Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1475 - Chương 1482: Giết Bọn Chúng Đi

Chương 1482: Giết bọn chúng đi Chương 1482: Giết bọn chúng điChương 1482: Giết bọn chúng đi

Tiếng phượng kêu rung trời, chấn triệt thiên địa, toàn bộ trận pháp như có sóng nhiệt đảo qua, nhiệt độ tăng cao. Ngọn lửa đang bao vây thần điểu Thanh Loan xông thẳng lên trời, tạo thành một đường vòng cung giữa không trung, sau đó lao thẳng đến Công Tôn Nguyên Dạ.

Phun ra năng lượng giống như một ngọn núi lửa.

Trong khoảnh khắc, ánh mắt Công Tôn Nguyên Dạ đột nhiên gấp lên, thân ảnh lui về phía sau, hiện lên sự kiêng ky. Sau khi cảm nhận được ngọn lửa thiêu đốt, Công Tôn Nguyên Dạ lần đầu tiên cảm thấy lo lắng.

Tiếng phượng kêu vang không ngừng. Thần điểu Thanh Long phát động thế công, ngọn lửa một phân thành hai, hai phân thành bốn, bốn phân thành tám, trải rộng toàn bộ trận pháp, khiến Công Tôn Nguyên Dạ khó lòng phòng bị.

- Nghiêng trời lệch đất.

Công Tôn Nguyên Dạ đột nhiên cắn răng, ánh mắt bắn ra sát khí, kim côn đánh về phía trước, đánh nát ngọn lửa, sau đó trường côn hướng xuống, mạnh mẽ quét ngang. Cây cối bên dưới bị kim côn quét ngã, văng tung tóe. Thân cây bay lên, ngăn cản ngọn lửa thân điểu Thanh Loan phun ra.

Không khí điên cuông chuyển động, ánh mắt Thanh Loan lạnh như băng, hiện lên sự khinh miệt, sau đó há miệng phun ra một ngọn lửa.

- Bổn mạng chỉ hỏa của Thanh Loan.

Những người vây xung quanh phải trợn mắt há mồm.

Bên trong ngọn lửa, một thân ảnh bạch y vẫn bình tĩnh đứng.

Thế công của ngọn lửa này so với lúc trước còn tăng lên mấy lần.

Ai nấy đều rúng động.

Nếu không thể hủy diệt địch nhân, bản thân nó sẽ bị cắn trả.

- Đúng là tông chủ Kiếm tông thần kỳ.

Tiêu Dương nheo mắt. Thần điểu Thanh Loan là do hắn tạo ra. Hắn đương nhiên biết rõ các loại thủ đoạn công kích của nó. Sau khi nhận được lệnh tốc chiến tốc thắng của Tiêu Dương, Thanh Loan đã vận dụng bổn mạng chỉ hỏa, phát ra ngọn lửa có tính chất hủy diệt.

Dường như ngọn lửa không thể thương tổn đến hắn.

Ngọn lửa xông thẳng lên cao, ngay cả không khí cũng bị thiêu đốt.

Phát ra công kích này, đồng nghĩa với việc được ăn cả ngã về không.

Thế công mang tính hủy diệt của ngọn lửa này vượt quá sự tưởng tượng của bọn họ. Bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy ngọn lửa nào có uy lực như thế, trực tiếp áp chế một tiên nhân tâng năm đỉnh phong không thở nổi, thậm chí còn có dấu hiệu muốn bị nuốt chửng.

Không thể ức chế được tiếng thở dài.

Công Tôn Nguyên Dạ nghĩ không ra công kích của thần điểu Thanh Loan lại tăng lên nhiều như vậy. Y cố gắng dùng cây cối để ngăn cản ngọn lửa, nhưng tất cả cây cối đều bị thiêu đốt, cả thiên địa trở thành một cái hỏa lò, tùy thời nướng chín hết thảy.

Thế cục trước mắt, mọi người dường như đã biết được kết quả. Điều này càng làm cho mọi người phải mở to mắt.

- Mặc dù phượng hoàng là do hắn triệu hồi ra, nhưng lửa thì không có mắt, hắn lại không tránh ngọn lửa, mà ngọn lửa lại không tổn thương được hắn. Rốt cuộc là hắn có bao nhiêu át chủ bài mà người ta không biết?

Vùi

- Ta liều mạng với ngươi.

Công Tôn Nguyên Dạ rống lên, ánh mắt hiện lên thần sắc tuyệt vọng, môi trắng bệch, cả người đây mồ hôi:

Trời cao không đường, dưới đất không cửa.

Tiếng kêu thảm thiết của Công Tôn Nguyên Dạ chấn triệt bầu trời, quanh quẩn bên trong trận không chết không thôi.

Bổn mạng chỉ hỏa dùng xu thế nghiền nát đốt cháy tất cả cây cối, sau đó hình thành một vòng vây bao vây Công Tôn Nguyên Dạ lại.

Công Tôn Nguyên Dạ không còn đường trốn, thân hình bị ngọn lửa nuối chửng, dần dần không nhìn thấy đâu.

Tuyệt cảnh chỉ địa.

Thống khổ kêu rên.

Công Tôn Nguyên Dạ cảm thấy cơ thể của mình truyền đến cơn đau do bị đốt cháy, ánh mắt mở to, đột nhiên rống lên, huy động Kim côn:

- Không...

Đây không phải là kết cục mà y muốn thấy.

Nhưng vẫn không tránh được.

Liều mạng.

- Không.

Thần binh thông linh trên đời là vô song. Thần điểu Thanh Loan không thể dùng bổn mạng chỉ hỏa để phá hủy nó, nhưng dù sao cơ thể của Công Tôn Nguyên Dạ cũng là máu thịt, không khỏi bị đốt cháy. Lúc này, Công Tôn Nguyên Dạ điên cuồng huy động Kim côn, ngăn cản bổn mạng chi hỏa đến gần. Nhưng ngọn lửa lại đang tiến đến càng lúc càng gần.

Uy thế Kim côn quả thật mạnh mẽ, nhưng hỏa diễm đầy trời lại vô cùng linh động. Kim côn đảo qua, ngọn lửa bị bổ làm đôi, nhưng không đợi Công Tôn Nguyên Dạ lao đến, ngọn lửa một lần nữa hợp lại, hơn nữa còn đến gần Công Tôn Nguyên Dạ.

Gió núi đảo qua, người xung quanh đều yên tĩnh.

Thừ người ra nhìn ngọn lửa đằng trước, cảm nhận được khí tức hủy diệt.

Bọn họ muốn nhìn thấy Công Tôn Nguyên Dạ chạy ra. Bởi vì ngọn lửa mà có thể hủy diệt một cường giả tiên nhân tâng năm đỉnh phong, quả thật quá mức nghịch thiên. Trên đời này, ngoại trừ kim tiên, còn ai dám là địch với Tiêu Dương?

- Công Tôn Nguyên Dạ đã chết sao?

Có người cảm thấy môi của mình khô khốc, ánh mắt lộ ra vẻ khó tin. - Hẳn là vậy rồi.

Âm.

Bỗng nhiên, trận pháp ầm ầm chấn động.

Mọi người mở to mắt.

Tổ thân Cao Vạn Đằng.

Tam đại thần sứ liên hợp, đương nhiên người có thể giết bọn họ sẽ không nhiều. Nhưng Kiếm tông lại là ngoại lệ.

Một luồng năng lượng dày đặc từ trên trời giáng xuống, lập tức bao phủ đám người Kim Mi thần sứ.

Nói xong, tất cả mọi người đều chấn động.

- Giết chết bọn chúng.

Tất cả mọi người đều không kịp định thần, Tiêu Dương bỗng nhiên vung mạnh Kim côn, chỉ về phía đám người Kim Mi thần sứ, ánh mắt hiện lên sát khí mãnh liệt:

Ma Môn bày ra kế hoạch này nhằm công kích Kiếm tông, dùng Công Tôn Nguyên Dạ làm màn che, thu hút sự chú ý của Kiếm tông, để một phần lực lượng của Kiếm tông rời khỏi tông môn. Về phần Công Tôn Nguyên Dạ chết hay sống, Ma Môn không quan tâm.

Lúc này, sắc mặt đám người Kim Mi thần sứ cũng không khỏi biến ảo, đưa mắt nhìn nhau. Bọn họ không nghĩ đến Công Tôn Nguyên Dạ lại bị giết như thế, bị lửa đốt cháy đến hài cốt không còn.

- Chuẩn bị lui lại.

Ánh mắt Kim Mi thần sứ nhìn thoáng qua phe cánh Kiếm tông, cũng không có bất kỳ người nào của Kiếm tông chú ý đến họ. Kim Mi thần sứ thoáng yên tâm hơn một chút, ánh mắt không khỏi nhìn Tiêu Dương một cái.

Từ lúc trận pháp bị giải trừ, ngọn lửa đầy trời cũng từ từ biến mất. Cuối cùng, tại nơi Công Tôn Nguyên Dạ bị thiêu cháy, một Kim côn màu vàng rực rỡ hiện lên trong thiên địa, bị ngọn lửa bao vây.

Ánh mắt Bạch Vô Cực của Côn tông không tự chủ được mà hiện lên thần sắc nóng bỏng.

Tiêu Dương bước đến, trực tiếp xuyên qua ngọn lửa, nắm lấy kim côn.

Trong nháy mắt, ngọn lửa đã hoàn toàn biến mất.

Thanh Loan thần điểu kêu lên một tiếng, tan biến trong thiên địa.

Công Tôn Nguyên Dạ chết, hơn phân nửa nguyên nhân là vì bị Ma Môn lợi dụng.

Hy vọng cuối cùng của Công Tôn nhất mạch cũng đã đi theo bọn họ sau hai ngày bị tiêu diệt. Từ nay về sau, Công Tôn nhất mạch một thời cường thế của Thương tông đã bị diệt hoàn toàn.

Hiện tại, Tiêu Dương vẫn bình yên vô sự đứng đó, rõ ràng người chết chính là Công Tôn Nguyên Dạ.

Trận pháp không chết không thôi, chỉ cần một bên tử vong, cả trận pháp sẽ tự động giải trừ.

Thật sự đã chết.

Sắc mặt không khỏi hoảng sợ.

Trực tiếp hiện thân, dùng tư thái mạnh mẽ xuất hiện, giơ tay nhấc chân đều bộc phát uy thế cường đại, bức lui đám người Kim Mi thần sứ.

Vùi Cường giả Kiếm tông cũng phản ứng lại. Tiểu Nghệ Tiểu Phàm xông lên phía trước, huy động thân xích, như tia chớp lướt đến.

Sát cơ lại tràn ngập, trong khoảnh khắc bao phủ tam đại thần sứ và đám ngân y nhân đi theo.

- Nghênh địch.

Kim Mi thần sứ trợn mắt như muốn nứt ra. Ông ta vạn lần không nghĩ đến Tiêu Dương vừa mới giết chết Công Tôn Nguyên Dạ, lại quyết đoán hạ lệnh sát phạt như thế. Mà phản ứng đám cường giả Kiếm tông lại càng thêm nhanh chóng, trong nháy mắt đã chặn hết đường lui.

Lúc này, gương mặt tam đại thần sứ hiện lên sự hoảng sợ.

Nói về thực lực, bọn họ thậm chí không bằng Tiểu Nghệ Tiểu Phàm.

Hiện tại lại có tổ thân Cao Vạn Đẳng, trong khoảnh khắc phát ra công kích mang tính hủy diệt, khiến tam đại thần sứ thở không nổi, miễn cưỡng huy động trọng xích trong tay ngăn cản. Nhưng chưa đến một phút, một thần sứ đã phun ra máu tươi, nhiễm đỏ bầu trời. Tâm mạch đã bị tổ thần đánh nát.

Đồng thời, đám ngân y nhân bị Đạm Thai Kính Huyền và Bạch Vô Cực đánh bại, căn bản không kịp tổ chức phòng ngự.

Giết.

Cả thiên địa tràn ngập máu tanh, kích thích thần kinh mọi người. Nhìn đám cường giả Ma Môn bị Kiếm tông nghiền nát, mọi người cảm thấy đầu óc của mình trống rỗng, chỉ còn quanh quẩn câu nói của Tiêu Dương vừa nấy:

- Giết chết bọn chúng.

Một câu nói nhưng lại ẩn chứa sát khí.
Bình Luận (0)
Comment