Chương 1448: Dùng cạn Kiếm Lực
Chương 1448: Dùng cạn Kiếm LựcChương 1448: Dùng cạn Kiếm Lực
Khuôn mặt Tuyệt Trần đại tiên toát lên vẻ khó kin, bất giác lau đôi mắt mình, rồi lại định thân nhìn sang, cả người thừ ra như bị sét đánh. Lúc này, thậm chí Tuyệt Trần đại tiên đã quên mất thương tích trên người mình, đôi mắt khó tin nhìn Tiêu Dương.
Đây chính là Tông chủ Kiếm Tông bị mình đuổi giết đến bước đường cùng sao?
Nhưng thực lực mà hắn thể hiện, ngay cả Vũ Văn Thương vừa mới mạnh mẽ đánh bại mình cũng không thể nào chống đỡ được. Với thế cục trước mắt, Vũ Văn Thương căn bản không thể nào phản kháng được, thậm chí còn bị kiếm khí liên tục đả thương, thế như chẻ tre, hoàn toàn áp chế.
Lúc này, khuôn mặt Vũ Văn Thương cũng toát lên vẻ hoảng sợ, sắc mặt càng lúc càng trắng, trong lòng run lên, Kiếm Lực kiếm tiên mạnh nhất để lại, không ngờ lại cường đại như vậy! Nhưng Tiêu Dương chẳng qua chỉ là Tiên Nhân cấp hai, làm sao có thể phát huy Kiếm Lực nhuần nhuyễn như vậy?
- Chẳng lẽ...
Trong đầu Vũ Văn Thương bất giác lóe lên một suy nghĩ.
Vẻ mặt lại một lần nữa biến đổi.
Chắc chắn là vậy!
Lúc này, toàn trường lập tức ngây người, ngay sau đó là những tiếng xôn xao vang lên, từng cặp mắt mở to đến cực hạn, lộ ra vẻ chấn động! Vũ Văn Thương cường thế như vậy, là trụ cột thành danh bao nhiêu năm trong Hộ Long Thế Gia, vậy mà lại bại trong tay một tiểu bối! Lúc này, đôi mắt Đạo trưởng Trường Xuân cũng mở to. Bắt đầu từ giờ phút này, lão đã phục hoàn toàn.
Chỉ có hạng yêu nghiệt thiên tư trác tuyệt như Tiêu Dương mới có tư cách dẫn đầu quần hùng trong thiên hạ, cùng đối kháng Ma Môn, bảo vệ tôn nghiêm cuối cùng, vinh quanh cuối cùng của giới Tu Hành Viêm Hoàng.
Bịch! BịchI BịchI
Vị trí minh chủ Phạt Ma minh, ngay từ đầu căn bản đã chẳng có gì để suy nghĩ.
Lúc này, trong lòng Vũ Văn Thương dâng lên một cảm giác bất lực.
Bich! BịchI BịchI
Ngoại trừ cảnh giới tâm cảnh nhuốm đầy màu sắc thần kỳ kia, không có bất kỳ lý do nào có thể giải thích được hiện tượng này.
- Sát!
Xung quanh đều là kiếm ý vô cùng vô tận, bên tai dường như còn vang lên những khúc nhạc tiên mang âm điệu đẹp đẽ huyền ảo, khiến Vũ Văn Thương tiến vào một khung cảnh quỷ dị, nhất thời cả người như bị hãm trong đầm lầy, càng lún càng sâu, cuối cùng không thể tự mình bước ra được.
Hiển Thánh cảnh!
Cho dù là ở phương diện nào, Tiêu Dương cũng hơn hẳn lão.
Đây là một cơ hội rất khó có được.
Đột nhiên, Vũ Văn Thương phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể bay đi một khoảng xa.
Trong thế lực của Ma Môn trên Địa Cầu, thực lực của Vũ Văn Thương chắc chắn nằm ở cấp bậc đỉnh phong, giết Vũ Văn Thương tương đương làm tổn thương Ma Môn. Yết hầu Đạo trưởng Trường Xuân gâm nhẹ. Ngay lập tức, tiếng chém giết dưới Điên Phong Thai Thái Sơn lại vang vọng trời đất một lân nữa. Thế công ác liệt của Tiêu Dương đã khiến sĩ khí của đệ tử các phái dưới Thái Sơn phấn chấn, bộc phát ra uy thế công kích như hồng thủy trong thời gian ngắn, ầm ầm đè nát thế lực Ma Môn!
Tiêu Dương hăng hái chiến đấu, vẻ mặt lộ ra sát khí mãnh liệt, muốn chém chết Vũ Văn Thương!
Mặc dù vừa bắt đầu hắn đã chiếm thượng phong, cho đến lúc này, trên người Vũ Văn Thương cũng đầy vết kiếm thấm đẫm máu, nhưng muốn đánh bại một cường giả Kim Tiên hậu kỳ trong vòng một phút, với thực lực của Tiêu Dương không hề dễ dàng. Dù sao, hắn cũng chỉ mới cảm ngộ được Lục Tiên Khúc vài phút trước, lý giải vê Lục Tiên Khúc vẫn còn một không gian thăng tiến nữa.
Sắc mặt Tiêu Dương khẽ biến.
Sâu trong lòng lão vẫn ẩn chứa một tia khát khao, một chút không cam lòng.
Một kiếm Tiêu Dương đánh ra, Hoàng Tuyền Thần Phủ trong tay Vũ Văn Thương vung lên ngăn cản.
Trong mắt Vũ Văn Thương lóe lên sát khí!
Nhưng dù sao Vũ Văn Thương cũng là lão quái vật sống lâu đời, có không ít con bài bảo vệ tính mạng. Lúc này mặc dù lão khó có thể chống đỡ được đòn tấn công của Tiêu Dương, trên người cũng bị thương, nhưng với những con bài lão tung ra đã lần lượt giúp lão né khỏi sát khí trí mạng.
Hoàng Tuyền Thần Phủ trong tay Vũ Văn Thương đánh ra.
Vũ Văn Thương hiểu rất rõ, loại Kiếm Lực ẩn chứa sức mạnh cường đại này, cho dù là Kiếm tiên mạnh nhất cũng chưa chắc đã để lại được bao nhiêu. Sức mạnh ẩn chứa trong mỗi một giọt quả thực quá mạnh mẽ.
- Tao không tin Kiếm Lực trên người mày mãi không cạn.
Một âm thanh trong trẻo vang lên.
Đường đường là cường giả Kim Tiên hậu kỳ lại bị một hậu bối ép cho không thể trở tay, tuy chỉ trong một phút ngắn ngủi, nhưng đối với Vũ Văn Thương, chẳng khác gì bị dày vò ngàn năm! Giờ phút này, Tiêu Dương đã tiêu hao hết giọt Kiếm Lực này, có lẽ- đây chính là cơ hội để mình phản công.
Trong lòng Vũ Văn Thương không át được sự kích động vừa lóe lên này.
Nếu như mình có thể chụp lấy cơ hội này để thay đổi chiến cuộc, giết chết kẻ này, như vậy, mình sẽ bảo vệ được danh tiếng và vinh quang của mình.
Giọt Kiếm Lực này, đã tiêu hao hết!
Vũ Văn Thương chần chờ.
Giương mắt nhìn thoáng, liền nhìn thấy tia hoảng loạn lóe lên trong mắt Tiêu Dương.
Lúc này Vũ Văn Thương cũng chú ý đến biến hóa nhỏ này, tim bất giác đập nhẹ. Thời khắc sức mạnh Kiếm Lực tiêu hao này chính là cơ hội tốt để Vũ Văn Thương thoát đi.
Đôi mắt Tiêu Dương ẩn chứa hàn quang lạnh lẽo, khóe môi khẽ nhếch lên.
Ban nãy, mình vẫn còn đang lo Vũ Văn Thương sẽ lặng lẽ trốn đi—nhưng bây giờ, lão lại tự dâng đến cửa rồi.
Tặc tâm chưa chết!
- Hoàng Tuyền lộ?
Ánh mắt Tiêu Dương nhìn con đường âm u mà Hoàng Tuyền Thần Phủ của Vũ Văn Thương đánh ra, lạnh lùng cười nói.
- Để tôi tiễn ông lên đường.
Trong phút chốc, trên người Tiêu Dương lại cuộn trào sức mạnh Kiếm Lực mênh mông hùng hậu!
Vũ Văn Thương ngây lập tức hoảng sợ, gần như vô thức lựa chọn trốn đi.
Lần đánh cược này của mình, đã sai rồi!
Leng keng! Leng keng! Leng keng!
Vũ Văn Thương phun ra một ngụm máu tươi trước khi chết, hai mắt mở to đến cực hạn, cơ thể rơi âm xuống.
Vũ Văn Thương, Phủ Tông, người được gọi là Hoàng Tuyền Kim Tiên, múa Hoàng Tuyên Thần Phủ tung hoành một đời, cuối cùng ngày hôm nay lại bị Tiêu Dương đánh rơi xuống con đường Hoàng Tuyền, đóng gói gửi bưu phẩm xuống điện Diêm Vương!
Rơi xuống con đường Hoàng Tuyền!
Trong lúc Vũ Văn Thương cuối cùng đã không ngăn cản được nữa, Tiêu Dương nắm bắt sơ hở trí mạng đó, một kiếm cắt vào yết hầu của lão.
Sau khi cảm nhận được kiếm quang của Gia Cát Hành Ý, đôi mắt Tiêu Dương bắn ra sát khí!
Hoàng Tuyền Thần Phủ rơi nhanh xuống, với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, một cánh tay của Vũ Văn Thương bị Tiêu Dương chặt đứt, những giọt nước lạnh như băng thuận theo miệng vết thương trên cánh tay thấm vào lục phủ ngũ tạng của Vũ Văn Thương, lập tức, phòng ngự của Vũ Văn Thương hoàn toàn bị phá vỡ.
Vụt! Vụt! Vụt! Vụt! Vụt!
Phong mang thần kiếm đầy trời để lại những vết thương dữ tợn trên người Vũ Văn Thương.
- Dừng tay!
Kiếm ý mạnh mẽ đầy trợi đột nhiên cuộn trào!
Kiếm Tiên Kim Tiên!
Gia Cát Hành ÝI
Rốt cuộc y đã không kìm chế được nữa muốn ra tay.
Cho dù thế lực Ma Môn khổng lồ, nhưng một cường giả Kim Tiên hậu kỳ, trong một trận đại chiến, hoàn toàn có thể phát huy tác dụng quan trọng. Y không thể trơ mắt nhìn Vũ Văn Thương chết đi—Mà, kiếm của Tiêu Dương thì không chịu buông tha.
Một tiếng kêu đau đớn thảm thiết.
Máu tươi phun ra.
Kiếm pháp Kim Kiếm kiếm linh đánh giá là có thể sánh với Lục Tiên Khúc, Tiêu Dương sử dụng càng thêm thuần phục, lúc này đột ngột bộc phát, càng khiến người ta khó lòng phòng bị, trong nháy mắt, một tia chớp quét qua.
Thanh Liên Kiếm Cai
- Thập bộ sát nhất nhân, thiên lý bất lưu hành!
Đáng tiếc, sai lầm này, đã khiến lão vĩnh viễn không có đường lùi.
Trong giây phút đó, kiếm mang của Gia Cát Hành Ý phủ xuống. Một chữ "nhanh". Kiếm ý của Gia Cát Hành Ý như hoàn toàn dung nhập lên chữ "nhanh", tốc độ của kiếm mang gần như nhanh hơn cả tia chớp. Nếu không phải tốc độ của Tiêu Dương khá tốt, hơn nữa còn có cảm giác cực kỳ nhanh nhạy, e là đã bị đánh cho khó có thể trả đòn.
Mắt Tiêu Dương híp lại, vẻ mặt nghiêm túc.
Gia Cát Hành Ý vừa ra tay đã thể hiện ra sức mạnh cường đại không thể coi thường, quả thật y còn mạnh hơn cả Vũ Văn Thương!
Nhưng có thể khẳng định là, Gia Cát Hành Ý, cũng vẫn đang ở cảnh giới Kim Tiên hậu kỳ.
Muốn đạt đến Kim Tiên đại viên mãn đâu có dễ vậy!
Ngoài cái Thánh Linh cảnh thần bí không thể chạm đến kia, Kim Tiên đại viên mãn đã là đỉnh phong của tu hành giả rồi!
Gia Cát Hành Ý vẫn chưa có tư cách leo lên.
Nhưng cho dù như thế, sức mạnh Gia Cát Hành Ý bạo phát ra lúc này cũng rất khó ngăn cản.
Mượn sức mạnh cuả Kiếm Lực, cơ thể Tiêu Dương nhanh chóng lui ra sau một khoảng cách, ứng phó công kích của Gia Cát Hành Ý.
Đôi mắt Gia Cát Hành Ý lóe lên tia phẫn nộ. Đối với y, Tiêu Dương vừa chém chết Vũ Văn Thương chính là một sự khiêu khích lớn lao!
- Tao nói cho mày biết, Kiếm Lực kiếm tiên mạnh nhất để lại chưa phải vô địch đâu!
Gia Cát Hành Ý chém ra vô số kiếm, cả trời đất dường như trải đầy kiếm thế của Gia Cát Hành Ý. So ra, phong kiếm Tiêu Dương sáng tạo thực sự đã gặp phải sư phụ, căn bản không thể so sánh được.
Những cường giả xung quanh còn chưa kịp mừng vì Tiêu Dương đã chém được Vũ Văn Thương, giờ tim đã lập tức thắt lại, đôi mắt toát lên tia lo âu, ngẩng đầu lên. Tuy bọn họ không ở trung tâm trận chiến, nhưng dù vậy, bọn họ có thể cảm nhận rất rõ sự khủng bố của khoái kiếm kia. Tốc độ đó, nếu như chém xuống bất kỳ ai bên dưới, có lẽ sẽ trực tiếp miểu sát mà chẳng cần tốn bao nhiêu sức lực!
Rất kinh khủng!
Gia Cát Hành Ý đã hoàn toàn phát huy "khoái" của kiếm đạo đến cực hạn rồi, vừa ra tay đã khiến cho Tiêu Dương không còn đường phản kích. Sau khi quan sát trận đấu vừa nấy, Gia Cát Hành Ý đã thấy rõ, hơn nữa trong lòng cũng hiểu rõ, biết một giọt Kiếm Lực của Tiêu Dương không duy trì được bao lâu. Cho nên, y vừa ra tay là đã không để cho Tiêu Dương có cơ hội đánh trả. Kiếm Lực của Tiêu Dương chỉ có thể dùng để né tránh đòn tấn công mạnh mẽ của Gia Cát Hành Ý.
Cảm thụ được Kiếm Lực như thủy triều biến mất, vẻ mặt Tiêu Dương càng nghiêm trọng hơn, ánh mắt nhìn chằm chằm kiếm của Gia Cát Hành Ý, trong đầu xoay chuyển nhanh chóng nghĩ đối sách. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, đột nhiên, Tiêu Dương cảm thấy cơ thể mình hơi chậm lại, suýt chút nữa là không né được kiếm thế quét qua của Gia Cát Hành Ý, tim đập mạnh một cái.
Không còn lựa chọn nào khác!
Tiêu Dương quyết tâm, ngay lập tức kích phát giọt Kiếm Lực cuối cùng!
Sức mạnh mênh mông hùng hậu lại một lần nữa phá cơ thể lao ral
Một giọt cuối cùng!
Cho đến giờ phút này, Tiêu Dương luôn nhận được sự che chở của Kiếm tiên mạnh nhất, đi đến bước cuối cùng. Kiếm Lực đã tiêu hao hoàn toàn. Mà giờ kẻ Tiêu Dương phải đối mặt là một kẻ địch như ngọn núi cao không thể vượt qua được!