Chương 1552: Một kiếm chiến tam ma
Chương 1552: Một kiếm chiến tam maChương 1552: Một kiếm chiến tam ma
Một khắc Lý Thái Bạch xuất hiện, lời nói của ông không bao giờ thiếu đi khí phách.
Đối mặt với Ma chủ, đệ nhất Thánh Bảng, ông vẫn giữ thái độ như cũ.
Ngạo khí lăng vân.
Nhưng không ai cảm thấy có điều gì không ổn. Bởi vì chỉ có kiếm tiên ông mới có được ngạo khí này trong thiên địa.
Sắc mặt Ma chủ trầm xuống.
Một kích vừa rồi đích thật là để thăm dò. Nhưng bây giờ như Kiếm tiên tối cường đã nói, không cần thăm dò nữa. Cuộc chiến chính thức có thể bắt đầu. Hơn nữa, ông ta cũng cảm nhận được, kiếm của đối phương mang đến cho ông ta cảm giác áp chế vô cùng.
Ma Ngục trong tay nhấc lên, trực chỉ Lý Thái Bạch, đồng thời trong lòng dâng lên con sóng phẫn nộ.
Thế cục đang tốt đẹp như vậy, chỉ bởi vì người này mà bị hủy mất.
Lý Thái Bạch lạnh lùng nói:
Ma chủ cười lạnh:
Lý Thái Bạch nhìn Ma chủ, vẻ lăng lệ trong mắt không hề giảm đi.
- Thanh Liên, nghĩ không ra ngươi lại có suy nghĩ đàn bà như vậy.
Ma chủ rít gào:
- Vậy thì ngươi đừng phản kháng, ta cam đoan không giết ngươi.
Hiện tại, ông ta lại bị đối phương miệt thị mấy lần.
- Từ xưa đến nay, người muốn thành đại sự thì đừng quan tâm đến mấy chuyện nhỏ nhặt. Có một số sinh mệnh căn bản không có tư cách sống giữa trời đất. Huống chi, nếu bọn chúng không phản kháng thì cũng không cần chết.
- Đại đạo thương khung có ngàn vạn, nhưng trăm sông vẫn đổ về một biển. Vì sao trong thiên hạ này vẫn không có Thánh? Có lẽ ngươi cũng biết điều này, chúng ta dùng thân phận của người tu hành để đột phá cảnh giới cao hơn, chính là để thành Thánh. Thanh Liên, chẳng lẽ ngươi không muốn thành Thánh sao? Vì sao ngươi lại muốn cản ta?
- Thanh Liên, cho dù ngươi mạnh hơn ta, nhưng mạnh hơn bao nhiêu?
- Trong lòng ta tự có Thánh.
- Lý Thái Bạch, ngươi đúng là chấp mê không tỉnh, vậy thì đừng hối hận. Ngươi hãy nhìn kỹ đi, thực lực của Thần Ma quá chênh lệch. Tại sao ngươi vẫn còn tỏ ra ngu xuẩn như vậy?
- Thiên hạ đúng là không có Thánh. Mà cảnh giới Thánh Nhân cũng là cái mà ta hướng tới. Nhưng nếu dùng trăm ngàn vạn tính mạng, tạo thành sinh linh đồ thán để thành Thánh, trở thành Thánh như vậy cũng không cần.
Một mũi kiếm đột nhiên phá không, như tia chớp đâm thẳng vào cổ họng Ma chủ.
Lý Thái Bạch lạnh lùng nhìn Ma chủ:
Nói xong, sắc mặt Ma chủ không khỏi biến đổi, tức giận nói:
Một kiếm thần thánh. Mũi kiếm trực chỉ.
Nghìn cân treo sợ tóc.
Không đợi Ma chủ nói tiếp, ông đã phát động công kích.
Một cú hung ác.
Một kiếm nhìn như đơn giản nhưng lại ẩn chứa lĩnh ngộ cả đời về kiếm của Kiếm tiên tối cường.
Tuyệt học kiêu ngạo cả tam giới, Thanh Liên Kiếm Ca.
Kiếm khí gần như trải rộng thiên địa, vô cùng vô tận.
Vùi
Bởi vì mỗi một câu nói của Ma chủ, đối với Lý Thái Bạch chẳng khác nào mấy lời nói nhảm. Huống chỉ Lý Thái Bạch còn không hiểu dụng ý của đối phương sao? Dựa vào uy danh truyền kỳ của Kiếm tiên tối cường mà cũng muốn khuất phục Ma Môn? Ông chỉ muốn tạm thời kéo dài thời gian, tích tụ sức mạnh, tìm thời cơ tốt nhất để phát động thế công.
Ma chủ bỗng nhiên bay lên, đảo phá mây xanh, tránh được công kích của Lý Thái Bạch. Gầm nhẹ một tiếng, Ma Ngục trong tay Ma chủ phát ra một đạo quang mang màu đỏ, bổ tận chân trời, sau đó vọt thẳng xuống Lý Thái Bạch.
Cuồng phong quét qua, điên cuông chấn động.
Bên dưới bầu trời, Ma chủ tản ra sức mạnh vô cùng kinh khủng, đột nhiên đánh xuống, mang theo khí tức của ác ma đến từ địa ngục.
Tản ra quang mang bức người, tùy thời có thể đánh bại.
Giống như tùy ý mà vung kiếm, nhưng lại khiến thế giới phải sợ hãi.
Nắm vững hết thảy vê kiếm, Lý Thái Bạch tuyệt đối là tông sư trong thiên hạ.
Ma chủ run lên, thân ảnh lướt về sau trăm thước, huy động Ma Ngục trong tay, đánh một kích vào thân kiếm. Nhưng sau đó lại không xuất hiện phản chấn như ông ta đã dự liệu. Kiếm của Lý Thái Bạch giống như con rắn quấn quanh thanh đao, nhanh như tia chớp đâm thẳng lên Ma Ngục, chạm trúng cổ tay Ma chủ.
Lúc này, kiếm quang đã lên, kiếm thức quỷ dị, kiếm ý lăng liệt, kiếm phong phá không, kiếm mang đoạt hồn.
- Tân hoàng án bảo kiếm, hách nộ chấn uy thần.
Mỗi một chữ như biến ảo ngàn kiếm.
Bảo kiếm sắc bén, uy chấn chư thần, nộ sát quân ma.
Dùng xu thế đánh đâu thắng đó, nghênh đón công kích của Ma chủ.
Kiếm của Lý Thái Bạch luôn bá đạo, nhưng lại tiêu sái phiêu dật.
Từ lúc ông tham chiến đến giờ, tư thái lúc nào cũng ung dung.
Mỗi một kiếm của ông giống như tình thơ ý họa. Ngoại trừ đối thủ mới hiểu được sự khủng khiếp của nó, những người chứng kiến còn lại chỉ nhìn thấy sự tiêu sái tự nhiên. Cái mà ông thể hiện cũng là một cảnh giới.
Đại đạo đỉnh phong.
Ông không sợ công kích của đối phương.
Nhưng ánh mắt của Lý Thái Bạch lại hiện lên sự hưng phấn. Chỉ có thể ra sức phát động phản kích.
Cuộc chiến càng lúc càng kịch liệt. Ông ta đã không còn cách nào nắm giữ tiết tấu của chiến trường. Còn Lý Thái Bạch càng đấu càng hăng. Nếu cứ để Lý Thái Bạch tùy ý tấn công như vậy, ông ta sẽ càng khó Xoay người.
Ông ta không thể không thừa nhận, thực lực của ông ta không bằng Lý Thái Bạch.
Ánh mắt Ma chủ hiện lên lãnh ý.
Ông ta luôn tự tin về khả năng phòng ngự của mình. Nhưng lúc này, ông ta đã thể nghiệm được cái gì là công kích lăng liệt đến từ Kiếm tiên tối cường.
BịchI
Bầu trời hô Lạc Thần, thân ảnh kịch chiến đan vào nhau, khó phân biệt hư thật.
Đao quang kiếm ảnh, sắc bén vô cùng.
- Hắc ngục tà thần.
Ma chủ đột nhiên quát lớn. Trong nháy mắt, ma khí từ bên trong Ma Ngục bắn ra ngoài. Ma ảnh đao quang giống như hình thành một nhà tù thật lớn, mở cái miệng to đầy máu, rít gào hăm dọa kẻ khác.
Thế công rung chuyển trời đất.
Tà ma phóng ra từ Ma Ngục, ánh mắt đỏ bừng, điên cuồng gào rú phóng đến Lý Thái Bạch.
Phản kích đến từ Ma chủ.
Trong lòng Ma chủ sinh ra một cảm giác, giống như cơn gió kia sẽ cắt vỡ phòng ngự của mình.
Thật lợi hại.
Hồ Lạc Thần rộng lớn như vậy cũng trải đây kiếm phong.
Vù.
- Trục nhật tuân hải hữu, khu thạch giá thương tân!
Trên bầu trời không ngừng quanh quẩn thanh âm của ông.
Trong kiếm đạo của ông, luôn là lấy công đối công. Dùng công kích của mình để áp chế công kích của địch nhân.
- Lưu tinh bạch vũ yêu gian sáp, kiếm hoa thu liên quang xuất hạp.
Đột nhiên mũi kiếm chuyển hướng. Trong nháy mắt, vạn kiếm khí dùng góc độ khác nhau mà bắn ra, nhanh như thiểm điện.
Nhất thời, Ma chủ cảm thấy cuồng ma của mình bị áp chế, không khỏi rùng mình một cái.
Kiếm tiên tối cường còn muốn cường đại hơn so với suy nghĩ của mình.
Một thanh kiếm nhưng lại đạt đến tốc độ nhanh như vậy.
Ánh mắt Ma chủ hiện lên vẻ không thể tin nổi.
- Thiên binh chiếu tuyết hạ ngọc quan, lỗ tiến như sa xạ kim giáp
Một khắc này, Lý Thái Bạch đang ở trong thời điểm khí thế dâng trào, một chút cũng không có ý định dừng lại, trong nháy mắt đã phát ra công kích cường thế nhất của ông hiện nay.
Như nước chảy mây trôi.
Không thể ngăn cản. - Vân long phong hổ tận giao hồi, thái bạch nhập nguyệt địch khả tôi.
Ánh mắt Lý Thái Bạch bắn ra hàn quang, như một vầng ánh sáng chiếu khắp bầu trời. Hết thảy hắc ám đều tiêu tán.
BịchI
Bóng hình đang giao thoa đột nhiên bị một kiếm tách đôi, tiêu tán hơn phân nửa.
Hai thân ảnh cách nhau hơn trăm thước.
Gió lớn gào thét thổi qua.
Trường bào phiêu động, mang theo một cổ lãnh khí.
Ánh mắt của những người bên dưới đều tập trung, nhìn không chớp mắt.
Đột nhiên, thanh âm kinh hô vang lên.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Ma chủ.
Lúc này, khóe miệng Ma chủ đã trào ra vết máu.
Ma chủ đã bị thương.
Khi kịch chiến, chư thần và quần ma chỉ nhìn thấy hai hư ảnh đan vào nhau cùng với đao quang kiếm ảnh đầy trời, căn bản không thể nhìn thấy cụ thể. Thậm chí cả Địch cũng không nghĩ đến Ma chủ sẽ bị thương.
Chỉ có một mình Ma chủ mới có thể cảm nhận được uy lực sắc bén kinh khủng của một kiếm kia như thế nào.
Lau vết máu nơi khóe miệng, ánh mắt Ma chủ không tự chủ được mà hiện lên sự kiêng ky, sau đó trở nên lạnh như băng, nhìn chằm chằm kiếm tiên tối cường Lý Thái Bạch:
- Ngươi còn mạnh hơn ta đã nghĩ.
Lý Thái Bạch cười lạnh:
- Cho nên ta đã nói ngươi không có tư cách trèo lên đỉnh.
Đột nhiên Ma chủ cười to, chẳng khác nào người điên.
Sau một lát, tiếng cười ngừng lại, ánh mắt lạnh như độc xà nhìn Lý Thái Bạch:
- Ngươi không biết, nói lời nói này là quá sớm sao?
Cố gắng áp chế huyết dịch đang cuồn cuộn trong người, Ma chủ lạnh lùng nói tiếp:
- Ta đã nói, thực lực Thần Ma chênh lệch nhau. Ngươi nhất định sẽ hối hận.
Nói xong, Địch ở bên cạnh liên nhảy lên, mắt lộ hung quang nhìn Lý Thái Bạch.
- Chỉ bằng hai thủ hạ bại tướng các ngươi?
Lý Thái Bạch nhấc kiếm trong tay lên.
- Còn có ta.
Trong nháy mắt một bóng người nhảy ra.
Ánh mắt nhìn chằm chằm Lý Thái Bạch:
- Thiên hạ này nhất định sẽ thuộc về Ma Vực ta.
Xích Lượng Thiên. Rốt cuộc cũng xuất hiện rồi. Ba người đứng song song, tà ma đỉnh phong cảnh giới bán Thánh. Lý Thái Bạch, một kiếm đối chiến.