Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1531 - Chương 1538: Sỉ Nhục Lớn

Chương 1538: Sỉ nhục lớn Chương 1538: Sỉ nhục lớnChương 1538: Sỉ nhục lớn

Một âm thanh lạnh lão vang giữa bầu trời của quân doanh. Ngay lập tức, như có một cơn gió lạnh lẽo thổi qua quân doanh tiên phong Ma Môn. Nhiều tướng sĩ Ma Môn lần lượt rùng mình, ánh mắt lộ ra vẻ khó tin, bầu trời vốn đầy tiếng la hét đột nhiên yên tĩnh lại.

Truyền thừa giả Lôi Thần thượng cổ, Lôi Bình, lúc này đang bị Tỏa Tiên Liên trong tay Xích Không Thần khống chế.

Không thể phản kháng!

Giờ khắc này, khuôn mặt Xích Không Thần trâm thấp như nước, trong lòng toát ra khí lạnh.

Không ngờ mình lại thua trong tay Xích Không Thần như vậy.

Xét đến cùng, là do mình quá xem thường Xích Không Thần. Vốn tưởng rằng mình hiểu rất rõ Xích Không Thần. Cơ thể bị thương của ông căn bản không thể là đối thủ của mình. Nào ngờ, Xích Không Thần lại liều mạng chịu một đòn tấn công lôi điện của mình, nhân cơ hội phát động công kích, dùng Tỏa Tiên Liên vây khốn mình.

- Tỏa Tiên Liên vốn là của Tam Xích Thần Minh Điện.

Đôi mắt Xích Không Thần lóe lên hận ý ác liệt, nhìn chằm chằm Lôi Bình. Đột nhiên một âm thanh như sấm nổ vang lên.

Trong đại điện hoa lệ, đôi mắt Ma Chủ đột nhiên mở to, lông mày khẽ nhíu lại.

- Địch, ngươi đánh trận đầu tiên đi.

Thời khắc này, đại quân Ma Môn hạ trại phía sau đều chú ý đến màn này, lập tức báo cáo Ma Chủ.

Sau khi khuôn mặt Ma Chủ lóe lên, lập tức phất tay cho kẻ thông báo lui ra. Trong đại điện, bóng dáng "Địch" xuất hiện, đôi mắt màu tím tràn ngập khí tức quỷ dị.

Một ánh sáng sặc sỡ xông thẳng lên trời đêm.

Địch hơi khom người với Ma Chủ, bóng dáng lập tức biến mất khỏi Đại điện.

- Tất cả dừng tay hết ta!

Ma Chủ lãnh đạm nói.

Tín hiệu Ma Môn.

Giống như một làn sóng triều đang lao đến, khiến tất cả mọi người bất giác giật mình. Ánh mắt mấy vạn đại quân cũng chăm chú nhìn về phía bầu trời, trận chiến đồng thời cũng dừng lại. Giờ phút này, ba nghìn ky binh nhẹ Xích Không Thần đưa đến đã không còn đủ trăm người, nhưng đại quân Ma Môn còn tổn thất thê thảm hơn.

- Tín hiệu cầu cứu? Ta vốn không cảm thấy quân đội chủ lực chư thần đến. Chẳng lẽ, là cường giả chư thân đánh lén quân doanh tiên phong?

Trên bầu trời, một tay Xích Không Thần nắm Tỏa Tiên Liên, vây khốn Lôi Bình không thể nào nhúc nhích.

- Báo! Ma Chủ đại nhân, quân doanh tiên phong phát tín hiệu câu cứu!

Phía dưới, mấy vạn đại quân như hổ nhìn chằm chằm, đôi mắt ai nấy đầy sát ý nhìn Xích Không Thần. Đồng thời, hơn trăm ky binh nhẹ còn lại lúc này vẫn bị bao vây chặt, không thể nào bỏ trốn.

- Để cho đám chư thần tỉ tiện đó biết, cái giá của đánh lén! Quân doanh tiên phong.

- Giờ đến lượt mày nói chuyện sao.

Đột nhiên, Xích Không Thần hung hăng tát một cái, khuôn mặt Lôi Bình lập tức xuất hiện năm ngón tay nóng rực.

Trong tay Xích Không Thần đã có thêm một con dao găm sắc bén lạnh lẽo, đặt ngay yết hầu Lôi Bình. Lúc này, dường như có một tia hàn ý lạnh thấu tim xuyên qua yết hầu chui vào tim Lôi Bình. Đồng tử gã bất giác mở to, mơ hồ toát ra tia kiêng ky.

Khuôn mặt Lôi Bình âm trâm, nhấn mạnh từng chữ.

- Bọn mày, câm miệng cho taol

- Xích Không Thần, mày cho rằng, mày còn có thể trốn thoát được sao?

Lời vừa dứt, đại quân Ma Môn bên dưới liếc mắt nhìn nhau.

- Đám người bên dưới nhe đây, mau nhường một con đường, để các huynh đệ của tao lập tức rời đi.

Đôi mắt Xích Không Thần ác liệt như đao, đảo mắt nhìn đám người trước mặt, lạnh nhạt nói.

- Cho dù mày có dùng Tỏa Tiên Liên trói chặt tao thì sao chứ? Năm vạn đại quân quân doanh tiên phong của tao chắc chắn sẽ không để mày tùy ý bỏ trốn!

Kẻ gã phải đối mặt là Xích Không Thần!

Không dễ đối phó!

Huống hồ do mình nhất thời coi thường đã trở thành tù binh trong tay đối phương.

Xích Không Thần cười lạnh.

Lúc này, trong năm vạn đại quân bên dưới, từng bóng người lao ra, trên người tràn ra khí tức vô cùng mạnh mẽ, ai nấy đều là cường giả Kim Tiên hậu kỳ, khí tức cường đại, ánh mắt vô cùng ác liệt nhìn chằm chằm Xích Không Thần.

- Thả Ma tướng rail

Cái tát này đối với Lôi Bình mà nói dĩ nhiên không gây ra thương tích gì, nhưng lúc này trong lòng gã lại chịu sự dày vò mãnh liệt, đôi mắt lóe lên tia giận dữ phẫn nộ, giống như đang phải chịu sự nhục nhã lớn lao!

- Nằm mơ giữa ban ngày!

Lôi Bình cười lạnh.

- Xích Không Thần, mày nghĩ năm vạn tướng sĩ quân doanh tiên phong của Ma Môn tao sẽ để mặc mày tùy ý bố trí sao?

Dao găm lạnh như băng trong tay Xích Không Thần đặt ở yết hầu Lôi Bình, đôi mắt bắn ra sát khí dày đặc.

- Mày dám giết tao?

Giọng Lôi Bình lạnh như băng.

- Nếu mày giết tao, vậy thì, người bên dưới, chắc chắn sẽ bị lăng trì xử tử! Còn—mày, Xích Không Thần, mày cho rằng, mày còn có thể thong dong rời đi à?

Nghe vậy, dao găm trong tay Xích Không Thần giơ lên, đôi mắt nhẹ nhàng híp lại.

Lôi Bình làm như đã tính toán trước, cười lạnh đối mặt với Xích Không Thần. Từng tiếng nổ mạnh vang lên, trong khoảnh khắc, trong quân doanh đại quân bên dưới, từng đám sương máu nổi lên.

Âm! Ầm! Âm!

Chư thần, tất thắng.

Trong lúc Xích Không Thần đang do dự, bên dưới đột nhiên truyền đến những âm thanh trang nghiêm trịnh trọng.

- Chư thần tất thắng!

Nhưng dường như Lôi Bình đã nhìn thấu tâm tư của Xích Không Thần, lúc này không hề sợ hãi.

- Ba nghìn ky binh nhẹ chúng ta có thể giết hơn sáu nghìn đại quân Ma Môn, chúng ta đã lời to rồi! Chỉ cần giết được thêm Ma tướng đứng đầu của quân doanh tiên phong Ma Môn nữa, đã là thắng lợi chưa từng có rồi! Cho dù có phải chết, chúng ta cũng có thể ngẩng đầu đi trên con đường Hoàng Tuyền, mỉm cười rời đi

- Giết hắn!

Chưa đến một trăm đệ tử chư thần còn lại đều rống to, đôi mắt không hề lộ vẻ sợ hãi.

Lúc này, đôi mắt Lôi Bình lóe lên tia lạnh băng, hừ lạnh một tiếng, đột nhiên, trong đại quân bắn ra một làn tên lạnh. Vụt vụt vụt rơi vào giữa đám người, trong nháy mắt đã giết hơn mười đệ tử chư thần.

- Đến đi! Tiếp tục la hét đi!

Lôi Bình tức giận quát lên, ánh mắt khinh miệt nhìn xuống dưới, chợt nhìn chằm chằm Xích Không Thần.

- Mày muốn cứu chúng, vậy thì trao đổi con tin đi! Nếu không, mày đừng nằm mơ nữa!

Vẻ mặt Xích Không Thần âm trâm.

Lúc này, ông thật sự muốn cứu chưa đến một trăm huynh đệ còn lại.

Lúc này, bên dưới có người rống to.

- Xích tiền bối, giết hắn!

Lôi Bình nhấn mạnh từng câu từng chữ trả lời.

- Nằm mơ.

Xích Không Thần trâm giọng mở miệng.

- Thả hay không thả người?

Xích Không Thần trợn to mắt!

Tất cả đệ tử chư thần lúc này đều lựa chọn tự nổi

Cắt đứt hết mọi băn khoăn của Xích Không Thần!

Tự nổ chết.

Sương máu dày dặc tràn ngập trời đất, chiếu đỏ đôi mắt Xích Không Thần.

Toàn bộ ba nghìn ky binh nhẹ tử trận.

Lúc này, vẻ mặt Lôi Bình cũng lập tức biến đổi.

Gã cảm nhận được khí tức của Xích Không Thần bên cạnh mình đã biến đổi.

Sát ý lan tràn, đóng băng cả trời đất, khiến cho Lôi Bình lập tức cảm thấy như đang rơi vào trong hố băng. Mũi dao trên yết hầu dường như sắc bén hơn, bất cứ lúc nào cũng có thể cắt đứt yết hầu của gã.

- Lôi Bình, mày chưa muốn chết à?

Xích Không Thần lãnh đạm lên tiếng.

Cả người Lôi Bình bất giác run rẩy.

- Xích Không Thần, mày—mày giết tao rồi, cũng không thoát được đâu...

Xích Không Thần dường như không hề nghe thấy Lôi Bình đang nói gì, nhẹ nhàng tự nói.

- Mày không muốn chết, tao—càng muốn mày chết!

Trong phút chốc, Xích Không Thần bất ngờ lựa chọn xuất đao!

Lưỡi dao sắc bén lập tức chém rơi đầu Lôi Bình.

Lôi Bình không kịp kêu lên một tiếng, đầu đã tạo thành hình vòng cung giữa không trung, máu tươi phun ra.

Quyết đoán giết chét!

Bao nhiêu huynh đệ để mình dễ dàng lựa chọn, cho nên mới lần lượt lựa chọn tự nổi

Xích Không Thần không có lý do gì để cho bọn họ chết uổng.

Lôi Bình luôn nghĩ mình đã dự liệu được mọi chuyện, chưa kịp lên tiếng cầu xin đã bị chém đầu.

Tỏa Tiên Liên trên người Lôi Bình đột nhiên mở ra, giống như một con linh xà cuốn giữa không trung, trực tiếp cuốn lấy đầu Lôi Bình, cơ thể rơi thẳng xuống dưới nhanh như tia chớp! Trước khi rời đi, Xích Không Thần liếc nhìn quân doanh tiên phong phía sau-Ông mơ hồ cảm nhận được một khí tức vô cùng nguy hiểm.

Vùi! Vùi Vùi

Bóng dáng như sao băng lao đi.

- Ngăn hắn lại!

- Mau đuổi theo!

Nhiều cường giả Ma Môn vẫn còn đắm chìm trong sợ hãi, trong lúc nhất thời chưa kịp hồi phục tinh thần, Xích Không Thần đã lao đi được vài trăm thước.

Đôi mắt ai nấy đều tràn ngập phân nộ, lập tức đuổi theo!

Năm vạn đại quân!

Thế mà vẫn để ba nghìn ky binh nhẹ giết chết sáu nghìn, không những thế, Ma tướng đứng đầu năm vạn đại quân lại bị một đao chém đầu! Giờ phút này nếu chúng để đối phương thong dong rời đi, điều này chính là nỗi nhục nhã lớn lao của tất cả tướng sĩ quân doanh tiên phong!

Tối nay đã phạm phải một sai lầm không thể tha thứ.

Vụt! Vụt! Vụt!

Phía trước không ngừng lóe lên những quả cầu sáng lạnh lẽo bắn ra, như một màn mưa dày đặc bao trùm lấy cường giả Ma Môn đang truy đuổi. Trong phút chốc, mọi người bất giác đưa binh khí trong tay lên ngăn cản quả cầu ánh sáng.

Bịch! Bịch!

Lúc chúng va chạm với cầu sáng, đột nhiên phát ra tiếng nổ kịch liệt. Trong tiếng âm ầm, rừng cây xung quanh dường như bị san bằng.

Không ít cường giả Ma Môn đã bị thương ngã xuống đất, khói đặc điên cuồn cuộn lên.

Uy lực của đợt sóng ánh sáng này vượt ngoài sức tưởng tượng của Ma Môn. Đợi khi bọn chúng vượt qua được, phía xa, bóng dáng Xích Không Thần đã biến mất.

Đào tẩu rồi!

Đôi mắt ai nấy lập tức lóe lên tia phẫn nộ không thể nào át chế, cánh tay khẽ run lên.

Năm vạn đại quân lại để đối phương bỏ đi như chỗ không người!

Lấy thủ cấp giữa thiên quân vạn mãi

Cái tát Xích Không Thần tát vào mặt Lôi Bình, dường như vẫn còn chấn động trong đầu mọi người.

Nỗi sỉ nhục quá lớn!

Gió đêm lạnh lão thổi qua, toàn trường lập tức rơi vào yên tĩnh.

Mùi máu tanh xung quanh tràn ngập, thẩm thấu ra khí tức khiến người ta run rẩy.

Quỷ dị, yên tĩnh.

Phía dưới thi thể ngổn ngang, đại đa số, đều là chiến sĩ quân doanh tiên phong Ma Môn.

Lúc này, một bóng người hạ xuống giống như tia chớp.

Đôi mắt màu tím thoáng nhìn toàn trường, ngay lập tức, sát khí tràn ngập khắp trời đất. Trong nháy mắt, gần như không ngừng lại, cơ thể "Địch" bay thẳng về phía Lạc Thần Hồ, một tốc độ như vượt qua giới hạn không gian, trong tích tắc đã biến mất nơi chân trời xa xôi.
Bình Luận (0)
Comment