Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1509 - Chương 1516: Quyết Chiến Đỉnh Phong Nhân Gian (Hạ)

Chương 1516: Quyết chiến đỉnh phong nhân gian (hạ) Chương 1516: Quyết chiến đỉnh phong nhân gian (hạ)Chương 1516: Quyết chiến đỉnh phong nhân gian (hạ)

Một mũi tên kinh hãi thế tục khiến Phách Lôi Chí Tôn ghé mắt nhìn sang. Bàn về thực lực, sức mạnh của Thái tử Dịch Hàn chắc chắn sẽ không được Phách Lôi Chí Tôn coi trọng, nhưng một mũi tên thần này, giống như lời gã đã nói, người có thể bắn ra được mũi tên sắc bén như thế trên đời này chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Ánh mắt nhìn sang, là một thanh niên với vẻ mặt lạnh lùng.

Điều này nằm ngoài dự liệu của Phách Lôi Chí Tôn. Theo gã, chủ nhân của mũi tên này phải là một cao nhân thành danh đã lâu. Với nhãn lực của Phách Lôi Chí Tôn dĩ nhiên có thể nhận ra được tuổi thật của Thái tử Dịch Hàn, điều này khiến gã hơi giật mình, trong đầu bất giác xuất hiện một nhân vật, liên mở miệng nói.

- Ngươi là tông chủ Kiếm Tông?

Giọng nói như thủy triều cuốn đi, truyền vào tai Thái tử Dịch Hàn.

Khóe môi Thái tử Dịch Hàn khẽ nhếch lên.

- Chỉ dựa vào ông cũng muốn gặp Tông chủ chí tôn của chúng tôi sao?

Ánh mắt vô cùng khiêu khích, giọng điệu nghé mới sinh không sợ hổ. Dù kẻ địch có mạnh, nhưng về khí thế, tuyệt đối không thể yếu hơn địch.

Nếu để mặc cho đám thiên tài này trưởng thành, sau này, Kiếm Tông quật khởi sẽ khó mà chống đỡ được.

Thiên tài cũng phải có thời gian trưởng thành nhất định.

Phách Lôi Chí Tôn đã sinh tồn ở Thần Minh Chi Địa một thời gian dài, đã chính mắt chứng kiến vô số thiên tài quật khởi. Thậm chí, bản thân gã cũng là một nhân vật thiên tài có thiên tư yêu nghiệt, có thể nói là có kiến thức rộng rãi. Rất nhiều kẻ được gọi là thiên tài nhưng bị gã khinh thường không thèm liếc đến. Nhưng tám người của Kiếm Tông đột nhiên xuất hiện lúc này, ai nấy đều có cấp bậc Kim Tiên! Nhìn qua trong số họ tuổi tác lớn nhất mới chỉ hơn trăm tuổi.

Những kẻ khác đều chưa đủ tư cách.

Khuôn mặt Phách Lôi Chí Tôn lộ vẻ khinh thường, lạnh lùng mở miệng nói, ánh mắt như điện, đảo mắt nhìn tám người vừa lao đến. Ánh mắt nhìn kỹ từng người, vẻ mặt bất giác lộ sự kinh ngạc.

- Liên Hoàn Tam Thức.

Lời vừa dứt, ánh mắt Phách Lôi Chí Tôn thật sự hơi sững ra, theo như cách nói của thằng nhãi này, Tông chủ Kiếm Tông, còn mạnh hơn nữa?

Ngay lúc này, trận chiến trong sơn cốc Kiếm Tông vẫn không hề dừng lại vì sự xuất hiện của tám người. Có điều, đòn phủ đầu chấn nhiếp toàn trường của Thái tử Dịch Hàn trong khoảnh khắc đã giúp Kiếm Tông nâng cao sĩ khí. Trong mắt tất cả đệ tử Kiếm Tông đều bắn ra tia kích động, ra sức nâng binh khí trong tay, dùng sức mạnh mạnh mẽ nhất chém xuống kẻ địch.

Những thiên tài tuyệt diễm!

- Hừi Chỉ là một con rùa đen rụt đầu thôi!

"Chả trách Ma Chủ đại nhân lại phái mình đi đối phó thế lực Địa Cầu. Chỉ dựa vào Thần Sứ và những sức mạnh trên Địa Cầu, muốn đối phó Kiếm Tông thật sự rất khó phân thắng bại." Phách Lôi Chí Tôn nhẹ nhàng tự nói, đôi mắt nhìn chằm chằm Tuyết Kiều. Trong mắt gã, chỉ có Tuyết Kiều mới thật sự có thực lực uy hiếp được mình. Lập tức, gần như tất cả người của Ma Môn trên chiến trường đều bất giác căng thẳng, trong lòng dâng lên sự kiêng ky, đôi mắt mở to hơn, vẻ mặt liên tục biến đổi, bước chân hơi rối loạn. Ngay lập tức những biểu hiện này đã giúp đối thủ của chúng có cơ hội bộc phát công kích mạnh mẽ, trong khoảnh khắc, từng tia máu tươi phun ra, mùi máu tanh tràn ngập.

Kinh khủng quái!

Một mũi tên của Thái tử Dịch Hàn chấn nhiếp linh hồn khá nhiều người.

Cuộc chiến ngay lập tức càng thêm kịch liệt.

Thái tử Dịch Hàn lại kéo cung một lần nữa.

- Bắt hắn!

Ba thần tiễn nọ vốn đã bay xẹt qua bóng dáng mười chiến tướng, nhưng đột nhiên từ đằng sau tấn công ngược trở lại một cách vô cùng quỷ dị. Chiến tướng kia không kịp đê phòng, phập phập phập, những âm thanh mãnh liệt vang lên, cơ thể y đã bị thần tiễn xuyên qua, máu tưới đầy mặt đất.

Vùi! Vùi! Vùi

Ba mũi tên xé không lao đi, như sao băng, trong phút chốc đã hình thành công kích hình tam giác, như mũi nhọn lao về phía một trong mười chiến tướng trong trận kịch chiến trước mặt. Người đó cảm nhận được uy lực bao phủ trên thần tiễn, trong lòng lạnh lẽo, lập tức bộc phát ra sức mạnh bức đối thủ của y thối lui, cơ thể liên tục lui ra sau, đột nhiên lắc mạnh, né tránh hướng bay đến của thần tiễn.

Lúc này, hòa thượng Giát Giát cười lạnh một tiếng, thần quang trong tay đột nhiên lóe lên, Kim Cương Hàng Ma trượng xuất hiện trong lòng bàn tay. Trong tích tắc, Phật quang tràn ngập bầu trời, những mũi nhọn sắc bén ép về phía cường giả Phủ Tông kia, khí thế không hề thua kém đối phương, hai tay nắm chặt Kim Cương Hàng Ma trượng, mạnh mẽ ép xuống!

Vụt! Vụt! Vụt!

Thiên tài Phật môn, sức mạnh ép xuống.

Cự thạch xung quanh sơn cốc Kiếm Tông bị đánh bay đi, trong lòng mọi người bất giác run rẩy.

Rung động trời đất!

Vẻ mặt Thái tử Dịch Hàn không hề thay đổi, cơ thể dừng lại giữa không trung, mắt khẽ híp lại.

Lúc này, trên chiến trường, đôi mắt một gã Kim Tiên hậu kỳ đến từ Phủ Tông bắn ra tia lạnh, nâng thân phủ trong tay lên, khí thế ngập trời, điên cuồng tấn công, giống như giao long khuấy đảo biển dữ, giữa bầu trời mênh mông xuất hiện một cơn gió lốc gào thét lao đến, khí thế mạnh mẽ chấn động tám hướng.

Nhắm thẳng Thái tử Dịch Hàn!

- Để hòa thượng Giát Giát đến giúp anhI

Đồng tử không ít người không khỏi chấn động mãnh liệt.

Phách Lôi Chí Tôn hiểu rất rõ điều này. Phương pháp giải quyết vấn đề cũng rất đơn giản, trực tiếp phái cường giả công kích gã thần tiễn thủ đó, để anh ta không có cơ hội tiếp tục thong dong bắn tên nữa.

Trong một trận chiến lớn, nếu một trong hai bên xuất hiện một thần tiễn thủ có thể bách phát bách trúng, đây chắc chắn sẽ là một cơn ác mộng đối với đối phương. Vì mỗi khi thần tiễn thủ giương cung tên lên, không biết là sẽ rơi xuống góc nào của chiến trường, khiến cho người người hoảng sợ. Giống như bây giờ, hai lần bắn cung của Thái tử Dịch Hàn đã thay đổi cả thế cục của chiến trường. Đại quân Ma Môn vốn khí thế ép người giờ bắt đầu có dấu hiệu tan rã, các cường giả Kiếm Tông đã nắm bắt được thời cơ ra sức chém địch. Lúc này, Phách Lôi Chí Tôn quyết đoán hạ lệnh.

Trong phút chốc cậu ta đã triển khai công kích kịch liệt với cường giả Kim Tiên hậu kỳ đến từ Phủ Tông kia.

Phật môn và tà ma như nước với lửa chạm vào nhau.

- Hừi

Giờ khắc này, lại một trong mười chiến tướng lăng không lao ra, khí thế hung mãnh, cũng đánh về phía Thái tử Dịch Hàn.

Nhưng bên cạnh Thái tử Dịch Hàn cường giả tụ tập, sao có thể để Ma Môn đạt được mục đích chứ?

Thần quang ngũ sắc rực rỡ tràn ngập, trời đất lấp lánh, kiếm khí ác liệt bức người, như một chiếc cầu vồng đột nhiên bắc ngang giữa bầu trời.

- Ngũ Hành Kiếm ý?

Chỉ một thoáng, Phách Lôi Chí Tôn không khỏi thốt lên, trong mắt không thể át chế được tia khó tin. Tám người đột nhiên xuất hiện này rốt cuộc có lai lịch gì? Trong số họ, có Thần tiễn thủ kinh hãi thế tục, có thiên tài Phật môn Phật pháp vô biên, có Kiếm tiên nắm chắc Ngũ Hành Kiếm ý. Những kẻ còn lại, chắc chắn cũng không tâm thường.

- Hôm nay, tất cả các ngươi, đều phải chết.

Khuôn mặt Phách Lôi Chí Tôn vô cùng dữ tợn, cánh tay đột nhiên vung lên. Trong khoảnh khắc, cả trời đất dường như rơi một cơn mưa lôi điện. Lôi điện đây trời dày đặc như sau, xoẹt xoẹt đánh xuống, lập tức đánh vỡ những đóa hoa tuyết xung quanh. Lúc này, cơ thể Tuyết Kiều bay lên, dường như bắn ra băng tuyết vô tận, lại một lần nữa đóng băng không gian này.

- Không biết tự lượng sức mình!

Giọng nói trong trẻo của Tuyết Kiều vang lên.

- Tôi đến lĩnh giáo thực lực của cường giả Thánh Bảng.

Tuyết Kiều lạnh nhạt liếc nhìn Phách Lôi Chí Tôn, phất tay một cái, hoa tuyết đầy trời đan vào nhau, bao phủ không gian bên cạnh Phách Lôi Chí Tôn.

- Cô thật to gan! Dám ngăn cản bổn chí tôn giết người.

Tuyết Kiều lập tức hiểu rõ ý của ông, chậm rãi gật đầu. Cô cũng không muốn để Tiêu Dương ra. Thế cục trước mắt tuy tạm thời thay đổi vì có tám người mình đến. Nhưng quyết định thật sự của trận chiến, chính là cường giả Chí Tôn Thánh Bảng đến từ Thần Minh Chi Địa trước mặt.

Một mình gã đủ địch ngàn quân.

Một một thần tiễn phá không bay ra, bắn về phía một cường giả Ma Môn trong chiến trường.

Từng mũi tên lạnh lẽo trong nháy mắt đã tước đoạt không ít tính mạng của cường giả Ma Môn.

Mắt thấy từng cường giả Ma Môn xông lên đều bị cường giả Kiếm Tông chặn lại, không thể nào đến gần được Thần tiễn thủ nọ, rốt cuộc Phách Lôi Chí Tôn cũng không kiềm chế được nữa. Gã vung cánh tay lên, một luồng lôi điện thô lớn từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng lên đỉnh đầu Thái tử Dịch Hàn.

Một tầng băng tinh màu trắng tuyết xuất hiện, ngăn cản tia lôi điện kia.

Băng tinh tan đi, lôi điện cũng biến mất.

- Truyền thừa giả Tuyết Thần! Phách Lôi Chí Tôn đột nhiên ngoảnh mặt sang, ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm Tuyết Kiều, ánh mắt lóe lên tia tức giận.

Tiêu Tiên nhân trả lời.

- Ta không cho nó ra.

Tuyết Kiều nhẹ giọng hỏi.

- Đằng Thần đâu?

Sắt khí trong mắt Phách Lôi Chí Tôn cuồn cuộn lên. Lúc này, Tuyết Kiều đã nhẹ nhàng hạ xuống bên cạnh đám Tiêu Tiên nhân.

Phách Lôi Chí Tôn biết rõ tiềm lực của những người này. Hôm nay nếu không thể giết chết chúng, sau này, những người này chắc chắn sẽ gây ra phiền phức rất lớn cho Ma Môn. Uy hiếp tiềm tàng, phải bóp chết từ trong trứng nước.

Cuộc chiến đỉnh phong ngay lập tức bộc phát!

Phách Lôi Chí Tôn cùng thiếu nữ Tuyết Kiều đều là những Kim Tiên đại viên mãn có sức mạnh vượt qua phạm trù cảm nhận được của những người ở hiện trường.

Mỗi cái nhấc tay nhấc chân đều phát ra uy áp khiến người khác nhìn thấy mà giật mình, linh hồn run rẩy.

Công kích mạnh mẽ dường như hòa vào không khí, từng hơi thở tràn ra, như đem theo cả sát khí mang tính hủy diệt.

Ác liệt mà kinh khủng.

Âm ầm ầm!

Nhân lúc hai cường giả đỉnh phong quyết chiến, Tiêu Tiên nhân ngoảnh mặt nhìn về phía Ma Huyền Thần Quy.

- Mau đi đi

Lời vừa dứt, vẻ mặt Ma Huyền Thần Quy chấn động, nắm tay bất giác siết chặt.

- Đại cục làm trọng!

Vẻ mặt Tổ Thần trịnh trọng.

- Nhân lúc này, nghĩ cách đưa Tiêu Dương đi, để nó đi tiếp nhận truyền thừa của Long Thần đại nhân đi.

Cảm nhận được ánh mắt ép bức của hai người, cơ thể Ma Huyền Thần Quy bất giác run lên, nhắm mắt lại, trong lòng dường như đang chịu sự dày vò vô cùng nặng nât

Vì Phách Lôi Chí Tôn!

Tuyết Kiều chưa chắc đã là đối thủ của gã, một khi Tuyết Kiều thua, vậy thì hậu quả chắc chắn rất nguy hiểm.

Lúc này, Ma Huyền Thần Quy hít sâu một hơi, chậm rãi mở mắt, ánh mắt đảo qua chiến trường trong sơn cốc một lượt, cuối cùng tâm mắt dừng trên người Tiêu Tiên nhân và Tổ Thần.

- Mọi người nhất định phải bảo trọng.

Lời vừa dứt, Ma Huyền Thần Quy liền quay người lao đi.
Bình Luận (0)
Comment