Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 259 - Chương 260: Phá Vỡ Quy Tắc

Chương 260: Phá vỡ quy tắc Chương 260: Phá vỡ quy tắcChương 260: Phá vỡ quy tắc

Khoảnh khắc Bạch Húc Húc xuất hiện khiến toàn hội trường bùng nổ, đương nhiên không phải là vì nhìn ra được sức mạnh khủng bố của gã mà chính là vì tạo hình quá sức dọa người. Chiếc áo khoác màu đen bị ném ra ngoài, toàn thần quấn kít mít bằng khăn lau tay,chiếc váy" bên dưới lại càng khiến người khác mù mắt hơn.

Thậm chí đến cả đối thủ của gã khi nhìn thấy hình ảnh này cũng phải sửng sốt ngây người nhìn người đứng trước mặt mình chẳng khác nào xác ướp Ai Cập, tên này khi không lấy giấy vệ sinh quấn người như vậy chẳng lẽ là muốn ăn đập sao?

Người trấn thủ lôi đài còn chưa hồi phục tinh thân thì Bạch Húc Húc đã hét lên rồi lao đến như một con báo săn.

Đánh nhanh thắng nhanh!

Đây chính là chiến lược chiến đấu của Bạch Húc Húc đã vạch ra ngay từ đầu, phải nhanh chóng tấn công, cấp tốc chiến thắng. Một khi động tác chậm trễ sẽ bị người khác phát hiện ra thuộc tính đặc biệt của gã.

Bạch Húc Húc tốn nhiều công sức và tâm huyết như vậy đương nhiên là hy vọng thuộc tính của mình không bị người khác phát hiện ra.

Bạp! Bạp! Bạp!

Người trấn thủ lôi đài trong nhất thời không đoán ra được thực lực của Bạch Húc Húc mạnh yếu ra sao, xuất phát từ tính cẩn thận y không lập tức xuất chiêu đấu với Bạch Húc Húc ngay, cơ thể liên tục lùi vê sau mấy bước. Cho đến khi phát hiện ra sức công kích của Bạch Húc Húc cũng không mạnh như mình tưởng tượng thì hừ lạnh một tiếng sau đó giơ hay tay lên lập tức trong tay y bùng lên hai ngọn lửa.

Thuộc tính giả "Hỏa'!

Người trấn thủ lôi đài thật sự cảm thấy không biết có phải Bạch Húc Húc lên đây là để cùng mình biểu diễn tiết mục lửa đốt giấy hay không nữa. Biết y là Thuộc tính giả "Hỏa" vậy mà còn quấn giấy khắp người rồi nhảy lên lôi đài, chẳng lẽ tên này muốn làm lợn quay hay sao?

- Á đùi

Nhìn hai ngọn lửa bùng lên trong tay đối thủ, Bạch Húc Húc cũng phải chửi thê, gã nằm xuống lăn một vòng may mắn tránh khỏi đòn tấn công bằng lửa của đối thủ. Thế nhưng khốn nạn ở chỗ tự nhiên lại có một tờ giấy bị bung ra đã thế lại còn dính lửa!

Bạch Húc Húc nhanh tay giựt tờ giấy ra rồi vứt đi, hai tay ôm ngực, lẩm bẩm:

- May là mình đã quấn mấy lớp giấy không thì toi rồi!

Ẹc!

Trong lúc nghĩ ngợi lung tung lại chợt thấy có một ngọn lửa đang phóng về phía mình, Bạch Húc Húc lại vội vàng né tránh. Lúc này gã mới nhận ra mình quấn giấy nhiều tâng như vậy còn có thêm một công dụng nữa, đó chính là lúc lăn lộn sẽ không cảm thấy đau đớn!

Liên tục né tránh mấy đòn tấn công của đối thủ, Bạch Húc Húc chỉ được cái oai vệ lúc mới xuất hiện thôi, còn lúc này bị đối phương áp chế không thể phản đòn, trông chật vật chết đi được.

Uông Thắng đứng bên dươi cũng thấy lo lắng thay Bạch Húc Húc, lẩm bẩm:

- Sao em họ lại không đánh trả? - Cậu ấy đang đợi cơ hội.

Tiêu Dương không chút do dự mà trả lời, mắt hắn vẫn chăm chú nhìn lên "xác ướp" đang lăn lộn ở trên lôi đài, lãnh đạm nói:

- Đợi cơ hội một chiêu đánh thắng đối thủ! Nếu không thuộc tính của cậu ấy sẽ dễ dàng bị phát hiện ra!

Lúc này ngồi trên đài cao, Lam Chấn Hoàn cũng phải giở khóc giở cười nhìn cảnh tượng dưới lôi đài.

Âu Thái tò mò hỏi:

- Cậu thanh niên này có lai lịch như thế nào?

Lam Chấn Hoàn chậm rãi nói từng chữ một:

- Là người nhà họ Bạch, cậu ta là cháu trai của Bạch Thiên Mệnh.

Nghe vậy Thiểm Thiên Vân sặc một tiếng, ánh mắt cổ quái nhìn về phía Bạch Húc Húc đồng thời hỏi:

- Cậu nhóc đó... chính là người có thuộc tính quái dị đó hả?

Lam Chấn Hoàn gật đầu.

Sáu con mắt đều nhìn vào vị trí "ngã ba" của Bạch Húc Húc, gần như là đồng thanh bật thốt lên:

- Thảo nào...

Đứng trên lôi đài, Bạch Húc Húc đột nhiên cảm thấy rùng mình lạnh hết sống lưng. Đúng lúc này phát hiện ra lửa đã hoàn toàn biến mất, khoảng cách của mình với đối thủ không đến ba mét, sau khi liên tục công kích gã lúc này người trấn thủ lôi đài đã dân dân buông lỏng cảnh giác bởi vì y không hề cảm nhận được tính uy hiếp từ Bạch Húc Húc.

Vùi

Cơ thể Bạch Húc Húc vọt lên như vũ bão, trực tiếp lao thẳng về phía trước...

- Tự đâm đầu vào chỗ chết!

Hai mắt người trấn thủ lôi đài sáng lên.

Có cơ hội rồi!

Hai ngọn lửa lại lân nữa xuất hiện trong lòng bàn tay người trấn thủ lôi đài nháy mắt liên phóng về phía Bạch Húc Húc như hai con hỏa long.

Trong nháy mắt đó, Bạch Húc Húc lại lần nữa nằm xuống lăn lộn tránh đòn tấn công.

Thế nhưng khác ở chỗ lần này gã không lăn sang hai bên hay lăn về phía sau nữa mà gã trực tiếp lăn về phía trước, trong lúc lăn lộn, đột nhiên...

Xuyl

Một dòng nước bất ngờ phun ra ngoài, đến giữa không trung dòng nước bất ngờ tách ra làm hai bắn thẳng vào hai ngọn lửa đang bay đến, xèo xèo vài tiếng, ngọn lửa liền biến mất.

Đối thủ còn chưa kịp phản ứng thì Bạch Húc Húc đã vọt đến trước mặt y...

- Làm sao có thể như vậy được?

Người trấn thủ lôi đài chợt thấy kinh hãi, cơ thể theo bản năng giật mình nhảy lên.

Suy nghĩ duy nhất trong đầu lúc này là phải bay ra chỗ khác.

Thuộc tính giả "Thủy"!

- Bỉ ổi! Trong lòng cảm thấy tức giận, rõ ràng là một Thuộc tính giả "Thủy" vậy mà lên đài lại đánh theo kiểu của người luyện võ, sau khi đánh lừa đối thủ rồi mới sử dụng thuộc tính "Thủy" của mình.

Nếu như trong chiến đấu mà sử dụng chiến lược này nhất định sẽ có không ít người khen hay. Nhưng trong nghỉ thức nhập các thần thánh trong lòng mọi người vậy mà Bạch Húc Húc lại sử dụng kế sách hèn hạ như vậy khiến không ít người phân nộ.

Nhưng giờ phút này Bạch Húc Húc không thể để ý nhiều đến thế, nhìn thấy đối thủ đang treo mình giữa không trung, gã tận dụng cơ hội này lại nằm xuống lăn một vòng trong nháy mắt lại có một dòng nước phun ra ngoài.

Xuy!

Dòng nước bắn ra như mũi tên rời cung chỉ có điều uy lực lại có hạn.

Mặc dù đang lơ lửng trong không trung như người trấn thủ lôi đài vẫn không hề có chút hoang mang nào. Y lập tức đưa hai tay lên, lửa lại lần nữa xuất hiện sau đó đồng thời đưa tay ra đón dòng nước đang bắn tới.

Xèo Xèo...

Nước lửa hủy diệt lẫn nhau.

Xoetl

Nói thì chậm nhưng diễn ra thì nhanh, trong nhắy mắt lại xuất hiện một dòng nước nữa bắn ra, thế nhưng lần này dòng nước còn chưa đến gần người trấn thủ lôi đài thì đến giữa không trung lại đột ngột phân tán...

Phụt!

Người xem xung quanh thấy cảnh này liền cười vang.

Trong những tình huống kiểu này thường là bởi vì sức mạnh của Thuộc tính giả không đủ mạnh nên mới xảy ra chuyện đó. Theo đánh giá của mọi người thì thuộc tính "Thủy" của Bạch Húc Húc thực sự là yếu đến đáng thương. Còn chưa đợi người ta đánh tới thì đã tự tan rồi.

Vô số giọt nước bắn ra khắp không trung.

Ở phía dưới, Tiêu Dương đột nhiên lạnh nhạt mở miệng nói:

- Trận này thắng chắc rồi.

Tất cả mọi người đều không biết được tính đáng sợ của thuộc tính đặc biệt của Bạch Húc Húc!

Thế mạnh của gã không phải là khả năng tấn công bằng nước mà là mùi của thuộc tính "nước tiểu"!

Khail

Vô cùng khail

Trịnh Thu đường đường trùm buôn thuốc phiện mà còn bị mùi khai thuộc tính của Bạch Húc Húc làm cho ngất xỉu nữa là.

Quả đúng như vậy, đến người trấn thủ lôi đài cũng không ngờ được dòng nước bất ngờ tan ra của Bạch Húc Húc lại có mùi khai kinh khủng như vậy, hơn thế nữa mùi khai này lại phải là lúc bị dính nước trên người mới ngửi thấy được. Lúc có mấy giọt nước dính vào mặt, khuôn mặt tươi cười của người trấn thủ lôi đài chợt cứng ngắc, hai má đỏ bừng, trong ngực như có cái gì đó khuấy động đến không thở nổi.

- Khai... chết đi đượcIII

Người trấn thủ đột nhiên cảm thấy đầu óc trống rỗng, cơ thể lơ lửng trong không trung chợt lảo đảo. Xoetl

Chính trong giây phút ngẩn người ngắn ngủi đó y đã thất bại.

Bạch Húc Húc đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội tốt như thế được, vào lúc này gã lại bắn ra một dòng nước trực tiếp vọt thẳng vào trong miệng người trấn thủ lôi đài.

Oel

Cảm giác ghê tởm lan khắp toàn thân khiến người trấn thủ lôi đài rơi thẳng từ trên không xuống lôi đài, mắt trợn ngược trắng dã sau đó ngất luôn tại chỗ.

-... HIHIH

-... HHH

Toàn hội trường im lặng không một tiếng động.

Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn lên lôi đài, trong đầu nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, mọi người đều không dám tin những gì mình vừa tận mắt nhìn thấy, dường như không thể hiểu nổi vì lý do gì mà lại như vậy.

- Đã... đã xảy ra chuyện gì vậy?

- Tên nhóc đó ấy vậy mà lại thắng sao?

- Người trấn thủ lôi đài sao tự nhiên lại bị ngất vậy? Sao lại kỳ quái thế nhỉ!?

Trên lôi đài, Bạch Húc Húc thở phào một hơi sau đó quay sang nhìn bọn Tiêu Dương đứng bên dưới tạo dáng tư thế chiến thắng. Sau đó gã ngẩng đầu cất bước tung người nhảy sang lôi đài thứ hai.

Ánh mắt người trấn thủ lôi đài thứ hai đầy nghi hoặc nhưng đồng thời cũng rất cảnh giác nhìn Bạch Húc Húc. Khi y đang chuẩn bị ra chiêu thì Bạch Húc Húc vẫn cười ha ha rồi còn chắp tay phán một câu xanh rờn.

- Tôi nhận thual

Sau đó gã quay người nhảy xuống đất.

Nếu như nói Thuộc tính giả "Kim" liên tục chiến thắng rồi dừng chân ở lôi đài thứ tư là người có biểu hiện xuất sắc nhất trong cuộc sát hạch nghi thức nhập các lần này thì đến lượt Bạch Húc Húc lại có biểu hiện được coi là quái gở nhất cuộc sát hạch!

Bộ đồ kỳ quái, sử dụng chiến lược chiến đấu kỳ dị, thắng lợi mộ cách quỷ quái, đúng là một cái tên quái gở huyền thoại!

- Đại ca, anh thấy biểu hiện của em có xuất sắc không?

Bạch Húc Húc đắc ý quay về, miệng cười toe toét. Nghi thức nhập các để ra nhập vào Thiên Tử các vẫn luôn là khối u mãn tính của Bạch Húc Húc mấy năm nay. Ngay hôm nay đã cuối cùng cũng đã vượt qua được kỳ sát hạch, Bạch Húc Húc lúc này chẳng khác nào đã phẫu thuật thành công cắt bỏ khối u nhiều năm của mình.

Tiêu Dương gật đầu.

Không thể không thừa nhận mặc dù có chút vô sỉ nhưng kẻ thắng vĩnh viễn làm vual

- Tiêu Dương, tới lượt anh rồi đấy.

Lúc này Lam Hân Linh ngoảnh mặt nhìn sang, trong mắt ánh lên tia mong đợi. Ở một góc sân khác có một ánh mắt tàn nhẫn vẫn luôn nhìn chằm chằm về phía này. Lúc Âu Tử Lôi tỉnh lại, Lam Hân Linh đã đi đón bọn Tiêu Dương tới đây, chính vì vậy tận mắt nhìn thấy Lam Hân Linh đứng cùng với Tiêu Dương, trong lòng Âu Tử Lôi sinh ra nỗi oán hận ngút trời thế nhưng lại chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn từ xa. - Thằng đó cũng muốn tham gia sát hạch sao?

Ánh mắt Âu Tử Lôi đầy oán hận, gã nhanh chân đứng vào vị trí của đám trấn thủ lôi đài chờ lệnh lên sân, nhếch mép cười lạnh, nói:

- Mày có gan lên, tao sẽ có cách chơi chết mày!

Mỗi một người trấn thủ lôi đài đều có thực lực cao thấp khác nhau, nhưng khi lên lôi đài đều phải khống chế mức độ theo quy định chỉ là sức mạnh sử dụng thì tùy người mà dùng lực. Ý tứ của Âu Tử Lôi hết sức rõ ràng, đó là sử dụng sắc mạnh của bản thân dùng hết sức ngăn cản Tiêu Dương lên lôi đài!

Phía bên này...

- Thì ra người cuối cùng là đại cal

Bạch Húc Húc cười giả là, nói:

- Em cứ đang băn khoăn không biết làm sao mới có thể xí cho anh một tấm vé tham gia sát hạch, đúng là lo bò trắng răng.

Tiêu Dương thản nhiên cười, chậm rãi bước lên, nhún nhẹ một cái tung người nhảy lên lôi đài.

Người trấn thủ lôi đài thứ nhất vừa nãy bị ngất đã được đưa xuống dưới, lúc này trên lôi đài vẫn chưa có người lên thay thế. Sau khi Tiêu Dương nhảy lên lôi đài, nhướng mày sau đó không đợi người trấn thủ lôi đài lên đài lại nhún người nhảy sang lôi đài thứ hai.

Mọi người đứng phía dưới lập tức xôn xao bàn luận.

- Thế là sao? Cứ vậy đã coi như qua lôi đài thứ nhất rồi hay sao?

- Chơi thế là quá hèn hạ rồi! Tôi tin ba vị Các lão chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hành vi gian lận này.

Tiêu Dương không thèm quan tâm đến những lời bàn tán ở bên dưới, hắn nhìn thẳng vào người trấn thủ lôi đài thứ hai, nhẹ nhàng mở miệng nói:

- Ra tay đi! Tôi chọn lôi đài này làm điểm bắt đầu, thắng thì đi tiếp mà thua thì sẽ không có tư các ra nhập Thiên Tử các!

Lời của hắn vừa dứt lại kéo theo tiếng nghị luận còn sôi nổi hơn lúc trước.

Không khí hội trường trong nháy mắt bùng nổ.

- Tự làm khó chính mình sao?

- Sao lại có thứ người kiêu ngạo như vậy? Lúc trước hơn 90 người mới có mười người thông qua, lên được lôi đài thứ hai cũng chỉ được có ba người!

Lúc này, Lam Chấn Hoàn đứng lên, giọng trâm trầm nghiêm nghị nói:

- Mọi người hãy yên lặng!

Toàn hội trường lập tức không có ai dám nói thêm tiếng nào, một số người chăm chú nhìn Tiêu Dương đầy mong đợi. Ở trước mặt ba vị Các lão dám không kiêng nể gì mà phá vỡ quy tắc thì cho dù có bị trực tiếp hủy bỏ tư cách sát hạch cũng chẳng phải điều gì lại

- Tiêu Dương!

Lam Chấn Hoàn gọi hắn một tiếng sau đó ngừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn rồi trực tiếp nói:

- Cậu trực tiếp tiến đến lôi đài thứ năm cho tôi!
Bình Luận (0)
Comment