Chương 1595: Một trăm ngày Định Thương Sinh
Chương 1595: Một trăm ngày Định Thương SinhChương 1595: Một trăm ngày Định Thương Sinh
Từ khi thông đạo phong ấn bị phá vỡ, giờ đây đã yên ắng trở lại.
Khoảng thời gian này, với không ít người đang ngủ mơ màng, nhưng với giới tu hành, chỉ một khoảng thời gian ngắn đó thôi đã đủ chấn động vạn phần, như thần lôi giáng xuóng! Từ khi bắt đầu kinh hoàng sợ hãi, cho đến khi phản kích thành công, cuối cùng là nghe được tin thắng trận.
Thần minh địa hầu như sôi trào trong nháy mắt!
Chư thần phấn chấn!
Bởi sau trận này, Ma môn đã bị đánh bại hoàn toàn.
Cuộc chiến thân và ma cuối cùng cũng đã đến hồi kết, với chiến thắng thuộc vê bên thần linh. Đương nhiên, không ai biết rằng vẫn còn một tai họa ẩn bên dưới, Xích Lượng Thiên! Họ chỉ biết rằng trận chiến này, họ đã thắng!
Không nghi ngờ gì nữa, cùng với tin truyền khắp nơi trên thân minh địa là tên của Tiêu Dương!
Ma môn đỉnh phong Xích Lượng Thiên và Kiếm tiên mạnh nhất ngang tài ngang sức! Sau khi thông đạo mở ra, cuối cùng y lại đại bại dưới tay của Tiêu Dương. Trong thời gian ngắn, tên của Tiêu Dương đã truyền khắp ngõ ngách của thần minh địa.
Thông đạo tới Ma vực ở một bên, dòng xoáy còn đang chuyển động, nhưng không tên tà ma nào dám bén mảng ra nữa. Mười vạn đại quân mãnh thú trấn giữ nơi này, bảo vệ thiên hạ thương sinh.
- Thân minh địa vẫn còn lại một ác mai
Ở phong ấn phía cực bắc thần minh địa, bên cạnh thông đạo phong ấn, một chuỗi dao động trận pháp huyền bí đang được hiện lên. Người bố trí trận pháp chính là Tiêu Dương và Lý Thái Bạch.
Đón lấy luồng gió lạnh, hai thây trò Tiêu Dương và Lý Thái Bạch đứng giữa khoảng không. Lúc này, Lý Thái Bạch mới nói.
Thế lực được công nhận là mạnh nhất thiên hạ là Kiếm Tông!
Sớm muộn Xích Lượng Thiên cũng sẽ quay lại!
Tất cả mọi người đều đang rất nôn nóng muốn được nhìn thấy dung mạo của Tiêu Dương!
Xích! Lượng! Thiên!
Kiếm tông có được Kiếm tiên mạnh nhất và của Tiêu Dương, ai trong thiên hạ dám đụng nữa.
Đồng thời, uy danh của đại quân mười vạn mãnh thú cũng chấn nhiếp thiên địa.
- Tam Xích Thần Minh Điện cũng đã bị bao vây!
- Tên ma đầu cuối cùng.
Thông đạo phong ấn mở ra, thiên hạ chưa hoàn toàn ổn định. Sau khi hai người thương lượng, quyết định bày trận pháp ở ngay trước thông đạo, sau đó cho tứ đại mãnh thú Thao Thiết trấn thủ. Như vậy, có thể đảm bảo được an toàn cho tu hành giới Địa Cầu.
Tiêu Dương khế nói.
Tiêu Dương cũng không lấy gì làm vui vẻ, vì cả hay thầy trò đều biết rõ, trong tay của Xích Lượng Thiên đang có tử tinh thánh vị!
Hôm nay, chỉ là một chiến thắng tạm thời! Tỷ lệ Xích Lượng Thiên luyện hóa thành Thánh vị rất cao.
- Ta tính kỹ rồi, nếu Xích Lượng Thiên luyện hóa được thánh vị, đột phá thành thánh, vậy thì, sẽ sau một trăm ngày nữa.
- Một trăm ngày sẽ quyết định vận mệnh của thương sinh!
- Thiên hạ này khó lắm mới có được thái bình.
Thần binh thông linh!
- Con nhất định sẽ không để cho y có cơ hội quay lại.
- Ta đã nghĩ rồi, thánh vị kia chắc chắn là của Long thần đại nhân để lại. Đại nhân không thể nào không để lại cách khắc chế thánh giả.
- Tôn sư, đó là...
Tiêu Dương ngước lên nhìn Lý Thái Bạch.
Lý Thái Bạch thở dài, đôi mắt nhìn vê Tiêu Dương, nhấn từng câu từng chữ.
- Ta tin rằng, sau một trăm ngày, ngay khi Xích Lượng Thiên vừa xuất quan, điều đầu tiên y làm là sẽ đi tìm con để báo thù! Quyết tử một trận.
Viuf Viuf Viul! Viul
Trong đôi mắt Tiêu Dương, một tia sát vàng chợt lóe lên.
Tiêu Dương nhíu mày, trên vai cảm thấy một áp lực đè nặng lên.
Đôi mắt Lý Thái Bạch bình tĩnh nhìn vào Tiêu Dương.
- Trong thiên hạ, người có thể đánh bại Xích Lượng Thiên chỉ có mình con.
Có nghĩa là, trong vòng một trăm ngày, bản thân chắc chắn phải nghĩ ra cách đối phó với Xích Lượng Thiên!
Lý Thái Bạch nói.
- Trong thiên hạ này, những thứ mà Long Thần đại nhân để lại không nhiều. Thứ có khả năng lớn nhất có thể đối phó với thánh giả đó chính là mười tám thần binh thông linhI
- Truyền thuyết kể rằng khi thu thập đủ mười tám thần binh thông linh sẽ tạo ra một điều kỳ lạ.
Lý Thái Bạch nói.
Tiêu Dương khẽ chau mày.
- Nhưng trong tay con chỉ có bảy món thần binh thông linh!
Tiêu Dương đã có Kim kiếm! Kim thương! Kim phủ! Kim đaol
Còn ba món nữa đã nhận được khi Kiếm tông hủy diệt Hộ long thế gia không lâu trước đó, hiện đã được Tiêu Dương cất giữ.
- Mười thần binh thông linh, trong tay con đã có bảy. Những món còn lại, đều đã ở đây.
Bóng hình Lý Thái Bạch dần biến mất.
- Cố mà tranh thủ một trăm ngày này nhé.
- Thánh giả vô địch, nhưng ta tin, đồ nhi của ta có thể tạo ra được kỳ tích!
Ánh mắt Lý Thái Bạch cuối cùng nhìn sâu vào Tiêu Dương, rồi bỗng nhiên cười lớn. - Giờ vận mệnh của thiên hạ thương sinh giao vào tay con rồi.
Cảm nhận được ánh mắt đầy tin tưởng của Lý Thái Bạch, vẻ mặt Tiêu Dương trang trọng gật đầu.
Tất cả thần binh thông linh xuất hiện từ tay Lý Thái Bạch khiến Tiêu Dương vô cùng bất ngờ. Trước đây vẫn có lời đồn Lý Thái Bạch là chủ nhân của năm món thần binh thông linh, tính cả mấy món này, cũng đâu có gì lạ.
Mười tám món thần binh thông linhI
Phạch! PhạchI Phạch!
Lúc này, Kim kiếm trong tay Tiêu Dương chợt nhoáng lên, xếp thành một hàng giữa không trung, phát ra ánh sáng màu vàng chói mắt.
Mười tám món thần binh thông linh đã tập hợp!
Có điều, Tiêu Dương đang nhìn chằm chằm vào mười tám món kiện thần binh thông linh, không thấy gì bất thường hiện ra.
- Hình như vẫn chưa hoàn toàn nhận chủ.
Lý Thái Bạch nói.
- Trong vòng một trăm ngày, hãy nghĩ cách đối phó với Xích Lượng Thiên, đồng thời, phải làm cho tất cả thân binh thông linh chấp nhận con là chủ.
- Cần phải thu thập đủ mười tám thần binh thông linh trong tay một người. Mấy năm nay, số thần binh ta thu thập, hôm nay coi như đã có thể dùng đến rồi.
Lý Thái Bạch nói.
- Hai món này, ta đã đi mượn đấy.
Tiêu Dương kinh ngạc nhìn Lý Thái Bạch.
- Đây là...
Lý Thái Bạch hạ giọng. Những thần binh thông linh khác dần hiện ra, xuất hiện trước mắt Tiêu Dương, lơ lửng trên không trung, thậm chí có cả Kim xoa của tên công tử bột và Kim Côn đã trở về với Côn tông.
Một trăm ngày định thương sinh!
Hy vọng duy nhất để chiến thắng Xích Lượng Thiên.
Tiêu Dương nhìn vào mười tám món thần binh, một lúc sau, ánh mắt toát lên chiến ý vô hạn.
- Xích Lượng Thiên, lần thứ ba ta sẽ lại đánh bại ngươi!
Xoạt!
Tiêu Dương giơ tay lên, thu mười tám món thần binh lại, bóng dáng cũng nhoáng lên, biến mất tại chỗ.
Bên dưới, gió đang gào thét, nơi mười vạn đại quân mãnh thú đang canh giữ vùng đất phong ấn, chấn nhiếp tà ma.
Đất trời dân dần rồi cũng yên bình trở lại.
Phía rất xa, Lý Thái Bạch dần hiện ra, nhìn về phía Tiêu Dương biến đi, nói.
- Tuy là một sứ mệnh mà một người gần như không thể hoàn thành, nhưng ta tin con sẽ làm được.
Thương sinh thiên hạ không ai hiểu được, vận mệnh của tất cả sẽ được định đoạt sau một trăm ngày nữa. Lúc này, một nơi sâu trong ma quật, một luồng sáng tím đang không ngừng lóe lên.
Chính là Xích Lượng Thiên!
Y đã bắt đầu luyện hóa tử tinh thánh vị, mong đột phá thành thiên địa đệ nhất thánh.
Thời gian cứ từng giây từng phút trôi qua.
Bóng hình Tiêu Dương dần dần chạy khắp các nơi tại Thần minh địa. Trong một trăm ngày này, hắn phải khiến tâm cảnh mình buông lỏng.
Từng bước đi đều là tùy theo tâm ý.
Thần binh thông linh bên trong cơ thể cũng dần dần tự nhận chủ.
Mỗi khi một thông linh thần binh nhận chủ đều mang theo một nguồn sức mạnh to lớn nhập vào bên trong Tiêu Dương. Có điều, cảnh giới của Tiêu Dương cuối cùng vẫn chỉ là Bán thánh đỉnh phong, chưa cảm nhận được sự tồn tại của thánh cảnh chút nào.
Kim tiên nhận chủ!
Kim chùy nhận chủ!
Đã có Kim kiếm, Kim đao, Kim thương, Kim phủ, những thần binh thông linh khác nhận chủ tự nhiên như nước chảy thành sông!
Ngày thứ mười!
Thần binh thông linh cuối cùng cũng đã nhận chủ!
Lúc này, Tiêu Dương vừa vặn tới trên một đỉnh núi, cảm nhận được một cảm giác kỳ lạ lan tỏa toàn thân, như là chỉ cần vung tay cũng đủ để làm bá chủ đất trời này!
Xoạt xoạt xoạtI
Khi Tiêu Dương cùng lúc triệu hồi đủ mười tám món thần binh thông linh, cõi lòng đầy chờ mong nhưng chờ mãi, mười tám món thần binh thông linh không hề có gì thay đổi cả.
- Chẳng lẽ đó chỉ là một tin đồn thôi sao?
Tiêu Dương nhíu mày, nhìn vào đám thần binh, đã thử đủ mọi cách, thậm chí đã hỏi kiếm linh Kim kiếm nhưng cũng chưa tìm được gì khả quan cả.
Hy vọng lớn nhất trong nháy mắt đã không thành công!
Một ánh sáng vàng tràn ngập đất trời, mười tám món thông binh thần linh đang phát sáng chói mắt.
Đôi mắt Tiêu Dương nhắm chặt lại, rất nhanh, thần thái đã dần bình tĩnh lại, giơ cánh tay lên, thu mười tám món thần binh lại. Đã đến nước này, không còn đường lui nào nữa rồi, dù cho mười món thần binh thông linh không có tác dụng, bản thân mình cũng phải nghĩ ra cách.
Tốt nhất chính là dựa vào bản thân mình, đột phá đến thánh cảnh!
Thánh cảnh!
Đối với Tiêu Dương, điều đó vẫn tồn tại mơ hồ mờ mịt.
- Rõ ràng đã đạt đến bán thánh đỉnh phong, vì sao không thể lên cao nữa chứ. Chẳng lẽ Thiên hạ vô thánh, quả thật là một lời nguyền không thể phá giải sao?
Tiêu Dương tự nói với mình.
- Ngoài luyện hóa thánh vị, không còn cách nào để trở thành thánh sao? - Ta không tin.
Tiêu Dương đột nhiên ngẩng đầu nhìn về xa xăm, vẻ mặt tràn đầy tự tin.
- Không phải còn tận chín mươi ngày sao? Đến thời khắc cuối cùng, ta cũng sẽ không bỏ cuộc.
Đường xa mới biết ngựa hay!
Trên con đường tu hành, Tiêu Dương dường như đã đi đến điểm cuối! Nhưng hắn biết rõ, khi đã đến điểm cuối này, vẫn còn một đỉnh cao trên đó nữa. Tuy nhiên, đến giờ hắn vẫn chưa thể lĩnh ngộ được.
Muốn đánh bại Xích Lượng Thiên, phải có được sức mạnh thánh cảnh.
Thân hình Tiêu Dương biến mất vào khoảng không, bước chân của dường như không ngừng nghỉ.
Vì thắng lợi cuối cùng, vì vận mệnh của thương sinh!
Quan trọng nhất là trách nhiệm của bản thân mình!
Tiêu Dương cho rằng, nếu để Xích Lượng Thiên đạt đến thánh vị, đây sẽ là tai họa nguyên do từ bản thân chính mình.
Nếu đã vậy, Tiêu Dương càng có trách nhiệm phải ngăn chặn cho bằng được Xích Lượng Thiên.
Mấy chục ngày cuối, tam giới vẫn bình yên như chưa có gì xảy ra.
Trong không khí như vậy, chưa một ai phát hiện ra phong ba sẽ xuất hiện vào ngày cuối cùng.
Thời gian cứ trôi đi từng ngày từng ngày.
Một tháng sau, trên một đỉnh núi ở thần minh địa, một người tiều phu tay cầm một cái rìu đang chặt củi dưới ánh nắng chói chang. Từng nhát rìu dường như có sức mạnh thiên đạo vận hành rất khó giải thích.
Nhìn thì tâm thường thế thôi, nhưng lại đầy huyên ảo.
Người tiều phu này chính là Tiêu Dương biến thành. Trong thời gian một tháng, hắn đã biến thành vô số thân phận, từ khi gió thổi đến khi mặt trời lặn, lĩnh ngộ đất trời này.