Chương 1576: Mệnh còn chưa tận
Chương 1576: Mệnh còn chưa tậnChương 1576: Mệnh còn chưa tận
Chính là đánh rắn động cỏ.
Bên trong ảo cảnh biển sâu, chim Cù Như vẫn một đường theo đuôi. Mặc dù bằng mắt thường không nhìn thấy được thuyền U Linh, nhưng lại không qua mắt được Tiêu Dương. Chỉ là Tiêu Dương cũng không biết, mục tiêu của hắn hôm nay giống như chim sợ cành cong. Cho dù có chút gió thổi cỏ lay nào cũng căng thẳng thần kinh. Vì thế, Gia Cát Nguyên Hồng đã không dám lựa chọn mạo hiểm.
Gia Cát Nguyên Hồng đã làm ra một lựa chọn đúng đắn.
Ông ta không dám đánh giá thấp lực lượng của Tiêu Dương. Tiêu Dương nhất định sẽ phát hiện được trận đại chiến trên biển vừa rồi.
- Sắp đến rồi.
Mọi người vô cùng chờ mong, ánh mắt khẩn trương nhìn bên dưới, giống như muốn nhìn thấu qua huyễn cảnh nhìn thấy được chiếc thuyền U Linh.
Qua khỏi khu vực huyễn cảnh, rất nhanh, một hòn đảo nhỏ có ma khí vòng quanh xuất hiện trong tâm mắt của đám người Tiêu Dương.
- Tổng bộ Ma Môn.
Bạch Húc Húc không thể chờ đợi được, quan sát cả nửa ngày liền cau mày:
Không thể nghi ngờ, chỗ này nhất định là tổng bộ của Ma Môn.
Đi ra lúc này có gần trăm đệ tử Ma Môn.
Mặt Tiêu Dương cũng trầm xuống.
Bên trong màn đêm, hỏa quang trùng thiên.
Diệp Tang quay sang nhìn Tiêu Dương.
Mọi người đều ngừng hô hấp.
Nhưng Gia Cát Nguyên Hồng lại không có ở đây.
Đệ tử Ma Môn đứng thẳng, xung quanh là những bó đuốc nghênh đón thuyền U Linh cập bến.
Hòn đảo giống như một con thú biển thật lớn nằm phủ phục trong màn đêm, tản ra khí tức dày đặc khiến kẻ khác cũng phát lạnh.
- Không có.
Tiêu Dương nói. Đối thủ như vậy thường là đáng sợ nhất. Người đó ẩn núp trong bóng tối, hắn căn bản không có bất cứ biện pháp gì.
- Dường như không có Gia Cát Nguyên Hồng.
- Chẳng lẽ ông ta không quan tâm đến Diêu Quang Bổ Thiên Thạch sao?
- Chẳng lẽ đã đánh rắn động cỏ rồi sao?
- Nếu quả thật như vậy, Gia Cát Nguyên Hồng cũng quá cẩn thận đi.
- Thật kỳ lạ. Nơi này là tổng bộ của Ma Môn, nhưng lại chỉ có vài đệ tử Ma Môn thôi.
Bạch Húc Húc nói.
Thân ảnh Phương Tông lóe lên rồi biến mất. - Hoặc là ông ta nghĩ rằng sẽ đoạt được Bổ Thiên Thạch từ trong tay chúng ta?
Tất cả tà ma bên dưới đều kinh hô, gương mặt thất sắc.
Giát Giát trâm giọng nói:
- Giết.
Không kịp né tránh, mũi kiếm cường thế đã xuyên qua, trảm sát tà ma.
Vù.
- Dù sao Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch cũng đang ở trong tay lão đại. Ông ta lựa chọn buông tha cũng không có gì lạ.
- Mặc kệ Gia Cát Nguyên Hồng có ở đây hay không, tổng bộ Ma Môn cũng không cần tồn tại.
Tiêu Dương quan sát bên dưới, đột nhiên vung tay, Thiên kiếm tê phi xuất hiện.
Một kiếm chiếu sáng cả bầu trời tổng bộ Ma Môn.
Thuyền U Linh đã cặp bến, từng đạo thân ảnh Ma Môn bước lên bờ.
- Vâng.
- Phương Tông, ngươi hãy tìm kiếm xung quanh xem sao.
Tiêu Dương trầm ngâm một chút:
Tiêu Dương quyết đoán ra lệnh.
Chim Cù Như kêu lên một tiếng lao thẳng xuống, giống như một tia chớp màu đen xuyên qua màn đêm.
Thẳng đến Hắc Nham ma sứ.
Hắc Nham ma sứ trợn mắt như muốn nứt ra, mạnh mẽ huy kiếm.
Một đạo kim quang từ thân Chim Cù Như phóng ra, trực tiếp cắt đứt thần kiếm của Hắc Nham ma sứ thành hai đoạn. Đảo mắt một cái, Bạch Húc Húc đã đến bên cạnh, chưởng phong như sấm, ầm ầm đánh vào người Hắc Nham ma sứ.
Bịch.
Hắc Nham ma sứ phun ra một ngụm máu, Diêu Quang Bổ Thiên Thạch đang cầm trong tay liền văng ra. Giát Giát thoáng một cái, lưu loát tiếp được Bổ Thiên Thạch. Còn Bạch Húc Húc thì khởi động Kim Xoa thẳng kích những người còn lại.
Hắc Nham ma sứ có nằm mơ cũng không nghĩ ra, ông ta trăm cay nghìn đắng mới phá vòng vây thoát khỏi sự truy sát của người ta, nhưng lại bị giết ngay trên tổng bộ của Ma Môn mà không hề có chút phản kháng.
Sức mạnh đến từ Kiếm tông đỉnh phong.
Phương Tông nói.
- Gia Cát Nguyên Hồng rất có khả năng đã lên những chiếc thuyền U Linh này mà rời khỏi.
Trên một hòn đảo nhỏ khác, có không ít thuyền U Linh đậu.
Tiêu Dương nhanh chóng điều khiển chim Cù Như bay đi.
- ĐI.
- Phát hiện thuyền U Linh của Ma Môn.
Vùi Nói xong, thân ảnh như sao chổi phóng thẳng lên trời.
Chim Cù Như lao đến, mọi người rơi xuống lưng chim Cù Như. Trong nháy mắt, bên dưới phát ra tiếng nổ kịch liệt, hỏa quang trùng thiên, gần như trong nháy mắt cuốn hết toàn bộ hòn đảo.
- Thủ đoạn đúng là tàn nhẫn.
Ánh mắt Tiêu Dương rét lạnh. Vụ nổ lần này nhất định là có liên quan đến Gia Cát Nguyên Hồng. Hơn nữa, Ma Môn đã sớm có chuẩn bị. Một khi tổng bộ Ma môn bị tập kích không thể thoát thân, sẽ khởi động thuốc nổ đồng quy vu tận với kẻ địch.
Nếu như tổng bộ này nằm trên đất liền, không chỉ đám người Tiêu Dương, ngay cả đại quân Kiếm tông cũng sẽ chịu thương vong rất lớn trong vụ nổ này.
Ngọn lửa phóng thẳng trời cao, toàn bộ hòn đảo chìm trong biển lửa.
Tổng bộ Ma Môn đã triệt để bị tiêu hủy.
Phương Tông bay đến:
- Bay lên cao mau.
Tiêu Dương biến sắc, ngay lập tức ngửi thấy mùi thuốc nổ nồng nặc, hét to một tiếng:
Bỗng nhiên một tiếng nổ mạnh làm cho toàn bộ hòn đảo trở nên lung lay.
Oành.
Tổng bộ Ma Môn đã bị tiêu diệt triệt để.
Ánh sáng chiếu xuống từng đạo thân ảnh ngã trong vũng máu.
- Vậy thì mau đuổi theo.
Bạch Húc Húc dồn dập no1o.
Vù.
Bên trong màn đêm, chim Cù Như nhanh như tia chớp, trong nháy mắt liền phá không mà đi.
- Phía trước phát hiện thuyền U Linh.
Phương Tông đột nhiên lên tiếng.
Nhanh như điện chớp.
Không ai nguyện ý trơ mắt nhìn Gia Cát Nguyên Hồng biến mất.
Một khi để ông ta đào thoát, trong biển người mờ mịt, muốn tìm một cường giả bán Thánh đỉnh phong, chẳng khác nào mò kim dưới đáy biển.
Thuyền U Linh dùng tốc độ cực nhanh lướt đi, vô cùng quỷ dị trong màn đêm.
Chim Cù Như rơi xuống boong thuyền, từng tốp đệ tử Ma Môn phóng ra, căng thẳng rút thần binh trong tay, trảm về phía chim Cù Như.
Vù.
Ngũ Hành Phúc Thủy Kiếm chợt dựng lên, sát khí lăng lệ xẹt qua.
Đệ tử Ma Môn không hề có sức phản kháng mà ngã xuống vũng máu.
Nhanh chóng tìm kiếm.
- Không có Gia Cát Nguyên Hồng. Giát Giát nghiến răng”
- Tên ma đầu này vô cùng giảo hoạt. Nhất định là ông ta cố tình dụ chúng ta.
- Với thực lực của Gia Cát Nguyên Hồng, một khi ông ta muốn ẩn nặc khí tức, muốn tìm kiếm ông ta sẽ không dễ dàng đâu.
Chim Cù Như một lần nữa bay lên trời cao. Tiêu Dương vung tay, một ngọn lửa rơi xuống, đảo mắt đã đốt cháy một chiếc thuyền U Linh.
Lại một đêm tìm kiếm.
Điều khiến cho đám người Tiêu Dương giận dữ chính là, thuyên U Linh của Ma Môn lại trải rộng trên khắp bờ biển.
Tiêu diệt hơn mười chiếc thuyền U Linh nhưng lại không tìm thấy Gia Cát Nguyên Hồng.
Gia Cát Nguyên Hồng giống như biến mất trong biển rộng.
- Khó trách tổng bộ Ma Môn lại không có bao nhiêu đệ tử. Thì ra là đã được phái ra để che giấu hành tung của Gia Cát Nguyên Hồng.
Giát Giát nắm chặt tay, nói:
- Gia Cát Nguyên Hồng đúng là rất giảo hoạt.
- Tên ma đầu đáng chết.
Bạch Húc Húc mắng một câu.
Phía trước xuất hiện một chiếc thuyền U Linh, chim Cù Như cũng lười lao xuống. Thân ảnh Giát Giát thoáng một cái, trực tiếp xuất ra kim thân, phật quang phổ chiếu, chưởng ấn hạ xuống, ngay lập tức đánh tan chiếc thuyền thành mảnh nhỏ.
Vẫn không có Gia Cát Nguyên Hồng.
Chân trời đã xuất hiện cá nạm trắng.
Trời cũng đã sắp sáng.
Chim Cù Như vẫn điên cuồng bay lượn, nhưng thần sắc vẫn trầm thấp như trước.
Cơ hội tìm được Gia Cát Nguyên Hồng thật xa vời.
Trong lòng không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận.
Hôm nay, tổng bộ Ma Môn đã bị hủy diệt, Thất Tinh Bổ Thiên Thạch cũng đã xuất thế toàn bộ. Muốn tìm được Gia Cát Nguyên Hồng khó càng thêm khó.
Ai cũng đoán không ra Gia Cát Nguyên Hồng đã trốn đến chỗ nào.
Mối uy hiếp đang tiêm ẩn chắn ngang trước mặt Tiêu Dương, nhưng lại không cách nào phá bỏ được.
Tiêu Dương nắm chặt nắm đấm, ánh mắt hiện lên vẻ không cam lòng.
Còn thiếu một chút nữa thôi.
Nếu không vì sự xuất hiện của liên minh Âu Mỹ, bọn họ nhất định có thể lặng yên đến tổng bộ Ma Môn.
Số mệnh Gia Cát Nguyên Hồng còn chưa tận.
Tiêu Dương nặng nề thở ra một hơi.
- Chuẩn bị trở về thôi.
Hắn ra lệnh. Trời đã sáng, có tìm kiếm nữa cũng vô dụng.
- Bên kia còn một chiếc thuyên.
Diệp Tang đột nhiên chỉ vê phía xa.
Mọi người nhìn lại, nhất thời Bạch Húc Húc tức giận nói:
- Mẹ kiếp, là cái đám phá hoại kia.
Tiêu Dương cũng nhận ra đây là đội thuyền của liên minh Âu Mỹ.
- Nhìn dáng vẻ của bọn họ, dường như đêm qua đã dành được thắng lợi.
Giát Giát liếc mắt nhìn Bạch Húc Húc. Hai người ngâm hiểu, thân hình thoáng một cái.
- Xả giận là được rồi, đừng ra tay nặng quá.
Tiêu Dương nhắn nhủ một câu.
Hai người gật đầu, rất nhanh bay xuống, trên mặt còn che một tấm khăn.
Vù.
Thân ảnh rơi xuống bên trên một chiếc thuyền.
- Cây này là do ta trông.
- Đường này là do ta mở.
Hai người lên tiếng:
- Muốn qua đường, nhớ để lại tiền mãi lộ.
Nghe xong, đám cường giả của liên minh Âu Mỹ đang ngồi uống rượu liền mờ mịt, sau đó đứng lên nhìn chăm chăm hai người.
- Mẹ kiếp, quên mất là không cùng ngôn ngữ.
Tiểu chính thái quay sang cầu cứu Giát Giát.
Khóe miệng Giát Giát nhếch lên, vốn đang định ba hoa một chút, bây giờ thì không cần nhiều lời nữa rồi.
- Lên.
Hai người vọt lên, xuất chưởng như điện, đánh văng cường giả của liên minh Âu Mỹ.
- Lột sạch quần áo của bọn chúng.
Bạch Húc Húc hô to.
Giát Giát nhất thời nổi da gà, sợ hãi nhìn Bạch Húc Húc:
- Nghĩ không ra bây giờ cậu vẫn còn háo sắc như vậy.
- Tôi nhổi
Tiểu chính thái nói:
- Tôi chỉ muốn cho đám cường giả gọi là liên minh Âu Mỹ này nếm thử cảm giác trần truồng chạy trên biển. Hừ, tại bọn chúng dám làm hỏng đại sự của chúng ta.
Ánh mắt Giát Giát sáng lên, bắt đầu ăn nhịp với Bạch Húc Húc.
Hoạt động lột đồ "oanh oanh liệt liệt" được tiến hành.
- Ồ, đây là cái gì? Hòa thượng Giát Giát ngừng tay, trên người một cường giả Âu Mỹ lục được một tờ giấy, bên trên có viết chữ Viêm Hoàng.