Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1548 - Chương 1555: Ma Công Chí Cao, Nuốt Hôn Dung Phách

Chương 1555: Ma công chí cao, nuốt hôn dung phách Chương 1555: Ma công chí cao, nuốt hôn dung pháchChương 1555: Ma công chí cao, nuốt hôn dung phách

Đằng quân.

Một quân đội đến từ một nơi vô cùng hẻo lánh của Thần Minh chi địa, một nơi được gọi là vùng đất bị bỏ quên, một thảo nguyên quanh năm tuyết phủ, cách Cửu Tuyệt Thiên Nhai đâu chỉ mười vạn dặm.

Nhưng hết lần này đến lần khác, đội quân này luôn đến kịp.

Đại quân Đằng thần.

Phải cần dũng khí, nghị lực ngoan cường đến cỡ nào mới có thể hành quân trên đoạn đường dài như vậy mà vẫn duy trì được khí thế và ý chí chiến đấu cao nhất. Thậm chí, hôm nay khí thế mà Đằng quân thể hiện ra không hề thua kém bất cứ một đại quân chư thần nào.

Cờ Đằng bay múa, chói mắt vô cùng.

- Đằng.

Lý Thái Bạch nhìn đằng trước:

- Chẳng hấp dẫn gì cả.

Linh Cưu tiên sinh nói chậm từng chữ.

- Ai kế thừa thần vị Tuyết Thần?

- Hắn họ Tiêu tên Dương.

Lúc này, Linh Cưu tiên sinh đã tỉnh lại, cười nói.

- Đúng vậy.

- Là quân đội của Tuyết Thần? Tuyết Thần không phải đã...

Ánh mắt Lý Thái Bạch mở to:

Lý Thái Bạch giật mình:

- Thần Minh chi địa đã sớm có Tuyết Thần mới.

Lý Thái Bạch trừng mắt nhìn Linh Cưu tiên sinh.

- Thanh Liên, ngươi đúng là nhặt được bảo vật đấy. Mấy chuyện mà đồ nhi của ngươi làm, có thể dùng hai chữ "kinh thiên" để hình dung.

- Một cô gái đến từ Tuyết Man Tộc, nhưng đây cũng không phải là nhân vật được kính ngưỡng cao nhất ở bộ lạc Tuyết Thần. Bởi vì trong lòng bọn họ còn có một vị Tuyết Thần tối cao, tên là Đằng.

Ánh mắt Lý Thái Bạch hiện lên thần sắc kiêu ngạo:

- Là đồ nhi của ta, Tiêu Dương?

Linh Cưu tiên sinh cười ha hả:

Tuyết Thần.

Tuyết mã phi nhanh, khí thế như hồng.

Bọn họ là đại quân mạnh mẽ của Ma Môn.

Lúc này, ánh mắt của Lý Thái Bạch càng thêm chăm chú nhìn Đằng quân.

Trong tay Tuyết Thần cầm một lá cờ. - Trong thiên hạ này, người có thể siêu việt bằng ta cũng chỉ có đồ nhỉ của ta.

- Bố trận?

Đẳng quân bất ngờ chuyển động theo những hướng khác nhau.

Vù.

Giống như một đống bông tuyết phiêu sái chạy đến.

Luận thực lực, tuyệt đối còn cao hơn Đằng quân đang vọt đến.

Nhưng lúc này, Đằng quân không hề giảm bớt tốc độ, ngược lại còn vọt nhanh hơn.

Hai đại quân càng lúc càng gần.

Đi đầu tiên là một tướng quân trẻ tuổi, ánh mắt sáng như ngọc, khí tức như thần, trên người tỏa ra sự cơ trí.

Bên trong đại quân Ma Môn, người nào cũng mở to mắt. Bọn họ vì sinh cơ cuối cùng mà tận hết toàn lực.

Một đại quân Ma Môn cường đại đang nghênh đón.

Tràn ngập chiến ý.

Trên một ngọn núi đằng xa, ánh mắt Lý Thái Bạch sáng lên. Ông liếc mắt một cái cũng nhìn ra được trận pháp mà Đằng quân bố trí bất phàm. Có thể trong lúc hành quân như nước chảy hoàn thành trận pháp như vậy, lại còn thiên biến vạn hóa, không thể không nói, đội quân này tuyệt đối có thể khiến người ta phải sợ hãi.

Mà Tuyết Thần vọt đi đầu tiên lại là vạn người chưa chắc có một, một trong những tướng quân tài ba.

Lại một lá cờ giương lên.

Oành.

Đẳng quân phía sau, thế công đầy trời nghiền ép đến.

Không phải tên, không phải khói độc, mà là đá.

Bịch.

Đá như sao trên trời rơi xuống, chắn ngang giữa hai phe.

Đám người đại quân Ma Môn nhe răng cười. Bọn họ cho rằng, dựa vào mấy cục đá đó mà muốn cản bước chân bọn họ, đúng thật là si tâm vọng tưởng.

- Các huynh đệ, giết đi.

Mảnh thiên địa này chỉ còn lại tiếng trống trận của chư thần.

Oành.

Tại những nơi khác trên chiến trường, đại quân Ma Môn chật vật bỏ trốn. Quân đội chư thần càng chiến càng hăng, xả hết nghẹn khuất trong lòng, hung hăng cầm lợi khí mà trảm tà ma.

Bị diệt sát.

Đại quân Ma Môn đã trực tiếp rơi vào địa ngục.

Có người rít gào, liều mạng không để ý đến. Nhưng giây tiếp theo, mặt đất sụp đổ, giống như vực sâu vạn trượng trước mặt là thật.

Ma Môn chấn động. Vùi

Lúc này, Đằng quân đã tiến vào bên trong Sơn Hải Trận đã sớm triển khai công kích.

Đẳng quân như thủy triều lướt qua hai bên Tuyết Thần.

Sơn Hải Trận đã được Đằng Thần cải tạo lại, tùy thời có thể bố trí trên chiến trường. Sát trận di động như vậy chính là vật có thể khiến cho bất kỳ một đại quân nào cũng phải kinh hồn táng đảm. So với sát trận bình thường, Sơn Hải Trận này có thể được xưng là Thần trận.

- Đúng là không nghĩ đến.

Ngay cả Linh Cưu tiên sinh cũng phải rúng động:

- Đối mặt với quân đội cường đại hơn mình vẫn có thể đồ sát.

- Là ảo cảnh.

Trận pháp đã được dẫn động. Đại quân Ma Môn tiến vào trong Sơn Hải Trận đột nhiên phát hiện hình ảnh trước mắt mình thay đổi. Vốn đang là đoạn đường bằng phẳng nay chuyển thành vực sâu vạn trượng.

Thanh âm chấn triệt thiên địa.

- Sơn Hải Trận.

Từng tảng đá rơi xuống, ánh mắt Tuyết Thần vẫn nhìn chằm chằm trận doanh của Ma Môn, thỉnh thoảng huy động lá cờ trong tay, biến ảo trận pháp. Toàn quân lọt vào trong loạn thạch.

Giục ngựa chạy như điên.

- Lấy lại đất đai đã bị mất, truy địch thủ ba ngàn dặm.

Các tướng sĩ đại quân đều vung tay hô to.

Thắng lợi vô cùng sảng khoái.

Trọn vẹn ba nghìn dặm.

Truy kích này kéo dài mười ngày mười đêm.

Đại quân chư thân dường như không biết mệt mỏi, như từng cơn sóng biển cuốn đến, tha hồ nuốt chửng tướng sĩ Ma Môn.

Sau ba nghìn dặm, Ma Môn đối mặt là một đầm lầy lớn.

Nơi này chính là quân doanh của Ma Môn, là nơi dễ thủ khó công giống như Cửu Tuyệt Thiên Nhai. Mặc dù đại quân chư thần khí thế đang hăng, nhưng cũng không phải giết đến mờ mắt. Sau khi truy đuổi ba nghìn dặm liền thu binh.

Cuộc chiến Thân Ma cuối cùng dùng đại quân chư thần đuổi đại quân Ma Môn trở lại đâm lầy mà kết thúc.

Rúng động cả Thần Minh chỉ địa.

Con dân các nơi không khỏi hoan hô.

Bọn họ trông mong đã lâu như vậy, rốt cuộc đã có thể thắng lợi.

Ít nhất trong ngày này không còn sợ gót sắt Ma Môn nghiền ép đến, còn có lý do để cả Thần Minh chỉ địa tung hô.

Kiếm tiên tối cường đã trở về, hiển nhiên đã trở thành tin tức khiến người người phấn chấn.

Bởi vì Kiếm tiên tối cường trở về, thế lực chư thần đã có được chiến thắng đáng kiêu ngạo. Thống khoái! Thống khoái! Thống khoái.

Rất nhiều đệ tử chư thần đều say.

Ăn mừng mấy ngày mấy đêm.

Màn đêm lặng yên buông xuống, chiếu rọi đầm lầy tử địa, tĩnh mịch vô cùng.

Đầm lầy tử địa này không phải là biên giới Thần Minh ch¡i địa, ngược lại nó cắt ngang Thần Minh chi địa, chia khu vực ra làm hai.

Bên này thì chúc mừng, bên kia thì nuối tiếc.

Ma Môn bại trận, trở thành bóng ma không thể xóa đi trong lòng vô số tà ma.

Vốn sắp nghênh đón một chiến thắng mang tính chất lịch sử, nhưng bởi vì sự xuất hiện của một người mà thế cục bị xoay chuyển. Sự thật này làm cho bọn họ khó mà tiếp nhận. Nhất là tam đại cường giả đỉnh phong của bọn họ bị đánh bại chỉ bởi một người.

Hôm nay, thậm chí không ít đệ tử Ma Môn lo lắng không biết đại quân chư thần có vượt qua đầm lầy tử địa để tấn công đại bản doanh của bọn họ, Tam Xích Thần Minh Điện hay không.

Tam Xích Thần Minh Điện cách đầm lầy tử địa khoảng ngàn dặm.

Một cung điện tráng lệ lăng không trong thiên địa. Xung quanh tản ra phù văn thần bí, khiến cho người ta cảm thấy một luồng uy áp vô hình phủ xuống.

Đây là tòa cung điện thần bí nhất, tôn quý nhất ở Thần Minh chỉ địa.

Là trung tâm của chư thần, vạn thần cúng bái.

Nhưng đã bị tà ma chiếm cứ.

Cho dù không có đầm lầy tử địa che chắn, tòa cung điện Tam Xích Thần Minh Điện cũng khó mà công phá.

Có lời đồn, tòa cung điện bao trùm phạm vi trăm dặm này có thần trận do Long Thần đại nhân lưu lại, có thể giết chết được cường giả Thánh cảnh.

Có lẽ năm đó Long Thần đại nhân lưu lại, mục đích là bảo vệ chư thần, nhưng hôm nay đã bị Ma Môn khống chế.

Ma chủ, Xích Lượng Thiên và Địch đã trở lại Tam Xích Thần Minh Điện. Sau đó lập tức bế quan chữa thương.

Tại một tuyệt mật chỉ địa.

Ma chủ thở ra ma khí màu đục, điều chỉnh hô hấp, ánh mắt vẫn không che giấu được sự kiêng ky:

- Quả thật rất mạnh.

Một kiếm đó đã đánh tan niềm tin nhất thống Thân Minh của Ma chủ.

- Tuyệt thế Túy Liên.

Ma chủ lẩm bẩm, nắm chặt nắm đấm, ánh mắt hiện lên vẻ không cam lòng:

- Chuẩn bị lâu như vậy, chỉ còn thiếu một bước nữa thôi. Thanh Liên, vì sao ngươi còn xuất hiện chứ?

Ánh mắt Ma chủ tràn ngập phẫn nộ, không khỏi ngửa đầu rống to.

Địch lặng yên xuất hiện, khoanh tay đứng bên cạnh Ma chủ. Đợi Ma chủ bình tĩnh lại, Địch mới lên tiếng:

- Đại nhân, trở ngại lớn nhất của chúng ta chính là Lý Thái Bạch. Nhất định phải nghĩ biện pháp diệt trừ ông ta.

- Y nhất định phải chết, nhất định phải chết.

Ánh mắt Ma chủ đỏ bừng.

- Ta sẽ không dễ dàng nhận thua đâu. Lần gặp nhau tiếp theo, ta sẽ không thua.

Hai mắt Địch sáng lên:

- Ma chủ đại nhân đã có biện pháp?

Ma chủ thì thâm bên tai Địch.

- Ma công chí cao, nuốt hồn dung phách?

Địch giật mình, mở to mắt, nửa ngày sau môi mấp máy:

- Ma công này thật sự tồn tại sao?

Ma chủ gật đầu.

Địch hỏi tiếp:

- Công pháp này có thể cắn nuốt hồn phách của tu giả.

Ánh mắt Ma chủ toát ra lãnh ý dày đặc.

- Xích Lượng Thiên, Gia Cát Nguyên Hồng, để bọn chúng lại lâu như vậy, cũng đã đến lúc bọn chúng phải dâng hồn phách cho ta rồi.

Ma chủ cười lớn:

- Nếu dung hợp hai linh hồn cường giả bán Thánh, Lý Thái Bạch tuyệt đối không phải là đối thủ của ta. Trong thiên địa, Thánh vị duy nhất chỉ có mình ta, chỉ có mình ta.
Bình Luận (0)
Comment