Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1439 - Chương 1446: Thần Phủ Giáng Xuống

Chương 1446: Thần phủ giáng xuống Chương 1446: Thần phủ giáng xuốngChương 1446: Thần phủ giáng xuống

Cảnh giới thần kỳ trên Kim Tiên!

Từng chữ giống như tiếng chuông vang lên trong đầu Tiêu Dương. Lúc này, đôi mắt Tiêu Dương không thể át được tia nóng rực. Vượt cả Kim Tiên, đó là tôn tại như thế nào? Trong số những người Tiêu Dương biết, cường giả mạnh nhất e là Lý Thái Bạch sư phụ của mình, cũng là Kim Tiên đại viên mãn. Hắn chưa từng nghe thấy, trên đời này, còn có cảnh giới Thần kỳ.

- Cảnh giới đó ngàn năm khó có được một người.

Kim Kiếm Kiếm Linh cảm thán nói.

- Người tu hành muốn đi đến được bước đó, thật sự rất gian nan, phải đột phá vô số xiêng xích nặng nề, mới có được cơ hội chạm tới. Muốn vượt qua Kim Tiên, điều kiện cơ bản tiên quyết nhất chính là tâm cảnh đột phá đến Hiển Thánh. Vì thế, cảnh giới vượt qua Kim Tiên được gọi là Thánh Linh cảnh. Theo tôi đoán, Thần Minh Địa hiện nay bao gồm cả Tam Thiên Thế Giới, cường giả mạnh nhất Thần Vương chí tôn của Ma Môn Tam Xích Thần Minh Điện kia chắc chắn cũng chưa thể đạt đến Thánh Linh cảnh, vượt qua Kim Tiên. Trước Thánh Linh cảnh là một quá trình dài dằng dặc. Theo tôi thấy, cường giả mạnh nhất hiện tại, hẳn đang ở cấp bậc Bán Thánh.

Trong lòng Tiêu Dương chấn động, cho dù chưa hoàn toàn đạt đến Thánh Linh cảnh, nhưng Bán Thánh cảnh, đã đủ để tung hoành thiên hạ. Còn ai có thể ngăn cản được Thần Vương chí tôn của Ma Môn kia nữa?

- Có lẽ, sư phụ tôi ... cũng đã có thể bước vào Bán Thánh chỉ rồi.

Tiêu Dương không khỏi phỏng đoán. Năm đó trước khi Kiếm tiên mạnh nhất biến mất đã là Kim Tiên đại viên mãn rồi.

Tiêu Dương thâm mặc niệm, chợt lắc đầu oán thán.

- Anh đã đạt đến Hiển Thánh cảnh rồi!

Ma Môn tuy mạnh, nhưng trước Tiêu Dương vẫn tự hỏi, nếu thủ vững được Địa Cầu không bị phá, tương lai có cơ hội liên thủ với cường giả tuyệt thế như Linh Cưu tiên sinh ở Thần Minh địa, chưa chắc đã không thể đánh một trận với Ma Môn. Nhưng giờ nghe Kim Kiếm muội muội nói xong, Tiêu Dương cảm thấy áp lực lớn hơn rất nhiều.

Sau khi nói chuyện với Kim Kiếm muội muội, dĩ nhiên Tiêu Dương hiểu rõ, tâm cảnh Hiển Thánh tương đương với cánh cửa ngõ đạt đến Thánh Linh cảnh vượt qua cả Kim Tiên. Chỉ bước qua cánh cửa này, mới có tư cách nói đến những chuyện khác. Điều quan trọng bây giờ, mình phải có tâm cảnh Hiển Thánh, mới có thể thật sự nhận truyền thừa tuyệt học Kim Kiếm, Lục Tiên Khúc!

- Vì anh là người truyên thừa duy nhất của Thần Long đại nhân, anh có một cơ hội kế thừa sức mạnh truyền thừa.

Lần trải nghiệm tâm cảnh thần kỳ kia, mình đã đột phá Hiển Thánh cảnh?

- Thực sự ông ấy có năng lực này, nhưng cũng chưa chắc là có duyên cơ đột phá. Nếu như ông ấy có thể quay lại kịp thời có thể ngăn cản được Thần Vương chí tôn của Ma Môn, thế thì, hy vọng còn lại duy nhất của trời đất thân đó là anh.

Câu nói của Kim Kiếm làm Tiêu Dương chấn động, bất giác há to miệng, lộ ra vẻ mặt không dám tin.

Tiêu Dương rùng mình, lập tức cảm thấy trọng trách mình gánh nặng hơn rất nhiều.

Kiếm linh Kim Kiếm dừng lại, nói. - Đáng tiếc, không biết lúc nào mới khiến tâm cảnh đạt đến Hiển Thánh cảnh.

Chả trách Tổ Thần Trưởng phòng Cao nói, lợi ích của lần đột phá tâm cảnh này của mình, ngay cả bản thân cũng chưa thật sự cảm nhận được.

- Cho dù thế nào, tôi cũng sẽ dốc hết sức, chiến đấu tới cùng với Ma Môn.

- Tâm cảnh vốn là một cửa ải kỳ diệu mơ hồ nhất trong tu hành, không có bất kỳ pháp môn nào có thể khẳng định sẽ nâng được tâm cảnh của bản thân, tất cả đều phải dựa vào cảm ngộ của mình. Và tâm cảnh cũng là nên tảng quan trọng nhất trong tu hành, cho nên, rất nhiều người trên con đường tu hành, chỉ hơi bất cẩn một chút là sẽ tẩu hỏa nhập ma.

Hiển Thánh?

Khó tin.

Kim Kiếm muội muội khẳng định.

Vẻ mặt Tiêu Dương hơi kích động hỏi.

Có đám Kỷ Ly Tiên nhân ở đây, chỉ cần Gia Cát Hành Ý chưa ra tay, Ma Môn không có ai có thể đánh lén được Tiêu Dương từ các phía.

- Bản thân anh ngay cả Kim Tiên cũng còn lâu nữa mới đạt tới vậy mà cảm ngộ được Hiển Thánh cảnh, tu vi tâm cảnh vốn khó có thể dùng mắt thường để phân biệt. Hôm nay nếu không phải ba Thông linh thần binh đao, thương, phủ cùng động, tôi cũng suýt nữa không nhìn ra, anh đã là Hiển Thánh tâm cảnh rồi.

Điều này lập tức thu hút sự chú ý của không ít người xung quanh, kiếm ý mênh mông hùng hậu của Kim Kiếm tràn ra, khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Kim Kiếm kiếm linh nói.

- Hừ, giả thần giả quỷ!

Bao gồ cả Gia Cát Hành Ý, trán y bất giác nhăn lại. Cảnh nhìn thấy trước mắt, chính là lớp phòng ngự Kim Kiếm tạo ra để bảo vệ Tiêu Dương. Tiêu Dương bây giờ không ở trong trạng thái chiến đấu. Gia Cát Hành Ý ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, khẽ lắc đầu. Y vốn nghĩ rằng rất có khả năng Tiêu Dương sẽ đột phá, nhưng trên trời không có dấu hiệu xuất hiện kiếp vân.

Ai nấy đều kinh ngạc, không hiểu được biến hóa trên người Tiêu Dương lúc này.

- Vậy bây giờ tôi... có thể kế thừa Lục Tiên Khúc chưa?

Giành giật từng giây từng phút trên chiến trường để học tuyệt học mới.

Đầu óc Tiêu Dương dường như đang xoay tròn với tốc độ cao.

Kim Kiếm trong tay hắn khẽ kêu lên một tiếng, ánh sáng rực rỡ bao phủ khắp người Tiêu Dương.

- Có thể.

Tiêu Dương nhắm chặt mắt, tuy bên ngoài đang hỗn chiến, nhưng không chút ảnh hưởng đến hắn.

Lời vừa dứt, trong đầu Tiêu Dương đã cuồn cuộn những thông tin như cơn sóng lớn mãnh liệt, chúng lập tức thôn phệ cả đầu óc Tiêu Dương, từng chuỗi tự phù thần kỳ xoay tròn trong đầu, nhanh chóng dung hợp.

- Lục Tiên Khúc có chín bộ, giờ anh muốn mượn Lục Tiên Khúc để phát huy kiếm lực kiếm tiên mạnh nhất lưu lại một cách nhuân nhuyễn, vậy thì hãy nhanh chóng lý giải bộ thứ nhất, Cao Sơn Lưu Thủy!

Gia Cát Hành Ý hừ lạnh một tiếng.

- Chỉ là một con kiến hôi, cho dù để mày tạm thời đột phá, cũng không thể thoát khỏi bản chất kiến hôi. Với thực lực Kim Tiên hậu kỳ của Gia Cát Hành Ý, quả thật rất khó đặt một Tiêu Dương có cảnh giới Kiếm Tiên cấp hai vào mắt.

Trong chiến trường, đám Kỷ Ly Tiên nhân lại không nghĩ vậy. Mỗi lần Tiêu Dương đột phá đều khiến họ phải kinh hãi và chấn động. Mọi người tin, lần này cũng không ngoại lệ. Trong mắt người ngoài Tiêu Dương chẳng qua chỉ là một Tiên Nhân cấp hai, nhưng trong lòng các cường giả Kiếm Tông hiểu rõ như gương, trận quyết chiến trên ngọn núi vô danh và trận chiến tiêu diệt Thần tiên môn ngày đó, Tiêu Dương đã thể hiện ra năng lực của cường giả Kim Tiên tiền kỳ.

Âm ầm ầm!

Trận chiến xung quanh không hề dừng lại vì màn kỳ dị trước mắt, tiếng chém giết vang vọng trời đất, sát khí ngập trời, mùi máu tanh liên tiếp tỏa ra không ngừng.

Tuyệt Trần đại tiên lại một lần nữa bị đẩy lùi, lúc này khí tức bắt đầu rối loạn, ộc một cái lại phun ra một ngụm máu tươi.

- Tuyệt Trần, đường quang ông không đi, cứ chọn con đường không lối về này để đi là thế nào.

Giọng Vũ Văn Thương vô cùng dữ tợn, thần phủ trong tay vung lên, khí tức địa ngục hoàng tuyên tràn ngập khắp trời đất, giống như cơn mưa lớn, ép cho Tuyệt Trần đại tiên gần như không thể thở nỗi. Dù sao cũng là cường giả Kim Tiên hậu kỳ, Tuyệt Trần đại tiên không thể ngồi chờ chết, đôi mắt đột nhiên bắn ra tia sắc lạnh, trong tích tắc trên người tuôn ra thần quang dày đặc màu xanh, tràn khắp toàn thân. Trong nháy mắt này, khí tức rối loạn của Tuyệt Trần đại tiên đã lập tức bình phục, khí thế trời người còn mơ hồ tăng lên.

- AII

Lúc này, ngoài dự liệu của mọi người, Vũ Văn Thương vẫn cầm thần phủ trong tay, quay người lao về phía Tiêu Dương.

Cơ thể Tuyệt Trần đại tiên đã nhuộm đẫm máu tươi, thân hình lưng còng bị đánh rơi thẳng xuống, đụng vào vách đá, bốc lên một đám khói bụi.

Vụt! Vụt! Vụt!

Giữa không trung, sợi roi dài bị đánh rơi, Hoàng Tuyên Thần Phủ hung hăng bổ lên người Tuyệt Trần đại tiên.

Đám Kỷ Ly Tiên nhân đồng thời biến sắc.

Cơ thể lão ta vốn đã bị thương, vốn tưởng mượn bí pháp độc môn, hy sinh một cái giá nhất định, có thể phản kích một lần cuối, tranh cao thấp với Vũ Văn Thương. Không ngờ, khí tức tràn ngập quanh người Vũ Văn Thương lúc này làm cho lão ta cảm thấy lực bất tòng tâm.

Không thể địch nổi.

Cung đã căng không thể không bắn!

Tuyệt Trần đại tiên cắn răng đánh ra toàn bộ sức mạnh của mình.

Bóng roi vết búa, dưới trời cao, hai khí tức hoàn toàn khác nhau va chạm mạnh.

Âm! Âm! ẦmI

Giờ khắc này, âm thanh đỉnh tai nhức óc truyền đi khắp phạm vi hơn mười dặm, đối với những người ở xa thì giống như nghe thấy tiếng sấm rền đột ngột vang lên giữa trời xanh. Âm thanh chói tai thậm chí đã khiến vài người bị điếc tạm thời. Dưới Điên Phong Thai Thái Sơn, không ít người lần lượt bị đẩy lui, hộc ra máu tươi.

Hai cường giả tuyệt thế đánh ra đòn cuối cùng. Bịch.

Khuôn mặt Vũ Văn Thương nở nụ cười dữ tợn, đôi mắt chứa ma khí màu đen lúc này cũng cuộn trào, giống như hai ngọn lửa đến từ địa ngục giờ lúc này đang cháy hừng hực, muốn đốt hết trời đất. Toàn thân lượn lờ ma khí màu đen chứa hơi thở hủy diệt cực mạnh. Nó như bầy ong tập trung lên thần phủ trong tay lão. Trong khoảnh khắc, cho dù khuôn mặt Tuyệt Trần đại tiên luôn lạnh lùng nghiêm túc cũng không kìm được biến sắc!

Ánh mắt Tuyệt Trần đại tiên sắc bén, một động tác đã nói rõ quyết tâm của lão ta, roi thần trong tay quất xuống, vang lên tiếng soạt soạt trong không khí, âm thanh rung động trời đất. Lão lăng không bước tới, giống như một tòa núi nguy nga to lớn từ trên cao hạ xuống, roi thân như ánh trăng đung đưa, không thể bắt được, như có như không, còn mang theo tư thái vô cùng ác liệt đánh về phía Vũ Văn Thương.

- Tôi cho ông cơ hội lựa chọn cuối cùng.

Vũ Văn Thương nâng cao thần phủ trong tay, sức mạnh cường đại đánh ra, giọng nói kiêu ngạo vang lên.

- Mưu cùng kế cạn, muốn được ăn cả ngã về không, tung chiêu cuối cùng rồi à? Đáng tiếc, Tuyệt Trần, tôi sẽ không cho ông bất kỳ cơ hội nào đâu.

Thấy thế, Vũ Văn Thương không sợ hãi còn cười.

Mọi người bất giác thét lên chói tai, kể cả đám Kỷ Ly Tiên nhân cũng không kịp phản ứng. Thần phủ trong tay Vũ Văn Thương đã cách Tiêu Dương chưa đến ba thước.

Không kịp trợ giúp rồi!

Ánh sáng rực rỡ của Kim Kiếm bao phủ lấy Tiêu Dương, dưới ánh sáng chiếu rọi, Tiêu Dương vẫn nhắm mắt không nhúc nhích.

Khuôn mặt Vũ Văn Thương dữ tợn.

- Trước cổng Quan Công múa đại đao? Bổn tiên ghét nhất là những kẻ giả vờ giả vịt. Đi chết đi

Quang mang của thần phủ hung hăng chém xuống, đánh âm xuống tầng phòng ngự ánh sáng màu vàng bao trùm trên người Tiêu Dương.

Không ít người bất giác lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng.
Bình Luận (0)
Comment