Chương 1512: Trận quyết chiến (trung)
Chương 1512: Trận quyết chiến (trung)Chương 1512: Trận quyết chiến (trung)
Mãnh thú thượng cổ xin chiến đầu tiên!
Sau khi bốn vương giả mãnh thú thượng cổ quỳ xuống, lập tức, vương giả mãnh thú Nam Hải Hồ Điệp, Sơn Tri cũng quỳ xuống lần lượt xin xông lên chiến đấu.
- Chủ nhân, tôi cũng xin được chiến!
Vẻ mặt thần điểu Thanh Loan bình tĩnh, trâm giọng nói.
Thế cục hiện tại, cho dù là mãnh thú thượng cổ hay đệ tử Kiếm Tông, trong lòng đều đè nén một sự tức giận mãnh liệt. Giờ Ma Huyền Thần Quy đột nhiên xuất hiện bên ngoài, về bản chất cũng thuộc bộ tộc mãnh thú, dĩ nhiên là những mãnh thú thượng cổ không thể nào nhẫn nại được nữa, xin được chiến đấu đầu tiên.
Đôi mắt họ bắn ra chiến ý cường thịnh, hận không thể lập tức bước vào trận chiến.
Lời vừa dứt, lập tức, các đệ tử Kiếm Tông còn lại cũng không thể kiêm chế được nữa, đều đè chặt vỏ kiếm trong tay, cảm nhận khí lạnh nhè nhẹ truyền đến từ vỏ kiếm.
- Chiến đấu đi!
Đệ tử Kiếm Tông không ai sợ chết, nhưng tuyệt đối không thể nào hy sinh uổng phí.
Tiêu Dương chậm rãi nói.
Còn Tiêu Dương thì càng muốn đánh một trận hơn!
- Đấu một trận sống mái với Ma Môn là chuyện sớm hay muộn thôi! Tôi rất mong muốn có thể tự tay giết chết đám tà ma tỉ tiện kia, báo thù cho các huynh đệ! Nhưng, tuyệt đối không phải lúc này.
Ngay lập tức, giọng nói của các đệ tử Kiếm Tông vang lên, rung động trời đất, ánh mắt tràn đầy dứt khoát.
Lắng lặng chờ đợi.
- Có thể chết đứng, chứ không thể sống nhục được.
- Vì vừa nãy tôi đã thông báo với Ma Huyền, bảo ông ta lựa thời cơ đột phá vòng vây! Chúng ta tạm thời bình tĩnh xem tình hình bên ngoài đã! Tôi có thể cam đoan, nếu Ma Huyền thật sự gặp nguy hiểm, chúng ta nhất định sẽ ra tay cứu, bởi vì trong lòng tôi mỗi một người của Kiếm Tông đều quan trọng như nhau! Tôi tự thấy mình không thể trơ mắt nhìn các đệ tử Kiếm Tông chết trước mặt tôi.
Ánh mắt mọi người đều nhìn Tiêu Dương, trong mắt ai cũng tràn ngập chiến ý, dường như chỉ chờ Tiêu Dương hạ lệnh.
- Quyết tử chiến với tà ma.
Tiêu Dương chậm rãi giơ hai tay lên, lập tức, cả thế giới "Thượng cổ hồng hoang" đều yên tĩnh trở lại. Tiêu Dương hít sâu một hơi, trâm giọng nhấn từng câu từng chữ.
Tiêu Dương khoát tay với đám Tiêu Nhược Nhược, trầm giọng nói.
Nhưng hắn phải có trách nhiệm với tất cả đệ tử Kiếm Tông.
- Cứ chuẩn bị đi, tôi tin, thời khắc quyết chiến không còn xa nữa đâu.
Mọi người đều lần lượt gật đầu, chiến ý trong mắt chưa hề thuyên giảm.
- Các người cũng đứng lên đi.
- Trời ạ! Có thể ngăn cản chính diện đòn công kích của Thu Hàn Tiên tử! Bich! BịchI BịchI
Thu Hàn Tiên tử tái mặt, căn bản không thể ngờ Địa Cầu lại có người không thèm đếm xỉa đến công kích sóng âm của mình. Cổ tranh đàn lên, làn sóng công kích chấn nhiếp linh hồn kéo đến, trước nay dù là cường giả có thực lực cao hơn mình cũng phải dốc hết tinh thân phòng bị. Nhưng bây giờ, tấn công âm phù của mình không hề có chút hiệu quả nào với lão già tóc bạc trước mắt, những đòn tấn công đánh ra đều như hòn đá rơi xuống biển.
Đó chính là đòn công kích phát ra từ Cổ Tranh thần kỳ của Thu Hàn Tiên tử.
Thần binh giơ lên, xu thế không gì đỡ nỗi.
Một khúc nhạc tiên uyển chuyển vang lên trong sơn cốc, không gian bắt đầu xuất hiện những rung động vô hình, giống như một hồ nước dập dờn dâng lên khắp nơi, những làn sóng nhìn thì hiên hòa, nhưng lại ẩn chứa khí tức hủy diệt vô tận! Khúc nhạc tiên kia đều là những âm phù cướp đoạt linh hồn câu hồn nhiếp phách, giết người trong vô ảnh vô hình.
Cổ tranh giấu đao!
Lúc này, vẻ mặt Thu Hàn Tiên tử không thay đổi, đôi mắt lóe lên hàn mang, hoàn toàn không để ý đến dây đàn đã bị đứt, cánh tay đột nhiên giữ lấy một bên của cổ tranh. Soạt một tiếng đao quang được rút ra, như làn nước mùa thu dâng lên, trong đôi mắt lóe lên tia lạnh lẽo đóng băng cả linh hồn.
Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, đôi mắt Thu Hàn Tiên tử bắn ra ánh sáng hung hãn, đột nhiên giơ cổ tranh trong tay lên, nghênh đón thần binh cổ xưa trong tay Ma Huyền Thần Quy. Keng! Keng! Vô số những âm thanh vang lên, làn sóng rung động lan ra xung quanh, dây của cổ tranh đều bị đứt tạo ra âm thanh chấn động linh hồn.
Thu Hàn Tiên tử khoanh chân ngồi giữa không trung, mười ngón tay đàn ra khúc nhạc tiên uyển chuyển, sát khi đằng đằng, chỉ trong thoáng chốc huyễn hóa ra các bức ảnh, hoặc là mãnh thú hoặc là thân binh hung hăng nuốt chửng lấy Ma Huyền Thần Quy.
Không thể nào tưởng tượng được, linh hồn của đối phương...
Âm ầm ầm.
Trong nháy mắt, đợt tấn công của Ma Huyền Thần Quy đã đánh đến trước mặt Thu Hàn Tiên tử.
Ngay lập tức, Ma Huyền Thần Quy lao về phía trước, tay không đánh thẳng vào làn sóng nhạc tiên này. Từng bức ảnh vỡ thành những mảnh nhỏ dưới đòn công kích mạnh mẽ của Ma Huyền Thần Quy, bay tứ tán. Trong phút chốc, đám người Ma Môn xung quanh đều bất giác kêu lên sợ hãi, đôi mắt lộ vẻ khó tin, chấn động.
Cùng với những tiếng than sợ hãi, Ma Huyên Thần Quy đã phát động phản công, tư thái mạnh mẽ ép về phía trước, cánh tay lóe lên một kiện thân binh thượng cổ, những đòn tấn công như nước chảy mây trôi, những tiếng ầm ầm mạnh mẽ ép đến. Âm phù đầy trời lập tức vang lên những tiếng nổ vô cùng chói tai, đinh tai nhức óc, nổ ầm ầm rung động đất trời.
- Dù là trong Hộ Long Thế Gia, người có thể so được với Thu Hàn Tiên tử cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
- Rốt cuộc hắn là ai?
Đao tên Thu Thủy!
Thu Hàn Tiên tử Đao tông, thủ đoạn công kích mạnh nhất dĩ nhiên là Đao. Có điều công kích cổ tranh của ả ta cũng quá cường đại, bao nhiêu năm nay, rất ít người thấy ả rút đao ra. Họ gần như đều đã quên mất sự kinh khủng của đao Thu Thủy của Thu Hàn Tiên tử. Soạt soạt soạtI
Đao phong sáng ngời chói mắt trong chốc lát chiếu sáng cả Kiếm Tông, như chứa một cơn gió lạnh khiến người ta run rẩy.
Bịch! Bịch! BịchI Bịch!
Hai bóng dáng lập tức đối đầu, năng lượng xung quanh chấn động phát ra những âm thanh đỉnh tai nhức óc.
Xung quanh, rất nhiều kẻ trong Ma Môn đều trợn mắt há hốc mồm.
Sự mạnh mẽ này vượt quá sự tưởng tượng của bọn chúng.
Trên người cả hai bên đều tràn ngập ra loại khí tức dường như có thể dễ dàng đè chết mình.
Trong thời điểm mấu chốt, Phách Lôi Chí Tôn luôn nhìn chằm chằm trận chiến đã đột nhiên ra tay, sử dụng bí pháp kỳ dị đóng băng cơ thể Ma Huyền Thần Quy trong một giây!
Phách Lôi Chí Tôn!
Đôi mắt Ma Huyền Thần Quy lóe lên tia sáng, cơ thể vừa chuẩn bị lắc đi để né tránh, trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên một luồng uy áp vô cùng hùng hậu từ trên trời đột nhiên giáng xuống, ẩn chứa khí tức vô cùng khủng bố, lập tức bao trùm lấy Ma Huyền Thần Quy. Một bí pháp kỳ dị xâm nhập, ẩn chứa khí tức hủy diệt, như sấm sét, xâm nhập vào thể phách Ma Huyền Thần Quy, khiến lão khó mà động thân né tránh trong thời gian ngắn.
Đao như nước chảy, giống như cơn hồng thủy cuồng nộ, như dòng suối uốn lượn, như mặt hồ bình lặng, như biển rộng cuộn trào, thiên biến vạn hóa, lập tức đè về phía trước, âm ầm bao trùm lấy Ma Huyền Thần Quy. Trong nháy mắt, Ma Huyền Thần Quy thật sự cảm nhận được một áp lực cường đại. Thực lực của lão và Thu Hàn Tiên tử không cách nhau bao nhiêu, giờ Thu Hàn Tiên tử bất chấp tất cả phát động tấn công điên cuồng vượt qua cả thực lực bản thân ả, quả thật là hơi khó chống đỡ.
Vụt! Vụt! Vụt!
Đao quang cuốn khắp bầu trời, quấy đảo trời mây, trên bầu trời sơn cốc Kiếm Tông mây gió cuồn cuộn.
Từng giây từng phút trôi qua, đòn công kích của Ma Huyền Thần Quy đột nhiên tăng mạnh, những tiếng ầm ầm như dời non lấp biển, áp lực đè xuống. Công kích đột nhiên trở nên vô cùng kỳ lạ, khiến người ta không thể phòng bị, không động thì thôi, đã động thì nhanh như tia chớp, từng đòn trí mạng.
Khí tức tử vong thật sự đã bao trùm lấy Thu Hàn Tiên tử trong nháy mắt.
Trong tích tắc, trong lòng Thu Hàn Tiên tử vô cùng kinh hãi, đồng thời cũng quyết đoán nâng dao lên.
Đôi mắt đầy tia máu, khí thế tận trời, đao phong kinh hãi thế tục.
- Thu Thủy Đao Bí!
Sức mạnh ngay lập tức tăng đến cực điểm, đao phong mạnh mẽ ùn ùn kéo đến, muốn đè xuống Ma Huyền Thần Quy.
Công kích của Ma Huyền Thần Quy vừa thu lại, cơ thể lập tức lui ra sau một khoảng cách, thần binh trong tay nhanh chóng giơ lên, tạo thành một vòng phòng ngự. Trong nháy mắt đòn công kích cuối cùng của Thu Hàn Tiên tử đã đến.
Đao Bí vừa động đã có xu thế liều mạng.
Vì chỉ có một cơ hội, nếu không nhân đó để công kích kẻ địch, bản thân sẽ không thể nào ngăn cản được đòn công kích của địch. Đương nhiên, căn bản cũng vì hiện tại đại quân Ma Môn đang chiếm ưu thế, Thu Hàn Tiên tử không có bất kỳ lo lắng gì, nên mới quyết đoán sử dụng Thu Thủy Đao Bí như vậy.
Đôi mắt ả toát ra tia kiêng ky.
Thân pháp cao thâm, Thu Hàn Tiên tử thực sự chưa từng nghe nói đến bao giờ.
Phòng ngự kín không kế hở.
Thu Hàn Tiên tử càng đánh càng cảm thấy lo lắng, thủ đoạn công kích của lão già trước mắt không hề thua kém mình, nhưng phòng ngự của lão ta thực sự quá kinh người. Cho dù mình công kích mãnh liệt như thế nào, phòng ngự của lão vẫn hoàn toàn bất động, như để mặc cho gió lốc tàn phá, lão luôn có thể bình yên đặt mình ở ngoài chuyện này.
Thần đao chói mắt!
- Thu Thủy Phúc Thiên!
Một giây, đủ để trí mạng!
Thần đao sắc bén trong tay Thu Hàn Tiên tử đã chém xuống.
Trong thế giới "Thượng cổ hồng hoang”, tiếng kêu kinh hoàng dường như đồng loạt vang lên, đôi mắt mọi người bất giác mở to đến cực hạn, miệng mở ra, không kìm nén được cảm xúc hét to lên, trên trán lộ tia lo lắng.
Ngay lập tức, đồng tử Tiêu Dương khẽ co rút, sắc mặt cũng không biến đổi nhiều lắm. Hắn tin vào khả năng phòng ngự của Ma Huyền Thần Quy. Một kẻ có thực lực tương đương với lão rất khó có thể chém chết được lão.
Trong sơn cốc Kiếm Tông, trên mặt của đám người Ma Môn gần như đã nở nụ cười, ánh mắt mong chờ.
Đao phong bao phủ xuống, ánh sáng chói mắt đã che khuất tâm mắt mọi người, đã không thể nhìn được đao phong hạ xuống người Ma Huyền Thần Quy.
Rầm! ! I
Một âm thanh rung động kinh thiên động địa vang lên, chấn động lòng người.
Sơn cốc lắc lư kịch liệt.
Đao phong chói mắt dần biến mất.
Soạt soạt soạtI
Đôi mắt mọi người đồng thời mở lớn đến cực điểm.
Sau lưng ông lão râu tóc bạc trắng nọ đột nhiên xuất hiện một cái mai có thần vân cổ xưa. Đao phong chém lên mai, không hề có chút tác dụng gì, thậm chí chẳng để lại được chút dấu vết!
Phòng ngự vô cùng kinh khủng!
Đôi mắt ai nấy đều lộ ra tia chấn động, hít một hơi lạnh.
- Rốt cuộc đây là chí bảo phòng ngự gì? Mạnh mẽ quái
- Một kích toàn lực của Thu Thủy Đao Bí mà cũng không thể phá được.
- Lão già này rốt cuộc từ đâu chui ra vậy?
Những giọng nói chấn động không thể át chế được.
Ngay lúc này, đôi mắt Thu Hàn Tiên tử cũng lộ ra vẻ khó tin, ngơ ngác câm Thu Thủy thần đao trong tay, nhìn cái mai lóe lên ánh sáng kỳ dị sau lưng Ma Huyên Thân Quy, năng lượng cả người như thủy triều rút đi. Ả, thua chắc rồi.