Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1530 - Chương 1537: Ngàn Quân Vạn Mã Bắt Ma Tướng

Chương 1537: Ngàn quân vạn mã bắt ma tướng Chương 1537: Ngàn quân vạn mã bắt ma tướngChương 1537: Ngàn quân vạn mã bắt ma tướng

Một trận đánh lén kỳ dị, trở thành trận tàn sát thiên về một phía.

Đạo diễn của màn này không phải Xích Không Thần, mà là nhờ tiếng trống trận của chư thân đang không ngừng vang vọng giữa không trung, âm âm chấn động trời đất! Chính làn sóng âm thanh này đã che chắn cho màn giết chóc bên dưới, khiến Xích Không Thần có thể thoải mái đồ sát!

Đây là tiếng trống trận đoạt mạng.

Âm! Âm! Ầm!

Gần như mỗi tiếng trống âm ầm rơi xuống, lại một tính mạng mất trong tay Xích Không Thần!

Thế như chẻ trel

Ba nghìn ky binh nhẹ tiến vào địch doanh.

Trong không gian dần dần tràn ngập mùi máu tanh.

Mùi máu tanh nồng nặc.

Tên nào tên nấy trợn tròn mắt, hoảng sợ kêu lên thảm thiết, rồi lại lân lượt ngã xuống vũng máu.

Vụt! Vụt! Vụt!

Trước mặt Xích Không Thần, hai nghìn chiến sĩ quân doanh thứ sáu quân tiên phong Ma Môn lúc này chỉ còn lại chưa tới hai trăm người.

Gương mặt Xích Không Thần khẽ thay đổi.

Tiếng trống trận vang thẳng trời cao, vô cùng chói tai.

Tiếng trống trận đầy trời tuy che lấp được tiếng chém giết, nhưng không thể làm tiêu tan mùi máu tanh lan tràn trên bâu trời.

Đông! Đông! Đông!

Một trận gió lớn thổi về phía quân doanh tiên phong, bay theo đó, dĩ nhiên là mùi máu tanh tràn ngập trong không khí.

- Không hay rồi, gió đổi hướng!

- Giết sạch bọn chúng!

Cuối cùng vẫn có người cảm nhận được trận chiến này, hơn nữa còn lập tức tìm ra vị trí của tiếng trống trận, gõ mạnh trống.

Tốc độ của Xích Không Thần nhanh hơn, trong nháy mắt lại có vô số binh lính Ma Môn ngã xuống vũng máu.

Rất nhiều Ma Môn đang ngủ đều bừng tỉnh, trong phút chốc bật dậy, hoảng sợ mở to mắt.

Bỗng nhiên, giữa không gian tràn ngập tiếng trống trận đột nhiên lộ ra hơi thở lạnh lẽo quỷ dị.

Trống trận của Ma Môn!

So ra, ba nghìn ky binh nhẹ sau lưng Xích Không Thần chẳng đáng để nhắc đến.

Từng bóng người lao ra khỏi quân doanh. Một cơn gió thổi qua, mùi máu tanh ngập trời cuốn đến khiến những kẻ vốn còn đang ngái ngủ lập tức bừng tỉnh, trợn tròn xoe mắt, nhìn vê phía các tướng sĩ Ma Môn ngã trên mặt đất u ám. - Haha, chúng ta đã giết hai nghìn tà ma! Chỉ cần giết thêm được một nghìn nữa, trận chiến này chúng ta chết không lỗ, giết hơn hai nghìn, chúng ta có lời rồi!

- Nhanh, mau chuẩn bị chiến đấu!

Không chết không ngừng!

- Địch tập kíchI

Xích Không Thần chậm rãi giơ thần xích trong tay lên, giọng nói chấn động thiên địa.

- Các huynh đệ, kiếp sau lại tụ tập!

Ba nghìn "đội quân cảm tử" xông vào quân doanhI

Vù! Vù! Vùi! Vùi! Vùi VùiI

Chiến ý dâng trào.

Không ai có ý định lùi ra sau.

Trong trận chiến ban nãy, trong số ba nghìn ky binh nhẹ có ngựa cưỡi của không ít người cũng đã bị chém giết hoặc sợ hãi bỏ trốn, giờ cho dù Xích Không Thần có ra lệnh rút lui, chắc chắn cũng khó thoát khỏi sự truy kích của Ma Môn! Nếu đã như vậy, chi bằng tiếp tục chiến một trận!

Lúc này, đợi khi binh sĩ cuối cùng của quân doanh thứ sáu ngã xuống, Xích Không Thần nhảy lên tuấn mã, giương đôi mắt, ánh mắt lạnh như băng nhìn quân doanh ngoài ngàn thước. Lúc này, đám người trong quân doanh đã xuất phát, gân năm vạn quân tiên phong dốc hết toàn bộ sức mạnh!

- Xích tiên bối, hạ lệnh đi ạ.

Nhưng lúc này, đám người sau lưng Xích Không Thần ai nấy đều vô cùng hưng phấn. Bắt đầu từ khi họ bước qua Cửu Tuyệt Thiên Nhai, bọn họ đã không còn để ý đến sinh tử của mình nữa rồi.

Lấy ít địch nhiều.

- Kiếp sau lại tụ tập!

Vụt! Vụt! Vụt!

Một mũi dao lóng lánh xé nát không trung, thẩm thấu ra ánh sáng lạnh giá vô cùng.

- Kiếp sau, lại tụ tập!

Đôi mắt ai nấy cũng đều bắn ra khí tức chết chóc.

Không sợ chết.

Xích Không Thần vận khí, liếc mắt nhìn quân đội Ma Môn không còn chỉnh tê trước mắt, đột nhiên phát lực. Lúc này, thần xích lóe lên khí tức thần thánh cường đại, một cột sáng màu trắng bạc xông thẳng lên trời, sau đó xé rách không gian, ép về phía quân doanh Ma Môn.

Khí thế mạnh mẽ đó khiến cho một số binh lính Ma Môn bị ngã xuống mặt đất.

Một chấn động mãnh liệt, trên mặt đất xuất hiện những vết nứt cực sâu.

Lôi quang uy mãnh!

Chỗ lầu vải của quân doanh, có bóng người xé không gian lao ra. Gần như trong nháy mắt, một tia lôi điện hung hăng đánh về phía Xích Không Thần.

Đột nhiên, một tiếng hét dài vang lên.

Từng ngụm máu tươi phun ra. Nhưng Xích Không Thần là nhân vật như thế nào, đám binh lính Ma Môn nho nhỏ sao có thể bắt được. Thậm chí có thể nói, cho dù Xích Không Thần đứng yên bất động, những binh lính Ma Môn căn bản cũng không thể phá được phòng ngự của ông, ngược lại còn bị ông đánh bay ngược về trong chiến trường của quân doanh. Tất cả các tử sĩ Thần Minh gần như đều rơi vào khốn cảnh, duy chỉ có Xích Không Thần. Với thực lực của ông, khi tru sát hai ngàn tà ma xong hoàn toàn có thể dễ dàng rời đi. Nhưng ba nghìn ky binh nhẹ là do mình dẫn đến. Xích Không Thần sẽ không vứt họ lại rồi rời đi. Huống hồ, đối với Xích Không Thần mà nói, trận chém giết ban nãy hoàn toàn chưa phát tiết hết thù hận trong lòng.

- Bắt lấy hắn, chắc chắn Ma Chủ đại nhân sẽ trọng thưởng!

Xích Không Thần như đã hóa thành sát thân dung hợp với trời đất, từng chiêu trí mạng, cả người tràn ngập khí tức giết chóc, đánh sâu vào quân doanh Ma Môn.

Tiếng trống trận âm âm của Ma Môn vang lên.

Từng bóng dáng cường giả lần lượt xuất hiện, gia nhập trận chiến với tốc độ cực nhanh.

Giờ khắc này, ba nghìn ky binh nhẹ không thể nào tùy ý giết chóc như ban nãy nữa. Đối mặt với đòn công kích mạnh mẽ của Ma Môn, ba nghìn ky binh nhẹ bắt đầu có thương vong.

Từng người lần lượt ngã xuống.

Nhưng trong mắt mọi người không hề toát lên vẻ sợ hãi.

Bọn họ chưa từng nghĩ có thể sống sót trở vê, trong đầu bọn họ chỉ có một ý niệm, đó là giết chết kẻ địch trước mặt.

Đã có hằng hà sa số đệ tử Ma Môn chết trong tay Xích Không Thần, chém giết mạnh mẽ khiến nhiều tà ma đều kinh hãi, bắt đầu truyền tin xin tăng viện.

- Là Xích Không Thần! Là phản đồ Tam Xích Thần Minh Điện!

Bịch! Bịch! BịchI

Quyết tâm tử chiến!

Lấy ba nghìn, đấu với năm vạn, nhưng lại không hề sợ hãi!

Ba nghìn ky binh nhẹ như mây khói, trong nháy mắt cũng lướt qua hơn ngàn thước, vọt vào quân doanh Ma Môn.

Xích Không Thần thúc ngựa lao đến trước, cơ thể nhanh như điện, trong nháy mắt đã lao vọt đi, sức mạnh mạnh mẽ ép sang, lập tức đánh bay hơn mười binh sĩ Ma Môn, toàn bộ đều đi đời nhà ma. Lại một trận chém giết máu tanh được bắt đầu dưới đòn tấn công tiên phong của Xích Không Thần!

- Sát!

Cơ thể Xích Không Thần lắc mạnh, né tránh tia lôi điện này không chút hoảng loạn. Lôi điện xuyên qua vị trí ban đầu của Xích Không Thần đánh ra phía sau, xuyên qua cơ thể một binh sĩ Ma Môn.

- Xích Không Thần, gan chó của mày to nhỉ

Lôi Bình gầm lên, trong đôi mắt dường như có vài tia thiểm điện quẩn quanh, nhìn khá nhiều binh lính Ma Môn đang nằm sấp trên mặt đất, lập tức giận dữ, phất tay, lại là từng tia lôi điện nữa đánh xuống, rung động trời đất.

Lôi Bình thật sự giận dữ!

Y biết tối nay chư thần sẽ có hành động, cũng đã phái tất cả tướng sĩ quân doanh thứ sáu quân tiên phong đi tuần tra canh gác. Nhưng dù như vậy, vẫn để cho chư thần lợi dụng cơ hội, dùng ba nghìn ky binh nhẹ, khiến quân doanh tiên phong tổn hại nặng nề thế này! Trong trận chiến lúc này, hơn một nghìn người của thế lực chư thần còn sót lại, đã bị hơn một ngàn tướng sĩ Ma Môn liên thủ chém giết, nhưng cũng hơn năm nghìn chiến sĩ Ma Môn đã chết!

Chỉ với ba nghìn ky binh nhẹ, khiến số chiến sĩ Ma Môn chết nhiều gấp đôi, hơn nữa còn trong phạm vi quân doanh của Ma Môn.

Đây là nỗi nhục lớn!

- Giết hết cho ta, cho chúng chết phanh thây!

Lôi Bình phẫn nộ truyên đạt mệnh lệnh.

Mấy vạn đại quân Ma Môn giống như cơn sóng triều bao trùm đến, hơn một ngàn đệ tử "đội cảm tử" chư thần căn bản không thể ngăn cản được đòn công kích mạnh như vậy, ai nấy cố gắng nắm chặt đao nhọn, liều chết đánh ra đòn cuối cùng! Hai mắt bọn họ trợn to đỏ như máu, điên cuồng chém giết

Trước khi chết giết thêm một tà ma cũng đủ rồi!

Xích Không Thần không đành lòng nhìn cục diện bên dưới. Tuy điều này hoàn toàn nằm trong dự liệu, vì lần đánh lén này, ai nấy đều đã mang tâm lý tử chiến, nhưng khi nhìn thấy từng đệ tử bị chém giết, trái tim Xích Không Thần vẫn không thoát khỏi đau đớn.

- Đáng!

Bỗng nhiên, một giọng cười điên cuồng truyền khắp bốn phía, một tiếng nổ vang lên.

Lựa chọn tự nổ bản thân.

Đáng.

Tất cả mọi người đều hiểu ý nghĩa của câu nói này.

Trận đấu cho tới bây giờ, nhìn thế cục thì Ma Môn thắng, vì ba nghìn ky binh nhẹ đến giờ phút này đã còn lại chưa đến một trăm người.

Đại quân Ma Môn đã bao vây họ, trên cơ bản đã chặt đứt tất cả con đường sống.

Nhưng giờ phút này, kẻ cười là chư thần!

Khuôn mặt của đám người Ma Môn trầm thấp, không hề cảm thấy vui mừng vì giành được thắng lợi.

Bởi vì tuy họ giết được hơn hai ngàn đệ tử chư thần, nhưng tướng sĩ mà họ mất đã gần sáu ngàn!

Trên địa bàn của mình, đối phương đã dùng ba nghìn ky binh nhẹ tru sát hơn sáu nghìn quân tiên phong tỉnh nhuệ của mình, kẻ thắng lợi trong trận chiến này không phải Ma Môn.

- Giết bọn chúng!

Lôi Bình tức giận rít lên, hận không thể chém Xích Không Thần thành đống thịt vụn.

Sấm sét đầy trời, bóng dáng Xích Không Thần liên tục lóe lên, né tránh đòn tấn công liên tiếp của Lôi Bình!

- Xích Không Thần, mày chạy không thoát đâu! Chịu chết cho tao đi!

Vẻ mặt Lôi Bình dữ tợn, đi từng bước về phía Xích Không Thần, đồng thời không ngừng phóng ra lôi điện, tấn công Xích Không Thần.

- Vết thương trên người mày cả đời này không thể nào khỏi hẳn, mày không phải đối thủ của tao!

- Huống hồ, bên cạnh tao còn có thiên quân vạn mãi

Ánh mắt Lôi Bình lóe lên tia hung dữ, ngay lập tức, trong lòng bàn tay gã xuất hiện một tia lôi điện, hơn nữa còn nhanh tróng tràn ra, cơ thể phóng nhanh như thiểm điện, đánh về phía Xích Không Thần.

Cơ thể trong nháy mắt vượt qua thiên quân vạn mã phía dưới!

Đánh với Xích Không Thần, tất nhiên Lôi Bình nắm chắc phần thắng!

Ngay lúc này, ánh mắt Xích Không Thần vô cùng tỉnh táo, nhìn đòn tấn công lôi điện của Lôi Bình, Xích Không Thần không hề né tránh.

- Đi chết đi!

Lôi Bình cười nanh ác, phất tay lên.

ÂmII

Một tia lôi điện mang theo khí tức hủy diệt bất ngờ nện lên người Xích Không Thần.

Lập tức, ánh sáng thần binh hộ thể tính phòng ngự trên người Xích Không Thần sáng lên, đồng thời, một ngụm máu tươi như mũi tên bắn ra.

Lôi Bình cười!

Nụ cười nở rộ trên gương mặt dần cứng lại.

Lúc này, khóe miệng Xích Không Thần nở nụ cười.

Trong tay ông, bất ngờ xuất hiện một sợi xích lạnh băng.

Ở đầu bên kia của sợi xích, đang quấn lên người Lôi Bình.

Tỏa Tiên Liên!

Khuôn mặt Xích Không Thần nở nụ cười, lau vết máu nơi khóe miệng.

- Cho dù cơ thể tao bị thương cũng dễ dàng bắt được mày! Dù là...

Ánh mắt Xích Không Thần khinh thường đảo xuống dưới.

- Mày có thiên binh vạn mã, thì sao chứ?
Bình Luận (0)
Comment