Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1506 - Chương 1513: Trận Quyết Chiến (Hạ)

Chương 1513: Trận quyết chiến (hạ) Chương 1513: Trận quyết chiến (hạ)Chương 1513: Trận quyết chiến (hạ)

Thu Hàn Tiên tử chưa từng gặp phải phòng ngự kinh khủng như vậy. Rõ ràng lực công kích của đối phương không kém gì mình mấy, nhưng lại có lực phòng ngự khó tin. Cái mai xuất hiện trên lưng lúc này không phải loại thần binh chí bảo dạng phòng ngự mà ả chưa hề nghe nói đến. Sao ả có thể biết, cái mai kia chẳng phải thần binh chí bảo gì, đó chẳng qua chỉ là một phần cơ thể của lão thôi.

Lúc này Thu Hàn Tiên tử cảm thấy không còn sức lực, vì sau khi sử dụng Bí Đao, sức mạnh toàn thân ả đã bị rút sạch, trong lúc nhất thời không thể nào chiến đấu tiếp.

Trong lòng đột nhiên cảm nhận được một khí tức nguy hiểm, vẻ mặt kinh hãi, vội vàng lui ra sau.

Công kích của Ma Huyên Thần Quy đã đánh xuống Thu Hàn Tiên tử.

Ánh sáng trên thần binh dạng phòng ngự lấp lánh, rực rỡ được chưa đến hai giây đã lập tức vỡ tan.

Thu Hàn Tiên tử cũng bị đánh lui ra sau một đoạn.

Đợi sau khi thân binh dạng phòng ngự kia hoàn toàn bị phá hủy, khóe miệng Thu Hàn Tiên tử cũng tràn ra máu tươi.

Cả sơn cốc Kiếm Tông lập tức rơi vào yên tĩnh.

Ma Huyền Thần Quy không hổ danh đã từng là cường giả tuyệt thế, tốc độ khôi phục thực lực hiện nay cũng nhanh đến thế, chỉ trong một thời gian ngắn đã đủ để đánh bại Thu Hàn Tiên tử thực lực Kim Tiên hậu kỳ. Tiêu Dương tin, đợi đến thời khắc cuối cùng của trận chiến Thần Ma, chắc chắn thực lực của Ma Huyền Thần Quy sẽ lại tăng lên một cấp độ.

Âm ầm ầm!

Chỉ trong chốc lát, những tiếng reo hò hoan hô vang lên.

Phá vòng vây!

Thắng?

Trong nháy mắt lão đã chạy xa hơn trăm thước.

Không ai ngờ, một lão già không ai biết tên đột nhiên xuất hiện lại có thể đánh bại Thu Hàn Tiên tử uy danh hiển hách trong Hộ Long Thế Gia.

Ra tay nhanh như tia chớp, như một cơn cuồng phong ác liệt quét qua, ngay lập tức đánh bay từng người trong Ma Môn. Những tiếng kêu thảm thiết vang lên, từng kẻ ngã xuống vũng máu.

Lúc này, trong thế giới "Thượng cổ hồng hoang" mọi người cũng hơi không tin vào mắt mình.

Sự khiếp sợ chẳng khác gì người bình thường đột nhiên nhìn thấy một ngọn núi vàng sáng lấp lánh.

Lúc này, không để mọi người kịp phản ứng, bóng dáng Ma Huyền Thần Quy đã lao về phía xa nhanh như một tia chớp.

Lúc này, Ma Huyền Thần Quy cảm giác sau lưng truyền đến một khí tức lạnh lão.

Trong mắt Tiêu Dương cũng lóe lên tia nóng bỏng.

Bóng dáng lão bất giác dừng lại, lập tức, một tia chớp ác liệt từ trên trời giáng xuống.

Ma Huyền Thần Quy cũng không tham chiến, sau khi đánh bại Thu Hàn Tiên tử, nhân lúc mọi người chưa hồi phục tinh thân đã nhanh chóng bỏ trốn.

Giữa trời đất, một tiếng hừ lạnh vang lên, chấn nhiếp linh hồn, giống như một cơn gió lạnh quét qua. Cho dù là nguyên nhân nào, Ma Huyền Thần Quy cũng phải ở lại!

Trên Địa Cầu, chỉ duy nhất một kẻ có thể làm được điều này, Phách Lôi Chí Tôn!

Ngay cả ông lão râu tóc bạc trắng có thể đánh bại Thu Hàn Tiên tử giờ phút này vẫn vô cùng chật vật trốn tránh Phách Lôi Chí Tôn, thậm chí là không có cách nào để phản công.

Trước mặt Ma Huyền Thần Quy xuất hiện những tia lôi điện to như cánh tay, mang theo khí tức hủy diệt, khiến Ma Huyên Thần Quy không dám xông lên trước.

- Lôi điện mạnh thật!

Xoet! Xoet! Xoetl

- Chủ nhân!

Khuôn mặt Phương Tông ngưng trọng, trầm giọng nói.

- Sở trường của Phách Lôi Chí Tôn đó là tấn công lôi điện ở khoảng cách xa. Đứng cách gã trong phạm vi hơn trăm thước thậm chí còn nguy hiểm hơn đứng cách gã ta ba thước.

Trong mỗi tia lôi điện đều ẩn chứa sức mạnh áp bức, còn mạnh hơn Thu Thủy Đao Bí của Thu Hàn Tiên tử đánh ra gấp mấy lần!

XetI Xetl Xet! Xetl

Từng tia lôi điện có tính hủy diệt đánh vào tâm khảm mọi người.

Trong thế giới "Thượng cổ hồng hoang”, trái tim ban nãy vừa được thả lỏng của mọi người lập tức bị siết lại, đôi mắt mở to nhìn chằm chằm những tia chớp đang không ngừng đánh xuống trong màn hình, cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong đó, trong lòng vô cùng chấn động.

Ma Huyền Thần Quy có thể trốn được tất cả mọi người, nhưng không thể dễ dàng trốn được trước mặt Phách Lôi Chí Tôn. Nhất là với thế cục hiện tại, Phách Lôi Chí Tôn càng không để cho Ma Huyền Thần Quy có thể đánh bại người của mình rồi mà vẫn bình yên vô sự đào tẩu. Huống hồ, gã còn muốn lợi dụng Ma Huyền Thần Quy để ép người của Kiếm Tông xuất hiện.

Lúc này mọi người đã cảm nhận được sự cường đại của cường giả Thánh Bảng rồi.

Cho dù Ma Huyền Thần Quy cố ý ép sát đám người của Ma Môn, nhưng khả năng khống chế lôi điện của Phách Lôi Chí Tôn đã đạt đến trình độ vi diệu. Cho dù Ma Huyền Thần Quy trốn về phía nào cũng không thể ảnh hưởng đến thế công của Phách Lôi Chí Tôn.

Đôi mắt Phách Lôi Chí Tôn bắn ra những tia lạnh lẽo, phất tay một cái, tia chớp không ngừng bổ xuống Ma Huyền Thần Quy.

Lúc này, ánh mắt của đám Tiêu Nhược Nhược lại một lần nữa nhìn về phía Tiêu Dương.

Tiêu Dương hiểu rõ ý của họ, lúc này trong lòng Tiêu Dương cũng đang tính đến hành động tiếp theo. Với cục diện trước mắt, xem ra cơ hội để Ma Huyền Thần Quy trốn thoát không lớn, mình càng không thể trơ mắt nhìn lão chiến đấu một mình.

Đã đến lúc đấu một trận quyết chiến rồi!

Tiêu Dương hít sâu một hơi, trong mắt lóe ra tia dứt khoát.

- Trận chiến này, cho dù kết quả như thế nào.

Tiêu Dương chậm rãi mở miệng, trầm giọng nói.

- Thì cũng sẽ như các huynh đệ vừa nói ban nãy, thà chết đứng, chứ không sống quỳ! Hôm nay Ma Môn giễu võ giương oai trên địa bàn của chúng ta, trừ chữ "giết" tôi cũng không còn gì để nói! - Giết!

Âm thanh đồng loạt vang lên, rung động trời cao.

- Tôi nghĩ, tất cả mọi người đều rõ, cuộc chiến hôm nay, phần thắng của Kiếm Tông chúng ta không cao. Thậm chí có thể nói, nếu lựa chọn tấn công thì sẽ rơi vào tuyệt cảnh cửu tử nhất sinh! Phách Lôi Chí Tôn và mười chiến tướng dưới trướng hắn đều là những cường giả hiếm có đương thời, cộng thêm rất nhiều Hộ Long Thế Gia. Nhưng chúng ta cũng không có lý do gì phải lùi bước!

Lúc này, Tổ Thần cất bước đi đến, vẻ mặt trang trọng, giọng nói trầm nhẹ.

- Đây là ý kiến chung của tôi và Vân Phong huynh.

Lúc này, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tiêu Tiên nhân, ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc.

Soạt soạt soạtI

Tiêu Dương mở to mắt.

- Tất cả mọi người đã chuẩn bị xong chưa?

Giọng của Tiêu Dương đột nhiên nâng cao thêm vài phần.

- Chuẩn bị xong rồi!

Âm thanh lại đồng thanh vang lên một lần nữa.

- Vậy thì ra.

Tiêu Dương phất tay, nhưng lúc này hắn lại không thể động đậy.

Bên cạnh là Tiêu Tiên nhân.

Tiêu Tiên nhân đột nhiên ra tay, khóa chặt toàn thân Tiêu Dương, khiến Tiêu Dương không thể nhúc nhích.

- Tiêu tiên bối, người.

Tiêu tiên nhân và Tổ Thần nhìn nhau, sau đó gật đầu.

- Sau khi ra ngoài, nhờ hai vị tiền bối hợp sức với Ma Huyền đối phó Phách Lôi Chí Tôn. Các cường giả Ma Môn khác cứ để chúng con đối phó.

Ánh mắt Tiêu Dương nhìn chằm chằm màn hình trước mặt, rồi chuyển mắt nhìn sang Tiêu tiên nhân và Tổ Thần, trầm giọng nói.

Chiến ý ngập trời.

Dường như nó sắp ngưng tụ thành dòng sông sát khí thực chất, dũng mãnh cuộn trào ra bên ngoài.

Sát khí tràn ngập khắp bầu trời thế giới "Thượng cổ hồng hoang”.

Giọng Tổ Thần vang vọng.

- Huynh đệ của chúng ta bên ngoài đang đơn độc chiến đấu, chúng ta phải trợ giúp!

- Nhưng tất cả mọi người đều có thể chết, chỉ có cậu, Tiêu Dương, cậu đang gánh vác cả nhân loại, thậm chí là hy vọng cuối cùng của Tam giới!

Tổ Thần nhìn Tiêu Dương, nhấn mạnh từng chữ nói.

- Cậu không thể chết! Tôi và Vân Phong huynh nhất định sẽ cố gắng hết sức cứu Ma Huyền, giúp lão quay về đây, sau đó đưa cậu rời đi, tiếp nhận truyền thừa của Long Thần đại nhân!

- Hai người... Tiêu Dương trợn to mắt, hét lên.

- Mau thả con ra! Tiêu tiền bối, Trưởng phòng Cao, con là Tông chủ Kiếm Tông, mọi người không lùi bước, con càng không có lý do gì để lùi bước!

Tiêu Dương gân như rít lên, thấy hai người không chút động lòng, Tiêu Dương không kìm được hét to.

- Tôi lấy thân phận Tông chủ Kiếm Tông ra lệnh cho hai người thả tôi raI

- Tiêu Dương, hãy để chúng ta đại nghịch bất đạo một lần.

Vẻ mặt Tiêu Tiên nhân lạnh nhạt nói.

- Đắc tội rồi.

Tổ Thần Cao Vạn Đằng cười khẽ.

- Nếu như tôi không cẩn thận chết rồi, cậu đưa thi thể của tôi về ngọn núi sau Phục Đại Minh Châu, tôi thích Phục Đại.

Tổ Thần cười, tay đưa ra như điện, hoàn toàn phong bế Tiêu Dương, khiến hắn không thể mở miệng nói chuyện.

Sau đó, ông nhìn qua các huynh đệ Kiếm Tông, hét lớn.

- Các huynh đệ, chúng ta vì Kiếm Tông, vì Tông chủ, sảng khoái chiến đấu một trận nào!

- Chiến!

- Tiếc gì không đánh một trận!

- Hôm nay cho dù có chết, Tông chủ cũng sẽ báo thù cho chúng tai

Từng đệ tử Kiếm Tông rút kiếm ra, kiếm khí ngập trời không ngừng lóe lên trong mắt Tiêu Dương.

Vùi! Vùi! Vùi

Dưới sự dẫn dắt của Tiêu Tiên nhân và Tổ Thần, các đệ tử Kiếm Tông như những ngôi sao băng lao về phía cổng ra vào của thế giới "Thượng cổ hồng hoang".

Lời thê son sắt, tử chiến đến cùng!

Bất chấp sinh tửi

Khóe mắt Tiêu Dương nhìn từng đệ tử Kiếm Tông rời đi, trong lòng không ngừng gào thét. Nhưng cho dù hắn có vận khí công kích như thế nào cũng vô ích. Hai cường giả đỉnh phong Tiêu Tiên nhân và Tổ Thần đã đồng thời hạ thủ, với thực lực của mình hiện tại, sao có thể giải được.

- Đừng!

Tiêu Dương cảm thấy trong lòng mình đang khóc ra máu, hai mắt chậm rãi lăn xuống hai dòng lệ lóng lánh.

Hắn hận!

Hắn hận mình, vì sao lại yếu ớt như vậy. Nếu không, Tiêu Tiên nhân và Tổ Thần há đã phải vì bảo vệ tính mạng của mình mà đưa ra hạ sách này.

Bọn họ hoàn toàn vì chừa lại cho mình một đường lui, nhưng bọn họ lại người này nối bước người kia đi tử chiến với Ma Môn!

- Tà mai

Trong lòng Tiêu Dương tít lên. - Chúng mày nghe đây, hôm nay chúng mày làm tổn thương Kiếm Tông tao, Tiêu Dương tao thề, phải bắt chúng mày trả giá gấp mười, gấp trăm, gấp ngàn lần!

Đôi mắt Tiêu Dương lóe lên sát khí sắc bén, cuộn trào điên cuồng.

Rất nhanh, trước mắt Tiêu Dương là một không gian rộng lớn không một bóng người.

Tất cả đệ tử Kiếm Tông không chút do dự đều lựa chọn lao ra ngoài.

Đập nồi dìm thuyền!

Sơn cốc Kiếm Tông, lôi điện điên cuồng lan ra xung quanh, dường như không biết mệt mỏi, hơn nữa tốc độ bắn ra càng lúc càng dày đặc, uy lực cường đại.

Cơ thể Ma Huyền Thần Quy cũng liên tục lắc nhanh, cố gắng tránh né truy kích của lôi điện, nhưng lôi điện đầy trời vẫn bám sát lão như hình với bóng!

Âm! Ầm! Âm!

Trong lòng Ma Huyền Thần Quy bất giác rung động mạnh.

- Tà ma chết tiệt

Bóng dáng lại nhanh chóng lắc đi một lần nữa.

Lần này, giữa trời đất, đột nhiên xuất hiện kiếm khí vô tận xông thẳng trời caol
Bình Luận (0)
Comment