Chương 1546: Thời khắc quyết định vận mệnh
Chương 1546: Thời khắc quyết định vận mệnhChương 1546: Thời khắc quyết định vận mệnh
Địch ra tay khiến chiến dịch ở trạng thái giằng co cuối cùng ở Đường hầm tử vong không còn điều gì phải lo lắng nữa, lập tức đánh sâu vào trong như hồng thủy, đại quân Chư Thần hoàn toàn thất bại rút lui.
Dưới sự dẫn dắt của Địch, tướng sĩ Ma Môn quân doanh tiên phong này ngẩng đầu bước vào ải thứ hai, mê trận trải đây Hoàng Tuyên Nhãn.
Dưới màn sương mù vô tận bao phủ, cửa ải này ẩn chứa những xoáy nước có thể nuốt chửng người.
Trong Hoàng Tuyền Nhãn, cho dù tướng sĩ Ma Môn có cẩn thận, cũng khó thoát khỏi vận mệnh bị nuốt chứng mà biến mất.
Nhưng không có tướng sĩ Ma Môn nào lùi bước.
Sẽ không lùi bước, không dám lùi bước, cũng không thể lùi bước!
Chúng phải đi về phía trước mới có thể hoàn thành tâm nguyện trong lòng Ma Chủ đại nhân, hoàn toàn thống trị Thần Minh Địa, khiến cho ánh sáng Ma vực trải khắp mỗi ngóc ngách của Thần Minh Địa. Đây chắc chắn là hành động vĩ đại nhất từ thời khai thiên ích địa đến nay. Mỗi lần nghĩ đến điều này, các đệ tử Ma Môn lại như được tiêm thêm chất kích thích, khiến bọn họ lập tức tràn đầy động lực, dũng mãnh tiến về phía trước.
Sức mạnh nuốt chửng bày ra, khiến người ta nhìn thấy mà giật cả mình.
- ĐI
Một giọng nói vừa vang lên đã dừng lại, đột nhiên một xoáy nước đã mở "khuôn mặt" dữ tợn ra, như đang châm chọc những tướng sĩ Ma Môn rơi vào xoáy nước rồi lập tức nuốt chửng mười mấy người.
- Chỗ này, để ta qual
- Cẩn thận!
Phong Thần thượng cổ dẫn quân đội Ma Môn tiến vào Hoàng Tuyền Nhãn đầu tiên đã đến sát mép bên kia của Hoàng Tuyền Nhãn, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá ra ngoài.
Mê trận Hoàng Tuyền Nhãn phức tạp đã vây khốn Phong Thần thượng cổ gần một tháng trời.
Trận chiến dường như tạm thời dừng lại, nhưng, cả hai bên đều hiểu rất rõ, sau khi đại quân Ma Môn vượt qua cửa ải thứ hai thành công sẽ là thời khắc cuối cùng quyết định vận mệnh Thần Ma.
- Hoàng Tuyền Nhãn chết tiệt!
Xuất hiện trước mắt Phong Thần thượng cổ là một xoáy nước tản ra khí tức lạnh lẽo, trên xoáy nước thi thoảng lại toát ra mùi máu tanh.
Thời khắc đó không còn quá xa xôi nữa.
Không cần bất kỳ thủ đoạn phá trận gì, đại quân mấy vạn người như con rắn dài u linh dạo chơi trong Hoàng Tuyền Nhãn, khiến người ta run sợ không thôi, giữa trời đất thỉnh thoảng còn vang lên những tiếng âm ầm.
- AII
Bước chân Phong Thần thượng cổ dừng lại, ánh mắt lạnh như băng nhìn phía trước, trầm ngâm một chút, phất tay chỉ về một phía khác.
Lại những tiếng kêu thảm thiết vang lên. Đôi mắt Phong Thần thượng cổ bắn ra tia tức giận, cố gắng áp chế sát khí trong bụng, tiếp tục dẫn đại quân Ma Môn đi về phía trước.
Lĩnh ngộ trận pháp của y kém xa với thực lực, bởi vậy nên y chỉ có thể dùng biện pháp căn bản nhất để đi qua mê trận này.
Cuối cùng y cũng chờ được đến giờ khắc này.
- Đây chính là lối ra của Hoàng Tuyền Nhãn trong truyền thuyết.
- Tiến công, giãẫm nát Thần Minh Địal
- Là cửa ral
Đại quân xông về phía trước!
Giờ khắc này, khuôn mặt Phong Thần thượng cổ đã không còn chút phẫn nộ nào, đôi mắt mở to, không thể át chế được sự vui mừng. Phía trước xuất hiện một ánh sáng mờ mời Đây là chuyện chưa từng nhìn thấy trong Hoàng Tuyền Nhãn. Khi xoáy nước này bị tiếp xúc, ánh sáng cũng lóe lên, từ từ hiện ra hình dạng một cái cửa.
Không ít tướng sĩ Ma Môn bất giác nheo mắt lại, nhưng, giây tiếp theo, nghênh đón chúng, là những mũi tên đầy trời.
Lúc này, trước mắt đột nhiên xuất hiện ánh sáng mặt trời chiếu thẳng.
Chúng tới gần vị trí cửa ra thì đã không còn xuất hiện xoáy nước nữa, đại quân đến lối ra, nối đuôi ra ngoài!
Phong Thần thượng cổ thốt lên, siết chặt nắm tay.
Trong cả phạm vi Hoàng Tuyền Nhãn lập tức vang lên tiếng kêu gào rung động trời đất.
Tất cả tướng sĩ Ma Môn đều lau nắm đấm, hai mắt trợn to đỏ bừng, sát khí điên cuông chuyển động.
Âm ầm ầm!
Lập tức, đôi mắt Phong Thần thượng cổ lóe lên sát khí dày đặc! Trong Hoàng Tuyên Nhãn đã phải hy sinh một lượng lớn tướng sĩ Ma Môn. Những người này không phải chết vì chiến đấu, mà phải chết oan ức vì bị xoáy nước nuốt chứng. Trong một tháng nay, sát khí ức chế trong lòng Phong Thần thượng cổ chưa thể phát tiết được.
Cánh tay phất lên.
Đôi mắt Phong Thần thượng cổ bắn ra sát khí lạnh lẽo.
- Chư Thần, chuẩn bị nghênh đón cái chết đi!
Vụt! Vụt! Vụt! Vụt! Vụt!
Sau khi qua khỏi Hoàng Tuyền Nhãn, là đến tuyến phòng ngự cuối cùng của Chư Thần trên Cửu Tuyệt Thiên Nhai.
Tuyến phòng ngự cuối cùng không mượn bất kỳ thủ đoạn gì, chỉ có tất cả đệ tử Chư Thần toàn lực tấn công ở ải này. Ở sơn mạch tương đối chật hẹp này, bày trận thế mạnh nhất, nghênh đón đại quân Ma Môn đến! Giờ phút này, trên đỉnh núi, cường giả đỉnh phong của Bất Hủ Cốc Tướng Thần lão nhân, Đan Thần đang mở to đôi mắt bình tĩnh quan sát bên dưới.
Nên tới rốt cuộc đã tới.
- Bao nhiêu năm rồi chưa nếm trải cảm giác nhiệt huyết thế này. Đan Thần nhẹ nhàng mở miệng, đôi mắt tràn đầy chiến ý vô tận.
- Hôm nay, tôi dùng cái bộ xương già này để đấu với Ma Môn.
- Haha.
Tướng Thần lão nhân ngửa đầu cười ha hả.
Trận hỗn chiến lập tức mở ra, tướng sĩ hai bên triển khai trận chém giết máu tanh kịch liệt nhất.
Ngõ hẹp tương phùng, kẻ dũng thắng!
Lúc này, cả đại quân Ma Môn cũng phấn chấn sôi trào, gào thét phát động công kích mạnh mẽ.
Phá tan cửa ải này, cả Thần Minh Địa sẽ nằm trong tay Ma Môn.
Chiến dịch cuối cùng đã bắt đầu khai hỏa từ điểm này của Cửu Tuyệt Thiên Nhai. Không nhiều lời nữa, Phong Thần thượng cổ đã phát tín hiệu tổng tấn công.
- Sát!
Đám tướng sĩ Ma Môn lần lượt lao ra, nắm chặt binh khí trong tay, nhìn về phía xa. Các đệ tử Chư Thần đã sẵn sàng chờ đón tướng sĩ Ma Môn, đôi mắt lóe lên sát khí cuồn cuộn.
- Ta còn nói ai, hóa ra là ba cốc chủ của Bất Hủ Cốc.
Ánh mắt Phong Thần thượng cổ lạnh nhạt thoáng nhìn ba người trước mặt, giọng nói lạnh như băng chậm rãi vang lên.
- Còn năm cốc chủ kia đâu? Bất Hủ Cốc không phải được xưng có tám đại cốc chủ à?
- Cuồng vọng!
Một cốc chủ Bất Hủ Cốc lập tức chỉ vào Phong Thần thượng cổ.
- Chỉ dựa vào ngươi mà đáng để tám đại cốc chủ ta cùng nhau đối phó sao? Ngươi cũng tự đề cao bản thân quá đấy.
Khuôn mặt Phong Thần thượng cổ lạnh lùng, đột nhiên, cơ thể lóe lên như gió, lao về phía trước.
Đồng thời, một chữ chấn động trời đất vang lên.
Bóng dáng Phong Thần thượng cổ xuất hiện, đôi mắt như dao, đứng sừng sững giữa trời đất. Trên người y dường như có những cơn lốc vô tận xoay quanh, ngăn cản toàn bộ những mũi tên đầy trời đang lao đến.
Chính thời khắc những mũi tên đầy trời quét qua, ở lối ra Hoàng Tuyền Nhãn đột nhiên nổi lên một trận cuồng phong. Cuồng phong quét nhanh đến, trong nháy mắt đã thổi tan những mũi tên đầy trời, chúng mất đi phương hướng, bắn lệch ra hai bên.
Những mũi tên đầy trời trùm xuống, những tướng sĩ Ma Môn xông ra trước tiên lần lượt nối nhau ngã xuống, trong lòng vẫn còn đang chìm đắm trong niềm vui thoát ra khỏi Hoàng Tuyên Nhãn. Nhưng nghênh đón chúng lại là những lưỡi hái tử thần mới, những mũi tên có uy lực kinh người được bôi thêm kịch độc. Là cung tên đặc chế có thể tru ma diệt thần!
- Phong Thần lão tặc, đến đây đi!
Ánh mắt Tướng Thần lão nhân nhìn về phía xa, đột nhiên vận khí, hét lên khiêu khích.
- Đến nào, chiến thôi!
Vụt! Vụt! Vụt!
Bóng dáng Phong Thần thượng cổ đến đâu, những phong đao vô hình đầy trời mang theo khí tức sắc bén liên đánh ra đến đó, như muốn cắt nát không gian này! Phong đao đầy trời đan xen, phân bố dày đặc, trong phút chốc khiến người ta vô cùng kinh hãi. Tuy Phong Thần thượng cổ không chính diện tấn công quân đội Chư Thần bên dưới, nhưng họ cũng có thể cảm nhận được cổ sức mạnh chấn nhiếp này nên không khỏi giật mình, giống như bị một dao cắt xẹt qua linh hồn.
Ba người Tướng Thần lão nhân nhìn nhau, tâm ý tương thông, ba bóng người cùng lao đi.
Phất tay, trong tay Tướng Thần lão nhân xuất hiện một khay xanh, tràn ngập những thần văn tự phù lờ mờ, ẩn chứa sức mạnh cường thế. Thần văn tự phù trực tiếp nghênh đón những lưỡi dao đầy trời lao đến.
Bịch! Bịch! BịchI
Mạnh đối mạnh!
Hơn thế, đồng thời, Đan Thần và cốc chủ Bất Hủ Cốc kia cũng đều phát động công kích, đồng loạt ra tay từ ba phía. Ba cốc chủ Bất Hủ Cốc vây công Phong Thần thượng cổ đứng thứ năm Thánh Bảng!
Trong Thần Minh Địa, Bất Hủ Cốc chỉ thần bí thua Tam Xích Thần Minh Điện.
Tám đại cốc chủ, thực lực ai nấy đều sâu không thể lường.
Chư Thần đều biết, Tướng Thần lão nhân có thể tính chuyện tam giới, không gì không thông, nhưng ít người từng nhìn thấy ông ra tay. Lúc này vừa ra tay ông đã bạo phát ra sức mạnh không hề thua kém Phong Thần thượng cổ đứng thứ năm Thánh Bảng bao nhiêu. Hơn nữa, còn có hai cường giả Thần Minh đại đỉnh phong khác cùng liên thủ, lúc này ba đại cốc chủ Bất Hủ Cốc cùng bạo phát ra sức mạnh khiến cả Phong Thần thượng cổ cũng thoáng run rẩy.
Chiến đấu hết sức căng thẳng!
- Chiến đấu thế này mới thú vị!
Phong Thần thượng cổ nở nụ cười nanh ác, giữa trời đất dây lên ngọn gió vô tận.
Âm ầm ầm.
- Sát
Lại một Hoàng Tuyền Nhãn nữa bị phá, tà ma như châu chấu bay ra, vô cùng dày đặc.
Quân đội Chư Thần đã bày trận sẵn sàng đón quân địch, lại một làn tên ác liệt bắn qua, trong khoảnh khắc, ngọn lửa chiến tranh được nhóm lên!
Tiếng chém giết rung trời vang lên.
Thời khắc quyết định vận mệnh đã đến!
Từng cường giả Chư Thần nhận lệnh từ chỗ tổng chỉ huy, bay về các chiến trường cuối cùng.
Cuối cùng, chỉ còn sót lại Linh Cưu tiên sinh.
Linh Cưu tiên sinh ngồi trước một chiếc bàn cổ xưa, bên trên bày một cái chén, mùi rượu mạnh nồng đậm tản ra khắp cả quân doanh.
- Cuối cùng cũng phải đến rồi.
Linh Cưu tiên sinh nhẹ nhàng tự nói, nhìn mình trong chén rượu, bưng chén rượu lên, sau khi uống cạn một hơi liền đứng bật dậy. Lúc này, lâu vải của quân doanh liền bị một sức mạnh mạnh me đánh nát bấy.
- Đến đi! Chiến một trận sảng khoái nào!
Bóng dáng Linh Cưu tiên sinh lắc một cái rồi biến mất.
Tất cả Chư Thần đều tiến vào trận đấu.
Hơn mười vạn đại quân chính diện đối đầu. Bich! BịchI BịchI
Một lối ra lại bị phá!
Một ánh sáng màu tím bắn ra, lập tức những mũi tên đầy trời bị đánh tan.
Cùng với tiếng cười lạnh cuồng ngạo, một hư ảnh với đôi mắt tím xuất hiện.
Đôi mắt Địch tràn đầy khinh miệt.
- Đây là Hoàng Tuyên Nhãn sao?
Đối với Địch mà nói, mê trận Hoàng Tuyền Nhãn chẳng là gì cả. Gã gân như chẳng cần phải tốn quá nhiều sức đã có thể phá được mê ảo của Hoàng Tuyền Nhãn, sau đó dẫn quân phá vòng vây. Trong chín đại quân của Ma Môn, đại quân của gã là ít hy sinh trong Hoàng Tuyền Nhãn nhất.
- Cho trận chiến này chấm dứt thôi!
Địch khoát tay.
Lúc này, trước mắt gã, ở phía chân trời có một bóng người cưỡi hạc lao đến.