Chương 376: Đột phá, giao dịch!
Chương 376: Đột phá, giao dịch!Chương 376: Đột phá, giao dịch!
Trong phòng yên tĩnh, Chu Hùng thừ người ra nhìn Tiêu Dương, hồi lâu không nói gì.
Lúc nói ra những lời này, ông đã chuẩn bị tâm lý hy sinh, chỉ mong Tiêu Dương đưa tâm huyết nhiều năm cùng với cháu gái Chu Niệm Hoa của mình về nước an toàn.
Chỉ là, câu nói của Tiêu Dương khiến tiến sĩ Chu Hùng cùng không còn cách nào khác.
Hắn sẽ không vứt bỏ đồng đội của mình!
Ít nhất giờ phút này, hắn coi mình là đồng đội của hắn.
- Tiến sĩ Chu, nghỉ ngơi sớm đi.
Tiêu Dương mỉm cười đặt món đồ kia vào lòng bàn tay tiến sĩ Chu Hùng,
- Thứ này, phải tự tiến sĩ Chu đem về, mới có thể phát huy hết giá trị thật sự của nó.
Tiêu Dương mỉm cười xoay người cất bước, quay về phòng mình.
Để nguyên quân áo, ngồi khoanh chân trên giường, nhanh chóng rơi vào trạng thái ngồi thiền.
Pháp công vô danh từ từ vận chuyển, trong tích tắc đã trải khắp những kinh mạch đặc biệt toàn thân. Giờ phút này, những kinh mạch đó như sông hạn khô cần, bắt đầu có chút nước.
Trong đan điền, hai tâng mây dạng thực thể cũng bắt đầu hiện ra rất mỏng manh, đây chính là biểu hiện nội khí bị tiêu hao đến cực độ.
Tâm thần hợp nhất.
Trong kinh mạch, từng dòng cam tuyền dần hiện lên, kinh mạch khô cằn dần dần được tưới dội, dần được bù đắp.
Trong đan điền của Tiêu Dương, hai tâng mây dần dần khôi phục lại ánh sáng nên có.
Đêm tối yên tĩnh, thân ảnh ấy cứ ngồi khoanh chân, toàn thân như tăng nhân ngồi thiền, không tiết chút sức mạnh nào ra ngoài. Nội khí trong kinh mạch của cơ thể khôi phục đến mức không tưởng.
Thời gian dần trôi, những kinh mạch khô căn trước đó đã trở thành dòng sông mênh mông. Kinh mạch thông qua tưới dội, từ từ đầy ắp tinh hoa, khi chuyển đến vị trí đan điền, ngưng tụ thành từng giọt nước, tụ tập trên hai tầng mây. Hai tâng mây vốn lờ mờ dần lộ chút ánh sáng, hơn nữa dần dần có xu thế mở rộng ra.
Trong đan điền, dường như có hai đốm sáng nhấp nháy, chiếu rọi cả đan điền.
Lúc này, đôi mắt Tiêu Dương mở to, đồng thời cảm nhận được làn sóng sức mạnh xung quanh, hai mắt tỏa sáng,
- Cuối cùng cũng đến rồi sao?
Lúc Tiêu Dương ở triều Đại Tống, thực lực vượt xa bây giờ. Tình hình hiện tại, dĩ nhiên không phải Tiêu Dương chưa từng cảm nhận, đây là... muốn đột phái
Sau khi trải qua một ngày ác chiến liên tục, trở ngại dừng ở Thực khí nhị vân hậu kỳ cuối cùng cũng có dấu hiệu thả lỏng, Tiêu Dương không chậm trễ, hai mắt sáng lên,
- Đột phá đến Tam vân, khoảng cách với Thực biến không còn quá xa nữal
Đôi mắt Tiêu Dương tràn đầy mong chờ, đó mới là thực lực cường giả thực sự. Hai tâng mây trong đan điên không ngừng nhấp nháy, hơn nữa dường như có dấu hiệu dung hợp, hai tầng mây tụ thành một khối, rồi lại chia làm ba, đó chính là dấu hiệu đột phá của Thực khí nhị vân hậu kỳ.
Thu liễm lại tâm thần, Tiêu Dương cố gắng duy trì sự bình tĩnh trong lòng, khống chế nội lực ổn định, từng bước đột phái
Đây là một quá trình tương đối nhàm chán!
Chia ra làm bai
Lúc này ánh bình minh đã bắt đầu ló dạng, ba đám mây trắng tinh khiết vừa mới chia ra bắt đầu phát triển, chiếm ba chỗ trong đan điền, chiếu sáng lẫn nhau.
- Thực khí tam vân!
Tiêu Dương nhẹ nhàng mở mắt, tu luyện cả một đêm, thực sự rất đáng! Cảnh giới của mình lại tiến thêm một bước, cảm nhận được ba đám mây thuần khiết kia tràn đây năng lượng, đôi mắt Tiêu Dương lấp lánh.
Đột nhiên, lúc Tiêu Dương đang chuẩn bị từ từ thu công, trong đan điền lại xảy ra dị biến!
Ba đám mây trắng tinh khiết đang từ từ vận chuyển bỗng nhiên xuất hiện một quang mang màu xanh, hơn nữa còn có một tiếng nổ trâm đục vang lên.
- Mẹ kiếp! Thứ gì đây!
Tròng mắt Tiêu Dương không khỏi mở to, thanh quang kia xuất hiện quá quỷ dị, mình chưa kịp có bất kỳ phản ứng gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn thanh quang bao trùm đan điền, chỉ chốc lát, đan điền lại khôi phục bình thường.
Cả quá trình, trừ tiếng nổ mạnh ban đầu, không hề xảy ra biến cố gì khác. Chỉ là, khi đan điền hồi phục bình thường, Tiêu Dương hơi há hốc mồm phát hiện, ba đám mây trắng tinh khiết nọ, đã bị nhuộm lên chút màu xanh.
- Sao có thể như vậy chứ?
Ánh mắt Tiêu Dương không khỏi lộ ra sự khiếp sợ, cực kỳ khó tin. Đám mây đan điền là bổn nguyên thuần túy cơ bản nhất của người luyện võ. Chưa từng nghe nói đám mây trắng tinh kia sẽ bị nhiễm màu khác, và nó gân như không thể bị động nhiễm màu như vậy.
Loại cảm giác này, Tiêu Dương cảm thấy giống như một nữ thần thánh khiết bị vấy bẩn...
Không! Là nam thần!
Tiêu Dương nhíu mày đau khổ tập trung tinh thần kiểm tra lại đan điền, nghĩ đủ mọi cách nhưng vẫn không thể tách mây trắng ra khỏi sợi màu xanh kia, giống như nó vốn là một thể vậy.
- Thôi vậy!
Tiêu Dương thở dài,
- Nếu không thể phản kháng, vậy chẳng còn cách nào khác ngoài từ từ hưởng thụ.
Kiểm tra vài lượt rất cẩn thận, sau khi không thấy có gì dị thường, Tiêu Dương cũng không suy nghĩ nhiều nữa.
Là phúc không phải họa, là họa không thể tránh.
- Đột phá này đến thật đúng lúc.
Tiêu Dương cảm thụ sức mạnh mênh mông trong đan điền, hành động đêm nay, tin là sẽ tốt hơn!
- Nếu đã vậy, trước hành động tối nay, mình phải giải quyết hết những việc mình muốn làm. Tiêu Dương hít sâu một hơi, bình tĩnh trở lại, chuẩn bị đứng dậy, đột nhiên, như nghĩ ra điều gì đó, lại ngồi xuống khoanh chân, đưa tay phải lên, giơ đầu ngón tay ra,
- Lửa!
Quát nhẹ một tiếng.
Nửa buổi, đầu ngón tay vẫn không có chút phản ứng.
Thuộc tính giả hỏa yếu nhất lịch sử, cái danh này mình phải mang thật rồi. Bình thường mình còn có thể gọi mầm lửa nhỏ kia ra, giờ thì hay rồi, từ sau khi đại phát thần uy tối qua, chẳng nhìn thấy nó đâu nữa.
- Lão đại, mày không nên công thành thân thối chứ?
Tiêu Dương buồn bực than một tiếng, sau đó liền đứng lên, sau khi tắm rửa thoải mái, sắc trời cũng sáng.
Không kinh động bất kỳ ai, Tiêu Dương tùy ý ngụy trang một chút rồi đi thẳng đến nơi gần Thiên Bảo Sơn thân điện, trên đường đi, Tiêu Dương nhìn thấy trước cửa một hiệu thuốc có rất nhiều người tụ tập, không khỏi có chút nghi hoặc.
- Sáng sớm xảy ra chuyện gì vậy?
Tiêu Dương không biết, thật sự đã xảy ra chuyện. Hơn nữa, chuyện này do hắn một tay khơi mào!
Đoạn video lấy danh nghĩa Trung y khiêu chiến Hán y học Đảo quốc, đã khiến bản thân hắn rất hot trên cộng đồng mạng hai nước.
Có người vui mừng, dĩ nhiên có người không cam tâm!
Một trận chiến không khói súng bắt đầu nổ ra trên mạng trước! Cư dân mạng của hai nước bắt đầu đấu võ miệng kịch liệt trên các diễn đàn, hơn nữa còn dần dần kéo theo nhiều hacker cũng bắt đầu tham chiến.
Xét đến cùng, vẫn là trận chiến y thuật!
Trước mắt mọi người Hán y học Đảo quốc đã thảm bại, có video làm chứng, đương nhiên muốn vẫn hồi cục diện. Vì thế, ở Đảo quốc bắt đầu triển khai vận động du hành thỉnh chiến, kịch liệt yêu câu Thiên Bảo Sơn thần điện Đảo quốc cử cao thủ đại diện Hán y học Đảo quốc đi nghênh chiến Tiêu Dương Trung y Viêm Hoàng.
Vì trước khi rời đi Tiêu Dương có nói, trong vòng hai ngày, nếu đối phương không phục, có thể tái chiến.
Và chiến dịch còn chưa bắt đầu này có thể nói đang được triệu triệu dân chúng để ý.
Vô số người đang mong mỏi ngóng chờ.
Tuy nhiên, điều khiến người ta khó hiểu là, kẻ gây ra trận chiến y thuật, y sư một trận thành danh Tiêu Dương như hòn đá rơi giữa biển rộng, không thấy bóng dáng đâu nữa, thậm chí có người còn nghi ngờ, không biết có phải đã bị Đảo quốc ám toán không...
Giới y học nổi bão.
Cho dù có không ít biểu ngữ thỉnh chiến, nhưng Tiêu trạng nguyên lại không hiểu tiếng Đảo quốc, thần sắc vẫn bình thản bước xuống xe, nhân lúc mọi người không chú ý liền lẩn vào rừng lá đỏ, chỉ một lát sau, khi mặt trời lên cao, một đạo trường bào màu đen từ trong rừng lá đỏ nhảy ra.
Lướt đi như gió, thân ảnh lao về phía Thiên Bảo Sơn thần điện, trong tay, câm một một bao bố màu đen.
Thân ảnh mặc trường bào đen chạy đến thêm đá liền dừng lại. Theo tin tức Tiêu Dương được biết, đây, là con đường Yoshida Susumu chắc chắn phải đi từ Thiên Bảo Sơn thần điện để xuống dưới. Hơn nữa, lão sẽ xuống núi vào buổi sáng.
Tiêu Dương, không, lúc này nên nói là sát thủ "Trường bào", đang lắng lặng đứng chờ.
Hắn có đủ kiên nhẫn.
Khoảng chừng một tiếng, cuối cùng, có mấy bóng người từ trên đi xuống.
Thân ảnh Tiêu Dương ẩn vào chỗ tối, dừng thở.
Bóng người càng lúc càng gần, ánh mắt Tiêu Dương lóe lên, hắn từng xem qua hình, đi đầu tiên là Yoshida Susumu.
Yoshida Susumu dẫn theo vài người vội vàng đi xuống, sắc mặt luôn bình tĩnh của Yoshida Susumu khó che giấu chút lo lắng. Lúc này lão vừa nghe tin Yoshida .Jumpei, con trai mình đã mất tích một đêm, hơn nữa còn mất tích rất ly kỳ!
- Nhanh lên một chút!
Yoshida Susumu bước nhanh xuống thềm đá, bỗng nhiên, phía trước một bóng đen lao đến, tiếng gió xé rách không gianl
- Cẩn thận!
- Bảo vệ gia chủI
Mấy người phía sau lao lên, một người đưa tay tiếp lấy bóng đen kia.
- Là thiệp đen!
Một giọng nói chấn động vang lên.
Hai mắt Yoshida Susumu sáng lên, lão biết thiệp đen xuất hiện không phải lấy mình làm mục tiêu, mà là sát thủ "Trường bào" mình đã mời đi chấp hành nhiệm vụ, đã hoàn thành rồi sao?
Yoshida Susumu hận người phụ nữ đã hủy hoại con trai mình đến thấu xương.
- Lui ra cả đi!
Yoshida Susumu khẽ quát, lập tức bước đến trước vài bước, ánh mắt nhìn xung quanh,
- Trường bào, ra đi
Vùi
Một trường bào màu đen như quỷ mị xuất hiện trên con đường núi, không có bất kỳ dấu hiệu gì, cả người mặc trường bào đen, mặt bịt lại, chỉ lộ đôi mắt.
Tiêu Dương không hiểu tiếng Yoshida Susumu nói, nhưng, lúc này hai bên đều "hiểu rõ' ý đối phương, không cần phải biểu đạt bằng ngôn ngữ.
Một tờ giấy như sao băng bay ra, rơi vào tay một vệ sĩ, gã vệ sĩ nọ cung kính giao cho Yoshida Susumu. Yoshida Susumu nhìn lướt qua, đúng là bức thư mình gửi cho sát thủ Trường bào.
Có thư này làm tín, Yoshida Susumu không nghi ngờ gì, gật đầu, nói với Tiêu Dương,
- Anh đã hoàn thành những gì viết trên thư rồi chứ?
Tiêu Dương nhìn thẳng vào mắt Yoshida Susumu, thầm đoán lão đang nói gì, lại tung một tờ giấy.
Yoshida Susumu mở ra, trên giấy viết bằng tiếng Đảo quốc.
- Nhiệm vụ đã hoàn thành, thù lao đâu? Lần này bị Tiêu Dương lừa rồi.
Ánh mắt Yoshida Susumu nhìn vào bao bố đen trong tay Tiêu Dương, đôi mắt không khỏi lóe lên tia thống khoái, lão muốn đích thân nhìn thấy đầu của con tiện nhân kial
Đưa tay vào trong túi móc một cái hộp nhỏ, ném cho Tiêu Dương,
- Trong hộp gỗ này, là bí mật ngọc tỷ truyên quốc.
Gần như đồng thời, Tiêu Dương cũng ném thứ trong tay qua, một tay nhận hộp gõ.
Cười cười,
- Dễ đến tay quái
Tiêu Dương thuận tay mở hộp gỗ, sắc mặt khẽ biến, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Yoshida Susumu.