Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1573 - Chương 1580: Điệu Hổ Ly Sơn

Chương 1580: Điệu hổ ly sơn Chương 1580: Điệu hổ ly sơnChương 1580: Điệu hổ ly sơn

Tiếng rống của hung thú thượng cổ bên trong thế giới Thượng cổ hồng hoang chấn triệt thiên địa, giống như đang tiến hành kiểm duyệt đại quân hung thú. Các loại hung thú tập trung lại, hình thành sát khí, cuốn thẳng tận trời.

Đứng trên họa quyển là một thân hình thẳng tắp.

Đây là thế giới của hắn, do hắn sáng tạo, hắn là chúa tể.

Sở hữu mười vạn đại quân, niềm tin trong lòng Tiêu Dương lại càng thêm mạnh mẽ.

Hắn không thể chờ đợi được mà muốn đến Thần Minh chỉ địa.

Với thế cục thăng bằng ở Thần Minh chi địa hiện nay, chỉ cân hắn suất lĩnh đại quân mười vạn hung thú xuất hiện, chờ đợi Ma Môn chỉ là sự thất bại mà thôi.

Lúc này, với tư cách thống soái của mười vạn đại quân, tiểu thần long cũng đang gầm lên, chấn nhiếp vạn thú. Trong thiên địa, chân thân thần long trực tiếp hiện ra, chi uy hiển thị bát phương.

- Ba ba, cứ giao lại cho ta là được.

Bởi vì trên người thần long có một khí tức khiến người ta phải kính sợ từ trong linh hồn.

Tiêu Dương tin rằng tiểu thân long có thể huấn luyện mười vạn đại quân hung thú này. Sau khi để lại một quyển trận pháp hung thú, hắn liền bay đi.

Nói xong, mười vạn hung thú đều quỳ lạy, bao gồm cả tứ đại vương giả hung thú.

Thống suất mười vạn đại quân, tiểu thần long đúng là không ai bì được.

Ánh mắt Tiêu Dương sáng lên, mỉm cười gật đầu, thuận tay thu hồi họa quyển.

Tiêu Dương xuất hiện bên trên hồ nước. Lúc này hắn đã rời khỏi thế giới Thượng cổ hồng hoang.

Tiểu thần long nói:

Hết thảy đã chuẩn bị xong, tiếp theo sẽ chờ Gia Cát Nguyên Hồng hiện thân.

- Bắt đầu từ hôm nay, thần long đại nhân chính là lãnh tụ của các ngươi.

- Ta đảm bảo, đại quân này tuyệt đối sẽ đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Đã chiến là phải thắng.

- Bái kiến thân long đại nhân.

Khi tiến vào khu rừng gần hồ nước, Tiêu Dương dịch dung thành một đại hán tay cầm đại đao, chẳng khác nào đao khách.

Không một ai không theo.

Chẳng có mục đích mà bước đi.

- Bất luận chân trời góc biển nào, nhất định cũng phải bắt cho được ngươi.

Hắn muốn đi tìm Gia Cát Nguyên Hồng.

- Địa điểm đả thông phong ấn thông đạo chính là bên trong Thiên Môn thần trận.

Hy vọng thu thập toàn bộ Thất Tinh Bổ Thiên Thạch đều rơi xuống người Gia Cát Nguyên Hồng. Ông ta không dám có chút sơ sẩy. Tin tình báo của Kiếm tông không đoán sai. Hiện tại Gia Cát Nguyên Hồng đã tiến vào cảnh nội Viêm Hoàng.

- Thiên Môn thần trận thì ra đã rách nát như vậy. Gia Cát Nguyên Hồng.

- Bây giờ chỉ còn thiếu Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch nữa mà thôi.

Hắn muốn chờ đợi thời cơ bắt cho bằng được Gia Cát Nguyên Hồng.

Ánh mắt Gia Cát Nguyên Hồng âm lãnh, mặc cho gió núi thổi qua.

- Tiêu Dương, ngươi cho rằng đem giấu hết người thân bên cạnh mình thì ta không còn cách nào nữa sao? Haha, lần này ngươi hãy chịu thua dưới tay ta đi.

Gia Cát Nguyên Hồng nhìn về hướng Kiếm tông, khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh:

Vương bài cuối cùng của Ma Môn ở địa cầu.

Gia Cát Nguyên Hồng cười khẩy:

- Muốn phá hủy nó cũng chẳng tốn nhiều công sức.

Gia Cát Nguyên Hồng cười to.

Ông ta đang đến gần Thiên Môn Sơn.

Màn đêm yên lặng buông xuống. Cách đỉnh núi Thiên Môn Sơn không xa, thân ảnh Gia Cát Nguyên Hồng lướt đến.

Ông ta cũng không tiến vào phạm vi thần trận. Bên trong Thiên Môn Sơn, Thiên Môn Thụy Thú Mạn Hồng cũng không cách nào phát hiện được hành tung của ông ta.

Thân ảnh Gia Cát Nguyên Hồng quỷ my bay lên núi, không kinh động bất cứ kẻ nào.

- Chỉ còn bảy ngày.

Gia Cát Nguyên Hồng nói:

- Tiêu Dương, bảy ngày sau, xem ai có thể là người cười cuối cùng. Ta muốn nhìn xem, cuộc đời của ngươi muốn hồng nhan hay là giang sơn.

Tiếng cười vang vọng cả ngọn núi.

Bảy ngày sau là thời gian ước định phá vỡ phong ấn giữa Gia Cát Nguyên Hồng và Minh Đồng Thiên Ma Xích Lượng Thiên.

Tam giới, duy chỉ có Gia Cát Nguyên Hồng và Xích Lượng Thiên biết được việc này.

- Thánh vị tất phải thuộc về Thánh Ma.

Ánh mắt Gia Cát Nguyên Hồng nóng lên.

Linh hồn của ông ta đã sớm hiến cho tà ma.

Cổ tay Gia Cát Nguyên Hồng khẽ đảo, trong tay ông ta bất ngờ xuất hiện một hình nộm đỏ như máu, tản ra khí tức vô cùng tà ác. Lập tức không khí trong sơn động chìm xuống. Nếu có người ở đây, nhất định sẽ hít thở không thông.

Gia Cát Nguyên Hồng thì thào. Hừng đông chính là lúc phá hủy phong ấn thông đạo.

- Càng lúc càng gần.

Màn đêm buông xuống giống như một cái lông bao phủ mặt đất.

Mặt trời lên cao, mặt trời lặn.

Im lặng chờ đợi.

- Tiêu Dương, chuẩn bị tiếp chiêu đi. Ma khí trên người Gia Cát Nguyên Hồng đột nhiên dựng lên, tràn ngập cả sơn động. Một lát sau, khi ma khí biến mất, trước mặt Gia Cát Nguyên Hồng xuất hiện một người giống ông ta như đúc.

Phân thân chỉ thuật.

Lần phân thân này đã chiếm của Gia Cát Nguyên Hồng ba thành sức mạnh, có thể khiến cho Gia Cát Nguyên Hồng nguyên khí đại thương.

Nhưng điều này đối với Gia Cát Nguyên Hồng không quan trọng.

Ông ta vốn không phải là đối thủ của Tiêu Dương. Cho dù có tổn hao ba thành sức mạnh thì thế nào?

Phân thân này chính là thu hút sự chú ý của Kiếm tông, phân tán chú ý của Tiêu Dương.

- Đi thôi.

Gia Cát Nguyên Hồng khoát tay, phân thân lập tức bay vê hướng ngược lại với Thiên Môn Sơn.

- Hồng nhan họa thủy.

Khóe miệng Gia Cát Nguyên Hồng nhếch lên:

- Kiếp hồng nhan.

Gia Cát Nguyên Hồng mở bừng mắt.

Thoáng một cái đã sáu ngày trôi qua.

Trên ngọn núi, Gia Cát Nguyên Hồng khai mở một thạch động, khoanh chân ngồi xuống.

Át chủ bài cuối cùng.

Chính là nó.

Gia Cát Nguyên Hồng cười lạnh, nhắm mắt lại, dùng ý niệm điều khiển phân thân của mình.

Lúc này, phân thân của Gia Cát Nguyên Hồng mặc một trường bào màu lam đậm, xuất hiện trước một ngôi miếu, thần sắc lạnh lùng tiến vào ngôi miếu xin ngủ lại một đêm.

Đêm khuya người tĩnh, nằm trên giường, Gia Cát Nguyên Hồng ngưng thần nín thở.

Một lát sau, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên.

Ông ta sớm đã đoán được ngôi miếu này nhất định có tai mắt của Kiếm tông.

Quả nhiên không ngoài dự liệu.

- Bây giờ chỉ còn chờ Tiêu Dương đến thôi.

Gia Cát Nguyên Hồng nói.

Hết thảy đều nằm trong kế hoạch.

Ông ta tin rằng, một khi Tiêu Dương biết được hành tung của ông ta, nhất định sẽ chạy vội đến.

Tiêu Dương cũng giống như cái gai trong mắt ông ta, một ngày không nhổ ra, trong lòng luôn bất an.

Kiếm tông Vân Nam.

Khi Tiêu Dương còn chưa ra khỏi phạm vi Vân Nam, một tin tức truyền đến.

- Phát hiện ra tung tích Gia Cát Nguyên Hồng?

Tiêu Dương giật mình, nhìn thoáng qua hàng chữ ghi trên tờ giấy, thân sắc không ức chế được sự kích động:

- Lão hồ ly này rốt cuộc cũng lòi đuôi rồi. - Nửa đêm canh ba xuất hiện trong một ngôi miếu trong núi.

Tiêu tiên nhân trâm ngâm nhìn Tiêu Dương:

- Không biết có trá gì bên trong không?

Tiêu Dương thở ra một hơi, cười khổ nhìn Tiêu tiên nhân;

- Cho dù Gia Cát Nguyên Hồng có bày ra thiên la địa võng, ta cũng phải đi. Chỉ sợ đây là kế điệu hổ ly sơn.

Ánh mắt Tiêu Dương bắn ra hàn mang.

- Nơi đó cách chúng ta không xa. Đệ tử sẽ dùng bảo vật gia tộc phá không không gian để đến đó.

Phương Tông nói:

- Sư phụ, để đệ tử đi cùng với người. Một khi Kiếm tông phát sinh biến cố, chúng ta cũng có thể về kịp.

Tiêu Dương gật đầu.

- Sự việc không nên trì hoãn. Lập tức xuất phát.

Tiêu Dương quyết đoán ra lệnh, quay sang Tiêu tiên nhân nói:

- Sau khi vãn bối rời khỏi, người hãy cẩn thận chú ý mọi thứ. Một khi có bất cứ biến cố nào, lập tức thông báo cho vấn bối.

- Ta biết rồi.

Tiêu tiên nhân gật đầu.

- Thế lực Ma Môn ở Viêm Hoàng cũng chỉ còn lại một mình Gia Cát Nguyên Hồng. Ông ta cũng chẳng thể gây ra sóng gió gì lớn được đâu.

Tổ thần nói:

- Lão hồ ly này có cẩn thận mấy cũng có sơ sót, căn bản không nghĩ đến tại ngôi miếu thâm sơn cùng cốc như vậy mà cũng có người của Kiếm tông ta.

Vù.

Lập tức, từng đạo thân ảnh bay đến, chính là đám người Giát Giát.

- Lão đại, đã phát hiện được lão ma đầu rồi sao?

Bạch Húc Húc hỏi.

Tiêu Dương gật đầu:

- Sau khi ta rời khỏi, chỗ này giao lại cho các người.

- Yên tâm đi.

Tiểu chính thái vỗ ngực tự tin:

- Ta bảo đảm ngoại trừ Tiểu Thảo bị thương, tuyệt đối không người nào có thể bị thương nữa.

Nghe xong, Tiêu Dương cả kinh:

- Tiểu Thảo bị thương? Bị thương lúc nào?

Tổ thân Cao Vạn Đằng liền lên tiếng:

- Tên tiểu tử kia lại tìm ta solo.

Tiêu Dương:... Tổ thần Cao Vạn Đăng lại càng thêm muốn khóc, trong đầu nhớ đến hình ảnh Lâm Tiểu Thảo khi gặp y, thân sắc kinh ngạc, sau đó hô to:

- Tổ trưởng Cao Vạn Đẳng, đã lâu không gặp. Tôi tưởng anh từ chức về quê lấy vợ. Hắc hắc, nào ngờ anh cũng đi theo Tiêu ca lăn lộn. Nào, đến đây, để tôi dạy cho anh vài chiêu.

Kết quả, Lâm Tiểu Thảo đã ngã xuống.

- Phương Tông, chuẩn bị xuất phát.

Tiêu Dương nói. Mặc dù tin tức này đến quá đột ngột, nhưng lúc này, bất cứ một manh mối liên quan đến Gia Cát Nguyên Hồng, Tiêu Dương đều không muốn bỏ qua.

Huống chỉ còn có tộc bảo của Phương Tông. Một khi Kiếm tông phát sinh biến cố, hắn cũng sẽ rất nhanh trở về.

Phương Tông gật đầu, cổ tay khẽ đảo, pháp bảo tản ra thần quang xuất hiện trong tay y.

Hình long sừng, tràn ngập khí tức không gian.

Phương Tông cầm pháp bảo nhẹ nhàng vẽ một cái, bầu trời giống như muốn nứt ra.

Một pháp bảo có thể xuyên qua không gian Táng Thần.

Không gian đột nhiên tản ra ánh sáng. Trước mặt Tiêu Dương, vết nứt không gian càng lúc càng rộng.

Khí tức khiến người ta nổi cả da gà.

Phương Tông bước nhanh lên phía trước.

- Sư tôn, nắm lấy vai của đệ tử.

Phương Tông nói.

Cánh tay Tiêu Dương đặt lên vai Tiêu Dương. Trong nháy mắt, hai thân ảnh đồng thời tiến vào bên trong vết nứt. Quang mang phát ra từ pháp bảo Long Giác tộc lóng lánh một chút rồi biến mất.

Hết thảy đều trở lại yên tĩnh.

- Hy vọng chuyến đi này của lão đại có thể giết chết được Gia Cát Nguyên Hồng.

Ánh mắt đám người Giát Giát nhìn ra phía xa.

HỘ HOA TRẠNG NGUYÊN TẠI HIỆN ĐẠI
Bình Luận (0)
Comment