Chương 373: Ngón tay cháy ra lửa!
Chương 373: Ngón tay cháy ra lửa!Chương 373: Ngón tay cháy ra lửa!
xi —
La Thiên Phách, chết rồi!
Trong mắt gã, để hoàn thành nhiệm vụ, có thể hy sinh Chu Niệm Hoa, có thể hy sinh ba tiểu đội cộng tác khác, có thể lựa chọn hy sinh Tiêu Dương người liên thủ đối địch của mình!
Nhưng lại không thể ngờ, kẻ hy sinh trước lại là gã.
Đầu cơ mưu lợi không được, ngược lại còn mất mạng, bị Kitano Kawa đâm một đao xuyên ngực.
Trên đại sảnh, Kitano Kawa một tay dắt tiến sĩ Chu Hùng, khuôn mặt nở nụ cười.
- Ông nội!
Chu Niệm Hoa sợ hãi kêu lên.
- Hừi
Ánh mắt Kitano Kawa hờ hững nhìn Tiêu Dương, dùng tiếng Viêm Hoàng cứng nhắc nói,
- Ngươi là võ sĩ chân chính! Đáng tiếc, đồng bọn của ngươi là một tên phế vật!
Thần sắc Tiêu Dương lạnh như băng, nắm chặt lợi kiếm trong tay.
La Thiên Phách vừa chết, vậy thì chỉ còn mình mình đối kháng với cường giả Thần điện trước mặt.
Tiêu Dương có thể dự đoán, tiếp theo sẽ gặp phải trận chiến gian nan chừng nào.
Nhưng, hắn không thể thoái lui.
Tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn người của Thần điện đưa tiến sĩ Chu Hùng đi.
Mũi kiếm khẽ giương lên, phát ra tiếng rồng ngâm, run rẩy giữa không trung, kiếm quang màu bạc lóe lên trong mắt Kitano Kawa.
- Cùng tôi đấu một trận!
Ngữ khí bình tính chậm rãi của Tiêu Dương vang lên, mang theo sự kiên định mãnh liệt.
Kitano Kawa nở nụ cười lạnh,
- Hừ! Không biết tự lượng sức.
Lời vừa dứt, Kitano Kawa lập tức xoay người, đưa tiến sĩ Chu Hùng đi ra sau...
Vùi
Thân hình Tiêu Dương nhảy lên, thân ảnh đáp xuống trước mặt Kitano Kawa, mũi kiếm chỉ thẳng vào Kitano Kawa.
Đôi mắt Kitano Kawa lóe lên tia sáng,
- Bổn thần kính trọng ngươi là một võ sĩ chân chính, muốn cho ngươi sống lâu một chút, nhưng ngươi lại muốn tìm cái chết sao?
- Thả tiến sĩ Chu Hùng, còn không, bước qua xác tôi!
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh băng mà rất kiên định.
Kitano Kawa thả tiến sĩ Chu Hùng, cơ thể tiến sĩ Chu Hùng lảo đảo một chút. Lúc này, Chu Niệm Hoa nhanh chóng chạy đến, dìu ông nội tránh sang một bên. - Nhớ kỹ người giết ngươi, là đệ nhất Thân tướng của Thiên Bảo Sơn thần điện, Kitano Kawa.
Lời vừa dứt, Kitano Kawa một chân điểm nhẹ xuống đất, thân ảnh như sao băng lao thẳng đến trước, vù một tiếng vung một đao trắng ngọc lên, đao quang như bông tuyết mùa đông rơi lả tả, lập tức đóng băng mấy thước, khí lưu lạnh lẽo mãnh liệt tràn ngập không gian, mũi đao từ từ hạ xuống đâm thẳng về phía Tiêu Dương.
Kitano Kawa đã lĩnh giáo qua thân pháp ảo diện của Tiêu Dương, cho nên vừa ra tay phạm vi công kích đã rất lớn. Dưới đao ảnh kín không kẽ hở trải rộng, Tiêu Dương muốn né tránh cũng khó khăn.
Tuy nhiên, Kitano Kawa đã đánh giá thấp uy lực "Quý phi say rượu" của Tiêu Dương!
Thân ảnh như làn khói hư ảo nhanh chóng lắc một cái, lúc này Tiêu Dương đã thi triển thân pháp huyền diệu đến cực han.
Vùi! Vùi! Vùi
Đao nhanh!
Bóng người càng nhanh!
Trên đại sảnh, dường như chỉ còn lại những quang mang chói mắt lóe lên trong tích tắc! Có điều, đao chiêu của Kitano Kawa tuy không tạo ra uy hiếp đáng kể gì với Tiêu Dương, nhưng đao thế từ đầu đến cuối luôn mang theo một sức mạnh chèn ép, ép cho thân ảnh của Tiêu Dương không thể không liên tục thối lui ra sau.
Đây chính là sự chèn ép của sức mạnh cường đại.
Cường giả Thực khí tam vân trạng thái cường thịnh đấu với cường giả Thực khí nhị vân đã tiêu hao không ít nội lực trong mấy cuộc đại chiến, phân chia cao thấp của thực lực hai bên có thể thấy rõ.
- Chẳng qua là vây thú mà đánh thôi!
Kitano Kawa khí thế bức người, đao quang trải rộng.
Nhe răng cười một tiếng.
Trận đấu của hai bên, thế cục trước mắt vô cùng rõ ràng, thắng lợi đang nghiêng về phía Kitano Kawa.
- Đặc công Viêm Hoàng, ngươi còn bản lĩnh gì không?
Khoái đao của Kitano Kawa ép thẳng Tiêu Dương ra bên ngoài đại sảnh, thế như trẻ che, chuẩn bị hạ một đao chém người thành hai mảnh.
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lùng trấn định, thân ảnh nhanh chóng lóe lên né tránh trận tấn công của đao mang, mũi chân nhanh chóng điểm mạnh, thân ảnh vội vàng lui ra sau.
Lui một bước, tiến một bước!
Hai đạo thân ảnh như mũi tên lao đi, trong phút chốc đã nhảy ra sau, ngọn núi nhỏ này lúc đầu đã bị cho nổ, giờ hai người lại kịch chiến đến đây, lại tạo ra trận cuồng phong cuốn đi cây cối đất đá xung quanh, cùng lúc né tránh, Tiêu Dương đã nhiều lân muốn giơ kiếm phản công, nhưng đao thế của Kitano Kawa quá nhanh, lại còn mang theo áp lực cường thế, khiến Tiêu Dương căn bản khó phản kích được.
Vùi! Vùi! Vùi
- Đi chết đi!!!
Kitano Kawa dường như đã mất hết kiên nhẫn, uy lực kiếm quang đột nhiên tăng thêm vài phần.
Sức mạnh cường thế thực sự của Thực khí tam vân hậu kỳ lúc này như thủy triều bắt đầu tràn ra. Kiếm quang sáng chói mắt gấp bội!
Cả không gian như bị đao quang bao trùm, khí tức lạnh băng phong tỏa dòng khí lưu trong không gian
- Thiên thu giai nhân!!
Trong lúc ngàn cân treo sợi chỉ!
Nguy cơ, cũng chính là kỳ ngội
Trong chớp mắt Tiêu Dương đã tìm được cơ hội phản kích, nhanh chóng khởi động Thiên thu giai nhân trong Quý phi say rượu, thân ảnh lập tức hóa thành mười mấy hư ảnh, trải khắp bầu trời.
Lúc này, đao quang của Kitano Kawa không khỏi bị kiêm hãm, đồng tử lóe lên tia kinh ngạc.
Dĩ nhiên, trước mặt đột nhiên xuất hiện cả chục "Tiêu Dương”, đã nằm ngoài dự liệu của y.
Có điều chỉ khựng lại vài tích tắc ngắn ngủi, đao quang đã bao trùm tất cả hư ảnh. Cũng trong khoảnh khắc này, thân ảnh Tiêu Dương đã tìm được cơ hội xông ra khỏi đao quang.
Một tiếng kêu dài.
Thanh âm như mang theo tinh thân bất khuất vang vọng giữa không trung.
- Tương quân thiếu niên xuất vũ uy, nhập chưởng ngân thai hộ tử vil
Thanh âm vừa dứt, kiếm quang đang bị áp chế gắt gao như sao băng lóe lên một trận hàn quang!
Kiếm ca cất lên, kiếm ảnh chuyển động, thân kiếm bùng lên ánh sáng trắng ngọc lạnh lẽo!
- Bình minh phất kiếm triêu thiên khứ!
Như một bông pháo hoa bắn lên cao, trong giây phút ngắn ngủi, dáng người bay lên như dìu gặp gió rồi sựng lại, xoay người, một kiếm thẳng xuống, như sao chổi quét qua khoảng không.
VùiI
- Bạc mộ thùy tiên túy tửu quy!
Một điểm quang hàn tán ra tám hướng, một tấc kiếm sắp dài trên bầu trời bao laI
Kiếm quang ép đến một điểm, đệ nhất Thần tướng Thiên Bảo Sơn, Kitano Kawal
Trận thế chuyển đổi đột ngột khiến Kitano Kawa cũng không kìm được kinh hãi!
Từ Thực khí nhị vân hậu kỳ đến Thực khí tam vân hậu kỳ, thực lực cách biệt như trời với đất, vậy mà trong kiếm mang này mình lại lờ mờ cảm nhận được uy hiếp.
- Trên đời này có kiếm pháp tuyệt đẳng như vậy saol
Ánh mắt Kitano Kawa sáng lên, lúc này trong mắt bất giác lóe lên tia tham lam.
Đao kiếm ở một trình độ nhất định sẽ có chỗ tương thông!
Nếu có thể đạt được bộ kiếm pháp này, có lẽ bản thân sẽ có cơ hội đột phá bất ngờ...
Nói thì chậm nhưng xảy ra lại rất nhanh.
Kiếm quang vô tận như ngân hà trút xuống, bao trùm xung quanh Kitano Kawa. Kiếm ngân cao thâm huyền diệu bao phủ tất cả đường lui của Kitano Kawa. Lúc này, trừ chính diện nghênh đón một kiếm, Kitano Kawa đã không còn sự lựa chọn nào khác!
Đương nhiên, với tính cách cao ngạo của Kitano Kawa, y không thể trốn tránh được!
Đòn công kích của một tên ranh Thực khí nhị vân hậu kỳ mà mình không dám nghênh đón sao? Kitano Kawa cười lạnh, giương đao lên.
Đao quang dệt thành một tấm lưới đón lấy kiếm ảnh.
Đao quang kiếm ảnh, trong phút chốc đan xen vào nhau.
Leng keng! Leng keng! Leng keng!
Va chạm mãnh liệt cực điểm.
Kiếm thế kéo dài không ngừng đổ xuống, phản kích của Tiêu Dương, dĩ nhiên không ngừng ở một đòn này, thân ảnh như quân tử hời hợt dạo bước, nhẹ nhàng thoải mái. Tinh túy của Thanh liên kiếm ca, đó là nhẹ nhàng! Tiêu sái! Tùy ý! Điên cuồng! Phóng túng!
Tùy tâm sở dục!
- Ái tử lâm phong xuy ngọc địch, mỹ nhân hướng nguyệt vũ la yl
- Tử tinh đaol
Đôi mắt Kitano Kawa lóe lên tia lạnh, đao quang như ánh sao đầy trời, lập tức truy kích theo kiếm ảnh của Tiêu Dương!
Đối chạm kịch liệt!
- Trù tích hùng hào như mộng lý, tương phùng thả dục túy xuân huy!
Kiếm khí như mưa xuân, tưới ướt xung quanh.
Kiếm ý hùng hậu lại một lần nữa xoay chuyển, lập tức lại một kiếm quang bức ra.
- Thiên thiên thiết ky ủng trần hồng! Khứ khứ bình thôn vạn lý không!
Kiếm hoa khí thế mênh mông như biển rộng mãnh liệt, lả tả trải khắp người Kitano Kawa.
- Uyển chuyển long bàn kim kiếm tuyết! Liên tiễn báo khước tú kỳ phong!
Kiếm thế đã bộc phát đến cực điểm!
Thành bại, ở một hành động này!
Hai mắt Tiêu Dương sáng ngời như ánh sao, nội lực trong cơ thể không còn giữ lại chút nào, tất cả nội lực đều bị rút sạch, toàn bộ đều chuyển lên một kiếm này!
Một kiếm, định thắng bại!
Một kiếm, nội lực của Tiêu Dương lúc này, cũng chỉ có thể chống đỡ uy lực của một kiếm này!
Kiếm ảnh vô cùng bắn raI
Lao đến ép lấy Kitano Kawa, dường như muốn lập tức cắn nuốt!
- Không thể nào!
Sắc mặt Tiêu Dương khẽ biến, tim đập mạnh!
Quá thuận lợi!
Kitano Kawa, trong thời khắc mấu chốt này lại không giương đao đỡ kiếm của mình...
Tiêu Dương cảm thấy không phải Kitano Kawa đang mắc sai lầm. Đã đạt đến cảnh giới này rồi, sao có thể phạm phải sai lầm thấp kém như vậy?
Một cơn bất an mãnh liệt lan khắp tim.
Kiếm quang đẩy đi. Xoet xoẹt xoetl
Đột nhiên, Tiêu Dương đã cảm nhận được chỗ khác thường.
- Tại sao... ?
Đồng tử chấn động!
Cơ thể lúc này không thể động đậy được nữa!
Trong không gian có một đôi tay vô hình, như một lồng giam giữ chặt lấy cơ thể mình.
Phía trước, đôi mắt Kitano Kawa lóe lên ánh sáng thắng lợi.
Môi khẽ động.
- Thuộc tính không gian, Cầm cố chi địa!
Tiêu Dương không khỏi chấn động!
Kitano Kawa, ngoại trừ võ giả Thực khí tam vân hậu kỳ, còn là một thuộc tính giả! Hơn nữa, là thuộc tính "không gian" cực kỳ hiếm gặp! Giống như Manabu Kaito mà hắn từng đối chiến, nhưng cảnh giới của y cao hơn Manabu Kaito nhiều!
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, thân ảnh của Tiêu Dương bị giam cầm bất động.
Lập tức, thân ảnh Kitano Kawa ép sát Tiêu Dương, chưởng ảnh bao trùm lên.
Bich! BịchI BịchI
Ba chưởng liên tục đánh lên người Tiêu Dương!
Phụt!
Một ngụm máu tươi rưới lên bầu trời đêm.
Trường kiếm trong tay Tiêu Dương rơi xuống, cơ thể cũng nhanh chóng lui ra sau, khụy xuống, ngã trên mặt đất.
Một âm thanh vang lên.
Bại!
Kitano Kawa giương đao lao đến trước, đứng lại cách nơi Tiêu Dương ngã xuống tâm 5m, ánh mắt kiêu ngạo,
- Ngươi nên tự hào, ngươi là kẻ đầu tiên nhìn thấy thuộc tính "không gian "của bổn thần!
Với thực lực Thực khí nhị vân mà có thể ép mình dùng đến thuộc tính "không gian" trước nay chưa sử dụng trước mặt người ngoài!
Trong mắt Kitano Kawa, Tiêu Dương thực sự đáng kiêu ngạo rồi.
- Hả?
Lúc này, tâm mắt Kitano Kawa không khỏi chấn động, nhìn phía trước, lúc này, thân ảnh màu trắng ngã xuống đất đang châm chậm đứng dậy.
- Vẫn còn muốn chống cự, khá đấy.
Kitano Kawa cười lạnh, người bình thường chịu ba trọng quyền của mình, e đã biến thành đống thịt vụn, không chết cũng bị thương nặng rồi, vậy mà hắn vẫn đứng dậy được.
Gió thổi qua núi, sắc mặt Tiêu Dương hơi tái nhợt, lau máu bên khóe miệng, thân ảnh thoáng lảo đảo rồi đứng vững, cảm nhận chút nội lực mỏng manh còn sót lại trong cơ thể, không thể không cười khổ, trạng thái cơ thể lúc này, đừng nói đối phó với Kitano Kawa trước mặt, dù là nâng kiếm cũng phải tốn rất nhiều Sức rôi.
Tất cả những điều này, đều nằm trong mắt Kitano Kawa, y lạnh lùng cười,
- Sao? Trận vây thú này nên kết thúc rồi nhỉ!
Liếc mắt nhìn Tiêu Dương,
- Ngươi lấy gì để đấu với ta?
- Ông có thể, đấu với tôi một trận không?
Ngữ khí mang theo sự mỉa mail
- Theo ta thấy...
Giọng của Kitano Kawa dừng lại, hạ mắt, quan sát Tiêu Dương trước mặt...
Gió núi thổi áo trắng, thân ảnh đứng sừng sững như ngọn giáo.
Khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt ngưng tụ ra tia sắc bén như kiếm!
Tay phải châm chậm giơ lên, đầu ngón tay, cháy lên ngọn lửa...