
Cả Thái Sơn vang lên tiếng hoan hô nhảy nhót, ánh mắt lập tức nhìn ra sau lưng các chưởng môn, tìm kiếm bộ đồ trắng chói mắt nhất. Có điều, Tiêu Dương không xuất hiện.
- Tiêu tông chủ đợi Đại hội Phạt ma chính thức bắt đầu mới trở về, giờ đệ tử các môn phái hãy theo chưởng môn của mình quay về nghỉ ngơi tạm đi.
Sắc mặt Lưu Gia Ny liên tục biến đổi, khuôn mặt trở nên trâm thấp hơn, thì thào nói.
Vừa nghe tin này mặt Lưu Gia Ny lập tức biến sắc.
Trong sơn động bí ẩn, tin tức nhanh chóng được truyền về.
- Ngoài ra, phương trượng Khô Mộc hình như cũng đã bị giết.
Vẫn còn vài canh giờ nữa, cũng có vài đệ tử môn phái muốn nhân cơ hội này quay về chữa thương.
Một gã đàn ông đứng trước mặt Lưu Gia Ny lạnh lùng mở miệng, ánh mắt ẩn chứa sát khí mãnh liệt, trâm giọng nói.
Đạo trưởng Trường Xuân khoát tay hô lớn, mọi người đợi một lát rồi cũng lần lượt tản đi.
Từng biến cố liên tiếp tối nay đã phá hỏng hoàn toàn kế hoạch Ma Môn đã bố trí ở Thái Sơn. Giờ muốn mượn tay phương trượng Khô Mộc để khống chế Phạt Ma minh căn bản không thể nữa rồi. Sau đêm nay, có thể tưởng tượng khi Đại hội Phạt ma bắt đầu, lực lượng của tất cả các môn phái đều sẽ nhất trí ủng hộ Kiếm Tông, vị trí minh chủ Phạt Ma minh đã không có gì phải lo lắng.
Điên Phong Thai Thái Sơn lại trở nên yên tĩnh.
Đại hội Phạt ma chính thức bắt đầu vào buổi trưal
- Tôi đúng là vẫn đánh giá thấp anh rồi.
Sát khí tràn ngập khắp sơn động bí ẩn.
- Cái gì? Biệt thự bị công phá, tất cả những chưởng môn bị bắt làm tù binh đều đã được cứu ra?
- Không sai, lần này tập hợp sức mạnh cực kỳ cường đại, cho dù Kiếm Tông có cường giả Kim Tiên tọa trấn, nhưng bên chúng ta có tiên bối Vũ Văn Thương Phủ Tông Kim Tiên hậu kỳ đã đích thân đến. Đây là một sức mạnh mà bọn chúng không thể nào ngăn cản được! Ngoài ra, các Huyết Linh Sứ dưới trướng Tổ chức Huyết Dạ cũng đã xuất phát, mang theo rất nhiều lợi khí Huyết Ma cường đại. quan trọng hơn là...
- Nếu kế hoạch đã thất bại, vậy thì chỉ có thể dùng cách thứ hai thôi.
- Phần lớn sức mạnh của chúng ta đều đã di chuyển đến phạm vi Thái Sơn, mới để cho Kiếm Tông bọn chúng có cơ hội, đây là sai lầm của chúng ta! Nhưng ngày mai, lúc Đại hội Phạt ma bắt đầu, chính là lúc các môn phái Thái Sơn bị diệt!
Hai bên, đều chờ đợi Đại hội Phạt ma bắt đầu.
Mây đen đầy trời khiến người ta có một cảm giác áp bách.
Trong một gian nhà yên tính, ngân châm lóe lên.
- Cường giả của mạch Gia Cát, ngày mai cũng sẽ đến!
Trước mặt hắn là một người tu hành hơi thở vô cùng rối loạn, yếu ớt vì bị Ma Môn hành hạ. Có lẽ vị tiên bố này đã bị giam giữ trong phòng giam hơn hai mươi năm, cho dù Ma Môn ép bức như thế nào, cũng không chịu khuất phục.
Một gã Thần Vương nở nụ cười dữ tợn.
Một đêm không ngủ, hơn nữa còn liên tục vận khí thi châm, Tiêu Dương hơi mệt mỏi, xoay người đi vào trong phòng. Lúc này, Diệp Tang xuất hiện trước mặt hắn, trong tay cô còn bưng một chậu nước nóng để Tiêu Dương rửa mặt.
Thời gian chậm rãi trôi qua, mãi cho đến khi phía chân trời hừng lên tia sáng, Tiêu Dương mới thu châm lại, đứng dậy, các khớp xương trên người kêu rắc rắc. Sau khi duỗi lưng một cái, trước mặt đã không còn bóng người, người bị thương cuối cùng sau khi được trị liệu đã được đệ tử Kiếm Tông dìu về nghỉ ngơi rồi.
Long Vũ Cửu Thiên Thần Châm lại lóe lên, Tiêu Dương vận chuyển khí tức trên người, trị liệu cho người bị thương trước mặt.
Cường giả tụ hợp Thái Sơn!
Như tia chớp phóng về phía xa.
- Tiếp theo.
Tiêu Dương lau mồ hôi trước trán, vẻ mặt bình tĩnh nghiêm túc.
Cường giả Ma Môn đang nhìn chằm chằm, các cường giả giới Tu Hành đang chí khí hừng hừng.
Thái Sơn huyên náo lập tức khôi phục sự yên tĩnh chết chóc.
Đôi mắt Lưu Gia Ny nhìn ra cửa động, đôi mắt lóe lên tia phức tạp, một lát sau, lại khẽ thở dài một hơi, lắc người một cái, biến mất ở ngoài sơn động.
- Yên lặng chờ đợi đi.
- Tang Tang, em đúng là biết cách chăm sóc người khác.
Tiêu Dương hôn Diệp Tang một cái, ánh mắt đầy dịu dàng.
Diệp Tang bất ngờ không đề phòng nên bị "đánh lén", gương mặt ửng hồng. Mặc dù đã gần gũi da thịt với Tiêu Dương nhưng vẫn không thể che dấu được thái độ ngượng ngùng của con gái, dù đó là nữ hiệp khách, Ngũ Hành Kiếm Tiên Diệp Tang.
Bộ dạng yêu kiều này càng làm cho Tiêu Dương ngo ngoe muốn làm chuyện xấu, lập tức nâng cằm Diệp Tang lên, hôn một cái.
Sau một hồi triền miên, không biết Tiêu Dương đã ôm chặt lấy Diệp Tang từ lúc nào, đôi mắt nhìn cô.
Diệp Tang cảm nhận được những chuyển biến khác thường trên cơ thể Tiêu Dương, mặt càng đỏ hơn, khẽ gắt.
- Anh cả đêm đã không nghỉ ngơi rồi, giờ còn định làm loạn đấy à. Tiêu Dương cười ha hả, bế Diệp Tang lên trong tiếng hét kinh hãi của cô, đi vê phía giường.
- Anh thà chết no chứ không chết đói.
Vẻ mặt Tiêu Dương lạnh lùng, đôi mắt như thần, khoát tay, không nói nhiều.
Âm thanh đồng đều vang lên.
- Bái kiến Tông chủ chí tôn!
Trận đánh tối qua, Kiếm Tông đã bày ra hết sức mạnh cường đại của mình. Hôm nay lên Điên Phong Thai Thái Sơn, vẫn do hai cường giả đỉnh phong Kỷ Ly Tiên nhân và Hoa Mãn Lâu dẫn đầu, còn các cường giả Tiên nhân cao cấp như Thánh Long Vương, sau khi trận chiến đêm qua kết thúc đã được phái ra ngoài, chuẩn bị cho Đại hội Phạt ma ngày hôm nay.
Ngoài cửa, các đệ tử Kiếm Tông đã chuẩn bị xong.
Tiểu Thần Long ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Dương.
Tiểu Thần Long vội vã chạy tới, ánh mắt không ngừng tìm kiếm xung quanh Tiêu Dương. Tiêu Dương biết tên mập này đang tìm Thanh Loan, liền mỉm cười, phất tay, một ánh sáng màu xanh lóe lên. Thanh Loan với mái tóc dài như thác nước đổ xuống, y phục sặc sỡ, dung nhan mỹ mạo, vẻ mặt lạnh lùng lập tức xuất hiện. Lúc Tiểu Thần Long nguẩy mông chuẩn bị đến đón, Thanh Loan liền chau mày.
- Sao vẫn là tên mập vậy?
Bước chân của Tiểu Thần Long liên dừng lại, nhất thời khóc không ra nước mắt.
Mập có gì sai chứ?
- Cô bé này xinh đẹp quá.
Diệp Tang dường như vô cùng hợp ý Thanh Loan. Bộ đồ màu xanh trên người cô cực kỳ giống với bộ quần áo trên người Thanh Loan. Trong một thời gian cực ngắn, Thanh Loan liền đi sát bên người Diệp Tang.
Tiểu Thần Long ủ rũ cúi đầu đi sát sau lưng Tiêu Dương.
Tiêu Dương cũng không đành lòng, lấy một Ngưng Thần Quả Tử đưa cho Tiểu Thần Long.
- Ăn nhiều một chút mới có sức giảm cân chứ.
- Ba ba, rốt cuộc ba cũng dậy rồi. Đại hội Phạt ma sắp bắt đầu rồi đấy.
Sau cơn thỏa thuê, liền chìm vào giấc ngủ, cho đến khi mặt trời treo trên sào, cửa phòng mới mở ra. Tiêu Dương thần thái sáng láng nắm tay Diệp Tang, hai người cất bước đi ra ngoài.
Một màn xuân tình diễn ra trong phòng, rồi nhanh chóng trở thành một khúc giao hưởng tuyệt vời.
- AI
- Ha ha.
- Nói hưu nói vượn.
- Xuất phát!
Tiêu Dương bước lên trước một bước, đi vê phía Thái Sơn.
Đại hội Phạt ma sẽ lập tức khai mạc, Tiêu Dương tin, chuyện tối qua Ma Môn đã nhận được tin. Với tư thái cao ngạo của Ma Môn, chắc chắn bọn chúng sẽ trả thù trong Đại hội Phạt ma hôm nay! Thái Sơn hôm nay chắc chắn sẽ lại diễn ra một trận đấu sinh tử.
Trận chiến giữa chính và tà. Mười một giờ trưa.
Trên Điên Phong Thai Thái Sơn người đã tấp nập, các môn phái đã chuẩn bị xong, ai nấy đều đứng ở vị trí của mình.
Bọn họ đều đang chờ một người.
Kiếm Tông, Tiêu Dương!
Lúc này, ngay cả Đạo trưởng Trường Xuân cũng không thể không phục. Vị trí minh chủ Phạt Ma minh này, trên đời này căn bản không có người thứ hai có thể tranh giành với Tiêu Dương! Không nói đến chuyện khác, tối qua, Tiêu Dương đã có một ân tình cực lớn với cả giới Tu Hành Viêm Hoàng.
Từng cặp mắt cùng nhìn về một phía.
Đưa mắt qua, thêm đá uốn lượn, giống như một con rồng đang uốn lượn quanh Thái Sơn.
Mặt trời chói chang chiếu xuống, nơi góc cua của thêm đá, có một ngọn cờ đột nhiên xuất hiện, bay phần phật trong gió.
Kiếm kỳ!
Mọi người đều chấn động, bất giác ngừng thở.
Soạt soạt soạt!
Kiếm kỳ dương cao, rất nhanh, một bóng người cao cao, khuôn mặt tuấn lãng như thần đang cất bước đến, trông nhàn tản như đang tản bộ, từng cái nhấc tay nhấc chân đều tản ra khí tức vô cùng tôn quý, đôi mắt thâm thúy sáng như ngọc, cất bước đi về phía trước. Phía sau hắn là các cường giả nổi tiếng, Kỷ Ly Kim tiên, La Thiên.
Kiếm Tông tới rồi!
Ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng lộ ra tia sùng kính.
Trước Điên Phong Thai Thái Sơn vẫn còn chừa một vị trí rộng rãi. Đây là nơi các môn phái đều đồng lòng chừa lại cho Kiếm Tông.
Đám tứ đại hộ pháp Kiếm Tông Tiêu Nhược Nhược tay cầm cờ của Kiếm Tông, cất bước đi theo Tiêu Dương.
Buổi trưa đến rồi.
Bóng dáng Tiêu Dương lăng không lao đến, đáp xuống Điên Phong Thai Thái Sơn, một tay để sau lưng, một tay phất lên, vẻ mặt bình tĩnh cất cao giọng.
- Mời!
Đại hội Phạt ma, chính thức bắt đầu!
Theo kế hoạch Đại hội Phạt ma, cường giả của các môn phái sẽ lên Điên Phong Thai Thái Sơn, tiến hành những trận long tranh hổ đấu, cuối cùng chọn ra minh chủ Phạt Ma minh, thống soái tất cả các môn phái lên đài tham dự quyết đấu, cùng nhau đoàn kết, chống lại Ma Môn.
Nhưng lúc bóng dáng Tiêu Dương vừa xuất hiện trên Điên Phong Thai, toàn trường liên im lặng.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người Tiêu Dương.
Một phút.
Hai phút.
Năm phút. Mười phút.
Tiêu Dương đứng trên đài mười phút, không ai bước lên đài khiêu chiến.
- Tiêu tông chủ, tôi nghĩ không cần phải giao đấu đâu.
Chưởng môn Thiên Nam phái mở miệng nói.
- Thiên Nam phái tôi nhất trí quyết định, kiên quyết ủng hộ Tiêu tông chủ Kiếm Tông trở thành minh chủ Phạt Ma minh chúng ta! Những người khác, chúng tôi không phục.
- Tôi tán thành!
- Tôi cũng tán thành!!
- Vị trí minh chủ, chỉ có thể là Tiêu tông chủ!
Được lòng dân được cả thiên hạ.
Với thế cục nghiêng về một bên như thế nào, Đạo trưởng Trường Xuân vốn còn ôm chút hy vọng xa vời cuối cùng cũng đặt tảng đá cuối cùng trong lòng xuống, hít sâu một hơi, sau khi bình tĩnh lại, liền thoải mái hơn rất nhiều.
- Tiêu Dương làm Tông chủ, tôi cũng không ý kiến.
- Nhưng tôi phản đối!
Trên bầu trời đột nhiên vang lên một giọng nói!