Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1440 - Chương 1447: Cao Sơn Lưu Thủy

Chương 1447: Cao Sơn Lưu Thủy Chương 1447: Cao Sơn Lưu ThủyChương 1447: Cao Sơn Lưu Thủy

Trong đầu mọi người vẫn còn đang chấn động vì cảnh Tuyệt Trần đại tiên bị đánh rơi xuống nhanh chóng, từ đó có thể thấy được sự cường đại của Vũ Văn Thương. Tuyệt Trần đại tiên là cường giả Kim Tiên hậu kỳ, trong tình huống chiến đấu toàn lực mà vẫn không thể ngăn cản được. Còn Tiêu Dương, chắc chắn thực lực không bằng Tuyệt Trần đại tiên.

Tiếng hét kinh hãi pha lẫn bi thương.

Vù! Vùi

Kỷ Ly Tiên nhân và Hoa Mãn Lâu gần như lập tức lao đi, một trái một phải như tia chớp lao vọt đến. Họ đều là những cường giả vừa mới tiến lên cấp bậc Kim Tiên, thực lực không chỉ kém Vũ Văn Thương một bậc lớn, nhưng cho dù như vậy, họ vẫn bất chấp xông lên.

Có điều, Vũ Văn Thương không cho họ có chút cơ hội cứu viện.

Thần phủ ẩn chứa khí tức hoàng tuyền địa ngục trong nháy mắt đã rơi xuống vòng ánh sáng rực rỡ màu vàng.

Không thể nào ngăn cản được đòn công kích này, ngay lập tức, ánh sáng màu vàng liên nổ tung. Cuồng phong nổi lên, cơ thể Tiêu Dương nhanh chóng lui ra sau gần hai trăm thước. Lúc này, đột nhiên đôi mắt Tiêu Dương mở ra, như lóe lên thân quang. Khóe miệng Tiêu Dương đã tràn ra một vệt máu.

- Ồ?

Vũ Văn Thương lại ngẩng đầu lên một lần nữa, tinh mang lóe ra, đôi mắt như dao sắc nhìn chằm chằm Tiêu Dương, khuôn mặt dữ tợn, không nói lời nào. Hoàng Tuyền Thần Phủ lại chém xuống một lần nữa. Con đường Hoàng Tuyền Thần Phủ khiến giới Tu Hành trong thiên hạ vừa nghe thấy đã biến sắc sợ hãi lại một lần nữa hiển lộ giữa trời cao, ở điểm cuối con đường này chính là Tiêu Dương.

Khuôn mặt tuấn lãng nở ra nụ cười, trong mắt mọi người, nụ cười này vô cùng quỷ dị.

Lúc này, Kỷ Ly Tiên nhân và Hoa Mãn Lâu một trái một phải đã đánh tới.

Tay trái nhẹ nhàng nâng lên, lau vết máu nơi khóe miệng. Tiêu Dương nhìn lên, Hoàng Tuyên Kim Phủ kia đang nhanh chóng tràn đến, con đường máu tanh như u linh địa ngục, bên tai truyên đến tiếng kêu kinh hãi của những người xung quanh, đột nhiên, Tiêu Dương mỉm cười.

Vũ Văn Thương nhìn Tiêu Dương, trong mắt lóe lên tia đố ky. Đây chính là ước mơ của giới Tu Hành. Nhục thể có thể so với thần binh chí bảo, khi công kích, sẽ càng mạnh mẽ hơn, không còn có quá nhiều băn khoăn nữa.

Sát khí trong mắt Vũ Văn Thương bắt đầu cuộn lên.

Vũ Văn Thương hơi bất ngờ. Đòn này mình thuận thế tấn công sau khi đánh bại Tuyệt Trân đại tiên, mặc dù uy lực tuy không bằng lúc quyết đấu với Tuyệt Trần đại tiên, nhưng chắc chắn không phải một kẻ chưa bước lên Tiên Nhân cao cấp có thể cản được. Rõ ràng lúc nãy mình đã đánh tan phòng ngự Kim Kiếm, đã rót sức mạnh vào trong rồi mà.

Đối mắt với Vũ Văn Thương, chỉ trong thoáng chốc, Vũ Văn Thương bất giác chấn động, nhưng, rất nhanh lão đã tự định thần, ổn định lại cảm giác bất an mơ hồ của mình. Dĩ nhiên lão không muốn tin, Tiêu Dương trước mặt có thể đem đến uy hiếp cho mình.

Vụt! Vụt! Vụt

- Chẳng lẽ hắn có sức mạnh nhục thể vượt qua cảnh giới bản thân sao? Kim Kiếm trong tay phải Tiêu Dương phát ra tiếng rồng ngâm, kiếm ý bị đánh tan lại ngưng tụ một lần nữa, trở nên ác liệt hơn, sắc bén hơn, lộ ra chiến ý mãnh liệt hơn!

Tay trái khẽ đưa lên, một giọt Kiếm Lực trong suốt xuất hiện giữa trời đất.

Vũ Văn Thương hừ lạnh một tiếng, Hoàng Tuyền Thần Phủ trong tay run lên, ngay lập tức biến ra vô số ảo ảnh, trải rộng khắp trời, áp lực cường thế nghiêng trời lệch đất. Trong chốc lát Kỷ Ly Tiên nhân và Hoa Mãn Lâu đều bị đánh bay ngược ra ngoài.

Long lanh trong suốt, im lặng hiện lên trên đầu ngón tay Tiêu Dương, lập tức khiến cho cả trời đất vang lên một tiếng nổ.

- Giả vờ nguy hiểm!

Hoàng Tuyền Thần Phủ càng lúc càng đến gần, trong nháy mắt, cánh tay Tiêu Dương vung lên, cơ thể đột nhiên lao đi, nhàn tản như tản bộ lên trời mây, Kim Kiếm trong tay chĩa lên, ánh sáng vàng rực rỡ tạo thành một vòng sáng tràn ra xung quanh.

Trên đời này có bí pháp thần kỳ vậy sao?

Khuôn mặt Vũ Văn Thương biến sắc, hoảng sợ kêu lên, cơ thể bị chấn động kịch liệt.

Dù sao Vũ Văn Thương cũng có kiến thức rộng rãi, lập tức hiểu ra, trong đầu xuất hiện một bóng dáng đáng sợ.

Cả người Tiêu Dương như tắm trong thân quang, giọt nước trong suốt ở đầu ngón tay khẽ nảy lên, ngay lập tức bám lên trên thân Kim Kiếm. Trong khoảnh khắc, lấy Kim Kiếm làm trung tâm, một cỗ năng lượng khiến người ta run rẩy sợ hãi tràn ra, chém vỡ đòn tấn công như u linh của Hoàng Tuyền Thần Phủ đánh ra. Lúc này, sức mạnh của Tiêu Dương tăng lên kịch liệt, nhanh chóng vượt qua cực hạn trong lòng đám Vũ Văn Thương có thể thừa nhận.

Bản thân Vũ Văn Thương cũng trải qua thời đại của kiếm tiên mạnh nhất, bóng dáng kinh diễm đó vĩnh viễn khiến lão ta phải ngước nhìn.

Một khí tức mạnh mẽ quét ngang đất trời.

- Không sai! Chẳng qua chỉ là một giọt Kiếm Lực mà thôi!

Giọng nói của Gia Cát Hành Ý vang lên trong đầu Vũ Văn Thương. Lúc này, cơ thể Vũ Văn Thương không kìm được chấn động lần nữa, nhanh chóng tỉnh táo lại, đôi mắt lại lóe lên tia dữ tợn.

- HừI Không thể địch nổi Lý Thái Bạch, chẳng lẽ một giọt Kiếm Lực hắn để lại cũng có uy lực vô cùng?

- Cái gì?

- Sức mạnh Kiếm Lực kiếm tiên mạnh nhất để lại?

Vũ Văn Thương nín thở, đôi mắt lóe lên tia kiêng ky.

Đối với các Hộ Long Thế Gia, kiếm tiên mạnh nhất đã để lại bóng đen không thể nào xóa nhòa trong lòng họ.

Đôi mắt toát lên tia khó tin, lão không thể tin được, một Tiên Nhân cấp thấp, sức mạnh ẩn chứa trong người lại đột nhiên gia tăng lên cấp bậc Kim Tiên!

- Chẳng lẽ là...

Vũ Văn Thương lập tức phủ nhận, trong đầu hiện lên giọt Kiếm Lực vừa xuất hiện trên đầu ngón tay Tiêu Dương ban nấy.

Chắc chắn không thể nào! Sau khi Vũ Văn Thương thu liễm tâm thần, Hoàng Tuyền Thần Phủ trong tay lại đánh ra một lần nữa.

Ma khí màu đen trong đôi mắt vô cùng ác liệt.

Bộc phát chiến lực mạnh nhất.

Tiêu Dương quan sát, cảm thấy lúc này Kiếm Lực đang mạnh mẽ hơn bao giờ hết, chiến ý trong lòng dâng cao, Kim Kiếm khẽ ngâm, giống như kẻ địch càng mạnh càng kích thích đấu chí của nó vậy.

- Sóng vai cùng chiến đấu nào!

Trong lòng Tiêu Dương nhủ thầm, cơ thể đột nhiên lao thẳng ra phía trước, chính là hướng của Vũ Văn Thương.

Kim Kiếm trong tay phát ra quang mang chói mắt rực rỡ.

- Lục Tiên Khúc!

Từng chữ mang theo huyền cơ ảo diệu, giống như thẩm phán đánh xuống.

Kiếm thế vô cùng mạnh mẽ không gì có thể cản nỗi.

Quá mạnh!

Sắc mặt Vũ Văn Thương biến đổi.

Đôi mắt lão bắn ra một tia sắc lạnh. Sau khi ngang ngạnh chống lại đòn công kích đầu tiên của Tiêu Dương, Vũ Văn Thương cảm thấy chí bảo phòng ngự trên người mình đã như chỉ mành treo chuông, tuyệt đối không thể ngồi yên chờ chết được. Hoàng Tuyền Thần Phủ đánh ra hàn mang cực thịnh, ma khí màu đen lượn vòng, ầm ầm rung chuyển trời đất, thần phủ và Kim Kiếm va chạm nhau. Lúc này, năng lượng mạnh mẽ lướt ngang nhau, quét khắp tám hướng.

Vũ Văn Thương chưa bao giờ gặp phải công kích như thế nào nên chỉ có thể mệt mỏi phòng bị, xung quanh những mũi kiếm như vô cùng vô tận phủ xuống, Vũ Văn Thương căn bản không còn chỗ trốn.

Bịch! Bịch! BịchI

Trên trời cao, như có một khúc nhạc đến từ cửu thiên dần dần rơi xuống, giống như một khúc nhạc tiên đang tấu lên, lấy Kim Kiếm làm giai điệu chính, mang theo âm phù huyền ảo giáng xuống. Như nước từ trên núi cao chảy xuống, hoặc chảy xiết, hoặc nhẹ nhàng, hoặc từ trên cao chảy nhanh xuống, hoặc uốn lượn thiên biến vạn hóa, căn bản không thể nắm được dấu vất.

Lúc này, Vũ Văn Thương cảm thấy khi tức xung quanh mình khó có thể phân biệt được đâu giả đâu thật.

Ánh sáng chí bảo thần binh dạng phòng ngự lập tức được tung ra.

Tiêu Dương không biết đã nhắm mắt lại từ khi nào, lắng lặng cảm nhận sự huyền bí của Cao Sơn Lưu Thủy. Hắn như đã đặt mình trên đỉnh núi xanh biếc trong tiên cảnh, cảm nhận dòng nước chảy xuôi, những chiếc lá cây nhẹ nhàng rơi xuống, sự kết hợp của tĩnh và động.

Tạo ra một võ học cường đại thế gian!

Lục Tiên Khúc!

Lúc này, đồng tử của Gia Cát Hành Ý cũng co rút.

Vụt! Vụt! Vụt!

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, kiếm quang đã phủ xuống.

Lục Tiên Khúc, không biết đã bao lâu rồi, cuối cùng lại một lần nữa được chủ nhân của Kim Kiếm chém ra, triển khai uy lực của nó trước nhân gian. Kim Kiếm phát ra âm thanh vô cùng hưng phấn.

Soạt soạt soạtI

- Cao! Sơn! Lưu! Thủy!

Giọng Tiêu Dương vang vọng khắp Thái Sơn, nhấn mạnh từng chữ một.

Kiếm ý khắp trời đan xen nhau, như thủy triều trải rộng khắp đất trời.

Trận chiến của hai bên lúc này giống như trận chiến giữa Vũ Văn Thương và Tuyệt Trần đại tiên ban nãy, có điều, vai trò của Vũ Văn Thương đã thay đổi.

Vụt! Vụt! Vụt!

Kiếm Đạo lực dường như không ngừng cuộn lên.

Tiêu Dương không hề keo kiệt tung sức tấn công. Một khi Kiếm Lực tung ra, nhiều nhất chỉ có thể duy trì chưa đến một phút, mình muốn đánh bại cường địch, cần phải nâng cao đấu chí, dùng thủ đoạn công kích mạnh mẽ nhất để hủy diệt kẻ địch!

Cao Sơn Lưu Thủy!

Cho dù đây chỉ là bộ đầu tiên của Lục Tiên Khúc, nhưng nó có ẩn chứ năng lượng vạn cân, kiếm thế biến hóa hàng vạn hàng nghìn dạng.

Căn bản khó lòng phòng bị!

Dựa vào tâm cảnh Hiển Thánh, bộc phát sức mạnh Kiếm Lực đến Kim Tiên hậu kỳ, về mặt sức mạnh có thể nói là ngang tài ngang sức với Vũ Văn Thương, nhưng luận võ học, võ học trong thiên hạ, thứ có thể sánh với Lục Tiên Khúc quả thực giống như lông phượng sừng lân.

Âm! Âm! Ầm!

Tiêu Dương bộc phát ra sát chiêu cường đại vô cùng ác liệt, Kiếm Lực mạnh mẽ đè xuống, kín không kẽ hở, vô cùng vô tận, sức mạnh liên tục đè xuống như nước chảy mây trôi, nhanh chóng ép cho Vũ Văn Thương không thể thở nỗi.

Đột nhiên, Vũ Văn Thương bất ngờ không kịp phòng ngự, bị kiếm ý xuyên qua phòng ngự, làn sóng sức mạnh lan ra, ngay lập tức xâm nhập vào tim. Một ngụm máu tươi không thể nén được nữa hộc ra ngoài, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ lui nhanh ra sau. Nhưng thần kiếm trong tay Tiêu Dương như hình với bóng, không hề để cho Vũ Văn Thương có cơ hội bỏ trốn.

Vụt! Vụt!

Vũ Văn Thương lập tức rơi vào tuyệt cảnh, khó khăn cất bước, như bị cái lồng kiếm quang của Tiêu Dương lao xuống thôn phệ bất cứ lúc nào.

Cảnh này khiến tất cả mọi người đều ngẩn ra, mắt trợn to, thậm chí quên cả vui mừng nhảy nhót, vì điều này thực sự khiến người ta quá mức chấn động. Vũ Văn Thương không ai bì được lúc đầu giờ lại khổ sở giãy giụa dưới kiếm của Tiêu Dương, giống như con thuyền có thể bị sóng biển lật úp bất cứ lúc nào!

Ở bức tường đá nơi vách núi, làn khói đặc đã biến mất, thân hình lưng còng của Tuyệt Trần đại tiên thấm đẫm máu tươi, khí tức suy yếu rối loạn bước ra, ánh mắt đục ngầu nhìn sang, lập tức mở to, trong đầu chấn động.

- Sao có thể như vậy?
Bình Luận (0)
Comment