Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1544 - Chương 1551: Hãy Sử Dụng Hết Sức Mạnh Của Ngươi Đi

Chương 1551: Hãy sử dụng hết sức mạnh của ngươi đi Chương 1551: Hãy sử dụng hết sức mạnh của ngươi điChương 1551: Hãy sử dụng hết sức mạnh của ngươi đi

Trong giọng nói của Lý Thái Bạch ẩn chứa sự tự tin vô cùng bá đạo, giống như một người khổng lồ sừng sững trong thiên địa. Thanh âm rúng động bát phương.

- Nhiều năm như vậy ông ấy vẫn không thay đổi, một chút cũng không thay đổi.

Trong chiến dịch Cửu Tuyệt Thiên Nhai, cuộc chiến Thần Ma bởi vì sự xuất hiện của kiếm tiên tối cường mà tạm thời dừng lại. Cung chủ Thiên Thân Cung Dương Trạch Kiêm tiên kích động lên tiếng:

- Vẫn cường thế, vẫn bá đạo như vậy.

Ông chính là kiếm tiên tối cường.

Không sợ hết thảy, dũng cảm tiến tới.

Cả Thần Minh chỉ địa, chỉ có thượng cổ Vũ Thần Linh Cưu tiên sinh biết, nhiều năm trước ông biến mất chính là vì muốn nghiên cứu hồ Lạc Thần. Trải qua bao nhiêu năm tháng, không biết bao nhiêu kỳ tài của thiên hạ bị hủy trong hồ Lạc Thần, khiến cho Kiếm tiên Lý Thái Bạch quyết tâm làm việc nghĩa không chùn bước, để lại truyền thừa, sau đó dứt khoát bước đi trên hành trình hồ Lạc Thần.

Một năm qua một năm.

Ánh mắt Lý Thái Bạch thẩm thấu kiếm ý, trực tiếp xuyên qua thời không, phá vỡ gông xiềng không gian, tập trung vào ma chủ.

Hình trụ ma khí dài trăm thước, đường kính gần mười thước.

Lý Thái Bạch giống như một viên ngọc cực kỳ quý giá, dường như không có bất kỳ vật trang sức nào có thể sánh được với ông. Ông nhẹ nhàng hạ kiếm xuống, khí tức quanh thân tăng cao thêm vài phần.

Một khắc này, Địch bên cạnh Ma chủ đã sớm không thể chờ đợi được, chiến lực mạnh nhất trong nháy mắt bộc phát, oành một tiếng, trong thiên địa giống như xuất hiện một hình trụ màu đen, ma khí vòng quanh, lạnh như băng, giống như tích tụ sức mạnh hủy diệt. Trong khoảnh khắc, cả không gian vặn vẹo hẳn lên.

Ngược lại, tâm đám tướng sĩ Ma Môn chìm xuống đáy cốc. Trong tình cảnh này, khí thế của ma chủ càng không thể yếu. Chỉ thấy ông ta hừ lạnh một tiếng, ánh mắt bắn ra sát khí:

Xuất ra một chiêu, ánh mắt của Địch không thể nào ức chế được sự chờ mong.

Ông rốt cuộc đã trong thời khắc Thần Minh chi địa nguy cấp nhất mà trở về.

Đây là pháp bảo của Địch, tên Kình Thiên.

- Thanh Liên, ngươi cho rằng đây là thời đại một ngàn năm trước của ngươi sao?

Khiến chư thần phấn chấn vô cùng.

- Nói ít thôi, chiến đi. 98S

Có thể nói, từ lúc y sử dụng pháp bảo Kình Thiên đến nay, đây là lần vận dụng thành công nhất.

- Ngàn năm trước, ngàn năm sau có gì khác biệt?

Dưới áp lực cường đại, Địch đã bộc phát.

Lúc này, dưới sự khống chế của Địch, Kình Thiên vô cùng cường thế mang theo sấm sét chỉ uy.

Pháp bảo Kình Thiên này là y ngẫu nhiên có được bên trong một tuyệt địa. Sự thật thì Địch vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được kiện pháp bảo này. Lần này Kiếm tiên tối cường áp bức khiến y phải bộc phát một kích hoàn mỹ nằm ngoài dự liệu của y.

Tất cả mọi người đều muốn biết, kiếm tiên tối cường sau hơn một ngàn năm có còn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi như năm đó hay không.

Một khắc Kiếm tiên Lý Thái Bạch xuất hiện trên hồ Lạc Thần/thiên uy nguyền rủa" thần bí của hồ Lạc Thần giống như biến mất.

Đôi mắt nheo lại, sau đó mở to.

Đập xuống.

Gần như tất cả đều dựng lỗ tai lên.

Ma khí vô tận bao trùm, khí tức hủy diệt rung động. Bên trong hình trụ ma khí mà tử quang vô cùng vô tận, khí tức chấn nhiếp linh hồn, chẳng khác nào một tên sát thủ ẩn núp bên trong.

Kiếm như long, kiếm như tuyết, kiếm như quang, kiếm như sấm.

- Bảo kiếm song giao long, tuyết hoa chiếu phù dong. Tinh quang xạ thiên địa, lôi đằng bất khả trùng!

Quả nhiên, thanh âm đúng lúc xuất hiện.

Vượt qua khu vực hồ Lạc Thần.

Không ai nguyện ý bỏ qua cuộc chiến này.

Bởi vì tia chớp xẹt qua đó chính là Kiếm tiên tối cường đã rút kiếm.

Kiếm quang như điện.

Ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm ma khí hình trụ.

Xet qua mắt chư thần và quần ma.

Là tia chớp hay là mũi kiếm?

Một tia chớp xẹt qua.

Vù.

Một kiếm hóa nhị long, lăng lệ cường thế, đánh đâu thắng đó.

Lao thẳng đến ma khí hình trụ ẩn chứa khí tức kinh khủng.

Lúc này, rất nhiều người huyết dịch phun trào.

Thanh Liên Kiếm Ca vô địch thủ, tru ma diệt thân cách đây ngàn năm đã tái hiện thiên hạ.

Ở Thần Minh chi địa.

Thanh Liên kiếm ca mạnh nhất.

Lúc trước đã có một số Thần Minh nhìn thấy Tiêu Dương sử dụng Thanh Liên kiếm ca, nhưng hai bên cách nhau một trời một vực. Dù sao, thực lực của Tiêu Dương còn cách kiếm tiên tối cường Lý Thái Bạch quá xa.

Làn kiếm thứ nhất phủ xuống. Ma khí hình trụ dài trăm thước giống như mảnh giấy bị chấn vỡ nát.

Ánh mắt không tự chủ được mà hiện lên sự tiếc nuối. Cục diện mà y chờ mong đã không xuất hiện.

Xích Lượng Thiên không nắm chắc.

- Ma chủ và Địch, hai đại bán Thánh, nếu như bọn họ chết ở đây, ta và Gia Cát Nguyên Hồng có thể đánh bại Kiếm tiên tối cường hay không? Y lo Ma chủ sẽ bị đánh bại.

Lúc nãy y còn lo lắng thế lực chư thần sẽ tan tác, từ đó thành toàn cho Ma chủ nhất thống thiên hạ. Sau đó nhìn thấy thế cục biến hóa, Xích Lượng Thiên còn có chút mừng rỡ. Bây giờ, tận mắt nhìn thấy thực lực của Lý Thái Bạch, tâm Xích Lượng Thiên không khỏi trâm xuống.

So sánh với vừa rồi, thế cục dường như đã bị đảo lộn.

Giữa không trung, Lý Thái Bạch cầm trường kiếm trong tay, ánh mắt khinh thường nhìn Địch.

Một kích tập trung tất cả sức mạnh của Địch lại bị Lý Thái Bạch dễ dàng hóa giải.

Thực lực chênh lệch giữa đôi bên là có thể nghĩ.

Địch bị chấn bay hơn mười thước, phun ra một ngụm máu, ánh mắt kinh hãi nhìn Lý Thái Bạch. Người đó trong mắt của y trở nên cao lớn vĩ đại. Trong suy nghĩ của Địch, ma chủ là người mạnh nhất. Nhưng lúc này, Kiếm tiên tối cường đã trở về, chỉ một kiếm đã chấn bay tín niệm trong lòng Địch. Y không dám khẳng định Ma chủ sẽ thắng được Lý Thái Bạch.

Sau khi uống vào một viên ma đan, Địch nhanh chóng điều chỉnh khí tức.

Nếu Ma chủ không địch lại, y có thể liên thủ với Ma chủ.

- Thanh Liên cư sĩ thật cường đại.

Lúc này, Xích Lượng Thiên vẫn ẩn núp trong chỗ tối không khỏi hít một hơi khí lạnh, đồng thời mày không khỏi cau lại.

Đối với y mà nói, đây là một thay đổi không ngờ đến.

Tử quang bị một kiếm chém trúng, biến mất vô tung.

VùiI

Vẫn là xu thế hủy diệt như cũ.

Đạo kiếm quang thứ hai đã đến.

Sát chiêu chính thức.

Ánh mắt mọi người đều chấn động, không kịp phát ra tiếng thở dài, tử quang vô tận phát ra từ ma khí hình trụ, giống như linh xà, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai vọt đến.

Xích Lượng Thiên vốn muốn mượn tay chư thần để tiêu diệt một đại địch. Nhưng bây giờ y không thể không thừa nhận, Ma chủ không phải là địch nhân lớn nhất của y.

- Chỉ có Kiếm tiên tối cường mới có thể bức Ma chủ đánh ra sức mạnh lớn nhất.

Xích Lượng Thiên âm thầm suy nghĩ:

- Ta cũng muốn nhìn xem, biến mất nhiều năm như vậy, rốt cuộc ông ta đã đạt đến tình trạng nào. Kiếm tiên tối cường có phải là mạnh nhất hay không?

Xích Lượng Thiên nhìn thẳng phía trước.

- Nhưng ông ta rốt cuộc vẫn không đột phá đến cảnh giới Thánh nhân. Trong thiên hạ, chỉ cần không phá vỡ được gông cùm xiềng xích kia thì không ai có thể thành Thánh.

- Đều là bán Thánh, nhưng nếu so sánh bán Thánh với một ngọn núi, Địch sẽ ở chân núi còn Thanh Liên là ở đỉnh núi. Ma chủ, còn ngươi thì sao?

Xích Lượng Thiên thở ra một hơi. Hôm nay đã đến thời khắc mấu chốt, chính mình cũng phải đưa ra quyết định rồi. Một chiêu đánh bại Địch.

Đối với chư thần mà nói, đây vừa là điều khiếp sợ nhưng cũng là chuyện đương nhiên.

Kiếm tiên tối cường vẫn mạnh như năm nào.

Trong lòng càng thêm chờ mong trận chiến giữa ông và Ma chủ.

Lúc này, Ma chủ nhìn chằm chằm Lý Thái Bạch, trong tay ông ta, một đạo ma quang phát ra ngoài, tản ra khí lạnh.

Binh khí của Ma chủ là một thanh trường đao màu đen.

Đao danh "Ma Ngục”.

Trong nháy mắt Ma Ngục xuất hiện, nhiệt độ trong không khí đột nhiên giảm xuống.

Ma Ngục và Ma chủ dường như kết hợp làm một thể, tản ra khí tức vô cùng kinh khủng.

Đao và kiếm, số mệnh phải đối mặt nhau.

Ma chủ nhìn chằm chằm Lý Thái Bạch:

- Ta vẫn mong có một ngày sẽ dùng Ma Ngục phá Thanh Liên.

- Vậy thì ta chỉ có thể chúc mừng ngươi một nửa.

Lý Thái Bạch cười nói:

- Rốt cuộc ngươi đã đợi được ngày này, nhưng sẽ không cách nào phá được Thanh Liên.

Ma chủ hừ lạnh, thân ảnh trong nháy mắt như một đạo thiểm điện xẹt qua.

Giữa không trung, ma ảnh chớp động, đao phong như sấm.

Công kích bài sơn đảo hải, tràn ra năng lượng kinh khủng. Chư thần và quần ma bị bức lui một khoảng cách, suýt chút nữa hít thở không thông.

Ánh mắt hiện lên sự kinh hãi.

Không thẹn là Ma chủ.

Vừa ra tay đã khiến cho kẻ khác cảm nhận được khí tức tà ma đến từ địa ngục. Luận thanh thế, không tráng lệ bằng một kích vừa rồi của Địch, nhưng uy lực lại mạnh hơn gấp trăm lần.

Kiếm quang vừa lên, đao ảnh cũng xuất hiện.

Vù vùi

Quần ma và chư thần cảm giác được trước mắt nhoáng một cái, hồ Lạc Thần nổi sóng, truyên đến thanh âm ba động.

Trong nháy mắt, cả hai dừng tại một vị trí, đối mắt nhìn nhau.

Gương mặt Ma chủ thì ngưng trọng, nhưng thân sắc của Kiếm tiên Lý Thái Bạch vẫn cao ngạo, huy động lợi kiếm trong tay, lãnh đạm nói:

- Xem ra không cần thử nữa. Thừa dịp này, hãy sử dụng hết sức mạnh của ngươi đi. Nào, đến đây.
Bình Luận (0)
Comment