Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 356 - Chương 357: Đến Chậm Một Bước!

Chương 357: Đến chậm một bước! Chương 357: Đến chậm một bước!Chương 357: Đến chậm một bước!

Anh Tiêu ra phim à!

Trong giọng nói mang theo nghi vấn pha lẫn sự hưng phấn, dường như đối với Tiểu Vũ mà nói, anh Tiêu ra phim là một chuyện khiến cậu ta vô cùng phấn chấn.

Khóe miệng Lâm Tiểu Thảo co rút, không khỏi liếc nhìn Tiểu Vũ, im lặng đau lòng. Thiếu niên ngây thơ năm đó đâu? Đã đi đâu mất rồi?

- Đừng nói linh tinhI

Tâm mắt Lâm Tiểu Thảo lại một lần nữa dừng lại trên màn hình vi tính, nói:

- Không biết đoạn video do ai đăng, chắc chắn là có liên quan đến anh Tiêu. Nhìn hình ảnh này, có lẽ anh Tiêu lại đi đả quán người ta à?

- Ngữ điệu nói chuyện của những người này nghe quen quá.

Lúc này Tiểu Vũ cố nén thất vọng trong ánh mắt, đến gần xem thử,

- Là Đảo quốc? Không phải anh Tiêu vừa về sao? Sao mới đó mà lại chạy đi Đảo quốc rồi?

- Nói linh tinh, anh Tiêu là thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Trong video sắp bắt đầu đấu y thuật rồi!

Phương thức đấu y thuật trước nay chưa từng thấy lập tức hấp dẫn ánh mắt của nhiều dân mạng vô tình mở video, vừa xem video, vừa than thầm thần kỳ, đồng thời cũng âm thâm thở dài.

Trung y Viêm Hoàng đại chiến Hán y thuật Đảo quốc!

Cư dân mạng trong nước đang xem, tạm thời chưa bàn tính thật giả của đoạn video, nhưng trong tiềm thức vẫn hy vọng trung y anh tuấn Viêm Hoàng mặc bộ đồ trắng phiêu dật có thể giành chiến thắng!

- Hòa?

- Hòa sao?

- Thế cũng được rồi, vừa nãy tôi có tra thử, bác sĩ Đảo quốc đấu y thuật với trung y đẹp trai Viêm Hoàng, được xưng là Đệ nhất thần châm ở Osaka đấy! Trung y đẹp trai trẻ tuổi kia có thể đấu ngang tay với ông ta là được rồi.

Bên dưới đoạn video đã có một đống bình luận, vừa xem vừa thảo luận, vô hình chung đã chia thành hai phe.

- Cái này giả quá! Tôi vừa xem là biết làm bộ hoặc quay phim rồi.

- Hứ, anh đúng là chưa từng thấy y thuật châm cứu chân chính!

- Đó là Tiêu Dương thần y nổi tiếng ở thủ đô mấy hôm trước mài

Thân phận của Tiêu Dương dần dần được đem ra ánh sáng!

Đoạn video vẫn chưa kết thúc.

- Vẫn chưa hết à?

- Haha! Chẳng lẽ định lật ngược tình thế?

kkk**& ....... Khoảng vài phút sau, màn hình vốn đang nhấp nháy, đột nhiên rơi vào yên tĩnh.

Chưa có ai commertt.

Quá sức tưởng tượng.

Ai ngồi trước màn hình máy tính, hai mắt cũng đều trợn tròn, miệng há hốc, còn để lộ khuôn mặt khó tin!

Trong đầu, là một con rồng vàng đang bay lượn!

Long vũ cửu thiên!

Dòng chữ lớn sáng chói lấp lánh!

Xôn xaol

- Sặc! Tôi không hoa mắt đấy chứ?

- Đây là thần tích à?

- Là thứ tổ tông chúng ta lưu lại, thân kỳ quái!

- Mẹ kiếp! Quá bá đạo!

kk*x** "—=

Những âm thanh kinh ngạc vang lên thông qua commertt.

Cả trang comment đều bùng nổ.

Màn hình thỉnh thoảng có chiếu lại, tán thưởng một màn dường như sức người không thể làm được. Một người, thay đổi Càn khôn; một người, tạo ra thần tích!

Trong mấy phút ngắn ngủi, đoạn video được share điên cuồng, ánh mắt của người này đến người khác đều chấn kinh! Mọi người đều điên cuồng!

Cao thủ trong dân gian!

Tiêu Dương không ngờ, mình chỉ tùy tiện đả quán, mà lại tạo nên trận phong ba ở Viêm Hoàng! Đoạn video này trong một thời gian ngắn đã chiếm tỷ lệ click xem đứng đầu bảng xếp hạng, vì chuyện như vậy, thật sự quá hiếm thấy!

Đặc biệt là chiêu "Long vũ cửu thiên" cuối cùng, được coi là vô cùng kỳ diệu.

Đương nhiên, trừ cư dân mạng điên cuồng khen ngợi, cũng có một vài vị thánh phân tích giữ được "lý trí”, thông qua từng chỉ tiết của đoạn video để phân tích tính thật giả của đoạn video này. Bàn đi bàn lại, cuối cùng vẫn kết luận, đây chỉ là một đoạn phim lòe thiên hạ mà thôi!

Cái gọi là Long vũ cửu thiên, chẳng qua chỉ là hiệu quả sau khi sử dụng vài đạo cụ che dấu.

- Mẹ kiếp! Mẹ mày mới lòe thiên hạ đó!

Lâm Tiểu Thảo nhanh chóng đánh bàn phím, từ khi xem xong đoạn video, Lâm Tiểu Thảo vẫn nỗ lực đấu võ mồm với mấy thánh phân tích ảo này.

Một chuyện vốn chẳng ai để ý, trong thời gian ngắn lại sốt xình xịch.

Sốt như vậy cũng khó trách.

Vì trong đoạn video này có liên quan đến hai tiêu điểm quan trọng, trung y truyền thống Viêm Hoàng và Hán y học Đảo quốc!

Dù là Viêm Hoàng và Đảo Quốc, hoặc Trung y truyền thống và Hán y học, trong phương diện lịch sử nào đó, hai bên chỉ cần có bất kỳ điểm xung đột nào, đều được để ý hơn những tình huống thông thường khác! Huống hồ, đoạn video này, là trung y Viêm Hoàng và Hán y học Đảo quốc.

Đương nhiên lan truyên càng mạnh mẽ hơn rồi!

Sau mấy giờ bàn luận, chuyện này đã được nhiều người trên từng diễn đàn biết đến, thậm chí Lâm Tiểu Thảo còn đăng video này lên một mạng xã hội "Hoa quả", cũng dấy lên một trận comment nóng bỏng.

Trong lúc không ít người đang hoài nghỉ tính chân thật của đoạn video, một đài truyền hình cao cấp có quyền uy trong nước đã phát một đoạn tin tức, có liên quan đến trận đấu y thuật này!

Trong đoạn tin tức trừ video "Long vũ cửu thiên", còn có rất nhiều đoạn phỏng vấn của ký giả với không ít người có mặt ở hiện trường lúc đó, thông tin về y quán nọ cũng được đưa tin chỉ tiết, đoạn tin này đã tuyên bố với mọi người một sự thực.

Đó là đoạn video kia, là thật!

Sốt càng thêm sốt!

Thân phận chàng trung y Viêm Hoàng đẹp trai trẻ tuổi kia cũng dần nổi lên mặt nước.

- Bảo vệ Phục đại?

Không ít người trợn tròn mắt.

- Chậc chậc, đúng là cao thủ trong dân gian mài!

xkkkx

xkkkx

Các trang mạng Viêm Hoàng vẫn bị cơn lốc đó càn quét, còn vị cao thủ trong dân gian kia, giờ phút này đang tiến vào địa bàn Kitamine trong màn đêm mông lung.

Trong một chiếc taxi không hề bắt mắt, Tiêu Dương và Chu Niệm Hoa cùng ngồi hàng ghế sau, lúc này, trong xe vô cùng yên lặng, Ngụy Thân Kim lái xe, ba người khác ngồi trên chiếc xe khác.

Ngón tay Chu Niệm Hoa thỉnh thoảng lại siết chặt góc áo của mình, con ngươi nhìn chằm chằm phía trước, thỉnh thoảng lại nhíu mày, trong lòng có dự cảm không tốt...

- Chu cô nương, đừng căng thẳng, không sao đâu.

Tiêu Dương nở nụ cười trấn an Chu Niệm Hoa.

Chu Niệm Hoa chầm chậm gật đầu.

- Ngụy tứ ca, phía trước quẹo trái.

Chu Niệm Hoa tiếp tục chỉ đường, tâm mắt liếc nhìn ngoài cửa sổ. Trong màn đêm mông lung, xe cộ không ngừng lui tới, càng đi về phía trước, đã bắt đầu hẻo lánh hơn một chút, hai bên đường là những ngôi nhà gỗ chất phác san sát nhau.

- Nơi này cách phòng thí nghiệm của ông nội tôi rất gần rồi.

Chu Niệm Hoa nhẹ giọng nói,

- Phía trước có ngôi nhà gỗ, là của ba mẹ tôi để lại, là nhà cũ của gia đình tôi, rất lâu rồi chưa về, người ngoài thường không biết. Hơn nữa, trong ngôi nhà cũ có một mật thất, nếu như trước đó bên trong có chứa trước lương thực, thì ông nội trốn ở trong đó tuyệt đối rất an toàn.

Nhưng, trong lòng Chu Niệm Hoa vẫn có chút bất an.

- Dừng lại ở phía trước.

Ý Tiêu Dương bảo Ngụy Thân Kim cua ngược lại hướng Chu Niệm Hoa nói, - Cẩn thận một chút không thừa, cứ lái xe qua đó e không hay lắm.

Xe từ từ dừng lại.

- Tiêu huynh đệ, mọi người đi trước đi, tôi và các đại ca đi thăm dò tình hình xung quanh, sau đó sẽ hội hợp với mọi người.

Tiêu Dương gật đầu.

Lúc này hắn và Chu Niệm Hoa đóng giả thành cặp vợ chồng trẻ bình thường, với thuật dịch dung của Tiêu Dương, cho dù Nishimura .Jiro có sống dậy trước mặt, cũng không thể nhận ra Chu Niệm Hoa.

- Đi thôi.

Bước chân Chu Niệm Hoa hơi dựa sát vào Tiêu Dương, ánh mắt hiện lên tia do dự, nhẹ nhàng khoác tay Tiêu Dương. Tiêu Dương hơi sựng lại, khuôn mặt nở nụ cười ôn hòa, hai người như đang nhàn nhã tản bộ, vừa đi vừa ngắm nhìn cảnh sắc xung quanh.

- Phong cảnh nơi đây đúng là khá đẹp.

Tiêu Dương thoáng nhìn cây lá đỏ bên đường, cười nhạt, đồng thời đè thấp giọng nói,

- Chu cô nương, tình hình hình như có gì đó bất thường, xung quanh đây, có rất nhiều người không nên đến.

Nghe vậy, đồng tử Chu Niệm Hoa co nhẹ, tâm mắt không kìm được nhìn lướt qua, níu chặt cánh tay Tiêu Dương.

- Yên tâm.

Tiêu Dương bình tĩnh ngắm cảnh, môi mấp máy, nói,

- Bọn chúng đặt trọng điểm ở đây, có lẽ là đã biết tin tiến sĩ Chu Hùng đang ở đây rồi. Nhưng, chưa chắc bọn chúng đã tìm được tiến sĩ Chu Hùng.

Trái tim bất an của Chu Niệm Hoa miễn cưỡng bình tĩnh lại, hai người đi thẳng về phía trước, lúc tiến đến ngôi nhà gõ, Tiêu Dương cảm nhận được, xung quanh có một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào đây.

"Không dưới 20 thuộc tính giả!" trong lòng Tiêu Dương thầm tính toán, đôi con ngươi lóe lên tỉnh quang,'Xem ra, Đảo quốc quả thực coi trọng tiến sĩ Chu Hùng này. Rốt cuộc ông ta nghiên cứu ra thứ gì, mà khiến chính phủ Đảo quốc thèm muốn đến thế?"

Đương nhiên, đây không phải vấn đề Tiêu Dương cần lo lắng hiện nay, hai người đến trước căn nhà gỗ gõ cửa nhẹ vài tiếng, trong chốc lát, không có ai đáp lại, Tiêu Dương và Chu Niệm Hoa liếc mắt nhìn nhau.

Chu Niệm Hoa bước lên trước.

- Cửa không khóa.

Trong lòng Chu Niệm Hoa vẫn rất bất an. Đẩy cửa ra, hai người bước vào trong, đồ dùng trong căn nhà gỗ vẫn đầy đủ. Có điều, có rất nhiêu bụi bặm, chứng tỏ, đã rất lâu không ai quét dọn nơi này.

Ánh mắt Chu Niệm Hoa thoáng nhìn xung quanh, đột nhiên, mặt biến sắc.

Tiêu Dương nhìn theo tâm mắt cô, đồng tử không khỏi co lại,

- Sao nhiều dấu chân vậy?

Trên sàn nhà xuất hiện một mớ dấu chân hỗn loạn.

Chu Niệm Hoa rất sốt ruột, vội bước nhanh về phía trước, đẩy cửa một gian phòng, thấy từng ngóc ngách trong gian phòng đều có dấu vết bị lục soát. Có người đã đến lục soát!

Tim Tiêu Dương không khỏi chùng xuống, theo Chu Niệm Hoa đi tìm một lượt khắp các phòng trong căn nhà gõ, căn phòng nào cũng giống nhau, đều bị lục soát, chỉ thiếu mỗi đào lên ba tấc đất nữa thôi!

- Chúng ta đến chậm rồi!

Mặt Chu Niệm Hoa trắng bệch.

- Chu cô nương, không phải cô nói, trong nhà gỗ có mật thất sao?

Tiêu Dương không kìm được hỏi.

Chu Niệm Hoa sắc mặt trắng bệch, cắn chặt môi, đưa tay lên, hơi run rẩy chỉ một vách tường,

- Nhìn thấy bức tranh trên bức tường không? Đó là khóa mở mật thất, bức tranh đó... giờ, bức tranh đã bị hủy, chứng tỏ, mật thất, cũng bị người ta phát hiện rồi...

Trong lòng Tiêu Dương không khỏi chấn động!

Chậm một bước rồi!

Không khí trong phòng tĩnh mịch.

Ánh mắt Tiêu Dương rơi trên bức tranh bị hủy, nửa ngày sau, mới lên tiếng,

- Chu cô nương, có lẽ, là tiểu đội La Thiên đã đón tiến sĩ Chu Hùng đi!

Lời vừa dứt, bên ngoài nhà gỗ, truyền đến tiếng bước chân vừa nhanh vừa rối loạn!
Bình Luận (0)
Comment