Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 364 - Chương 365: Một Kiếm Gánh Xác! Kính Chào Thần Điện!

Chương 365: Một kiếm gánh xác! Kính chào Thần điện! Chương 365: Một kiếm gánh xác! Kính chào Thần điện!Chương 365: Một kiếm gánh xác! Kính chào Thần điện!

Âm!

Âm! Âm! !

Tiếng nổ phát ra trước mặt Manabu Kaito, trên người Thanh Đồ Quân đều là bom, hơn nữa còn được lắp dẫn nổ động lực, giờ bị một đao của Manabu Kaito bổ mạnh xuống, dĩ nhiên lập tức phát nổ rồi!

Mất cả chì lẫn chài!

Mục đích của Thanh Đồ Quân là dùng bom này ép đám Tiêu Dương vào khuôn khổ, không ngờ bị một chưởng "Cách sơn đả ngưu'" của Tu trực tiếp đánh gục! Nếu đã thế, sau khi Thanh Đồ Quân chết, đống bom này cũng không nên lãng phí, đã được Tiêu Dương nhanh chóng lấy đi, tặng cho Manabu Kaito một món quà lớn!

Không ai có thể ngờ trên thi thể này lại đột ngột kích nổ boml!

Huống hồ, Manabu Kaito căn bản không thể ngờ, tốc độ di chuyển của Tiêu Dương lại nhanh đến mức khó tin! Hoàn toàn đánh lừa được đôi mắt mình!

Rõ ràng lúc bóng đen từ bên trong lao ra, mình vẫn cảm nhận được khí tức của đặc công Viêm Hoàng này. Nhưng sao vừa rồi mình lại chém đao vào thi thể buộc bom này chứ...

Đồng tử Manabu Kaito chấn động, thân ảnh dường như không chút do dự vội thối lui, tuy nhiên, lúc này bom đã nổ khắp trời rồi!

Âm ầm!

Âm ầm...

Không chỉ nổ xác, mà cả gian nhà gỗ nọ ngay lập tức trở thành biển lửa, tiếng nổ mạnh mẽ vang tận trời xanh, cả khu vực đều ngập trong biển lửa.

Các võ sĩ Đảo quốc không chút phòng ngự vội vàng bỏ trốn, tiếng kêu thảm thiết xuất hiện trên những khuôn mặt hoảng loạn, bối rối tứ tán khắp nơil

Lửa đã bốc lên tận trời!

Trong phương viên ngoài mười dặm vẫn có thể cảm nhận được tiếng nổ mạnh mẽ này, lửa cháy rừng rực, thiêu đốt bầu trời. Người dân thường bên ngoài tận mắt nhìn thấy ánh lửa nuốt cả trời, ai nấy không khỏi khiếp sợ suy đoán!

Vùi

Trên biển lửa, một thân ảnh chật vật đang lắc mình, khí tức toàn thân có chút rối loạn, vô cùng chật vật nhìn những xác chết bên dưới, sắc mặt vô cùng khó coi, nghiến răng nghiến lợi,

- Khốn kiếp!

Cho dù né tránh kịp thời, nhưng vụ nổ xảy ra ngay trước mặt Manabu Kaito, uy lực không hề yếu kém! Tuy thực lực Manabu Kaito thâm hậu, nhưng lúc này cũng phải chịu chút thương thết

Hơi thở có chút rối loạn, không biết vì thương thế hay vì cơn tức giận nghẹn khuất trong lòng!

- Khốn kiếp!!

Manabu Kaito nắm chặt loan đao, sát khí trong mắt dâng cao, đột nhiên trợn mắt, nhìn chằm chằm vào thân ảnh đang đứng thẳng cười nhạt thưởng thức cảnh vừa rồi, sát khí ác liệt chưa từng có, - Đặc công Viêm Hoàng! Ngươi dám ám toán võ sĩ Thần điện như vậy. Hôm nay, chúng ta chưa chết chưa dừng!!!

Tiêu Dương thu lại tâm mắt, lợi kiếm trong tay chợt dao động, mũi kiếm phát ra tiếng ngâm khẽ, cười nhẹ,

- Bom này vốn là do Thần điện các người tự chôn xuống, tôi chỉ không muốn lãng phí tâm huyết của các người. Đây chính là lời chào gửi đến Thần điện các người!

- Khốn kiếp!

Lúc này Manabu Kaito đã vô cùng tức giận, toàn thân lập tức run rẩy, trong phút chốc loan đao trong tay liền rời khỏi tay xoay tròn bay lên, đao phong sắc lạnh lao thẳng về phía Tiêu Dương!

Lúc này, gần như cùng lúc, đôi mắt dữ tợn của Manabu Kaito khẽ động, cánh tay điên cuồng đong đưa, thân ảnh bùng nổ, cả không gian trong nháy mắt như bị chấn động, truyền đến tiếng rung chuyển âm ầm!

Cho dù trên người bị thương, nhưng lúc này Manabu Kaito đã phát điên, đã thi triển thực lực mạnh mẽ khủng bố! Cả không gian như rơi vào trận cuồng phong, lung lay sắp đổ, bất cứ lúc nào cũng có thể bị cắn nuốt, nhất là không gian xung quanh Tiêu Dương lúc này đang vặn vẹo kịch liệt, dường như dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ hình thành cực nhanh của lồng giam quỷ dị này!

- Nhà tù không gian!!

- Vây! Vây! Vây!!

Lồng giam cực lớn lập tức thu nhỏ lại, lấy Tiêu Dương làm trung tâm, đồng thời, loan đao ở chính diện, mang theo khí thế cực lớn lao thẳng về phía trước...

Sau khi chống đỡ vụ nổ kia đã tiêu hao không ít sức mạnh của Manabu Kaito, lúc này gã chỉ muốn chấm dứt trận đấu với tốc độ nhanh nhất! Cho nên vừa ra tay đã tung ra sát chiêu!

Mượn năng lực độc đáo của thuộc tính "không gian", dùng loan đao tấn công, lấy lông giam để vây lại, thi triển một thế công hủy thiên diệt địa!

- Thiên thu giai nhân trong Quý phi say rượu!

Giưa không trung, trong phạm vi của lồng giam nọ, trong nháy mắt một đạo thân ảnh quỷ dị biến ảo, đạo ảo ảnh này dường như mang theo cả khí tức của chân thân, căn bản không thể nào bắt bẽ được...

Đôi mắt Manabu Kaito không khỏi chấn động, cung đã căng dây, lập tức nghiến răng, trong mắt xuất hiện tia lạnh, gào lớn,

- Sát! Sát! Sát!

Màu lam lập tức được đổi thành chủ đạo, đánh xuống, ánh sáng màu ngọc chói chang khiến người ta không thể nhìn thẳng, khí tức lạnh giá ép người ta khó thở, loan đao phá không, vẽ ra một đường!

Nặng nề bổ xuống!

Lúc này, dường như hơn một nửa thân ảnh đã bị bao phủ trong phạm vi của loan đao...

Xoetl

Một đao, thất bạil

- Cái gì?

Đồng tử Manabu Kaito không khỏi lóe lên tia chấn động, không kìm được, nắm chặt tay, tức giận mắng,

- Khốn kiếp! Trong lồng giam không gian, một tiếng nổ cực lớn vang lên.

- Thanh! Liên! Kiếm! Cal

Lần này, không phải là hư chiêu nữa!

Đã chính thức đén thời khắc quyết chiến rồi!

Manabu Kaito bị Tiêu Dương đánh lén kích cho bom nổ, thực lực đã suy giảm vài phần, giờ lại sử dụng một sức mạnh cực lớn để khởi động sát chiêu, tiêu hao của bản thân tuyệt đối không hề ítI

Đây là thời cơ tốt nhất để phản công!

Manabu Kaito không sợ hãi, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước. Gã tự tin, với khả năng giam cầm của lông giam không gian, có thể vây khốn được Tiêu Dương, đợi mình lấy lại hơi rồi thu thập hắn cũng không muộn!

- Thiên tài yêu nghiệt như vậy, tuyệt đối không thể để hắn có cơ hội sống sót! Phải giết! Nếu không, hậu họa khó lường!

Lúc này, một giọng nói lạnh băng đột nhiên chấn động giữa bầu trời đêm, kiếm ý ngút trời, xông lên chín tâng mây!

Giống như ngân hà đang trút xuống mặt đất, cả bầu trời đêm bị ngâm trong một tầng ánh sáng lạnh băng giá.

- Phủ kiếm dạ ngâm khiếu, hùng tâm nhật thiên lý!

Một tiếng rồng ngâm, một đạo kiếm quang, một tiếng nổ phá bầu trời!

†r

Xoetl

ÂmIII

Lúc này, trong lòng Manabu Kaito bị cơn chấn động gặm nhấm, thân hình run lên kịch liệt, ngực dâng lên một cơn đau đớn, yết hầu ngòn ngọt, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, đôi mắt cực kỳ khó tin ngẩng đầu lên,

- Sao có thể như vậy được?

Mặc dù mình không ở trạng thái tốt nhất, nhưng cảnh giới của mình cao hơn thằng nhãi trước mặt một cấp mài

Sao có thể, bị đâm một kiếm như vậy!

Sự hiểu biết của Manabu Kaito đối với "Thanh liên kiếm ca" này, thật sự quá ítI

Lúc này, Tiêu Dương đã chẳng có gì phải giấu diếm nữa!

Muốn trừ bỏ tên Thần tướng của Thiên Bảo Sơn thần điện trước mặt này, chỉ có toàn lực thi triển "Thanh liên kiếm ca'!

Rút tất cả nội lực trong người, dùng sức mạnh hùng hậu dũng mãnh đánh tới!

Lòng bàn tay nắm chuôi kiếm, ánh sáng trắng của thân kiếm bắn ra quang mang, ánh sáng màu ngọc sặc sỡi

Sức mạnh hùng hậu lắng đọng đến cực điểm.

Vận sức chuẩn bị phát động!

Thân ảnh cao lớn đứng giữa không trung, mắt sáng như sao, khuôn mặt lạnh lùng hóa thành kiếm ý vô tận...

Đột nhiên, trong đôi mắt dâng lên một trận cuông phong.

Thân ảnh tùy ý cử động, kiếm tùy ý điều khiển.

- Triệu khách man hồ anh, ngô câu sương tuyết minhI

Vừa cất bước vừa hát, vừa hát vừa khua kiếm, kiếm lao về phía trước, phân bố khắp bầu trời đêm!

Thân kiếm rơi xuống, nhân ảnh dừng lại!

Trong lòng Manabu Kaito bao phủ đầy kiếm quang. Lúc này, thân ảnh Manabu Kaito cố gắng né đi, cảm nhận được một khí tức ép người đang bao phủ xuống, giờ khắc này đã chẳng còn lòng dạ nào để chiến đấu nữal

Nghiến chặt răng, cố nén thương thế trên người, sử dụng chút sức lực cuối cùng, sau một chiêu vút qua rất nhanh, thân ảnh đột nhiên quay người lại lao vê phía saul

- Ta không thể làm như vậy được!

Trong giọng nói của Manabu Kaito có sự không cam lòng mãnh liệt!

Tối nay, mình đã quá sơ ý, mới rơi vào mưu của đặc công Viêm Hoàng, vốn đang ở thế thượng phong lại bị người ta hoán đổi cục diện trong nháy mắt, đến nỗi phải rơi vào cảnh cùng đường chạy trối chết!

Manabu Kaito nắm chắc về không gian tự hỏi, nếu mình chạy trốn, đừng nói là kẻ cảnh giới thấp hơn mình, cho dù cảnh giới Tiêu Dương có cao hơn mình, thì về mặt tốc độ, tuyệt đối không thể sánh ngang với mình được!

Vụt!

Thân ảnh vội phóng ra saul

Một kiếm đánh vào không khí!

Suy nghĩ của Manabu Kaito quả thật không sai, nhưng nói chính xác, nếu Tiêu Dương trong trạng thái bình thường, sẽ không đuổi kịp được gã, có điều lúc này...

Kiếm khí lạnh lẽo được khua lên!

- Ngân an chiếu bạch mãi Táp đạp như lưu tinh!

Áo trắng như thiên mã hành không, kiếm như vì sao, anh tư cao ngạo, giống như ngôi sao băng lao nhanh về phía trước, lời vừa dứt, một âm thanh vô cùng rõ ràng đã ép đến sau lưng Manabu Kaito...

Trong khoảnh khắc, trong lòng Manabu Kaito chấn động mạnh!

Thần sắc khó tin dâng tràn trong đôi mắt, một trận hoảng sợ bao trùm tất cải

Sau lưng hiện đầy những mũi nhọn kiếm khí, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị kiếm đâm trúng t†imI

- Sao có thể như vậy?

Manabu Kaito mắt trợn to như muốn nứt ra, khuôn mặt lần đầu tiên xuất hiện vẻ tuyệt vọng!

- Tốc độ của hắn... còn nhanh hơn mình?

Lần đầu tiên trong đời Manabu Kaito cảm thấy sinh mạng của mình yếu ớt đến như vậy, lần đầu tiên cảm thấy mình đang bị ép cận kề cái chết!

Phía sau, kiếm quang sáng ngoc bao phủ xuống, giữa điện quang thạch thiểm, vô số kiếm quang ngưng tụ thành một đạo kiếm ảnh, như ở phía chân trời xa xa, lại như gân trong gang tấc, khoảng cách xa xôi, nhưng chỉ cần tiến thêm vài bước là sẽ lao đến!

Thanh âm tiêu sái mang theo tửu ý hào hùng.

Như một hiệp khách, cầm kiếm bước đi!

- Thập bộ sát nhất nhân, thiên lý bất lưu hành

Sát!

Kiếm quang lướt qua yết hâu Manabu Kaito, trong khoảnh khắc, phong mang biến mất không tăm tích.

Giữa bầu trời đêm, bạch y cầm kiếm, nơi mũi kiếm, máu chảy từng giọt...

Thân ảnh Manabu Kaito theo quán tính bay ra xa hơn mười thước, nhất thời hơi trượt xuống.

Trong bóng đêm lạnh lẽo, áo trắng không ngâm câu “sự liễu phất y khứ, thâm tàng thân dữ danh" nữa! Thân ảnh lắc một cái, lại khua kiếm lao thẳng đến lần nữal

Xoetl

Một kiếm đâm trúng ngực Manabu Kaito, lúc này Manabu Kaito đã chết!

Cả không gian lặng ngắt yên tĩnh, đám võ sĩ bên dưới kinh hãi hóa đá nhìn màn này, không thể nào nhúc nhích được...

Đôi mắt Tiêu Dương sáng như sao, khóe miệng cười lạnh.

Một kiếm vác thi thể, từ từ giơ lên, đưa về phía chân trời xa xa...

Đó là vị trí Thiên Bảo Sơn thần điện!

- Kính chào Thần điện!

Tiêu Dương nhẹ nhàng nói, cười lạnh.

Có điều, kiểu kính chào này của hắn, không nghi ngờ gì nữa, quá mức khiêu khích!
Bình Luận (0)
Comment