Chương 1443: Tiếc gì một trận
Chương 1443: Tiếc gì một trậnChương 1443: Tiếc gì một trận
Giọng nói vang lên, rất nhanh, từng luồng khí tức mênh mông hùng hậu kéo tới, tản ra sức mạnh của cường giả.
Soạt soạt soạtI
Ánh mắt mọi người đồng thời nhìn sang một bên.
Đồng tử bọn họ đều hơi co lại. Một đám người đang lao đến, cầm đầu là một người đàn ông, mặt tuấn lãng, đôi mắt thâm thúy sáng ngời, giữa những bước đi mơ hồ tản ra sức mạnh cường đại. Sau lưng y là một đám người mặc trang phục giống nhau, trên lưng họ, đều mang theo một thanh Thần kiếm.
Lúc những người này xuất hiện, sắc mặt đám đệ tử Kiếm Tông đều đồng thời trâm xuống, rồi lập tức dâng lên sát khí cuồn cuộn.
Gia Cát!
Thân phận của kẻ tới là phản đồ của Kiếm Tông, Mạch Gia Cát. Y phục mà chúng mặc, trùng hợp chính là y phục tượng trưng cho đệ tử Kiếm Tông năm đó. Mạch Gia Cát bây giờ, vừa bước lên Thái Sơn đã mặc bộ trang phục này, dĩ nhiên là muốn khiêu khích thị uy Kiếm Tông!
Ai mới thực sự là Kiếm Tông chính thống?
Kẻ cầm đầu, là cường giả Phủ Tông Vũ Văn Thương!
Đại hội Phạt ma vừa mới bắt đầu, thế lực Ma Môn đã không chờ đợi được lập tức xuất hiện. Điêu này chứng tỏ một điểm Ma Môn đủ tự tin có thể hoàn toàn nắm chắc cục diện trước mắt.
- Ta phản đối!
Lúc này, trong lòng mọi người dường như đều cảm thấy chùng xuống.
Trong mắt Kỷ Ly Tiên nhân bắn ra hận ý mãnh liệt. Nếu nói về bối phận, Gia Cát Hành Ý còn cao hơn cả Kỷ Ly! Lão quái vật như vậy đột nhiên hiện thân, có thể thấy, hôm nay chắc chắn sẽ là một trận thảm chiến.
Có điêu một mình Vũ Văn Thương đã có sức mạnh Kim Tiên hậu kỳ, cả Thái Sơn không ai có thể ngăn cản được. Huống hồ ngoài Vũ Văn Thương, hôm nay còn có thêm một vị Gia Cát Hành Ý. Mặc dù khí tức trên người Gia Cát Hành Ý đang trong trạng thái bình tĩnh ngưng đọng, nhưng Tiêu Dương cũng mơ hồ cảm nhận được, Gia Cát Hành Ý đem lại cho hắn khí tức nguy hiểm còn hơn cả Vũ Văn Thương!
Người đàn ông có khuôn mặt tuấn lãng kia tên Gia Cát Hành Ý, bề ngoài giống như một thanh niên, nhưng trên thực tế đã mấy trăm tuổi. Kỷ Ly Tiên nhân liếc mắt đã nhận ra người này. Năm đó ở Kiếm Tông, y cũng có địa vị hiển hách. Trong Mạch Gia Cát Kiếm Tông, địa vị của y càng lớn hơn.
Ánh mắt Tiêu Dương thoáng nhìn Kỷ Ly Tiên nhân, hai người đều chậm rãi gật đầu.
Tiêu Dương cũng cảm nhận được khí tức cường đại toát ra từ người Gia Cát Hành Ý, tâm thần khẽ run lên, có chút cảnh giác, ánh mắt nhìn chằm chằm Gia Cát Hành Ý.
- Không ngờ lão tặc Gia Cát Hành Ý này lại tự mình đến đây.
Như mây đen đè trời, khí tức cường đại mênh mông tràn ngập khắp Điên Phong Thai Thái Sơn.
Vũ Văn Thương cười lạnh với Tiêu Dương, nói.
Lúc này, từ một phía khác, lại một đám người lao đến.
- Người cứu mày rời đi hôm đó, chỉ bằng bảo hắn hiện thân đi, nếu không, mày không có cơ hội sống sót rời khỏi Điên Phong Thai đâu. Với tình huống này, phải sử dụng tất cả sức mạnh của Kiếm Tông thôi.
- Tiêu Dương, chúng ta lại gặp nhau rồi.
- Kiếm Tông tôi hôm nay đứng trên Điên Phong Thai, sẽ không sợ bất kỳ khiêu chiến nào! Vũ Văn Thương, ông cho rằng ông chắc chắn sẽ thắng à?
- Tôi sợ sau khi ông ấy xuất hiện rồi, ngay cả cơ hội sống rời khỏi Thái Sơn ông cũng chẳng có.
Gia Cát Hành Ý cười khẽ.
Vũ Văn Thương vừa dứt lời, Kỷ Ly Tiên nhân và Hoa Mãn Lâu gần như đồng thời đi tới trước mặt Tiêu Dương.
Trong phạm vi Điên Phong Thai Thái Sơn, yên lặng như tờ.
Soạt soạt!
Trong tay Đạo trưởng Trường Xuân xuất hiện một phất trần, tỏa ra kim quang lờ mờ.
- Vũ Văn Thương, từ lâu đã nghe nói Hoàng Tuyên Thần Phủ của ông kinh hãi trời đất, quỷ thần khiếp oai, nay bổn đạo trưởng muốn lĩnh giáo, lĩnh giáo!
Một lúc sau, một bóng người xuất hiện trên Điên Phong Thai, chưởng môn Võ Đang, Đạo trưởng Trường Xuân!
Kẻ địch trước mặt quá mạnh, hai người không dám xem thường, sợ Vũ Văn Thương đột nhiên ra tay tập kích Tiêu Dương.
Tiêu Dương nhíu mày, khinh thường bĩu môi.
- Ông cho rằng tôi thèm để ông vào mắt sao?
Nụ cười của Gia Cát Hành Ý bị kiềm lại, ánh mắt trầm thấp đi, đôi mắt bắn ra sát khí mãnh liệt.
Tiêu Dương không chút yếu thế trả lời lại một cách mỉa mai, lạnh nhạt nói.
- Vũ Văn Thương, xem ra ông im lặng nhiều năm, giờ ngay cả một tiểu bối, cũng chẳng thèm để ông vào mắt.
Chán sống rồi à?
Đôi mắt Vũ Văn Thương lóe lên tia sắc lạnh, ánh mắt như hàn đao khóa chặt lấy Tiêu Dương. Lão thực sự không ngờ, một thằng nhóc chỉ như con kiến hôi trước mặt mình, chẳng biết lấy đâu ra tự tin mà dám khiêu khích mình!
Vũ Văn Thương cười ha hả, cơ thể lập tức lóe lên như tia chớp, giống sao chổi lao đi, đánh vê phía Đạo trưởng Trường Xuân.
Bịch! Bịch! BịchI
Ba chưởng liên tiếp đánh ra, phất trần trong tay Đạo trưởng Trường Xuân bừng sáng rồi bỗng nhiên âm một tiếng vỡ nát.
Đạo trưởng Trường Xuân hộc một ngụm máu tươi, Phất trần thần binh bị phá, máu tươi nhuộm đỏ Điên Phong Thai.
Cả quá trình xảy ra quá nhanh, thậm chí hai người như chỉ vừa đối diện nhau.
Đạo trưởng Trường Xuân không chịu nổi một đòn.
Từng tiếng hít sâu bất giác vang lên, không ít người tay chân bắt đầu lạnh đi.
Khó có thể tưởng tượng được. Trước khi Kiếm Tông xuất hiện, Đạo trưởng Trường Xuân và phương trượng Khô Mộc là hai người đứng đầu trong Đại hội Phạt ma lần này, thực lực dĩ nhiên cũng ở đẳng cấp đỉnh phong. Trong các môn phái còn lại, không có ai là đối thủ của Đạo trưởng Trường Xuân. Một nhân vật như vậy lại bại trong một chiêu! Từ đó có thể thấy được sự lợi hại của Vũ Văn Thương và sự cường đại của Phủ Tông Hộ Long Thế Gia. Không thể nào tưởng tượng được, Ma Môn lại có sức mạnh như vậy!
Tiêu Dương bước ra, trong phút chốc, ánh sáng của Kim Kiếm lóe lên. Kim Kiếm sắc bén như thần binh chí tôn, lan ra kiếm thế vô cùng mạnh mẽ, ngay lập tức tràn ngập cả bầu trời.
- Giọng điệu lớn thật.
Trên Thái Sơn, giọng nói của Vũ Văn Thương cứ vang vọng.
Sát khí dày đặc tràn ngập khắp bầu trời.
- Trên Thái Sơn hôm nay không có Phạt Ma minh nữa! Các người có hai lựa chọn, thứ nhất, cắt máu gia nhập Tam Xích Thần giáo ta, thê cả đời không được phản bội; thứ hai, táng thân ở Thái Sơn.
Vũ Văn Thương giơ một tay lên, giọng nói vang vọng.
Khuôn mặt Đạo trưởng Trường Xuân trắng bệch tái mét, cắn chặt răng, cơ thể run rẩy.
Sĩ khí của Phạt Ma miinh lập tức rơi xuống điểm không.
Tiêu Dương khẽ híp mắt, lúc này, gân như đã không còn lựa chọn nào khác.
Ba giọt Kiếm Lực, chính là chỗ dựa và là con át chủ bài cuối cùng!
- Phạt Ma minh đúng là một trò cười.
Lúc này Vũ Văn Thương lại tiếp tục mở miệng, trầm giọng nói.
- Trong thiên hạ, căn bản không thể phân định tà ma và chính nghĩa, chỉ có phân kẻ mạnh và kẻ yếu thôi! Giới Tu Hành Viêm Hoàng, Hộ Long Thế Gia ta đứng đầu, đây chính là thiết luật ngàn năm không thể thay đổi, ai dám thay đổi? Ai có thể thay đổi chứ?
Ánh mắt Vũ Văn Thương chậm rãi đảo qua tất cả các thế lực dưới đài, khí tức ẩn chứa áp lực cường đại vô cùng.
- Ma, chỉ là một đại danh từ tà hóa trong lòng các người thôi. Trên thực tế, Hộ Long Thế Gia chúng ta vẫn tôn sùng Thần Minh! Là Tam Xích Thần Minh vĩ đại của chúng ta!
Thực lực cách biệt quá xa.
Trong mắt lão, Đạo trưởng Trường Xuân tuyên bố muốn lĩnh giáo Thần Phủ của lão quả đúng là một câu nói đùa buồn cười.
Vũ Văn Thương đứng chắp tay, đôi mắt lóe lên tia khinh miệt.
- Chỉ dựa vào mày?
Lòng lạnh giá, đầu tê dại.
Lúc này trong lòng không ít người đều lo lắng. Với thực lực của Phạt Ma minh, muốn đối kháng với Ma Môn, e rằng chỉ như trứng chọi đái
- Ma là ma, thần là thần! Vũ Văn Thương, ông đừng có dùng những lời lẽ buồn cười này để che giấu, ngay cả đứa con nít ba tuổi cũng chẳng lừa được! Đại hội hôm nay là để Phạt Ma! Ông đã tự tìm đến cửa, vậy thì đã chuẩn bị chịu chết chưa?
Lời vừa dứt, Vũ Văn Thương không nhịn được nửa ngẩng đầu cười phá lên. - Buồn cười, thật sự buồn cười!
VùiI Ánh mắt Vũ Văn Thương sắc bén như dao cắt về phía Tiêu Dương.
- Nói thật, cả Thái Sơn hôm nay, những người lựa chọn quy thuận Tam Xích giáo ta đều có thể có một con đường sống, chỉ riêng Tiêu Dương mày! Riêng Tiêu Dương mày, hôm nay phải máu nhuộm Thái Sơn!
Đây chính là mệnh lệnh cấp trên đưa raI
Điều này cũng chứng tỏ một điều, Kiếm Tông quật khởi với tốc độ nhanh chóng, khiến Ma Môn cảm thấy bị uy hiếp.
Phải diệt cỏ tận gốc, cắt đi hậu họa vĩnh viễn.
Hơi thở trên cả Thái Sơn lập tức ngưng đọng lại.
Một sát sau, một giọng nói phá tan sự yên tĩnh.
- Tôi đại diện Cửu Hoa Sơn tuyên bố, kết minh với Kiếm Tông, quyết chiến với Ma Môn.
Hòa thượng Giát Giát cao giọng tuyên bố chiến tuyến của mình.
- Tôi đại diện Thiên Nam phái, cũng lựa chọn như vậy.
Điều khiến Tiêu Dương bất ngờ là, lúc này, cho dù dưới áp lực cường thế của Ma Môn, nhiều thế lực môn phái, đã hơn tám mươi phần trăm đã lần lượt đứng dậy, không chút do dự lựa chọn đứng về phía mình, không tiếc tử chiến với Ma Môn!
Với cục diện một mất một còn trước mắt, bọn họ vẫn có thể đưa ra lựa chọn như vậy.
Sức mạnh Phạt Ma minh ngưng tụ đã bước đầu xuất hiện.
Lúc này, lựa chọn và quyết tâm của mọi người càng khiến cho Tiêu Dương kiên trì với suy nghĩ trong lòng. Cho dù phải dùng hết tất cả, dùng hết sức mạnh, hôm nay cũng phải tử chiến với Ma Môn!
- Chúng ta tử chiến với Ma Môn!
Đạo trưởng Trường Xuân lúc này đã điều chỉnh lại khí tức, vết máu khóe miệng vẫn chưa hết, dứt khoát bước nhanh về phía trước.
- Đệ tử Võ Đang, quyết không lùi bước!
- Đệ tử Hoa Sơn, tử chiến với Ma Môn!
- Tu sĩ chúng ta tiếc gì một trận.
Những đôi mắt ngập tràn dứt khoát và kiên quyết, khí tức liên hợp ngưng tụ, cuộn trào về phía Ma Môn! Đây là một sự liên hợp mà bất kỳ thế lực nào cũng không thể khinh thường! Cho dù thiếu cường giả đỉnh phong, nhưng họ liên kết lại, gần như là đại diện cho cả giới Tu Hành Viêm Hoàng, Ma Môn muốn hoàn toàn xâm chiếm giới Tu Hành Viêm Hoàng, phải bỏ ra cái giá khốc liệt hơn.
Lúc này, vẻ mặt Vũ Văn Thương cũng không nén được trầm đi, ánh mắt lóe lên.
- Tiếc gì một trận!
Tiêu Dương cũng chậm rãi giơ Kim Kiếm trong tay lên.
Chiến ý ngập trời.
- Không biết lượng sức mình!
Đột nhiên, Vũ Văn Thương quát lớn một tiếng như sét đánh, trong phút chốc liền vung tay lên.
Vùi! Vùi! Vùi Lúc này, gió lớn nổi lên, xung quanh Điên Phong Thai Thái Sơn, sau lưng đệ tử các môn phái, những bóng người mặc áo bạc như quỷ mị đột nhiên xuất hiện, gân như đồng thời, sát khí theo Huyết Ma lợi khí trong tay chúng bùng nổ ra, ngay lập tức bao vây hết đệ tử các môn phái ở Điên Phong Thai.
Vũ Văn Thương giơ cao tay lên, như tuyên phán.
- Các người vẫn còn một cơ hội cuối cùng.
- Tao nhổ vào!
Ngưng Thần Quả Tử trong tay Tiểu Thần Long bay thẳng lên đầu Vũ Văn Thương.