Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1446 - Chương 1453: Ai Dám Khi Dễ Đằng Thần Ta?

Chương 1453: Ai dám khi dễ Đằng thần ta? Chương 1453: Ai dám khi dễ Đằng thần ta?Chương 1453: Ai dám khi dễ Đằng thần ta?

Bên trong Tế nhật thân trận hoàn toàn im lặng.

Nghe Tiêu Dương nói xong, tiểu thần long cũng lựa chọn im lặng.

Cục diện hôm nay, tuy là tử cục, nhưng đổi lại là cậu cũng không rời Tiêu Dương nửa bước. Tương tự, Tiêu Dương cũng là người trọng tình trọng nghĩa như thế.

- Giát Giát nói đúng, buông tay đánh một trận, có chết cũng không hối.

Ánh mắt Tiêu Dương bắn ra chiến ý, dứt khoát nhìn Cửu Miểu thần sứ bên ngoài Tế nhật thần trận, kim kiếm trong tay phát ra thanh âm rất nhẹ.

- Vậy thì đi chết đi.

Cửu Miểu thần sứ dữ tợn vạn phần, tấn công cường thế lại một lần nữa đánh xuống.

Như khai thiên tích địa.

Nếu để Cửu Miểu thần sứ phá được trận, kế tiếp chính là một cuộc đại sát.

Cổ tay Tiêu Dương rung lên, thảy một viên linh đan cho Tiểu Thất, trang trọng nói:

Ông nhất định phải cố gắng.

- Uống nó đi.

- Ta không sao.

- Bốn đại hộ pháp.

Kịch liệt âm vang.

- Tiểu Thất tiền bối, vãn bối đến giúp người một tay.

Tiểu Thất còn chưa kịp lau vết máu nơi khóe miệng đã nhanh chóng ổn định hạ thân, mạnh mẽ vận khí, trận kỳ trong tay lóe lên quang mang.

Lúc này, Tế nhật thân trận kịch liệt run rẩy, giống như mặt hồ nổi lên ba động. Tiểu Thất tiền bối phun ra một ngụm máu, thân hình bị chấn lui cả một khoảng cách. Thánh Long Vương nhanh chóng lao đến đỡ lấy Tiểu Thất:

Tiêu Dương không trốn, những người còn lại chỉ có thể đánh một trận.

Lúc này, bốn người Tiêu Nhược Nhược đồng thời bay ra, đứng vào từng góc của Tế nhật thần trận.

Vì đây là lá chắn cuối cùng.

Quang mang lóng lánh.

Nói xong, Tiêu Dương vung kim kiếm lên, kiếm ý lan tràn, thanh âm như sấm:

Vùi! Vù! Vùi! Vù

Đồng thời bày ra bản tôn, cơ thể cao lớn, giống như một tòa núi sừng sững.

Thú Ly Lực.

Tiểu thần long thoáng một cái, biến mất trong không khí. Tiêu Dương nhạy cảm nắm bắt được, không gian Tế nhật thần trận càng phát ra biến hóa vi diệu.

Thỏ Tử Tinh. Liều chết ngăn cản.

Thượng cổ mãnh thú rống lên, chấn triệt thính giác.

Một bên, cánh hoa đầy trời đột nhiên bị một luồng sức mạnh đánh lén, chấn nát hơn phân nửa.

Cho dù Tiêu tiên nhân đang bế quan chạy đến, chỉ sợ cũng bất lực mà quay vê.

Trên đỉnh Thái Sơn lúc này, năng lượng thần sứ hoành hành, phá vỡ thế cân bằng giới tu hành Viêm Hoàng. Mọi người nghĩ không ra, ở địa cầu còn có thể lực nào có thể ngăn cản được sự tấn công của mười chín thần sứ và hai mươi đại kim tiên trước mặt.

Chim Cù Như.

Đồng tâm hiệp lực, củng cố phòng ngự thần trận.

Bịch.

Công kích Cửu Miểu thần sứ lại phủ xuống, ầm ầm gõ xuống thần trận, bộc phát tiếng nổ kịch liệt.

Hổ Ban Lan.

- Ta cũng đến đây.

Kim kiếm trong tay Tiêu Dương chợt lóe, thân hình tứ đại mãnh thú nhoáng một cái, giống như dung nhập không gian Tế nhật thần trận. Một khắc này, Tế nhật thần trận được Thượng cổ hung thú trận bổ trợ, thân quang đột nhiên tăng lên.

- Thượng cổ hung thú trận.

Thân hình Hoa Mãn Lâu bị đánh bay một khoảng cách.

Giương mắt nhìn thoáng qua.

Rõ ràng là một thần sứ khác.

Khi Kim Mi thân sứ và Hoa Mãn Lâu đang kịch chiến, tên thần sứ này đã lựa chọn đánh lén sau lưng Hoa Mãn Lâu.

Mặc dù Hoa Mãn Lâu đã phát hiện, nhưng thực lực thân sứ này còn cao hơn Kim Mi thần sứ. Bất đắc dĩ, Hoa Mãn Lâu đành phải lui về phía sau.

Hoa Mãn Lâu vừa mới đột phá kim tiên không lâu, thực lực không yếu, ngay cả Kim Mi thần sứ vẫn có thể áp chế được. Nhưng có thêm một thần sứ tham chiến, trong tình huống lấy một địch hai, Hoa Mãn Lâu nhất thời bị nguy hiểm.

- Đệ nhất nhân Thần Bảng Viêm Hoàng?

Kim Mi thần sứ nhe răng cười:

- Bắt đầu từ hôm nay đã trở thành quá khứ.

Dưới trọng xích, thân đồ vỡ tan.

Bịch! BịchI

Bát quái lưỡng nhi thần đồ lóng lánh giữa không trung.

Trường Xuân đạo trưởng đánh ra sức mạnh phòng ngự cuối cùng.

Sức mạnh phô thiên cái địa, thần mang phát ra từ trọng xích như thần trụ trấn áp xuống, thẳng vào Trường Xuân đạo trưởng và Tuyệt Trần đại tiên.

Có thêm hai gã thần sứ vọt đến. Vốn đã chịu trọng thương, Trường Xuân đạo trưởng căn bản vô lực ứng phó sự tấn công của thần sứ.

Trong thời khắc chỉ mành treo chuông, một thân ảnh bay đến, một chưởng ấn đánh vào trọng xích.

Phụt! Phụt

Hai ngụm máu tươi đồng thời phun ra.

Một là của thân sứ, phun ra một ngụm máu rồi thụt lùi một khoảng cách.

Một là đến từ Tuyệt Trần đại tiên.

Dưới kiếm phong của Gia Cát Hành Ý, Tuyệt Trần đại tiên đã sớm bị trọng thương, lần này ông đã dùng hết khí lực cuối cùng chống đỡ một kích này cho Trường Xuân đạo trưởng.

Lưỡng bại câu thương.

- Đáng chất.

Gương mặt thần sứ lạnh lùng, ánh mắt chớp động sát khí. Trong nháy mắt, trọng xích trong tay bay đến, sát ý như thủy triều thẩm thấu, bao phủ toàn bộ thân hình Trường Xuân đạo trưởng. Khí tức tử vong vô tận đang đến gần Trường Xuân đạo trưởng.

- Chết.

Một ngụm máu phun ra từ miệng Trường Xuân đạo trưởng. Trọng xích mang theo lực xuyên thấu đánh vào vai Trường Xuân đạo trưởng. Trường Xuân đạo trưởng phun ra một ngụm máu, thân hình bay thẳng ra ngoài.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Lực lượng cách xa.

Song chưởng Hoa Mãn Lâu như quấn quanh một sợi dây nhỏ, điều khiển tiên hoa đầy trời, chống đỡ tấn công của hai đại thân sứ, thân hình liên tiếp lui về phía sau, không thể phản kích.

Sát chiêu ác liệt phô thiên cái địa phủ xuống.

Sức mạnh đè xuống.

Ánh mắt Trường Xuân chậm rãi nhắm lại, khóe miệng tràn ra máu tươi.

Ông đã mất đi biện pháp chống cự.

Tuyệt Trần đại tiên ở một bên, gương mặt cũng không còn huyết sắc, thương thế lại càng thêm nghiêm trọng.

Khí tức mang tính hủy diệt đã phủ xuống.

Không gia ba động liền xuất hiện.

Không gian bên cạnh Trường Xuân đạo trưởng và Tuyệt Trân đại tiên đột nhiên vặn vẹo, một thân ảnh lóe lên rồi biến mất.

Giây tiếp theo, cả hai người đã xuất hiện bên trong Tế nhật thần trận.

Chính giữa hai người là tiểu thần long.

Lúc này, trán tiểu thần long đổ mồ hôi ròng ròng, hơi thở có chút rối loạn. Hiển nhiên, trong tình huống này mà cứu người, cho dù khoảng cách không xa, nhưng đối với tiểu thần long mà nói cũng đã cố hết sức rồi.

- Uống linh đan điều chỉnh hơi thở đi. Tiêu Dương nhanh chóng đưa qua linh đan.

Trường Xuân đạo trưởng tiếp nhận đầu tiên. Sau khi uống linh đan, liên khoanh chân lăng không mà ngồi. Ông cần phải khôi phục lại một vài phần sức mạnh để liều chết với Ma Môn.

Nhưng Tuyệt Trần đại tiên lại nhìn Tiêu Dương.

Cũng không tiếp nhận linh đan trong tay hắn.

- Ta ra tay không phải là vì giúp ngươi, chỉ là vì đối phó với Ma Môn.

Tuyệt Trần đại tiên lên tiếng:

- Thù của Thần Tiên Môn, ta sẽ không coi như không thấy.

- Ta cũng chẳng có ý này.

Tiêu Dương thản nhiên cười:

- Nếu hôm nay chúng ta đã có chung một mục tiêu đối kháng Ma Môn, như vậy xin tiền bối hãy uống linh đan chữa thương đi. Nếu ngay cửa hôm nay cũng không qua được, nói chỉ đến việc báo thù cho Thần Tiên Môn?

Tuyệt Trần đại tiên nhìn Tiêu Dương.

Tiêu Dương mỉm cười nói tiếp:

- Chẳng lẽ tiền bối lo lắng linh đan này có độc?

Tuyệt Trần đại tiên chân chừ một chút rồi tiếp nhận linh đan trong tay Tiêu Dương. Sau khi uống vào, ánh mắt Tuyệt Trần đại tiên mở to, một luông năng lượng ôn hòa chảy tràn trong kinh mạch, cực nhanh chữa trị thương thế. Hiệu quả của linh đan nằm ngoài dự liệu của ông.

- Ta nợ ngươi một nhân tình. Trước khi báo thù cho Thần Tiên Môn, ta sẽ trả lại nhân tình này cho ngươi.

Dứt lời, Tuyệt Trân đại tiên khoanh chân ngồi xuống.

Tiêu Dương cười khổ lắc đầu. Hắn thật sự chẳng biết nói sao với Tuyệt Trần đại tiên.

Âm.

Tế nhật thần trận một lân nữa bị công kích mạnh mẽ.

Âm!

Ngoại trừ Cửu Miểu thần sứ, hai đại thần sứ vừa đối phó Tuyệt Trần đại tiên và Trường Xuân đạo trưởng cũng tham gia vào. Ba đại cường giả cấp bậc kim tiên liên thủ phá trận, công kích dày đặc chẳng khác nào như khối thiên thạch đánh sâu vào Tế nhật thần trận.

Tế nhật thần trận run lên kịch liệt.

Tiểu Thất tiền bối sắp trở thành một huyết nhân, chỉ dựa vào lực tinh thân dẻo dai để chống đỡ.

Cường giả Ma Môn gia nhập vòng chiến ngày càng nhiều, sức mạnh càng lúc càng mạnh.

Hoa Mãn Lâu một lần nữa bị đánh bay, phun ra một ngụm máu tươi.

Vẫn là tiểu thần long trong thời khắc chỉ mành treo chuông đã mang Hoa Mãn Lâu vào trong thần trận.

Nhưng lúc này, thần trận đã khó mà kiên trì được nữa. Cả tòa thần trận kịch liệt run rẩy, căn cơ thần trận đã bị dao động, khó mà kiên trì được lâu.

- Tổ thân, hôm nay chính là ngày tận thế của ngươi.

Thanh âm Gia Cát Hành Ý bỗng nhiên vang lên. Trong khoảnh khắc, cuồng phong nhấc lên, Tổ thần bị đánh bai ra ngoài.

Cùng lúc đó, tại một chỗ khác, Kỷ Ly tiên nhân cũng bị đánh bại dưới sự liên thủ của hai đại thần sứ.

Hai thân hình đồng thời bị đánh bay về phía thần trận.

Một khắc này, Cửu Miểu thần sứ suất lĩnh những thần sứ phát động tấn công cuối cùng. Âm ầm, cả tòa thân trận bị đánh rách tả tơi.

Thân hình Tiểu Thất cũng ngã xuống.

Tứ đại mãnh thú cũng không thể duy trì, văng mạnh vào đỉnh Thái Sơn, nhấc lên một trận khói đặc tận trời.

Toàn bộ đã bị đánh bại.

Vù! Vùi Vùi

Rất nhiều thần sứ đã tiến vào thần trận, bao vây tất cả mọi người.

- Không biết tự lượng sức mình.

- Đây là kết quả do các người lựa chọn.

Cửu Miểu thần sứ từ trên cao nhìn xuống, thấy mặc dù các cường giả đã bị thương nghiêm trọng, nhưng tất cả đều không hẹn mà đều vây quanh người Tiêu Dương, khóe miệng liền nhếch lên nụ cười trào phúng:

- Các ngươi muốn bảo vệ cho tên tiểu tử này? Đã như vậy, ta sẽ giết Tiêu Dương trước. Ta muốn nhìn xem các ngươi ai có thể ngăn cản được.

Sát khí mãnh liệt lan tràn khắp thiên địa.

Tất cả đều yên lặng, ánh mắt mang theo sự dứt khoát. Đã đến lúc này, bọn họ đều không còn lựa chọn thứ hai.

Liêu chết đánh một trận, bất quá chỉ là chết mà thôi.

Bảo vệ vinh quang mà chết, chết cũng không hối.

- Lão đại, kiếp sau chúng ta sẽ tiếp tục làm huynh đệ.

Giát Giát phá lên cười, ánh mắt không hề sợ hãi.

Tiêu Dương nắm chặc kim kiếm trong tay, bên tai cứ quanh quẩn giọng nói của Giát Giát, không khỏi hít một hơi thật sâu. Hắn không cam lòng. Hắn không sợ chết, nhưng không nguyện để các huynh đệ cùng nhau bước xuống tuyệt lộ.

Gió lạnh thổi qua, tim Tiêu Dương càng lúc càng lạnh.

- Tiêu Dương, ta phán ngươi tội chết.

Cửu Miểu thần sứ chậm rãi giơ trọng xích trong tay lên.

Một khắc này, trong lòng tất cả đều căng thẳng, nắm chặc nắm tay.

Bỗng nhiên, một tiếng quát nhẹ từ trên trời vọng xuống.

- Ai dám khi dễ Đằng Thần ta.
Bình Luận (0)
Comment