Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1574 - Chương 1581: Hồng Phấn Kiếp

Chương 1581: Hồng Phấn Kiếp Chương 1581: Hồng Phấn KiếpChương 1581: Hồng Phấn Kiếp

Gia Cát Nguyên Hồng là một cái gai trong mắt tất cả người của Kiếm Tông!

Không loại bỏ người này thì không ai trong lòng có thể yên bình.

Không gian bóng đêm đã trở lại yên bình, Tiêu Tiên nhân thu hồi ánh mắt, xoay người trầm giọng nói:

- Phòng ngự cẩn mật, không được xuất hiện bất cứ góc chết nào để kẻ địch có thể nhân cơ hội. Trước khi Tiêu Dương quay lại, tất cả mọi người đều phải tập trung tất cả tinh thần.

Dù sao thì trên Địa Cầu chỉ có Tiêu Dương mới có thể chiến đấu với Gia Cát Nguyên Hồng.

Không ai biết người xuất hiện ở Thâm Sơn Miếu Vũ chỉ là một phân thân của Gia Cát Nguyên Hồng, để làm mồi nhử dụ Tiêu Dương đến.

Cuối cùng vẫn trúng kế điệu hổ ly sơn!

Nhưng Tiêu Dương không có lựa chọn khác.

- Hồng Phấn Kiếp vì nó mà đến.

Gia Cát Nguyên Hồng bật cười.

Trong cửa động Sơn Phong tối om vang vọng tiếng cười hung ác dữ tợn của Gia Cát Nguyên Hồng. Nhiệt độ của cả sơn động như đã hạ thấp về 0. Trong tay Gia Cát Nguyên Hồng, người vải màu đỏ máu đó mặt mũi cũng dữ tợn như vậy, trên mặt khắc ký tự Ma vực thần bí cổ xưa.

- Năm ấy trước khi Hắc Điệp Thiên Ma chuyển thế sống lại, linh hồn đã bị ta hạ cổ khống chế. Bề ngoài cô ta được Ma Chủ sắp xếp làm át chủ bài ở trên Địa Cầu nhưng trên thực tế vào lúc quan trọng, chỉ cần thông qua người vải là có thể khiến thần trí Hắc Điệp Thiên Ma mất sạch! Cô ta sẽ hoàn toàn nghe theo lệnh của người cầm người vải.

Bây giờ chính là lúc tập hợp thủ đoạn.

- Người có người vải màu đỏ máu có thể điều khiển Hắc Điệp Thiên Mail

Hắn không thể trơ mắt nhìn có tin tức tung tích của Gia Cát Nguyên Hồng mà lại không làm gì. Huống hồ có chí bảo Long Giác Tộc của Phương Tông thì dù Kiếm Tông có xảy ra biến cố, Tiêu Dương cũng tự tin có thể quay về bằng tốc độ nhanh nhất.

- Hắc Điệp, ngươi đi theo Kiếm Tông, ngược lại lại để lại một quân cờ tốt cho Thánh Ma Đại nhân đấy! Ha ha.

Chỉ là cuối cùng Tiêu Dương cũng vẫn đánh giá thấp sự tỉ tiện tà ác của Ma Môn.

Đây chính là bát tiên đi qua biển, mỗi người đều trổ phép thân thông.

Trong tay Gia Cát Nguyên Hồng cầm một con rối màu đỏ máu, đôi mắt tràn ngập ma khí, cười gắn nói, trong đầu đang nghĩ lại lời Minh Đồng Thánh Ma nói với mình.

Bên trong thế giới Thượng Cổ Hồng Hoang, các cô gái tề tụ, dưới ánh trăng lờ mờ, hoa tươi mỹ lệ, chuyện trò vui vẻ.

Như là vật tà ác nhất thiên hạ.

Trong thế giới này, các cô gái sống với nhau cực kỳ hòa thuận.

Gia Cát Nguyên Hồng tùy ý cười to, lát sau trong miệng y phát ra một trận âm phù quỷ dị, ném người vải trong tay vào không trung. Ma khí trên người Gia Cát Nguyên Hồng tản đi, âm phù quỷ dị vang vọng trong sơn động, trong không khí hòa lẫn hơi thở vô cùng quỷ dị.

Lưu Gia Ny lắc lắc đầu.

Thân ảnh cô lảo đảo một cái, Quân Thiết Anh ở bên cạnh lập tức đỡ cô, lo lắng hỏi:

Linh hồn của cô ta có thể bị điều khiển!

Một đêm này mọi người cũng thưởng thức hoa tươi.

Trong đầu cô ta luôn vang vọng một thanh âm.

Có lẽ vì đứa trẻ trong bụng Quân Thiết Anh nên vô hình trung các cô gái đều coi cô là người đứng đầu.

Chỉ chốc lát, sau khi cả người rùng mình một cái, con ngươi của Lưu Gia Ny khôi phục lại bình tĩnh.

Môi Lưu Gia Ny thì thào lặp lại câu nói này, màu đỏ trong mắt càng ngày càng đậm.

- Ngươi là nô lệ của Thánh Ma đại nhân, ngươi phải làm mọi việc cho Thánh Ma đại nhân.

Bỗng nhiên thân hình của Lưu Gia Ny chợt chấn động mãnh liệt, đột nhiên cảm thấy một hồi quay cuồng.

Khoảnh khắc bước vào trong phòng, Lưu Gia Ny liền cảm thấy ma khí ăn mòn cả người, đầu óc quay cuồng, bịch một tiếng ngã xuống đất.

Trong phòng ma khí cuộn trào.

Lát sau, ma khí dày đặc trực tiếp chui vào trong người Lưu Gia Ny. Thân thể ngã dưới đất của Lưu Gia Ny khẽ động đậy, chậm rãi ngước mắt, trong đôi con ngươi lại xuất hiện hàn quang màu đỏ máu, vô cùng âm lệ!

- Em làm sao vậy?

Cô ta cũng không ngờ trong lúc mình chuyển thế giới lại bị lưu lại tai họa ngâm.

Rất nhanh Lưu Gia Ny liền rời khỏi sườn núi ngắm hoa, quay vê chỗ mình ở.

- Em bỗng cảm thấy cực kỳ không thoải mái, em về nghỉ ngơi một lát chắc không sao nữa.

Mặt không cảm xúc, đi thẳng về phía trước.

Trên mặt bàn có đặt một bình trà, Lưu Gia Ny mở nắp bình ra, cắn rách ngón tay, một giọt máu chảy xuống.

Bên trong phòng hương trà lan tỏa.

Lưu Gia Ny bưng bình trà, khuôn mặt lộ ra nụ cười quỷ dị, xoay người bước ra ngoài.

- Hồng Phấn Kiếp, kiếp nạn khó thoát!

Cùng lúc đó, trong sơn động Gia Cát Nguyên Hồng cười gắn, điều khiển người vải màu đỏ máu trước mặt, điều khiển mỗi một động tác của Lưu Gia Ny.

- Ừm, động tác nhanh đấy.

Đột nhiên Gia Cát Nguyên Hồng phát hiện bất thường của phân thân, lập tức tâm mắt trở nên lạnh lẽo.

- Phải tăng tốc độ rồi.

- Đây là...

Hơi thở của Gia Cát Nguyên Hồng yếu đi!

Giờ phút này, Tiêu Dương cũng đã nhận ra sự khác thường của Gia Cát Nguyên Hồng ở trước mặt, sắc mặt không khỏi biến đổi! Gia Cát Nguyên Hồng cười một cách tùy ý, ánh mắt liếc nhìn Tiêu Dương, tràn đầy trêu tức.

- Cuối cùng ngươi cũng tới rồi à.

Đêm nay Gia Cát Nguyên Hồng chưa từng nghĩ phân thân của mình có thể giữ lại.

Y dựa vào đâu...

Trong lòng Tiêu Dương không khỏi dâng lên sự bất an mãnh liệt nhưng hắn không biết Gia Cát Nguyên Hồng có ý đồ gì. Lúc này, hơi thở lạnh lẽo truyền ra từ bầu trời trên Thâm Sơn Miếu Vũ đúng là đến từ Gia Cát Nguyên Hồng!

Vùi! VùI

Thân ảnh Tiêu Dương chợt nhoáng lên, phá không mà đi, Kim Kiếm trong tay tỏa ra ánh sáng vô cùng lấp lánh!

Đâm thẳng vào Miếu VũI

Một phòng của Miếu Vũ trực tiếp bị đánh nát, thân thể Gia Cát Nguyên Hồng nhảy dựng lên, trường bào màu lam đậm dưới ánh trăng tỏa ra hơi thở lạnh như băng.

- Hắc hắc, Tiêu Dương...

Gia Cát Nguyên Hồng cũng không có ý chiến đấu với Tiêu Dương.

Phân thân của y chỉ có ba phần lực lượng của bản tôn, nếu đánh một trận với Tiêu Dương thì chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.

Tâm mắt của Tiêu Dương lập tức híp lại, Gia Cát Nguyên Hồng lại biết hắn sẽ đến!

Là Gia Cát Nguyên Hồng!

- Tiêu Dương, bổn tọa chờ ngươi lâu quá.

Bỗng nhiên bâu trời trên Miếu Vũ vang lên một trận cuồng tiếu.

Khi hai bóng người xuất hiện dưới sự hộ tống của Long Giác tộc, Tiêu Dương lập tức thi triển khinh công như chớp chạy thẳng đến Thâm Sơn Miếu Vũ nọ, lướt nhanh như gióI

Tốc độ của Tiêu Dương quả thật kinh người, lúc này hắn đã cách Thâm Sơn Miếu Vũ chưa đến mười dặm.

Sắc mặt Tiêu Dương chợt đại biến.

- Phân thân.

Không chút do dự, Kim Kiếm trong tay Tiêu Dương chém thẳng, trong phút chốc chấn động bầu trời bao la, đâm thẳng về phía Gia Cát Nguyên Hồng.

Sát cơ khắp trời bao phủ xuống, kèm theo khí thế chắc chắn phải giết.

Đối diện với uy hiếp tử vong.

Gia Cát Nguyên Hồng cười.

- Tiêu Dương, nếu ngươi muốn cứu hồng nhan của mình thì mười hai giờ trưa mai mang theo Thiên Tuyền và Diêu Quang, gặp nhau ở Thiên Môn Sơn!

Mỗi chữ đều âm ầm như sấm, chấn động trong đầu Tiêu Dương.

Trong lòng Tiêu Dương kinh hãi chấn động!

Bái Bát! Bái Kiếm như cầu vồng, trực tiếp rạch xuống bằng tốc độ tia chớp nhanh nhất, trong thời gian ngắn liên đánh chết phân thân này của Gia Cát Nguyên Hồng.

Trong chớp mắt này, trong sơn động, bản tôn của Gia Cát Nguyên Hồng phụt ra một ngụm máu tươi.

Trong lúc giương mắt, khuôn mặt y dữ tợn, hơi thở lạnh lẽo đóng băng sơn động.

- Tiêu Dương! Ngươi thua rồi! Ngươi hoàn toàn thua rồi!

Trăng sáng nhô lên cao, bóng dáng Tiêu Dương chợt lóe như tia chớp.

- Nhanh! Lập tức trở về!

Gần như đồng thời, một tâm niệm của Tiêu Dương xuyên qua bức tranh, truyền về thế giới Thượng Cổ Hồng Hoang.

Trong thế giới Thượng Cổ Hồng Hoang, hoa tươi nở rộ.

Những bông hoa xinh đẹp tỏa ra dung nhan tuyệt mỹ. Trên sườn núi, hương trà lan tỏa, hương thơm nức mũi.

Quân Thiết Anh, Tuyết Kiều, Bạch Khanh Thành, Tô Tiểu San.

Từng thân thể mềm mại hôn mê ngã xuống sườn núi.

Các cô không hề đề phòng Lưu Gia Ny, người nào cũng uống một ngụm trà đó, lúc này đều hôn mê bất tỉnh.

Mặt Lưu Gia Ny không chút thay đổi, cánh tay vung lên.

Chỉ một thoáng ma khí lan tràn, trong nháy mắt liên bao phủ các cô gái.

Cổ tay cô ta vừa thu lại.

Ma khí biến mất, các cô gái cũng theo đó mà biến mất.

Ngay sau đó, thân ảnh Lưu Gia Ny vội lướt, nhanh như chớp bay về phía lối ra thế giới Thượng Cổ Hồng Hoang.

Giành giật từng giây!

- Có biến!

Giờ phút này, trong thế giới Thượng Cổ Hồng Hoang, nhận được tin tức, mãnh thú thượng cổ nhanh chóng thông báo cho Tiểu Thần Long. Vẻ mặt Tiểu Thần Long nhất thời ngẩn ra, không do dự, lập tức thân ảnh nhoáng lên, chạy thẳng đến nơi các cô gái ở ở thế giới Thượng Cổ Hồng Hoang.

Vùi! Vùi Vùi

Tốc độ của Tiểu Thần Long dường như có thể so với tia sét.

Ở bên kia, tốc độ của Lưu Gia Ny cũng không chậm, xông về phía lối ra của thế giới Thượng Cổ Hồng Hoang.

Lối ra đã càng ngày càng gần, cách cô ta không đến ba trăm thước.

Lúc này, phía sau truyên đến tiếng rồng ngâm.

Thần long phủ xuống!

- Chị Lưu, xảy ra chuyện gì vậy?

Tiểu Thần Long lập tức hỏi.

Cậu ta không hề ngờ tới biến cố này do chính Lưu Gia Ny trước mặt gây ra. Không chỉ có Tiểu Thần Long, dù là Tiêu Dương, thậm chí ai trong Kiếm Tông cũng đều không đoán được linh hồn của Lưu Gia Ny lại bị tà ma khống chế.

- Nhanh! Nhanh đuổi theo!

Lưu Gia Ny nói bằng giọng gấp rút, chỉ ra bên ngoài, nói:

- Vừa nãy có người tiến vào thế giới Thượng Cổ Hồng Hoang bắt bọn sư tỷ Thiết Anh rồi!

- Cái gì?

Khuôn mặt Tiểu Thần Long trong nháy mắt đại biến!

Cậu ta biết địa vị của bọn Quân Thiết Anh ở trong lòng ba ba.

Nếu các cô ấy xảy ra chuyện thì hậu quả thật không tưởng tượng nổi.

Tiểu Thần Long không hề nghi ngờ gì, bóng dáng trực tiếp lướt nhanh như gió, xông ra bên ngoài.

Phía sau, Lưu Gia Ny nhìn bóng lưng Tiểu Thần Long, khẽ cười lạnh. Chợt thân ảnh cô ta lướt một cái, rất nhanh cũng rời khỏi thế giới Thượng Cổ Hồng Hoang, hướng về một phía, nhanh chóng biến mất trong màn đêm.

Trong thế giới Thượng Cổ Hồng Hoang có biến!

Tin tức này gân như đốt cháy cả tổng bộ Kiếm Tông chỉ trong thời gian ngắn!

Trong khoảnh khắc, các cường giả Kiếm Tông đều khởi động, thân sắc hoảng sợi

Các cô gái mất tích!

Tổng bộ Kiếm Tông chấn động như động đất!

Vẻ mặt người nào người nấy hoảng sợ kèm theo vẻ khó có thể tin được, điên cuồng tìm kiếm khắp nơi.

- Không phát hiện gì!

- Bên này cũng không phát hiện!

- Không phát hiện bóng dáng kẻ địch!

Tất cả mọi người đều đang tìm kiếm nên cũng không chú ý đến một người nhìn có vẻ cũng đang điên cuồng tìm kiếm chính là mục tiêu của bọn họi Đêm nay, thủ đoạn của Gia Cát Nguyên Hồng lừa trời giấu đất.

Một loạt tin tức truyền về, vẻ mặt mọi người ở tổng bộ Kiếm Tông lập tức trầm xuống.

Trong lòng như có một hòn đá khổng lồ chặn lại, vô cùng nặng nề.

Cả đại điện yên tĩnh không chút tiếng động, không khí như hoàn toàn đông cứng lại.

Không ai muốn tin các cô gái lại biến mất một cách quỷ dị như vậy!

Bên tai càng không ngừng vang vọng tiếng truyền về của đệ tử Kiếm Tông khắp nơi, đều là bốn chữ không phát hiện ra.

Đùng! II

Trên bầu trời, bỗng nhiên xuất hiện một đạo kinh lôi!

Chớp mắt liền sáng rực cả bầu trời đêm!

Một khe không gian xuất hiện, hai bóng người nhảy ra.

Thân hình bạch y đi phía trước sắc mặt trầm thấp đến cực điểm.
Bình Luận (0)
Comment