Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1470 - Chương 1477: Tấn Công Kiếm Tông

Chương 1477: Tấn công Kiếm tông Chương 1477: Tấn công Kiếm tôngChương 1477: Tấn công Kiếm tông

Thánh Bảng chí tôn, tập hợp mười đại cường giả đỉnh phong trong thiên địa.

Cho dù là người đứng cuối Thánh Bảng, nhất định cũng có được thực lực kim tiên đại viên mãn.

Kế hoạch của Ma Môn hiện nay, chính là đưa bài danh thứ chín trong Thánh Bảng, Phách Lôi chí tôn đến địa cầu.

Theo như lời Gia Cát Nguyên Hồng, đây chính là một lực lượng mà địa cầu không thể ngăn cản.

- Phách Lôi, nhiệm vụ của ngươi là đến địa cầu giết chết người thừa kế Tuyết Thần thượng cổ, hơn nữa thu thập đầy đủ Thất Tinh Bổ Thiên Thạch.

Ma chủ lấy ra một tấm lệnh bài, trâm giọng nói:

- Sau khi ngươi hoàn thành hết thảy, cứ bóp nát lệnh bài này, đến lúc đó ta sẽ cảm giác được.

- Tuân mệnh.

Nói đến đây, trong đầu Xích Lượng Thiên không tự chủ được mà hiện lên một hư ảnh bạch y, ánh mắt hữu thần, tay câm kim kiếm, quét ngang chư thần. Không biết bây giờ hắn đã đạt đến trình độ nào. Sau trận đánh ở Tuyết Thần cung điện, Xích Lượng Thiên cũng không dám xem thường Tiêu Dương nữa.

- Ta lại càng thêm chờ mong chuyến hành trình này, xem rốt cuộc địa cầu ẩn chứa bí mật gì mà lại có được hai cường giả mạnh như thế.

Xích Lượng Thiên nhắc nhở, trịnh trọng dặn dò:

Ánh mắt Phách Lôi chí tôn xẹt qua một chút kiêng ky, sau đó thở ra một tiếng:

Ở Thần Minh chi địa, có thể đánh bại y cũng không quá mười người. Huống chỉ, nơi mà y sắp đến chỉ là một tinh cầu yếu ớt.

Ma chủ trầm giọng nói.

Phách Lôi chí tôn cung kính gật đầu, ánh mắt hiện lên sự tự tin.

Nói xong, ánh mắt Ma chủ đại nhân co rụt lại, sau đó khôi phục lại bình thường.

- Phách Lôi, ngươi tuyệt đối không được khinh thường.

Nhiệm vụ này đối với y mà nói là không khó.

- Long Thần đại nhân, kiếm tiên tối cường?

Phách Lôi chí tôn lĩnh mệnh.

- Địa cầu cũng không phải một thế giới bình thường. Đó là quê hương của Long Thần đại nhân, còn có kiếm tiên tối cường.

Một tháng.

- Chúng ta thi triển bí pháp đưa ngươi đến địa cầu, ngươi có một tháng để chuẩn bị, mang theo mười thuộc hạ nữa.

- Tuân lệnh.

Tiêu Dương hôm nay nắm bắt được rất nhiều võ học.

Lúc này, Tiêu Dương đang ngồi khoanh chân trên một tảng đá, cảm nhận gió núi thổi qua.

Dựa vào Hám đạo thuật, hắn đã đánh bại không ít cường giả còn mạnh hơn mình. Mặt trời lặn ở phía tây, trên địa cầu, không ai biết được ba ngày sau sẽ có một nguy cơ mới phủ xuống.

Hám Đạo thuật có mười hai tâng, Tiêu Dương đã đột phá được chín tầng. Sau khi vượt qua được cánh tay của trời, tâm cảnh đạt đến Thánh cảnh, tốc độ tiếp thu võ học của Tiêu Dương tiến triển rất nhanh.

Ở Thần Linh cảnh địa là một tháng, nhưng ở địa cầu chỉ có ba ngày.

Tiêu Dương thả ra một ngụm khói, ánh mắt mở ra.

Y dám can đảm khiêu chiến hắn, hơn nữa còn trước mặt người trong thiên hạ, hiển nhiên là có tự tin trong lòng.

Nhưng Công Tôn Nguyên Dạ không phải địch thủ bình thường, không dễ dàng đối phó.

Cường giả thứ chín Thánh Bảng chí tôn, Phách Lôi chí tôn sẽ đích thân đến.

Luận kiếm pháp, tất nhiên là Lục tiên khúc và Thanh Liên kiếm ca. Cũng may mà hai môn pháp tuyệt học này có điểm giống nhau. Tiêu Dương kiêm tu, mọi việc cũng đều như ý.

Nói về công phu quyền cước, Tinh Võ thân quyên dung hợp với Bất Diệt Viêm quyền, uy thế có thể nói là hủy thiên diệt địa, giúp cho uy lực nhục thể thành tiên của hắn được phát huy đến mức tận cùng.

Lúc này, trong đầu Tiêu Dương đang thôi diễn Hám Đạo Thuật.

Nhắm mắt tu hành, trong đầu suy diễn một chiêu ác liệt.

Trước mắt, Tiêu Dương còn chưa nhìn thấy được thủ đoạn công kích thứ hai nào thần kỳ như vậy.

Hám đạo thuật là không thể thiếu.

Trong khoảng thời gian ngắn, Tiêu Dương không thể tu luyện tất cả các võ học đến cảnh giới tối cao. Hắn chỉ chọn ra vài môn làm trọng điểm tu luyện.

- Xem ra, y đã quá xem thường Tiêu Dương ta rồi, cho rằng ta chỉ dựa vào may mắn mà có được thành quả như ngày hôm nay.

Tiêu Dương đứng dậy, ánh mắt nhìn nắng chiều, khóe miệng nhếch lên:

- Ngày mai, cứ chờ xem.

Trong tay Tiêu Dương xuất hiện một thanh thần kiếm, phá không mà đi, bay thẳng về phía chân trời.

Công Tôn Nguyên Dạ khiêu chiến Kiếm tông chí tôn Tiêu Dương.

Dưới sự cố tình của Ma Môn, giới tu hành Viêm Hoàng đã oanh động lên.

Danh tiếng Tiêu Dương hiện nay cứ như mặt trời ban trưa.

Còn Công Tôn Nguyên Dạ lại là đệ tử mạnh nhất của Công Tôn Vô Lệ, cũng là ứng cứ viên cho chức tông chủ tương lai của Công Tôn nhất mạch. Nhưng quầng sáng này trong một đêm đã bị dập tắt.

Tất cả mọi người có thể cảm nhận được sự oán hận Tiêu Dương trong lòng Công Tôn Nguyên Dạ như thế nào.

- Còn đám người Tuyết Kiêu vẫn bế quan chưa ra.

Kỷ Ly tiên nhân cau mày nói:

- Bởi vì Tiêu tiên nhân có việc quan trọng, sau khi trở lại Kiếm tông đã vội vã rời đi.

- Sau khi bỏ chạy khỏi đỉnh Thái Sơn, mười sáu thần sứ biến mất không thấy. Nếu bọn họ xuất hiện vào ngày mai, mười đại kim tiên làm sao mà ngăn cản?

Thái Cực Vương trịnh trọng nói: - Đừng quên vẫn còn mười sáu thần sứ.

Không ít người chạy suốt đêm, vì muốn tận mắt xem được trận đánh ngày mai.

Tổng bộ Kiếm tông.

Tin tức truyên đến, dẫn phát một trận xôn xao.

- Tuyệt đối có trá.

Kỷ Ly tiên nhân nhướng mày, trầm giọng nói:

- Công Tôn nhất mạch bị diệt, ngay cả Công Tôn Vô Lệ cũng không thể tránh khỏi bị giết, chỉ bằng một Công Tôn Nguyên Dạ, sao có thể có dũng khí đơn độc khiêu chiến Tiêu Dương?

- Sau lưng y nhất định có Ma Môn làm chỗ dựa.

La Nãi Đình nói:

- Nhưng bên cạnh tông chủ có hai chị em Tiểu Nghệ Tiểu Phàm, còn có Phương Tông am hiểu sức mạnh không gian. Cấp bậc kim tiên có Tông chủ Côn tông. Mặc dù nhân số không nhiều, nhưng đều là cường giả. Ma Môn muốn chơi xấu cũng không dễ dàng.

Giới tu hành Viêm Hoàng vốn đang lắc lư lại tràn ngập một luồng khí tức áp bách.

- Nói bậy, Chí tôn Kiếm tông không thể chiến thắng.

- Không thể phủ nhận Tiêu Dương tuyệt đối là một thiên tài. Nhưng hắn chỉ mới hơn hai mươi tuổi. Năm đó, Công Tôn Nguyên Dạ cũng có được thiên tư yêu nghiệt. Nếu ta nhớ không lầm, ngày mai là sinh thân trăm tuổi của y. Cũng đều là thiên tài, nhưng y lại có nhiều hơn Tiêu Dương tám mươi năm công lực. Nếu cường giả Kiếm tông không ra tay, trận chiến này ai thắng ai bại khó nói lắm. Ta thậm chí còn xem trọng Công Tôn Nguyên Dạ.

- Nghe nói Tiêu Dương chỉ nhờ thân phận mới có được uy danh hiển hách như vậy. Trong một lần đại chiến đã lập được công lao hạng mã chính là nhờ bên cạnh có rất nhiều cường giả. Chỉ bằng hắn là đệ tử Kiếm tiên tối cường nên mới tập trung được nhiều như vậy.

- Công Tôn Nguyên Dạ là đối thủ của Kiếm tông chí tôn Tiêu Dương sao?

- Đây tuyệt đối là một cuộc chiến đấu sinh tử.

- Để ta đi một chuyến.

Một giọng nói vang lên.

- Tổ thần.

La Nãi Đình nhìn lại, mọi người đều gật đầu. Đỉnh phong của Kiếm tông có ba người, Tuyết Kiều, Tổ thần và Tiêu tiên nhân. Bất cứ một người nào chạy đến, an toàn của Tiêu Dương cũng được đảm bảo hơn.

- Chúng ta theo ngươi.

Thánh Long Vương lên tiếng.

- Không cần.

Cao Vạn Đằng lắc đầu:

- Tốc độ các ngươi không bằng ta. Huống chi...

Sắc mặt Cao Vạn Đằng trở nên trịnh trọng:

- Ta hoài nghi Ma Môn dụng tâm kín đáo, chúng ta không thể xem thường, cũng không thể tập trung hết lực lượng đến đó, ngược lại phải ở lại tổng bộ, tránh Ma Môn thừa cơ đánh lén. Kỷ Ly tiên nhân gật đầu:

- Ta đã ra lệnh, bắt đầu từ đêm nay, gia tăng mức độ tuần tra, tuyệt không cho Ma Môn dễ dàng tiến vào.

Màn đêm bao phủ trời cao.

Một vài bóng đen phá không mà đi, chạy về phía Thương tông, trong nháy mắt không thấy bóng dáng.

Trung tâm sơn cốc Kiếm tông, phạm vi năm mươi dặm đều có Kiếm tông và Phạt Ma Minh tuần tra.

Bên ngoài chừng một dặm là lều vải chỉ chít, bên trong là đệ tử các đại môn phái.

Bên trong bóng đêm, rất nhiều người nghị luận về trận đánh ngày mai.

- Công Tôn Nguyên Dạ khiêu chiến Tiêu minh chủ chúng ta, không phải muốn chết sao?

- Chúng ta? Hừ, Tiêu minh chủ còn chưa cho chúng ta gia nhập Phạt Ma Minh mà?

- Không biết phải chờ bao lâu nữa.

- Có khi không qua được Ma Môn giết hại thì sao?

Trong những tiếng bàn tán, một thân ảnh đứng dậy, lay động một chút rồi bước về phía một bên rừng. Phía sau có người trêu chọc:

- Uống say rồi muốn ngủ bên ngoài sao?

- Đái.

Thân ảnh người nọ lảo đảo, chậm rãi tiến sâu vào khu rừng. Đợi đi sâu một chút, mùi rượu trên người người này biến mất, ánh mắt sáng lên, một tờ giấy trong tay bay nhanh vào ống tay áo, gương mặt hiện lên nụ cười lạnh. Ông tay áo vung lên, một mũi tên màu đen bay thẳng lên trời, đảo mắt liền không thấy đâu, cũng không khiến bất cứ kẻ nào chú ý.

Còn dụng cụ bắn tên trong ống tay áo, người này nhanh chóng đào một lỗ chôn nó, sau đó lảo đảo bước ra ngoài.

Tại một thạch động bên trong khu rừng, một hắc tiễn không một tiếng động xẹt qua, rơi xuống một bụi rậm.

Một hắc y nhân như quỷ mị xuất hiện, nhặt hắc tiễn có tờ giấy lên.

Ánh trăng chiếu xuống mặt nạ tinh xảo hình con bướm.

- Tổ thần đã đi, Tiên nhân chưa về, Tuyết thần vô tung.

Tiên nhân chính là Tiêu tiên nhân, Tuyết Thần chính là Tuyết Kiều.

- Tuyết Thần vô tung?

Lưu Gia Ni thì thào:

- Đi đâu nhỉ? Có lẽ không ở Kiếm tông?

Trâm ngâm một chút, ánh mắt Lưu Gia Ni hiện lên sự quả quyết:

- Ngày mai tấn công Kiếm tông.

Lúc này, trong đầu Lưu Gia Ni không khỏi hiện lên thân ảnh bạch y, lập tức lắc đầu, hít sâu điều chỉnh tâm trạng của mình:

- Ta là Hắc Điệp Thiên Ma, nhiệm vụ của ta chính là Bổ Thiên Thạch.

Lưu Gia Ni mở miệng, ánh mắt nhìn về phía xa:

- Hy vọng Bổ Thiên Thạch vẫn còn lưu lại trong tông môn. Lưu Gia Ni thật sự không muốn đối mặt với Tiêu Dương.

Nhẹ nhàng thở dài, Lưu Gia Ni tiến vào một chỗ tối. Một lát sau, một đội ngũ tuần tra năm người đi đến, dạo quanh thạch động một lát rồi đi vê hướng khác.

Hoàn toàn không phát giác nguy cơ đang lặng yên bước đến.
Bình Luận (0)
Comment