Chương 380: Tiết trời khô nóng, cẩn thận củi lửa!
Chương 380: Tiết trời khô nóng, cẩn thận củi lửa!Chương 380: Tiết trời khô nóng, cẩn thận củi lửa!
Trên đỉnh lầu các, hai đạo thân ảnh đứng xa xa nhìn nhau, tia lạnh bắn ra.
Mũi kiếm Tiêu Dương giơ lên, nắm chặt đuôi kiếm, đồng thời chiến ý trong mắt dâng lên, thân sắc cũng dần trở nên ngưng trọng.
Điện vương trước mặt, thực lực trên cả Đệ nhất Thân tướng Kitano Kawa. Nếu đêm qua Tiêu Dương không đột phá, hơn nữa còn có giác ngộ lúc đi trên thêm đá ban nãy, e rằng dưới khí thế áp bức của Điện vương, đã khó có thể giơ kiếm, chứ đừng nói đến việc đối kháng.
Năng lượng toàn thân từ từ phóng ra, chống đỡ khí thế áp bức của Điện vương.
Trong lòng Tiêu Dương tự biết, cho dù đột phá, hắn cũng chỉ có thể giúp mình không dễ dàng bị đánh bại khi đấu với Điện vương, còn muốn đánh bại Điện vương trước mặt, trừ phi ngay cả mầm lửa nhỏ mà mình không nắm chắc kia có thể nổi bão lần nữa, bằng không, tuyệt đối không thể.
Có điều, mầm lửa nhỏ màu xanh kia sau khi thiêu chết Đệ nhất Thần tướng Kitano Kawa đã biến mất tăm, cho dù Tiêu Dương dùng đủ mọi cách, cũng như hòn đá chìm giữa biển lớn chẳng thể nào mò ra được.
Dĩ nhiên Tiêu Dương cũng không thể đem hết hy vọng ký thác lên nó.
Huống hồ, mục đích đêm nay, không phải cứ nhất định phải đánh bại được Điện vương.
Vụt!
Tiêu Dương phát động công kích trước, một kiếm vung lên, cơ thể đột nhiên quét qua giữa bầu trời đêm. Trong khoảng khắc, kiếm quang vung vẩy, như những ngôi sao sáng màu ngọc bao trùm xuống, lại giống như thủy triều lao thẳng về phía trước.
Ra tay công kích ác liệt nhất.
Hai mắt Điện vương trừng to như chim ưng, hàn mang sắc lạnh không ngừng lóe lên, trong đôi mắt không hề che giấu sự tức giận ngập trời!
Để cho người ta làm loạn Thiên Bảo Sơn thân điện ngay trước mắt mình, hơn nữa dưới uy áp của mình còn dám một kiếm cướp đi tính mạng Yoshida Susumul
Quá mất mặt!
Hơn nữa, Yoshida Susumu quan trọng với Đảo quốc nhường nào, là gia chủ của Tập đoàn tài chính hàng đầu, trong tay lão nắm quá nhiều thứ, bên cạnh lão luôn dẫn theo không ít vệ sĩ cường hãn, đêm nay lại ở nơi trọng tâm nhất của Thần điện Osaka. Nói một cách không khách khí, đây là nơi được xưng là an toàn nhất Osaka! Vậy mà, ở chính chỗ này, Yoshida Susumu lại không tránh được cảnh một kiếm đoạt mạng.
Cái chết của Yoshida Susumu, đối với Đảo quốc mà nói, là một tổn thất rất lớn!
- Giết!
Điện vương sẵng giọng, ánh mắt nhìn chằm chằm kiếm quang như pháo hoa sáng ngọc đang quét qua. Mặc dù trong mắt cũng có chút ngạc nhiên đối với kiếm chiêu tuyệt diệu này, nhưng khóe miệng vẫn nhếch lên nụ cười khinh thường!
Chẳng qua mới chỉ có thực lực Thực khí tam vân tiền kỳ, cho dù kiếm chiêu có tuyệt diệu nhường nào, đối với sức mạnh hoàn toàn vượt trên hắn, căn bản sẽ không thể nào thoát được, càng không thể chống cự!
Thực lực của Điện vương, đã gần đạt đến Thực khí tam vân đại viên mãn. Trong đầu y giờ chỉ có một suy nghĩ, đó là phải tiêu diệt kẻ trước mặt!
Vù! Vùi
Tiếng gió vang lên, khi kiếm quang chỉ còn cách mình một nháy mắt, Điện vương mới cử động, cánh tay phát lên hư ảo, một đạo tinh quang vô cùng sắc bén bắn ra, trực tiếp đánh về phía kiếm quang sáng ngọc.
Như lôi điện bổ quaIl
Lúc này, thân ảnh hắc bào lăng không đến, cổ tay run rẩy, kiếm thế đồng thời thu lại, thân ảnh vội nhảy lên, né tránh đòn tấn công như tia chớp nọ, sau đó xoay người lại, trong mắt có chút chấn động nhìn Điện vương trước mặt.
- Thuộc tính thiên lôi?
Dĩ nhiên Tiêu Dương không phải là một người xuất chiêu lỗ mãng, một kiếm này trông có vẻ hung hãn, nhưng vẫn đủ chừa đường lui. Hắn chỉ muốn thăm dò thử, rốt cuộc Điện vương có năng lực gì.
Một quang mang thiểm điện xẹt quai!
Mắt Tiêu Dương nhìn qua, trong lòng thở phào.
Không phải là sức mạnh thiên lôi.
Thiên lôi, đó là sức mạnh cường thế hủy thiên diệt địa, vô cùng mạnh mẽ! Nếu thuộc tính của Điện vương thật sự là "Thiên lôi", đêm nay mình phải lập tức cong đuôi bỏ chạy. Nếu không chẳng biết cơ thể nhỏ bé này có thể chịu nỗi dày vò không.
Trong lòng bàn tay Điện vương trước mặt tuy có dòng điện lượn lờ, nhưng khí tức không khủng bố như Tiêu Dương đã tưởng tượng.
"Có lẽ y chỉ là thuộc tính "Điện" bình thường." Tiêu Dương thì thâm tự nói.
Lúc này, tia lạnh lẽo trong đôi mắt Điện vương bắn ra:
- Ngươi là người Viêm Hoàng?
Đột nhiên nói bằng tiếng Viêm Hoàng, hơn nữa còn phát âm khá chuẩn.
Tiêu Dương kinh ngạc:
- Ông biết nói tiếng người à?
Sát khí trên người Điện Vương càng lúc càng nông đượm, cả người như có tia chớp lượn lờ, giống như người điện, đứng sừng sững trên đỉnh lầu các, có mấy phần khí thế của chiến thần, miệng lạnh lùng hét lên hai chữ.
- Muốn chết!
Tiêu Dương cười ha hả, giương kiếm, mũi kiếm chỉ vào Điện vương,
- Trường bào lão phu tung hành giang hồ hơn chục năm, người nói hai chữ này với lão phu quá nhiều rồi!
- Sát thủ "Trường bào”?
Đồng tử Điện vương lạnh như băng, thân ảnh đột nhiên lao mạnh về trước, dòng điện quanh người như bắn về phía trước:
- Sau tối nay, trên đời sẽ không còn một người tên "Trường bào" nữal
Roẹt! Roẹt! Roẹtl
Lưới điện đầy trời trực tiếp bao phủ lấy Tiêu Dương. Cho dù không phải sức mạnh khủng bố của thiên lôi, nhưng dòng điện của kẻ đạt đến cảnh giới như Điện vương tung ra, võ giả không đạt đến thực lực nhất định chỉ cân đụng phải, e rằng sẽ lập tức trở thành cục than.
Cảm nhận được sự khủng bố của dòng điện công kích đang lao tới, dĩ nhiên Tiêu Dương không dám tùy tiện giơ kiếm nghênh đón, nội lực đột nhiên vận chuyển, Quý phi say rượu tùy ý xuất ra, cước bộ đầy trời, vô cùng thoải mái tránh né đòn công kích của lưới điện này.
Trong quá trình trốn tránh có xảy ra chút trúc trắc nho nhỏ, không phải ở ngoại giới, mà ở trong đan điền của Tiêu Dương. Ba tâng mây trong quá trình vận chuyển nội lực chiến đấu đã sáng lên vô cùng, ngay lúc dòng điên đầy trời đến sát người Tiêu Dương, sợi chỉ xanh thần bí trên đám mây lại bắn ra quang mang sáng ngọc!
Giống như một người bình thường đột nhiên nhìn thấy núi vàng xuất hiện trước mặt mình...
Lúc này, dường như Tiêu Dương có thể cảm nhận rõ ràng sợi chỉ xanh thần bí kia đang truyền vào lòng mình một khát vọng.
"Muốn bị bổ đôi à?" Trong lòng Tiêu Dương nói thầm, không khỏi oán hận sợi chỉ xanh thần bí trong đan điền của mình. Thằng nhãi này xem ra muốn mình bị điện biến thành cục than lắm rồi!
Một đòn không trúng!
Điện vương không cho Tiêu Dương nhiều thời gian để suy nghĩ, thân ảnh đã lao đến, trong bâu trời đêm, giống như một quả cầu điện lao về phía Tiêu Dương.
Trong dòng điện tí tách, cả không gian trở nên vô cùng khô hanh, không khí dường như cũng trở nên khó lưu chuyển.
Thân ảnh Tiêu Dương vội lui lại!
Thiên Bảo Sơn lớn như vậy, mình cũng không cần phải ở nơi này đối chọi với Điện vương.
Lui ra sau cả trăm mét, thân ảnh của Tiêu Dương không ngừng lóe lên giữa bầu trời, thân pháp "Quý phi say rượu" thi triển một cách tinh tế.
Sau khi đột phá một đêm, Tiêu Dương đã nắm và lĩnh ngộ được những thứ mới mẻ này. Thi triển "quý phi say rượu" càng tiêu sái tự nhiên, như một kiếm khách nhàn nhã cầm kiếm uống rượu, say giữa bầu trời đêm, trong lòng không chút vướng mắc, vô cùng tùy tiện, ý động hình dịch, tránh thoát những đòn công kích điện lưu liên tiếp.
Đại chiến của hai người đã kinh động cả Thiên Bảo Sơn thần điện!
Không ít võ sĩ như dần bừng tỉnh mộng, cảm nhận được khí thế cường giả mênh mông trên đỉnh đầu, thân sắc đều hoảng sợ, ai nấy đều chạy ra ngoài, giương mắt nhìn, trong mắt lập tức chấn động!
- Là Điện vương! Là Điện vương đích thân ra tay!
- Vậy còn bóng áo đen kia là ai? Sao có thể chọc Điện vương đại phát Lôi đình như vậy?
- Chờ mà xem kịch hay, không thấy người đó bị Điện vương đánh cho không kịp đánh trả sao?
Tiếng bình luận vang lên xung quanh.
Lúc này, không chỉ trên Thiên Bảo Sơn thần điện, xung quanh Thần điện, cũng không ít người nhạy cảm đều cảm nhận được khí tức khác thường trên Thiên Bảo Sơn thần điện.
Kể cả, đám đặc công Viêm Hoàng!
Tất cả mọi người đều chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng có thể khởi động tấn công phá vòng vây! Lúc này phía Thiên Bảo Sơn thần điện truyên đến sức mạnh cường thế dời non lấp biển, cho dù khoảng cách xa như vậy vẫn có thể cảm nhận rõ ràng...
- Tiêu huynh đệ, nhất định phải thành công nhé!
Phú Xuyên Long không kìm được im lặng cầu khẩn.
Thần sắc mọi người ngưng trọng.
Roẹt! Roẹt! Roẹt! Roẹt! Roẹtl
Dòng điện vô tận đan xen nhau xuất hiện, vị trí chiến đấu của hai người đã di chuyển hơn nửa đỉnh Thiên Bảo Sơn. Dưới công kích dày đặc của Điện vương, Tiêu Dương mượn thân pháp quỷ dị huyền diệu di chuyển khắp nơi. Tuy phải chịu sự ép bức của khí thế cực lớn, nhưng trong lúc nhất thời, Điện vương cũng khó có thể giết được Tiêu Dương.
Công kích hủy diệt mà lại đẹp mắt khiến mọi người nhìn không chớp mắt, trong mắt lại tràn lên sự chấn động đến mức líu cả lưỡi!
Cường đại!!
Đây là sức mạnh vô cùng cường đại của Điện vương!
Trong mắt chứa đầy sự sùng bái và nóng bỏng.
Có điều, cùng với sự tức giận, hơi thở của Điện vương cũng có chút hổn hển, trợn mắt nhìn thân ảnh khó bắt như cá trạch kia, không kìm được hét lớn,
- Sát thủ "Trường bào", có bản lĩnh thì đứng trước mặt bổn vương đánh một trận cho thống khoái đi!!
Dưới oanh kích của dòng điện đầy trời, lông tóc cả Tiêu Dương hơi dựng lên, xì một tiếng khinh miệt, bổn đại gia đánh một trận thống khoái với ông sao?
Nụ cười lạnh lóe lên!
Thân thể Tiêu Dương không ngừng di chuyển trên phạm vi cực lớn, cho dù Điện Vương có muốn đánh trúng, phát động sát chiêu tàn khốc, nhất thời cũng không có cơ hội.
Bởi vì thân pháp của kẻ trước mắt quả thực quá huyền diệu!
- Khốn kiếp!!
Khí tức cả người Điện vương đột nhiên tăng thêm vài phần, khí thế cuôn cuộn như nước lũ lao đến, thân ảnh cứ đuổi theo sát, điện quang ngập trời rơi xuống mỗi góc trên đỉnh Thiên Bảo Sơn, trong không khí dường như tràn ngập mùi vị hanh khô, những nơi bị lôi điện sượt qua, đều lóe lên hoa lửa.
Cuộc chiến lan xuống dưới, không ít võ sĩ Thần điện đều lui ra sau vài bước, không dám đến gần phía đỉnh, sợ một điện kích của Điện vương sẽ đánh xuống người mình, như vậy đúng là chết không toàn thây mất!
- Tiểu Điện vương, cơn tức cũng không nhỏ nhỉ!
Tiêu Dương vừa trốn tránh, vừa cười ha hả chọc tức.
- Đại gia ta ở đây không cử động, ông đến bổ ta đi!
Xoetl
Một dòng điện đánh trúng cây đại thụ phía sau thân ảnh, cây đại thủ âm ầm ngã xuống. Nhưng thân ảnh luôn mồm nói đứng yên nọ đã di chuyển đi vài trăm mét.
- Vô sỉ! Sát khí trong đôi mắt Điện vương dâng cao, hiện ra đầy mặt, vô tận xông thẳng lên bầu trời đêm.
- Ông đúng là quá ngu ngốc.
Tiêu Dương cười khẽ, thân ảnh lại bay đi vài trăm mét, đảo mắt nhìn, cảm nhận sự khô hanh của không khí xung quanh, lãnh đạm cười:
- Tiểu Điện vương, Viêm Hoàng có một vị thần từng nói.
- Thần?
Tâm mắt Điện vương lạnh lùng, nhìn chằm chằm Tiêu Dương,
- Ai? Nói cái gì?
Ánh mắt Tiêu Dương rất trịnh trọng nhìn Điệ vương, nghiêm túc nói ra tám chữ.
- Tiết trời khô nóng, cẩn thận củi lửa!
Nghe vậy, thần sắc Điện vương bất giác sửng sốt, nửa ngày sau, đôi mắt bắn ra tia lạnh lùng,
- Ngươi dám trêu cợt bổn vương!
Đôi mắt Tiêu Dương thoáng nhìn Đện vương, mắt chợt nhắm lại...
Tập trung tinh thần!
Tâm thần chìm đắm trong đan điền, đặc biệt là trên sợi chỉ xanh rất có khả năng là do mầm lửa nhỏ hóa thành kia.
Thần sắc bình tĩnh nghiêm nghị.
Đánh cuộc một lần!
Tiêu Dương đánh bạc với chính mình.
Mầm lửa nhỏ có thể tiêu diệt Đệ nhất thần tướng Kitano Kawa trong tích tắc. Tiêu Dương tin, nó có sức mạnh hủy diệt cường đại cỡ nào! Có điều bản thân tạm thời không thể khống chế được nó, thậm chí là muốn triệu nó ra cũng khó.
Lúc này đây, Tiêu Dương muốn đánh cược một lần.
Nội tâm chìm đắm trên sợi chỉ màu xanh trong đan điền, Tiêu Dương cảm giác nó như có linh tính, trong lòng không khỏi lầm bâầm,"Thằng nhóc à, mày thật sự không muốn nếm thử mùi vị của dòng điện kia sao? Lần này có bản lĩnh chút đi! Lửa! Lửa! Lửal!"
Làm bầm một lúc.
Đôi mắt Điện vương nhìn chằm chằm Tiêu Dương, không biết hắn định làm gì, lại dám nhắm mắt trước mặt mình...
- Bổn vương không ngại, tiễn ngươi đi chết ngay lập tức đâu!
Lòng bàn tay Điện vương dần hình thành một dòng điện vô cùng cường thế.
Một lúc sau, ngay phía trước, mắt Tiêu Dương từ từ mở ra..........