Chương 1550: Ngươi bước lên đỉnh cao là vì không có ta ở đây
Chương 1550: Ngươi bước lên đỉnh cao là vì không có ta ở đâyChương 1550: Ngươi bước lên đỉnh cao là vì không có ta ở đây
Trên cả Cửu Tuyệt Thiên Nhai khí tức lập tức yên tĩnh trở lại. Ánh mắt mọi người vì nói của Xích Không Thần đều quay về phía xoáy nước kia, trong đầu vẫn còn vang vọng giọng nói của Xích Không Thân—Chân Thần không rơi xuống!
Lạc Thần hồ, mấy tỷ năm nay, cho dù thân ma cường đại cỡ nào, một khi rơi xuống, không thể có hy vọng quay về. Nhưng Xích Không Thần rơi xuống Lạc Thân hồ hơn hai tháng nay lúc này đã phá vỡ xiêng xích này! Bao nhiêu năm nay, có không ít cường giả thực lực vượt xa Xích Không Thần rơi xuống Lạc Thần hồ đều chưa từng quay lại, không ai có thể tin Xích Không Thần có thể dựa vào sức mình ra khỏi Lạc Thần hồ trong một thời gian ngắn như vậy. Nhưng tất cả mọi chuyện đều lập tức sáng tỏ rồi!
Thanh liên! Lại thấy thanh liên!
Đã từng có thời, một đóa thanh liên dấy lên sóng to gió lớn trong tam giới Nhân Thần Ma. Bóng dáng phiêu dật của cư sĩ tự xưng Thanh Liên, một tay cầm kiếm, vô địch thiên hạ.
Nhưng bóng dáng đó đã biến mất thần bí nhiều năm rồi. Rất nhiêu người còn hoài nghi ông đã đến một thế giới tầng cao hơn, cũng có người đoán, không biết có phải ông đã bước vào tâng mười tám thần bí của Thần Linh cảnh địa không, nhưng trước nay chưa ai từng biết sự tahatj.
Giờ lại thấy Thanh Liên, trong khoảnh khắc, gần như trong đầu tất cả thân ma đều bất giác xuất hiện bóng dáng tiêu sái cao lớn kia.
Giữa trời đất này, chỉ có ông mới có thể chinh phục được Lạc Thần hồ! Chỉ có ông mới có tư cách khiến Xích Không Thần quỳ gối xuống, tôn xưng Chân Thần bất bại.
Xoáy nước của Lạc Thần hồ vẫn đang chuyển động, đóa Thanh Liên đó tản ra ánh sáng thần thánh, dần dần bay lên.
Tần Thuỷ hoàng quét yên sáu nước,
Giọng nói xa lạ mà quen thuộc.
Thanh Liên bay lên cao, tản ra ánh sáng chói mắt thần thánh.
Âm thanh du dương vang lên giữa không gian, trong chốc lát truyền vào linh hồn mọi người, như đóng dấu lên linh hồn vậy.
Giọng nói trầm thấp của Ma Chủ chậm rãi vang lên, lúc này trong đôi mắt y lóe lên tia cố ky không thể át chế được.
Đôi mắt chấn động!
Trong Thanh Liên, có ẩn chứa một khí tức khiến người ta run rẩy.
Ngay lập tức, thiên hạ chấn động!
Cả chiến trường, tất cả mọi người đều nín thở nhìn về phía Lạc Thần hồ ở xa.
- Là ai?
Cọp tỏ uy hùng biết là bao!
Chính là Phong Thần thượng cổ đang kịch chiến với ba cường giả đại đỉnh phong của Bất Hủ Cốc phe Chư Thần.
- Tân hoàng tảo, hổ thị hà hùng tai. (*)
- Đây là... Không chỉ riêng mỗi chiến trường ở nơi này, trong phạm vi trăm dặm, chín điểm trên Cửu Tuyệt Thiên Nhai dường như đều đồng thời vang vọng câu nói này.
Trong nháy mắt, mấy bóng dáng đang kịch chiến đột nhiên tự lui ra sau.
Chỉ với mấy từ ngắn ngủi, chỉ một câu nói đã có thể tạo ra hiệu quả như vậy, có thể tưởng tượng được, ngày xưa Kiếm Tiên mạnh nhất đã để lại ấn tượng không thể xóa nhòa như thế nào trong lòng các Chư Thần. Thời gian trôi qua ít nhất đã ngàn năm, nhưng trong lòng Chư Thần vẫn sùng bái giọng nói này như vậy!
- Là giọng của ông ấy! Là giọng của ông ấy! Là...
Chư hầu mọi phía quy vào phương tây.
- Là—là ông ta quay về sao?
Nhưng cùng với câu tiếp theo vang lên, hy vọng xa vời của Phong Thần thượng cổ đã nát bấy.
Đôi mắt Đan Thần mở to, ánh mắt lập tức lộ ra tia vui mừng khó tin, kích động, quay sang nhìn Tướng Thần lão nhân bên cạnh, đôi môi kích động run rẩy nói.
Kiếm của ông giống như binh khí sắc bén nhất thiên hạ.
Đối với lão, đây là một kiếm khác thần thánh và kinh khủng!
Phong Thần thượng cổ có mặt ở thời kỳ tài hoa tuyệt vời nhất của Kiếm Tiên mạnh nhất, thậm chí, lão đã từng giao thủ với Kiếm Tiên mạnh nhất. Với thân phận là một trong Cửu Đại Thần thượng cổ, kết quả- một chiêu đã bại.
Lúc này, Tướng Thần lão nhân dường như không hề nghe thấy lời Đan Thần nói, ánh mắt của lão đã nhìn về phía truyền đến âm thanh kia, vẻ mặt kích động phấn chấn, huyết dịch như đang cuộn trào.
Từng chữ từng chữ của giọng nói đó như tiếng chuông đồng buổi sáng, chấn động linh hồn tất cả mọi người.
Cuối cùng, vẻ mặt Phong Thần thượng cổ cũng biến đổi!
Lúc đầu, lão nói đi nói lại với mình, đây chỉ là ảo giác, chắc chắn không phải thật.
Bốn từ dường như đồng thời vang vọng chấn động cả chín điểm trên Cửu Tuyệt Thiên Nhai.
Tuốt gươm chỉ đám mây cao,
- Phi kiếm quyết phù vân, chư hầu tận tây lai!
Huống hồ, giờ chính là thời điểm Chư Thần đang tuyệt vọng nhất, là lúc ngày tận thế của Thần Minh Chỉ Địa đang đến, ông lại trở về như kỳ tích!
Đây chính là cơ hội để thế lực Chư Thần phản kích!
Giống như ánh rạng đông lóe lên trong đêm tối.
Giờ phút này, gần như cả Cửu Tuyệt Thiên Nhai đều đang sôi sục. Các đệ tử Chư Thân vốn đang tuyệt vọng, giờ như được khơi dậy tinh thần, được rót tinh thần khí mạnh mẽ, tinh thần liên phấn chấn, sĩ khí đang suy sụp lập tức được nâng lên cao ngất, đôi mắt như phun ra lửa nhìn chằm chẳm kẻ địch phía trước.
Tre già măng mọc!
Tên người, bóng cây.
Ở Thần Minh Địa,'Kiếm Tiên mạnh nhất" như là một tượng trưng cấp bậc quân vương trong lòng mọi người. Giờ nghe thấy Kiếm Tiên mạnh nhất quay lại, không ít tướng sĩ Ma Môn nghe thấy đều kinh đảm, sắc mặt liên tục thay đổi.
- Bình tính!
Trong một trận chiến lớn, sĩ khí gần như là mấu chốt quyết định thắng thua cuối cùng. Lúc này, ngay cả bóng dáng Kiếm Tiên mạnh nhất còn chưa xuất hiện, đại quân Ma Môn đã chấn động tâm thần rồi! Nhìn thấy tình huống này, Phong Thần thượng cổ vội vàng thu liễm lại tâm thần, giọng nói vang lên, kiêu ngạo nói.
Lúc này, tâm mắt không ít người đổ dồn sang, lập tức càng trở nên kích động.
- A—Mau nhìn bên cạnh ông ấy.
- Là ông ấy! Không sai, đúng là ông ấy!
Lúc này, phía Chư Thần gần như vui mừng đến bật khóc, giọng nói mang đầy kích động.
- Là-là...
Một tiên nhân mạng nhất nắm chắc thiên mệnh trong tay!
Bọn chúng không hề chú ý, Phong Thần thượng cổ nói ra những lời này, nhưng trong lòng cũng không hề nắm chắc.
Kiếm Tiên mạnh nhất, kiếm của ông quá bá đạo.
Kiếm Tiên mạnh nhất quay về, đã không có gì phải nghi ngờ nữa.
Trên điểm Cửu Tuyệt Thiên Nhai có xoáy nước chuyển động kia, các Chư Thần vô cùng kích động, ánh mắt vô cùng sùng bái nhìn đóa Thanh Liên trước mặt, lúc này, Thanh Liên đang chậm rãi nở ra.
Một lát sau, một bóng dáng xuất hiện trước mắt mọi người.
Cơ thể cao cao, giống như một thanh bảo kiếm tuyệt thế, lúc nào cũng phát ra quang mang vạn trượng. Một thân trường bào, phiêu dật sái nhiên, thắt lưng mang bội kiếm, khuôn mặt tuấn lãng, hai mắt bình tĩnh, như bắn ra hai đạo kiếm mang tuyệt thế. Cả người ông tản ra một khí tức khiến người ta bất giác bị hấp dẫn, ánh mắt vừa dừng trên người ông rồi thì không cách nào di chuyển đi nữa.
Đôi mắt ông nhìn chằm chằm phía trước, trên tráng toát ra khí tức bá đạo cao ngạo, người khác không thể nào trực tiếp chạm mắt ông.
Một truyền thuyết trong tam giới nhân thần mai
Một kiếm khách khiến thiên hạ kính sợi
Cũng có rất nhiêu người chỉ đơn thuần nghe về truyên thuyết của Kiếm Tiên mạnh nhất, chưa từng đích thân cảm nhận sự lợi hại của Kiếm Tiên mạnh nhất.
- Nếu như Kiếm Tiên mạnh nhất thật sự lợi hại như vậy, sao ông ta không quay vê sớm một chút?
- Ma Chủ, chắc chắn không thua kém đâu!
- Đúng vậy, chúng ta có Ma Chủ vĩ đại!
Giọng nói vang vọng trong nháy mắt đã thật sự giúp khá nhiêu tướng sĩ Ma Môn xóa đi lo lắng trong lòng.
- Kiếm Tiên mạnh nhất mất tích bao nhiêu năm rồi, cho dù có xuất hiện trở lại thì đã sao? Chúng ta có Ma Chủ đại nhân! Trong Chí Tôn Thánh Bảng, kẻ được gọi là Kiếm Tiên mạnh nhất kia, còn đứng sau Ma Chủ đại nhân của chúng ta đấy! Vũ Thần thượng cổ, Linh Cưu tiên sinh!
Lúc này, vẻ mặt Linh Cưu tiên sinh vô cùng yên bình đang nằm trên một cánh Thanh Liên, miệng vết thương trên người đã được xử lý, khí tức giờ cũng đã khá ổn định—chắc chắn là Kiếm Tiên mạnh nhất đã cứu Vũ Thần thượng cổ và Xích Không Thần.
- Bái kiến Thanh Liên cư sĩI
Trong nháy mắt, trên cả chiến trường, Chư Thần đều bái lạy.
Kiếm Tiên mạnh nhất, khi trượng kiếm đi khắp tam giới, ông vẫn tự xưng—Thanh Liên cư sĩ.
Kiếm Tiên mạnh nhất Lý Thái Bạch!
Sau một hồi âm thanh chấn động, cánh tay Lý Thái Bạch khẽ phất.
- Đứng dậy cả đi.
Sau khi chư thần đứng dậy, tinh thần ai nấy đều run rẩy, vẻ mặt phấn chấn, ánh mắt lóe lên tia khiêu khích cùng chiến ý hừng hừng nhìn về phía đại quân Ma Môn.
- Chó má.
Lập tức, một âm thanh phẫn nộ vang lên.
Thế cục trước mắt, tuyệt đối không thể để cho sĩ khí của Chư Thần tiếp tục nâng cao, nếu không, đại quân Ma Môn sẽ nhanh chóng rơi vào bị động. Bởi vậy, Địch ở dưới trướng Ma Môn không nói hai lời lập tức bước ra, đôi mắt bắn ra chiến ý mạnh mẽ.
Gã muốn xem thử, kẻ được gọi là Kiếm Tiên mạnh nhất rốt cuộc mạnh nhường nào!
- Trong Kiếm Tiên, tuy ngươi mạnh nhất, nhưng đây đã là trận chiến vượt qua cấp bậc Kim Tiên rồi!
Địch gầm nhẹ, khí tức quanh người tuôn ra, lăng lệ và mạnh mẽ, ánh mắt nhìn chằm chằm Lý Thái Bạch.
- Đấu với ta một trận!
Lời vừa dứt
Bóng dáng Lý Thái Bạch như được tắm rửa trong thân quang, đôi mắt chăm chú nhìn Địch, trên người tản ra kiếm khí vô tận. Dường như cả một vùng trời này ngay tức khắc đã rơi vào tâm khống chế của ông. Mỗi một dao động nhẹ cũng không thể nào thoát khỏi cảm giác của ông. Khi đôi mắt ông bình tĩnh nhìn Địch, như có vạn kiếm bay ra, từ trên trời tuôn xuống, đâm thẳng vào linh hồn địch.
Tâm thần Địch chấn động mạnh, gần như trong nháy mắt cả người chấn động, suýt chút nữa là không kìm được lui ra sau.
Trong lòng âm thầm hít một hơi lạnh.
Một lát sau, Lý Thái Bạch chậm rãi lắc đầu, ánh mắt lướt qua, giọng nói ngạo nghễ vang lên.
- Ai là người đứng đầu Thánh Bảng hiện nay?
Trong giọng nói mang theo chiến ý vô cùng.
Muốn đấu, phải đấu với đệ nhất Thánh Bảng!
Còn lại, không xứng làm địch thủ của Kiếm Tiên mạnh nhất!
Một câu nói, đã lộ rõ sự bá đạo của Kiếm Tiên mạnh nhất, cùng với sự khinh thường không chút che giấu ông dành cho Địch.
Sắc mặt Địch lập tức trở nên trâm thấp. Đôi mắt Chư Thần nóng rực nhìn chằm chằm phía trước, chờ mong trận chiến tiếp theo!
Rất nhanh, ánh mắt Lý Thái Bạch đã dừng trên người Ma Chủ.
Hai người đối mắt nhau, đều đồng thời bắn ra hàn quang mạnh mẽ sắc bén!
Một tiên một ma, hai cường giả đỉnh phong đối đầu.
Lúc này, chiến ý trong mắt hai người đều ngập trời, bắn ra xung quanh.
- Ma Môn, Ma Chủ?
Giọng Lý Thái Bạch chậm rãi vang lên, lắc đầu, đưa ngón tay lên, nhấn mạnh từng câu từng chữ. - Ngươi bước lên đỉnh cao, vì ta không có ở đây mà thôi.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ