Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 378 - Chương 379: Quyết Đấu Với Điện Vương!

Chương 379: Quyết đấu với Điện vương! Chương 379: Quyết đấu với Điện vương!Chương 379: Quyết đấu với Điện vương!

Cầu thang uốn lượn, bóng dáng áo trắng vô cùng phiêu dật và hào hiệp.

Phía trước là màn đêm bao phủ.

Tâm mắt của Tiêu Dương chìm đắm vào một điểm, cất bước đi, giống như một cơn gió nhẹ thổi qua, không hề có chút động tĩnh, khí tức toàn thân không hề tiết ra ngoài.

Xung quanh không hề có chút động tĩnh.

Thậm chí còn không kinh động đến một bông hoa một ngọn cỏ, một hòn đá một cành cây, giống như một cái bóng dưới ánh trăng rất khó nắm bắt.

Nhiệm vụ phá vòng vây tối nay, có thể nói, thành hay bại đều phụ thuộc vào hắn. Nếu hắn có thể dẫn dắt phòng tuyến của Thần điện rời đi thành công hay không, sẽ quyết định những người khác có thể phá vòng vây thành công hay không.

Ý định của Tiêu Dương đó là sẽ lên Thiên Bảo Sơn mà không kinh động đến thần thức cường đại ban sáng kia, khí tức toàn thân đều thu liễm lại, tâm thần trầm lặng, không ngờ lại vô thức bước vào một cảnh giới huyền diệu, giờ khắc này, thân ảnh Tiêu Dương như huyền ảo mơ hồ đi dọc theo bậc thêm đá bước lên trên, như đã hòa tan vào cảnh sắc xung quanh, nếu không đích thân dùng mắt để nhìn đạo thân ảnh đang đi đến trước, chỉ dựa vào thần thức, sẽ không thể nào phát hiện được.

Bước vào một cảnh giới tinh thần giác ngộ ngàn năm một thở, Tiêu Dương cất bước tiến vào nơi quỷ dị khó lường.

Lúc này, trong đan điền của Tiêu Dương, ba đám mây trắng hòa với ba sợi cỉ xanh đang lượn lờ xoay tròn, từ từ lóe sáng.

Đi đến giữa sườn núi, đột nhiên từ trong đám cây ven đường có một bóng đen bay ra, trong khoảnh khắc đã kinh động Tiêu Dương đang chìm trong cảnh giới huyền diệu.

Là một con chim.

Tiêu Dương đảo mắt nhìn qua, thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên, ánh mắt lại không kìm được xet qua tia tiếc nuối. Ban nãy là một cơ hội chỉ gặp chứ không thể cầu, vậy mà lại bị con chim thối này làm kinh động.

Kìm nén sự kích động muốn bắt con chim kia làm thịt, Tiêu Dương lại nhắm mắt cảm thụ tình trạng cơ thể lúc này. Chỉ một lát, hai mắt mở to, vô cùng chấn động.......

- Tích lũy hùng hậu như vậy, e là đã gần đến Tam vân trung kỳ rồi.

Mắt Tiêu Dương mở lớn, có chút không thể tin được, không kìm được quay đầu lại nhìn con đường ban nãy,

- Chỉ với một khoảng cách như vậy, mà nội lực của mình đã thăng lên nhiều đến thế.

Nên biết Tiêu Dương chỉ vừa mới đột phá Thực khí nhị vân hậu kỳ chưa tới một ngày.

- Nếu không bị con chim thối kia kinh động thì...

Tiêu Dương không kìm được mở to mắt oán thán. Tuy nhiên, trong mắt cũng không quá nhiều tiếc nuối. Dù sao kỳ ngộ này chỉ có thể gặp không thể cầu, có chừng mực vẫn là tốt nhất, nếu quá cưỡng cầu sẽ loạn tâm cảnh.

Mở mắt, lúc này Thần điện nguy nga tráng lệ trên đỉnh núi kia đã ở ngay tâm mắt.

- Trông cũng có khí thế đấy. Tiêu Dương bĩu môi, thân ảnh như làn khói lao đến, nhanh chóng chạy thẳng về phía Thần điện.

Tối nay chỉ có một mục đích, đại náo Thần điện!

Vùi! VùI

Thân ảnh phá không, chỉ còn cách thần điện khí thế mênh mông nọ chừng trăm thước, cuối cùng đã thấy võ sĩ Thần điện đi tuần tra, trong đêm tối như một cơn gió lạnh sắc bén lướt qua.

Thịch thịch thịch!

Mấy đạo thân ảnh vô thanh vô tức ngã xuống mặt đất.

Cảnh này, cứ thỉnh thoảng lại diễn ra trên Thiên Bảo Sơn không chút tiếng động, càng đến gần đại điện, người tuần tra càng dày đặc, nhưng vẫn chưa hề phát hiện ra được tình hình bất thường.

- Gia chủ coi như đã tỉnh lại rồi, lân này đúng là đả kích không nhỏ đối với ông ấy.

- Đương nhiên rồi, cầm đầu con ruột mình, lại cứ nghĩ là người mình hận nhất, kết quả phát hiện là con mình, loại đả kích này người bình thường không thể chịu được đâu.

Mấy âm thanh oa oa vang lên khiến Tiêu Dương chú ý. Dù Tiêu Dương không hiểu nội dung họ nói, nhưng nhận ra hai người đang nói chuyện là vệ sĩ đi theo Yoshida Susumu ban sáng.

- Yoshida Susumu vẫn đang ở Thiên Bảo Sơn thần điện?

Đôi mắt Tiêu Dương lóe lên tia lạnh, nhẹ nhàng tự nói,'Gia chủ tập đoàn tài chính hàng đầu Đảo quốc chết trên Thần điện tượng trưng tinh thần của Đảo quốc, tin này, hẳn sẽ gây ra chấn động không nhỏ đâu nhỉ". Lúc này, trong mắt Tiêu Dương lóe lên sát ý, đột nhiên cảm thấy có một cỗ thần thức cường đại như vô tình hay cố ý quét về phía này, lập tức Tiêu Dương thu liễm khí tức, cơ thể núp vào sau một thân cây.

Thần thức đảo qua, không cảm nhận được sự tồn tại của Tiêu Dương.

Lúc này, Tiêu Dương càng cảm nhận rõ sự cường đại của cỗ thần thức này!

- Vượt xa đệ nhất Thần tướng Kitano Kawal

Đối mắt Tiêu Dương hoảng sợ, thầm hít sâu một hơi,

- Tuy nhiên, có lẽ vẫn chưa đến cảnh giới Tứ vân chất biến!

Tiêu Dương đã từng đột phá qua cảnh giới cao hơn, hắn nắm rất chuẩn xác cảnh giới của bất kỳ kẻ nào. Tiêu Dương biết rõ, giữa Thực khí tam vân và Thực khí tứ vân, cách biệt một trời một vực! Đừng thấy Kitano Kawa đã là Thực khí tam vân hậu kỳ, nhưng nếu đột phá được Thực khí tứ vân, sẽ có khác biệt không hề nhỏ.

Khác với những đẳng cấp cảnh giới khác, giữa Thực khí tam vân hậu kỳ và Thực khí tứ vân còn có một Thực khí tam vân đại viên mãn! Chỉ sau khi chính thức đạt đến Đại viên mãn, mới có cơ hội đột phá Thực khí tứ vân.

Cảnh giới võ học, hư khí thóa thực là một ranh giới!

Còn thực khí hóa tượng lại là một ranh giới! Ranh giới này bắc ngang giữa Thực khí tam vân và Thực khí tứ vân! Một khi cường giả đột phá được Thực khí tứ vân, dùng chưởng có thể thực khí hóa tượng, uy lực cường đại vô bì!

Suy nghĩ nhanh chóng chuyển động, lúc này hai vệ sĩ kia vừa oa oa tán gẫu vừa đi về một bên.

Bỗng nhiên, một tiếng hét kinh hãi vang lên!

- Không hay rồi! Có kẻ địch đột nhập vào Thiên Bảo Sơn!! Những thi thể bị giết không tiếng động, lúc này đã bị phát hiện rồi!

Thân ảnh Tiêu Dương vẫn ẩn trong bóng tối, điều này hoàn toàn nằm trong dự liệu và khống chế của mình. Có điều, biết Yoshida Susumu vẫn ở trong Thần điền, kế hoạch của Tiêu Dương lại chếch đi một chút.......

Giết Yoshida Susumu trước!

Tiếng hô kinh sợ vang lên, cả Thiên Bảo Sơn thần điện như một người đang nằm yên trên mặt đất đột nhiên đứng dậy, ánh đèn sáng lên khắp nơi, từng thân ảnh võ sĩ lao ra, lùng sục tung tích kẻ địch.

Hai vệ sĩ phía trước dường như cũng ngửi được khí tức nguy hiểm, không dám dừng lại, vội chạy về một lầu các.......

Nếu thật sự có kẻ địch đột nhập, mà đám người mình không có mặt để bảo vệ gia chủ, tội thất trách này, không ai có thể gánh nổi.

Hai người không biết rằng, bọn họ không quay về còn được. Quay về, mới thật sự đem đến họa sát thân cho Yoshida Susumul

Như biến mặt trong kinh kịch, bộ áo trắng không biết lúc nào đã đổi thành trường bào.

Lúc này, nếu Trường bào bị mai táng ở Minh Châu không thể nào quay về ở dưới suối vàng mà biết được, e phải hộc máu chết lần nữa! Lão phu hận! Thanh danh một đời, vì bị thằng nhóc này ám toán, giờ còn bị thăng nhóc này dùng tên mình đi khắp nơi làm chuyện ác

Đã vậy thì, cứ dùng danh nghĩa Trường bào, đại náo Thần điện vậy!

Lãnh ý trong đôi mắt Tiêu Dương lóe lên, đi theo sau hai vệ sĩ kia như cái bóng, hai người nhanh chóng đi vê phía trước, sau khi gõ cửa cốc cốc, thân ảnh của Tiêu Dương đã vô thanh vô tức đứng sau lưng họ.

Vụt! Vụt!

Ngân quang vừa lóe, hai người đồng thời ngã xuống đất không chút tiếng động.

Bên trong truyền đến tiếng quỷ kêu oa oa, đồng thời tiếng bước chân vang lên.......

Cửa được mở ra, một đạo kiếm quang xuyên thẳng vào trong.

Vụt!

Máu bắn rai

- Khốn kiếp!!

Lúc này, một âm thanh tức giận hoảng sợ vang lên!

- Sát thủ Trường bào! Là sát thủ Trường bào!

- Bảo vệ gia chủ!

Lúc nhìn thấy Trường bào màu đen nọ, không ít người đột nhiên biến sắc.

Vụt! Vụt! Vụt!

Mấy thân ảnh phản ứng lại đầu tiên bắt đầu công kích sát thủ Trường bào.

Trên đại sảnh lớn từng đạo kiếm quang lóe lên, quét qua một đường, kiếm thế bao trùm tất cả.

Bịch! Bịch! BịchI

Mấy vệ sĩ vội vàng xông lên trước đều cùng lúc ngã xuống vũng máu.

Không chịu nỗi một đòn! Cho dù đều là những võ sĩ thực lực không kém, nếu đối mặt với ám sát bình thường, bọn họ có thể ứng phó rất nhẹ nhàng, nhưng lúc này kẻ mà họ phải đối diện là Tiêu Dương vừa mới đột phái Hiện tại ở Thiên Bảo Sơn thần điện, trừ Điện chủ, không ai có thể đấu lại Tiêu Dương!

Như bổ dưa hấu như cắt rau, thế như trẻ chel

Âm!!

Tiêu Dương dường như lao vào bên trong không chút trở ngại, ánh mắt lạnh băng, khua kiếm không chút nương tay, mỗi kiếm chém ra, đều nuốt đi vài tính mạng!

- Bảo vệ gia chủI

- Bảo vệ gia chủ!

Lúc này, giọng nói kinh hãi vang vọng.

Yoshida Susumu ban sáng vừa mới phải chịu kích thích mãnh liệt, giận đến mức hộc máu, vất vả lắm giờ mới dân dần hồi phục chút sức lực, mới ngủ được một lát, lại nghe tin sát thủ Trường bào đến, đôi mắt nhất thời đỏ ửng, hét lớn,

- Giết!! Người đâu! Khốn nạn! Khốn nạn!!!

- Ai giết được hắn, bổn quân thưởng lớn!!

- Giết!

Yoshida Susumu có thể nói là hận sát thủ "Trường bào' thấu xương!

Lúc này, trường bào màu đen đã bước đến trước mặt Yoshida Susumu, tay cầm lợi kiếm, một kiếm chém ngang xuống, cuốn theo bao nhiêu sinh mệnh. Ánh mắt lạnh lùng nhìn Yoshida Susumu, sát ý bắt đầu khởi động, giơ kiếm lên cao,

- Đi chết điII

Một cú đâm sát thần kinh thiên động địa!

Trong phòng, không ai có thể ngăn cản!

Chính trong tích tắc này, phía xa, một tiếng huýt gió chấn động vang lên!!

- Dừng tay!I

Trong giọng hét mang theo sự lạnh lùng giống như thiên lôi cuồn cuộn, từ phía xa lao đến như một tia chớp, một cỗ khí tức cường đại cực điểm đã sớm bao phủ khắp căn phòng!

Dưới sự áp bức của khí thế cường đại, không ít vệ sĩ trong phòng hai chân run rẩy ngồi xụi lơ trên mặt đất.

Điện vương Thần điện!

Đôi mắt Tiêu Dương chiến ý cường liệt dâng tràn, cảm nhận được sự đè nén cường đại, cánh tay như bị một ngọn núi đè xuống, đột nhiên quát lên một tiếng.

- Người ta muốn giết, đừng có ai mà mơ ngăn cản được!

Đôi mắt bắn ra tinh quang, nhuyễn kiếm trong tay Tiêu Dương vút lên như rồng ngâm.

Vụt!

Một kiếm xé không khí, đâm thẳng về phía trước.

Khí thế cuồn cuộn phía sau đang lao đến... Tiêu Dương vội vàng ra kiếm, cắt yết hầu của Yoshida Susumul

Lúc này, đôi mắt Yoshida Susumu mở to vô cùng, cơ thể ngã bịch xuống đất.......

- Khốn kiếp!!

Cùng với tiếng rống giận dữ, chưởng phong hủy thiên diệt địa vù vù lao đến!

- Hừi

Tiêu Dương một kiếm đắc thủ, kiếm quang trong tay đột nhiên lao thẳng lên trời, đâm vào lầu các bằng gỗ, cơ thể lăng không bay lên cao, trường bào màu đen tung bay trong gió, cơ thể đứng trên đỉnh lầu các, ánh trăng bao trùm.

Đồng thời, âmlI

Một tiếng nổ vang lên, một thân hình với khuôn mặt tức giận phất tay áo đứng trước mặt Tiêu Dương. Gương mặt uy nghiêm như chiến thần xuất thế, sát khí ngập trời từ trên người toát ra.

Hai đạo thân ảnh, đứng xa nhìn nhau, lúc này, sát ý đồng thời bắn ral!

Quyết đấu Điện vương!

Tiêu Dương từ từ giơ kiếm trong tay lên.......
Bình Luận (0)
Comment