Chương 374: Thuộc tính giả hỏa yếu nhất trong lịch sử!
Chương 374: Thuộc tính giả hỏa yếu nhất trong lịch sử!Chương 374: Thuộc tính giả hỏa yếu nhất trong lịch sử!
Ngọn lửa màu xanh nhảy nhót giữa trời đất, khẽ rung động, tư thái chập chờn động lòng người.
Trên đầu ngón tay, độ lớn ngọn lửa chẳng qua chỉ bằng nửa ngón trỏ, nhẹ nhàng nhảy nhót, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị dập tắt.
Ngọn lửa như ngôi sao.
- Lớn thêm chút nữa, lớn thêm chút lửa...
Không phải Tiêu trạng nguyên khống chế lực lửa đến nhỏ đến cực hạn, mà là lúc này hắn có lòng muốn ngọn lửa lớn thêm chút nữa, nhưng hữu tâm vô lực.
Giữa trời đất một ngọn lửa nhỏ bé đang cháy trên đầu ngón tay.
Tiêu Dương cẩn thận che chở cho nó, sợ không cẩn thận sẽ bị dập tắt.
- Thuộc tính giả Hỏa?
Lúc này Kitano Kawa dần hồi phục tâm thần, không khỏi cười chế giễu:
- Thật không ngờ, ngươi cũng kiêm thuộc tính giả! Có điều, lửa của ngươi... cũng yếu quá nhỉ. Hahall
Cười không chút kiêng nể.
Ngọn lửa trước mắt yếu ớt đến mức có thể bị dập tắt bất cứ lúc nào, thậm chí không khí xung quanh không hề cảm thấy có chút hơi nóng nào, có thể tưởng tượng hỏa lực của ngọn lửa này yếu đến mức nào.
Có điều, giờ Tiêu Dương đã không còn sức để rút kiếm nữa, hắn chỉ còn lại một thủ đoạn, đó là ngọn lửa này.
Ngọn lửa màu xanh bốc cháy trên đầu ngón tay Tiêu Dương, Tiêu Dương cố gắng muốn nó trở thành hỏa long cháy ngập trời, nhưng từ đầu đến cuối ngón tay chẳng thể nào cháy thêm được nữa.
Tiêu Dương không còn lựa chọn nào khác.
- Món đồ nho nhỏ này, mày đột nhiên sinh ra. Đêm nay, mày có thể cho tao một niềm vui bất ngờ không?
Tiêu Dương bất giác nói chuyện với ngọn lửa đang nhảy nhót trên đầu ngón tay, như đang nắm lấy ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng.
Đây là hi vọng cuối cùng.
Có điều, bản thân Tiêu Dương, cũng không cảm nhận được độ ấm của ngọn lửa trên đầu ngón tay này, nó như một ảo ảnh vậy, khóe miệng bất giác nở nụ cười khổ.
Lời vừa dứt, ngọn lửa xanh trên đầu ngón tay như có linh tính lay động vài cái, ánh sáng yếu ớt dường như mở rộng thêm một chút giữa bầu trời đêm.
Con mắt Tiêu Dương không khỏi mở to,
- Cái thứ này không phải thật sự hiểu lời mình nói đấy chứ?
Thuộc tính "Hỏa" của Tiêu Dương thức tỉnh rất đột ngột, hơn nữa chỉ vừa thức tỉnh không lâu, trừ bản thân hắn, người ngoài không ai biết.
Quân Thiết Anh từng hỏi Tiêu Dương, quá trình hái được Thất diệp huyết hãn thảo chắc gian nan lắm. Tiêu Dương cười đáp, Trong họa gặp phúc”. Phúc đó, là khi hắn nắm chặt Thất diệp huyết hãn thảo trong tay, máu trong người dường như lập tức bị thiêu đốt, khí tức nóng rực trải khắp người, lúc đó cơ thể như đang bị nướng trên lửa lớn...
Bị dày vò một trận, Tiêu Dương mới bất ngờ phát hiện, trong cơ thể của mình ẩn chứa "ngọn lửa" này.
Vốn vừa vui mừng, vừa bất đắc dĩ.
Vì ngọn lửa này, sau khi được Tiêu Dương thử nghiệm, căn bản chẳng chịu bày biện ra. Không, đừng nói là bày biện, phải nói tư thái của nó chẳng qua chỉ là ngọn lửa nhỏ chừng ba tấc, nhưng lại khiến Tiêu Dương cảm thấy chẳng hề có chút năng lực gì. Tiêu Dương đã thử dùng nó đốt một tờ giấy, kết quả tờ giấy vẫn bình yên vô sự.
Tối nay, rơi vào tuyệt cảnh khó khăn này, Tiêu Dương mới có chút ý định gọi ngọn lửa này ra.
- Nhóc con, tốt xấu gì mày cũng là một ngọn lửa mài
Tiêu Dương thầm cầu khẩn,
- Lần này bỏ chút sức lực đi, nếu không đại gia ta sẽ dùng nước dập tắt mày đó.
Tiêu Dương thâm mềm cứng khuyên bảo, tập trung toàn bộ tinh thần lên ngọn lửa đang nhảy nhót trên đầu ngón tay này.
Gió đêm thổi qua, ngọn lửa xanh trên đầu ngón tay càng run rẩy lợi hại hơn.
Thấy cảnh này, Kitano Kawa càng không kìm được cười rộ lên, rất thích thú nhìn ngọn lửa xanh đang cháy trên đầu ngón tay Tiêu Dương, một lát sau, không kìm được lại cười ha hả.
- Đây e là thuộc tính giả Hỏa yếu nhất mà bổn quân từng gặp!
Vốn Kitano Kawa khá kiêng ky kiếm pháp mà Tiêu Dương sử dụng, giờ thấy hắn dùng ngọn lửa nhỏ không chút uy hiếp như vậy, căn bản không kìm được trêu chọc.
Thuộc tính giả Hỏa yếu nhất trong lịch sử!
Danh hiệu này lập tức bị gắn cho Tiêu Dương.
Lúc này, tinh thân của Tiêu Dương đều tập trung tại một điểm, dường như không nghe thấy Kitano Kawa đang nói gì. Một lúc sau, đôi mắt bắt đầu nhướn lên, nhìn chằm chằm Kitano Kawa, hai điểm xanh nhảy nhót trong đôi mắt, tay phải nhẹ nhàng giơ lên, bỗng nhiên quát nhẹ một tiếng.
- Đi thôi! Mầm lửa nhỏ!
Hình ảnh như dừng lại.
- Đi thôi! Mầm lửa nhỏ!
Giọng nói lại một lần nữa vang lên.
Tiêu Dương kích động đến mức sắp phun ra máu, liều mạng quảng ngọn lửa trên tay đi mấy lần, sắp phát điên lên rồi.
- Tôi...
Tiêu Dương không kìm được kích động.
Cho dù hắn ném như thế nào, ngọn lửa nhỏ kia vẫn cứ dính chặt trên đầu ngón tay Tiêu Dương không chịu bay đi.
Tiêu Dương sắp khóc rồi.
Lão đại, trong hoàn cảnh nghiêm túc thế này, cậu không thể cho tôi chút thể diện sao hải Vốn Tiêu Dương đầy khí thế giơ tay lên hét,
- Đi thôi! Mầm lửa nhỏ!
Cho dù không chút uy lực, nhưng cũng có thể làm bộ một phen, nào ngờ mầm lửa nhỏ này lại chẳng thèm cho chút thể diện.
- Hahahal
Lúc này Kitano Kawa cười điên cuồng, trường đao trong tay châm chậm đưa lên, vẻ cười nhạo,
- Thuộc tính giả Hỏa như ngươi mà lưu lại trên đời, quả thật làm xấu mặt thuộc tính giả Hỏa!
- Đi chết đi
Khí thế toàn thân Kitano Kawa lại một lần nữa dấy lên, đao quang lóe lên quang mang mãnh liệt!
Khí thế tận trời! Che trời đậy đất! Đào núi lấp biển!
Thịch! Thịch! Thịch!
Tiêu Dương không khỏi bị đao thế này ép lui vài bước, cơ thể cố gắng đứng vững.
Dư quang của ánh mắt liếc nhìn mầm lửa nhỏ bất tài.
Giương mắt nhìn đao quang như sao băng đang ép gần đến, trong mắt không khỏi lóe lên tia tuyệt vọng, lại có chút không dám, trong tích tắc, không kìm được, lại hét lên,
- Đi thôi! Mầm lửa nhỏ!
Xoetl
Tiêu Dương trợn tròn mắt.
Vì lúc này, mầm lửa nhỏ đã biến mất khỏi đầu ngón tay.
- Xem ra ngươi còn chạy nhanh hơn đại gia ta nữal
Tiêu Dương tức giận mắng,
- Đệt con mẹ nói
Vụt! Vụt!
Đao quang bao phủ.
Ngàn cân treo sợi tóc.
Trong đôi mắt Tiêu Dương, ngọn lửa xanh đột nhiên nhảy nhót xuất hiện!
Rẹtl
Trong bầu trời đêm, một sợi chỉ mảnh mày xanh xuất hiện giữa lúc Kitano Kawa đang khua đao về phía Tiêu Dương...
Ngọn lửa ba tấc màu xanh, trong khoảnh khắc rơi xuống đao mang màu trắng ngọc.
Xèo một tiếng!
Trong khoảnh khắc, một cảnh tượng không thể tượng tượng nổi đã xảy ra...
Ngọn lửa màu xanh, dùng tốc độ cực nhanh bất ngờ thôn phệ trận đao mang kia, chỉ cân dùng mắt thường cũng có thể thấy đao mang sáng ngọc biến mất với tốc độ cực nhanh.
Độ nóng bỏng vô cùng!
- HảI! Kitano Kawa không khỏi hét lên một tiếng, dường như nhiệt độ cao vạn độ đang trực tiếp thông qua chuôi đao xông thẳng vào tim y. Kêu thảm thiết một tiếng, trường đao của Kitano Kawa rời khỏi tay, cơ thể vội vàng lui ra sau vài bước. Lúc này, ngọn lửa xanh lại lao thẳng vào ngực Kitano Kawa.
Nhanh đến mức khó tin!
Tốc độ quá nhanh, ngay cả tốc độ cực nhanh của Thần tướng Kitano Kawa cũng khó lòng phòng bị được.
- AI
Nhiệt độ nóng rực lập tức từ ngực cuộn trào lên.
Tiếng la thảm thiết vang lên giữa bầu trời đêm, thê lương như tiếng quạ kêu đêm, khiến người ta nổi da gà, tâm thần run rẩy!
Lúc này, trận chiến phía trước cũng bất giác tạm dừng, sắc mặt không ít võ sĩ Đảo quốc đại biến!
- Đó là giọng của... Đệ nhất Thần tướng.
- Khốn kiếp! Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Trong giọng nói tức giận miễn cưỡng che giấu sự khủng hoảng...
Lúc này, đừng nói những người phía trước, nhìn thấy tất cả cảnh tượng này, Tiêu Dương chủ nhân của mầm lửa nhỏ, cũng đang trợn mắt há hốc mồm...
Đệ nhất Thần tướng, Thực khí tam vân hậu kỳ Kitano Kawa, cường giả ép mình đến tuyệt cảnh! Giờ, đang bị mầm lửa nhỏ bám lấy không thể thoát thân, đang chịu sự đau đớn vì bị ngọn lửa thiêu đốt.
- Ôi mẹ ơil
Tiêu Dương không khỏi trố mắt nhìn,
- Tiểu tử kia, lại có uy lực lớn đến vậy!
Tiêu Dương không phải chưa từng gặp Thuộc tính giả "Hỏa". Những thuộc tính giả "Hỏa" khác hở chút là có thể gọi ra một biển lửa hoặc hỏa đạn lưu tinh, khí thế mênh mông nhường nào! Còn mình, chỉ có một mầm lửa nhỏ thế này đây!
Nhưng, mầm lửa nhỏ ngay cả tờ giấy trắng cũng chẳng đốt được này, giờ lại đang thôn phệ cường giả Thực khí tam vân hậu kỳ... ...
- Trời ơi, đây rốt cuộc là thứ gì vậy?
Tiêu Dương không kìm được tự nói,
- Cái thứ này ở trong cơ thể mình, lỡ nó tạo phản, chẳng phải mình sẽ rơi vào tình cảnh của Kitano Kawa sao?
Lúc này Tiêu Dương đã mơ hồ ngửi thấy mùi thịt nướng trong không khí.
Trong lòng thâm mặc niệm thay Kitano Kawa, bổn đại gia cũng không cố ý.
Thuộc tính hỏa biến dị này khiến Tiêu Dương như nằm trong mộng, trợn mắt há hốc mồm nhìn Kitano Kawa bị ngọn lửa thiêu đốt, cả người toàn là lửa, không ngừng kêu la lăn lộn trên mặt đất.
Đốt tâm mười phút, đến khi toàn thân Kitano Kawa mơ hồ không nhìn rõ nữa, gần như đã thành than, cây cối xung quanh đều bị lửa đốt, đang cháy hừng hực, đột nhiên, sợi tơ xanh kéo dài ra, trực tiếp nhảy lên đùa ngón tay Tiêu Dương, lắc lư vài cái như báo công, rồi sau đó biến mất không dấu vất.
Lúc này, cả người Tiêu Dương như bị rút hết sức lực, hai chân run lên, gần như không thể đứng thẳng nữa. Hơi lảo đảo, Tiêu Dương nuốt nước bọt, ánh mắt vẫn tràn đầy khiếp sợ, nhất thời, vẫn chưa phản ứng lại được.
- Ra đây! Mầm lửa nhỏ!
Tiêu Dương vẫy nhẹ đầu ngón tay.
Không có phản ứng.
- Ra đây!
- Ra đây!
Nhưng, cho dù Tiêu Dương có gọi thế nào, tinh thần có tập trung thế nào, cũng không thể cảm nhận được sự tồn tại của ngọn lửa kia trong cơ thể, dường như nó đã hoàn toàn biến mất.
Tuy nhiên, Tiêu Dương có thể khẳng định, tên nhãi kia chắc chắn vẫn còn ẩn trong cơ thể mình.
- Thuộc tính giả Hỏa yếu nhất trong lịch sử.
Tiêu Dương không kìm được đen mặt, đúng là không sai mà, làm gì có thuộc tính giả Hỏa nào ngay cả lửa của mình cũng không thể tùy ý điều khiển, chỉ có mình mới gặp phải tình cảnh này. Thuộc tính giả Hỏa yếu nhất trong lịch sử, cái tên này đúng là không sai mà.
- Tuy nhiên, dù bổn Trạng nguyên là thuộc tính giả Hỏa yếu nhất trong lịch sử, nhưng lại có được ngọn lửa mạnh nhất thế gian.
Nghĩ đến đây Tiêu trạng nguyên không kìm được nở nụ cười, nhìn Kitano Kawa bị đốt cháy thành than, lắc đầu cảm thán,
- Có thể chết trong ngọn lửa mạnh như vậy, hẳn là ông cảm thấy rất tự hào nhỉ?
Dùng ngữ khí Kitano Kawa đã nói với mình, trả lại y nguyên.
Điều tức tại chỗ một lúc, khôi phục chút nội lực, Tiêu Dương đã thử thêm vài lần, nhưng vẫn không thể gọi mầm lửa nhỏ ra, chỉ đành từ bỏ suy nghĩ này, bước về phía trước, một tay nhấc thi thể Kitano Kawa, thân ảnh lao nhanh về phía trước.
Người nhẹ như chim yến!
Mũi chân điểm xuống một nhánh cây, tiện tay ném thi thẻ Kitano Kawa xuống chiến trường đang tiếp tục chiến đấu bên dưới...
Rầml!
Thi thể Kitano Kawa nặng nề rơi xuống đất.
Cả chiến trường lập tức chấn động, đồng tử hoảng sợ nhìn thi thể bị đốt cháy kia.