Chương 1530: Chiến thắng bản thân
Chương 1530: Chiến thắng bản thânChương 1530: Chiến thắng bản thân
Một cái gương.
Tiêu Dương dừng bước thở phào một hơi, cũng không buông lỏng cánh tay, cầm chặt kim kiếm đứng trước gương.
Bỗng nhiên, một luồng ánh sáng từ trên trời phủ xuống.
Trong khoảnh khắc chiếu sáng cả thiên địa hôn ám.
Ánh sáng đột nhiên xuất hiện khiến Tiêu Dương khẽ nheo mắt. Lúc này, hắn đã phát hiện ra sự khác thường phía trước.
Trước mặt có một cái gương thật lớn. Trong gương cũng có một thân hình thon dài, tay cầm kim kiếm. Nhưng điều khiến cho Tiêu Dương kinh hãi chính là, bên ngoài hắn chưa động, nhưng người bên trong gương lại động.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Sắc mặt Tiêu Dương khẽ biến, lui vê phía sau.
Tiêu Dương hắc y đột nhiên rút kiếm, kiếm quang như hỏa thạch chợt lóe lên.
Vùi
- Đó là chính mình.
Đây chính là thức thứ nhất của Phong kiếm, nhất thiểm như điện.
- Đây chính là ngươi. Chỉ có không ngừng chiến thắng chính ngươi thì ngươi mới càng thêm hoàn mỹ.
Âm.
"Hắn" trong gương bất ngờ bước ra, khóe miệng nhếch lên, nhẹ nhàng vung kiếm trong tay chỉ thẳng vào Tiêu Dương.
Tiêu Dương bạch y vội vàng tránh sang một bên, nắm chặt tay, quyên phong mạnh mẽ lao đến, ẩn chứa thân quang mang tính hủy diệt.
Thanh âm uy nghiêm của Long Thần đại nhân vang vọng.
Đồng thời, đằng sau xuất hiện một con số 100.
Thần sắc Tiêu Dương bạch y khẽ động.
Chẳng lẽ "hắn" thật sự hiểu hết bất cứ võ học nào của mình?
Tiêu Dương nhìn chằm chằm "bản thân" phía trước. Lúc này, quần áo của "hắn" đã biến thành màu đen, hoàn toàn khác với màu trắng của Tiêu Dương.
- Bởi vì đó chính là ngươi.
- Bất diệt Viêm quyền.
Không gian phía trước có chút vặn vẹo. Tiêu Dương hắc y nhanh chóng đứng dậy, thi triển tuyệt học, chính là thân pháp "Quý phi say rượu”. Trình độ thuần thục hoàn toàn tương xứng với Tiêu Dương bạch y.
Leng keng!
Kiếm ảnh đầy trời trong khoảnh khắc trải rộng, bao phủ một mảnh thiên địa, bao trùm hắc y Tiêu Dương.
Chiến đấu với bản thân, thực lực chính là ngang tài ngang sức. Chiến thắng chính mình.
Chỉ cần đột phá chính mình, thực lực hiển nhiên còn mạnh hơn bản thân mình. Từ đó thuận lý thành chương đánh bại chính mình.
Thanh âm của Long Thần đại nhân lại vang lên trong đầu Tiêu Dương.
Nhưng đột phá không phải là chuyện muốn là làm được. Có nhiều lúc phải cần cơ hội, có nhiều lúc trong nháy mắt đã hiểu được ngay.
Ánh mắt Tiêu Dương bắn ra chiến ý mãnh liệt.
- Như vậy mới là đột phá.
Tiêu Dương nhìn chằm chằm hắc y Tiêu Dương, đột nhiên rút kiếm, kiếm quang ác liệt xông thẳng tận trời, chém về phía trước.
Nhưng mục tiêu của Tiêu Dương chính là chiến thắng bản thân.
Và cũng chỉ có một cách, đột phá bản thân.
Tiêu Dương đột nhiên hiểu được ý định của Long Thần đại nhân.
Sắc mặt hắc y Tiêu Dương vẫn không thay đổi, vẫn huy kiếm. Kiếm ý vô tận lướt ngang bầu trời, giống như có hai dòng nước lũ va chạm nhau, phát ra tiếng nổ.
Trong thiên địa này, chỉ sợ cũng chỉ có Thần Môn này mới có thể bắt chước một cách hoàn mỹ như vậy.
Gương mặt Tiêu Dương càng lúc càng ngưng trọng. Chiến đấu càng lâu, Tiêu Dương càng thêm khẳng định đối thủ trước mắt, bất luận từ phương diện nào, quả thật chính là một bản phục chế từ hắn, không hề có chút sai sót, bao gôm cả cảm ngộ kiếm đạo, sức mạnh bản thân và tâm cảnh.
Thiên địa trở thành thế giới của kiếm.
Một trăm.
Trong đầu Tiêu Dương đột nhiên nhớ đến con số, sắc mặt hơi thay đổi.
Tự dưng xuất hiện một ý niệm đáng sợ.
- Chẳng lẽ ở đây có một trăm trạm? Mình muốn thuận lợi đột phá cửa này thì phải đột phá một trăm lần bản thân?
Gương mặt Tiêu Dương hiện lên sự hoảng sợ. Như vậy thì khó khăn quá.
- Hy vọng không phải như vậy.
Tiêu Dương âm thầm cầu khẩn, sau đó thu hồi suy nghĩ, chuyên chú nhìn hắc y Tiêu Dương. Bất luận thế nào, chiến thắng đối thủ trước mặt mới là chuyện quan trọng nhất.
Thần kiếm quét ngang.
- Hám Đạo Thuật.
Phương thức đột phá bản thân, cũng chỉ có thế giới bên trong Thần Môn này mới có thể bày ra được.
Tiêu Dương dở khóc dở cười. Bởi vì cảm giác này quá mức quái dị, chẳng khác nào mình tự giết mình.
- Khó chơi quá.
Khóe miệng đều tràn ra một vết máu.
Hai người mãnh liệt va chạm, sau đó lui ra một khoảng cách.
Âm. Tiêu Dương nghiến răng, đạp mạnh một cái, như mũi tên bắn ra. Trong phút chốc, trên bầu trời vang lên nhạc khúc, thấm vào ruột gan. Sát ý đột nhiên lan tràn, trải rộng bầu trời bao la.
Lục tiên khúc.
Cao sơn lưu thủy.
Phong mang thần kiếm đầy trời, kiếm ý cực mạnh đánh sâu vào hắc y Tiêu Dương. Trong tích tắc, thần kiếm trong tay Tiêu Dương đột nhiên biến mất, thay vào đó là Kim thương. Kim thương vừa động, trong khoảnh khắc đã hình thành một phòng ngự thật lớn.
Vô song thương quyết, Kim thương hỗn nguyên.
Leng keng.
Hai thân ảnh thực lực cảnh giới giống nhau kịch chiến ba ngày ba đêm, không hề có dấu hiệu ngừng lại.
Tiêu Dương xuất ra hết vốn liếng, nhưng không làm gì được hắc y Tiêu Dương.
Bởi vì thực lực cảnh giới của địch nhân giống với hắn như đúc. Đối thủ như vậy khó mà ứng phó. Mỗi khi Tiêu Dương xuất chiêu, đối phương đều dễ dàng phá giải, hơn nữa còn phản kích.
- Ta không tin ta không thắng được ngươi.
Ngang sức ngang tài.
Đồng thời đẩy lui ba bước.
Lúc này, hai mắt hắc y Tiêu Dương bắn ra quang mang ác liệt. Công kích lực tinh thân vô hình đánh ra. Âm một tiếng, hai cổ lực lượng một lần nữa va chạm nhau.
Nhất niệm ám hồn.
Tiêu Dương quát khẽ, trong khoảnh khắc, sức mạnh vô hình đánh về phía hắc y Tiêu Dương.
Tiêu Dương hít sâu, ổn định suy nghĩ, trong đầu nhớ lại những tuyệt học của hắn, không ngừng biến hóa, không ngừng dung hợp, loại bỏ cái không ổn, để lại cái tinh hoa.
Phong mang thần kiếm chém ra càng lúc càng nhanh.
Thân hình chớp động giữa không trung, quỹ tích khó có thể nắm bắt.
Đột phá đầu tiên chính là Phong kiếm.
Khi Tiêu Dương sáng tạo ra Phong kiếm, chỉ có một chữ, đó là "nhanh.
Phải nhanh, nhanh hơn nữa.
Thân ảnh Tiêu Dương hư vô mờ mịt, phong mang phát ra từ thần kiếm càng lúc càng lợi hại.
Đột phá.
Vết kiếm chớp động như vạch phá bầu trời.
Trong khoảnh khắc, một luồng máu tươi bắn lên. Hắc y Tiêu Dương đã bị giết chết.
- Thành công rồi.
Ánh mắt Tiêu Dương mở to, không thể ức chế được sự vui sướng.
Kim kiếm nắm chặt trong tay vung lên.
Âm.
Lúc này, tấm gương trước mặt Tiêu Dương đã sụp xuống. Thiên địa một lần nữa trở nên hôn ám.
Tiêu Dương thu hồi lại sự vui sướng, ngưng trọng nhìn chung quanh, duy trì cảnh giác tuyệt đối.
Hắn còn chưa chính thức vượt qua kiểm tra.
Long Thần đại nhân chỉ để lại thời hạn một ngàn năm. Như vậy, cánh cửa này tuyệt đối không dễ dàng được thông qua.
Tiêu Dương hít sâu, chậm rãi cất bước về phía trước. Bốn phía tĩnh mịch, chỉ có tiếng bước chân của Tiêu Dương quanh quẩn, chấn động linh hồn.
Bước về phía trước.
Rốt cuộc, Tiêu Dương ngừng lại, ánh mắt nhìn phía trước.
Lại đến nữa rồi.
Lại là một cái gương.
Trên bầu trời, một luồng ánh sáng chiếu xuống.
Hắc y Tiêu Dương từ bên trong gương bước ra, ánh mắt không hề sợ hãi đối mặt với Tiêu Dương.
Tầm mắt Tiêu Dương nhìn thẳng vào tấm gương phía sau hắc y Tiêu Dương. Lúc này, con số trên đó là 99,
Tiêu Dương hít một hơi lãnh khí.
Quả thật như vậy.
Hắn phải chiến thắng một trăm lần chính mình mới đủ tư cách bước vào khảo nghiệm thứ ba.
Một trăm lần bản thân.
Tiêu Dương ngẫm lại mà nổi cả da gà. Một lần đột phá không khó, thậm chí hai lần cũng sẽ dễ dàng. Nhưng đột phá một trăm lần thông qua chiến đấu, khó khăn thật sự quá lớn. Có thể tưởng tượng trong lòng Tiêu Dương phải thừa nhận áp lực lớn đến cỡ nào. Vừa phải đột phá để chiến thắng chính mình nhưng lại không thể đột phá quá nhiều. Bởi vì đối thủ kế tiếp chính là bản thân mình sau khi đột phá.
Đột phá, rồi lại đột phá.
Cả một quá trình nghe qua cực kỳ đơn giản.
Tiêu Dương vừa ra tay đã vận dụng Phong kiếm nghiệm chứng phỏng đoán của mình. Một cơn gió như tia chớp lướt qua, kiếm quang đột nhiên chớp động.
Leng keng.
Tốc độ xuất kiếm của hắc y Tiêu Dương không cần bàn cãi, thân kiếm sắc bén rút ra khỏi vỏ, ngăn cản một kích này của Tiêu Dương.
Trong lòng trầm xuống.
Thực lực của hắc y Tiêu Dương quả thật là bản thân hắn sau khi đột phá.
Thậm chí, thực lực mà hắc y Tiêu Dương bày ra mơ hồ còn cao hơn hắn. Bởi vì Tiêu Dương vừa mới trải qua một trận đại chiến, còn chưa nghỉ ngơi đã trực tiếp tiến về phía trước, tiên linh khí trong cơ thể có chút không đủ.
Bịch.
Thân hình Tiêu Dương vội lui về phía sau, gương mặt ngưng trọng. Trước mắt chỉ mới là đối thủ thứ hai, nhưng đã tạo thành áp lực thật lớn cho hắn như vậy.
Ngoại trừ đối thủ này, hắn vẫn còn chín mươi tám đối thủ còn mạnh hơn cả hắn. Đương nhiên, điều kiện là Tiêu Dương đột phá thì mới có thể được sinh ra.
Khó trách Long Thần đại nhân lại cho hắn đến một ngàn năm.
Tiêu Dương vừa suy nghĩ, có chút phân tâm, bị một quyền phong mạnh mẽ đánh vào, thân hình âm ầm bay ra ngoài.
Hắc y Tiêu Dương như ảnh tùy hình, kiếm quang sắc bén bắn ra.
Sắc mặt Tiêu Dương biến đổi, cuống quýt lui về phía sau, ánh mắt mở to.
Kiếm phong của hắc y Tiêu Dương càng lúc càng gần.
Trong lòng Tiêu Dương phát lạnh.
Bịch!
Bước chân nhanh chóng lui về phía sau. Đột nhiên, hắc y Tiêu Dương không tiếp tục đi về phía trước, hoành kiếm đứng thẳng, nhìn chằm chằm Tiêu Dương, vẫn không nhúc nhích.
Vừa nãy, nếu hắc y Tiêu Dương truy kích, hắn vô cùng có khả năng sẽ bị đánh bại.
Đối phương lại lãng phí một cơ hội như vậy sao?
Tiêu Dương cúi đầu, phát hiện ra một đường kẻ màu trắng, ngăn cách hắn và hắc y Tiêu Dương.
- Chẳng lẽ hắn không thể lướt qua được vạch trắng này?