Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 380 - Chương 381: Ta Muốn Ngọn Núi Này, Lửa Cháy Ngập Trời!

Chương 381: Ta muốn ngọn núi này, lửa cháy ngập trời! Chương 381: Ta muốn ngọn núi này, lửa cháy ngập trời!Chương 381: Ta muốn ngọn núi này, lửa cháy ngập trời!

Lúc này, không khí vô cùng khô hanh xung quanh trong khoảnh khắc càng trở nên kịch liệt, trong không gian, một tiếng nổ vang trời, đôi mắt đồng thời châm chậm mở ra, hai cánh tay nhè nhẹ giang ra.......

Như hùng ưng giương cánh, khí thế chấn động tám hướng xông thẳng lên cao.

Trong đôi mắt, lóe lên ngọn lửa màu xanh đang dao động.

Nhìn điện vương trước mặt.

Đôi mắt sáng như sao, mênh mông và thêm thúy.

Nhìn thấy cảnh này, đồng tử Điện vương bất giác chấn động, dòng điện cường đại trong tay cũng chậm đi một chút, trong lòng bị bao phủ bởi cảm giác bất an.

Nhướng mày, trường màu màu đen đang được gió đêm thổi bay vù vù trên đỉnh núi.

Hai chưởng mở ra, giống như nắm cả bầu trời, hào khí cuồn cuộn.

Một giọng nói vang lên.

- Ta muốn ngọn núi này, lửa cháy ngập trời!

Tráng khí sơn hài

Lời vừa dứt, trên hai tay, một ngọn lửa màu xanh lao thẳng trời xanh, trên không trung khoảng chừng trăm mét, một tiếng nổ đột ngột vang lên, như pháo hoa nổ tung!

Nhưng, khác với pháo hoa chỉ đẹp một thời gian ngắn ngủi, sau khi tiếng nổ vang lên, ánh sáng xanh đẹp đẽ giăng đầy bầu trời, đồng thời theo quỹ tích bắn nhanh xuống bên dưới.

Xoet! Xoetl Xoẹtl

Bốn phương tám hướng, giờ phút này, ngọn lửa màu xanh rơi xuống, hỏa quang linh tinh bắt đâu châm xuống không gian vô cùng khô hanh, đỉnh Thiên Bảo Sơn bị dòng điện của Điện vương lướt qua, giờ đã hoàn toàn bị châm lửal

Ngọn lửa bùng lên với tốc độ sét đánh bên tail

Ngọn lửa cháy kịch liệt.

Trong một thời gian ngắn ngủi.

Lúc này, Điện vương mới phản ứng lại, đồng tử mang theo sự chấn động và phẫn nộ kịch liệt, mắt như muốn vỡ ra, không kìm được rống lên một tiếng giận dữ, cả người co rútI

Tức giận ngập trời!

Mình, từ đầu đã rơi vào bẫy của tên sát thủ "Trường bào" trước mặt. Hắn lợi dụng công kích dòng điện của mình, tạo thành môi trường dễ bốc cháy trên toàn Thiên Bảo Sơn, vì thế, lúc này.......

Hỏa thiêu Thiên Bảo Sơn!

Ngọn lửa màu xanh bay tứ tán xuống bên dưới, rất nhanh, thế lửa dâng rất cao, hừng hực thiêu đốt!

Ngàn tính vạn tính, mình cũng không thể nào ngờ rằng, Sát thủ "Trường bào” là thuộc tính giả "Hỏa'!

Nếu không phải thuộc tính giả "Hỏa", muốn phóng hỏa đốt núi trước mặt mình, chắc chắn không có cơ hội!

- Người đâu! Mau dập lửa đi! - Mau mau dập lửa!

Giọng nói Điện vương lo lắng hét lên, trong đôi mắt lạnh lẽo lóe lên quang mang!

Từ khi lập Thân điện đến nay, chưa từng xảy ra chuyện như vậy!

Đừng nói phóng hỏa đốt núi, trong phương viên mười dặm quanh Thần điện, chắc chắn không ai dám bất kính với Thần điện! Vậy mà hôm nay, lại bị người ta đến thẳng đây đập cổng.

Người bên dưới sau một hồi khiếp sợ, liên vội vàng lao đi dập lửa, nhưng, thế lửa lớn ngoài dự đoán của mọi người, khó dập hơn lửa bình thường rất nhiều, chưa đến một phút ngắn ngủi, ánh lửa đã xông lên tận trời!

Lửa xông thẳng trời xanhI

Thiên Bảo Sơn thần điện nằm trên đỉnh núi cao nhất xung quanh đây, giờ đỉnh núi lửa cháy lớn, trong phương viên mười dặm xung quanh đều có thể nhìn rõ cảnh này, ai nấy không khỏi hoảng sợi

Thần điện, cháy rồi?

Không ít người cũng mở to hai mắt, ngửa đầu nhìn ngọn lửa dâng cao nửa bầu trời.

Trố mắt đứng nhìn!

- Hỏa thiêu Thiên Bảo Sơn rồi!

- Hỏa thiêu Thiên Bảo Sơn!

Lúc này, đám đặc công Viêm Hoàng nấp trong bóng tối ánh mắt tràn ngập khiếp sợi

Há hốc mồm, trong đầu đông cứng lại.

Bọn họ đã nghĩ về đủ các phương thức báo hiệu của Tiêu Dương, nhưng dù thế nào cũng không ngờ, lại là Hỏa thiêu Thiên Bảo Sơn đồ sô, Hỏa thiêu Thần điện Đảo quốc!

Đây là một hành động vĩ đại chưa từng có!

Thiên Bảo Sơn, lửa lớn ngập trời!

Đặc biệt là nhìn từ phía xa, lửa quang phóng thẳng lên trời càng chấn động mãnh liệt ánh mắt của mọi người!

- Quá điên cuông!

Lúc này, đôi mắt Phú Xuyên Long không kìm được mở lớn, kích động nắm chặt tay, một lúc sau, đột nhiên cười ha ha, vô cùng kích động nói,

- Không ngời Thực sự không ngờ! Tiêu huynh đệ ra tay, đúng là kinh người!

- Thủ đoạn quá ghê gớm!

- Thần điện tượng trưng cho tinh thân Đảo quốc bị lửa lớn đốt cháy, náo loạn như vậy, còn lo xung quanh Thần điện không loạn saol

Loạn!

Tức là có cơ hội xông ra rồi!

- Mọi người tự chuẩn bị đi!

Phú Xuyên Long chấn động tỉnh thần, trầm giọng nói,

- Áp sát phía trước, liên hệ tàu ngầm, chuẩn bị áp sát! Tôi tin, phía trước sắp rối loạn rồi!

Tất cả mọi người, đặc biệt là võ sĩ Thần điện tuần tra xung quanh, đều bị ngọn lửa lớn trên Thiên Bảo Sơn hấp dẫn. Mọi người cực kỳ lo lắng. Nên biết, đối với võ sĩ Thần điện mà nói, Thân điện ngoại trừ là tượng trưng cho tỉnh thần, còn là nhà của bọn họi

Giờ, nhà bị lửa lớn thiêu đốt, mình ở gần đó chỉ có thể giương mắt nhìn, tình cảnh này, không sốt ruột sao được?

Trơ mắt nhìn ngọn lửa càng lúc càng lớn, cuối cùng có vài chỗ bắt đầu buông lỏng, một vài võ sĩ Thần điện đã bị rút về hỗ trợ Thần điện cứu hỏal

- Tiến lên!

Các đặc công Viêm Hoàng, dẫn theo hai ông cháu Chu Hùng, lao về phía trước.

Ở bên kia, trên đỉnh Thiên Bảo Sơn, Tiêu Dương dĩ nhiên cũng không ngờ ngọn lửa có thể tạo ra cảnh tượng hùng tráng như vậy, không khỏi hơi líu lưỡi. Ngọn lửa lớn thiêu đốt xung quanh, dường như đang dần lan về phía chủ điện. Nếu chủ điện bị cháy, tối nay, sự vinh quang của Thần điện Đảo quốc, sẽ hoàn toàn bị quét sạch!

Lúc này, Tiêu Dương và Điện vương đang đối mặt nhìn nhau, xung quanh là ngọn lửa dâng cao, từ xa nhìn nhau, hai người như đứng trong biển lửa.

Tiêu Dương cười ha hả, vung lợi kiếm trong tay lên, kiếm quang bắn ra, chỉ thẳng Điện vương, mỉm cười,

- Tiểu Điện vương, trận lửa trước mặt, một nửa là công của ông đấy!

Nếu không phải nhờ công kích dòng điện của y khiến xung quanh Thiên Bảo Sơn có vài chỗ dễ bốc cháy, ít nhất ngọn lửa không cháy lớn đến như vậy!

- Khốn! Kiếp!

Đôi mắt Điện vương nhìn chằm chằm Tiêu Dương, rống lớn từng chữ, dường như trong tiếng rống mang theo sự hung dữ, dư quang quét qua xung quanh, thấy ngọn lửa hình như rất khó ngăn cản, không khỏi tức giận công tâm, dòng điện trong tay lại loẹt xoẹt vang lên, sát khí ngập tràn,

- Sát thủ Trường bào! Nếu ngọn lửa này do ngươi đốt, thì đêm nay, bổn vương sẽ cho ngươi chết trong ngọn lửa này!

Sát khí dâng trào.

Lúc này, Tiêu Dương không vội, khẽ nghiêng người, cơ thể từ từ nhảy lên, mũi kiếm sắc nhọn khua giữa không trung, cười ha hả,

- Tiểu điện vương, không phải ông muốn đánh một trận thống khoái sao? Vậy thì tới đây!

Vùi

Không đợi Tiêu Dương dứt lời, Điện vương đã lập tức công kích!

Sở dĩ trước khi ngọn lửa bốc cháy y không triển khai công kích như bão táp với Tiêu Dương, không phải vì y nhẫn nại trước hành vi tàn ác của kẻ trước mặt, mà là y muốn không ra tay thì thôi, đã ra tay, phải khiến cho thằng nhãi kia không có cơ hội để né tránh!

Y luôn âm thầm quan sát tình thế, âm thâm bố trí sát chiêu!

Thân pháp của Tiêu Dương, là cố ky duy nhất của Điện vương!

Lưới điện đan nhau, tiếng nổ lách tách vang trong không khí, đồng thời, bốn phương tám hướng có một sức mạnh như một cái lồng vô hình đột nhiên đánh tới, trong nháy mắt biến nhỏ vô hạn......

Lập tức, trong lòng Tiêu Dương chấn động!

Muốn né tránh, nhưng lúc này lại phát hiện ở mỗi vị trí trong không gian đều bố trí lôi điện! - Mẹ kiếp!

Tiêu Dương không tự chủ mắng thầm một tiếng, đồng tử mở to.

Đây là vui quá hóa buồn sao?

Mình còn chưa hết hưng phấn vì trận cháy lớn này, thoáng cái đã bị Điện vương trước mắt đánh đến! Có thể trở thành Điện vương Thần điện thứ hai của Đảo quốc, sao có thể chỉ có chút thủ đoạn chứ! Lúc này, Tiêu Dương đã rơi vào lòng bàn tay y, dưới áp lực đè nén, cơ thể không thể nào tránh được,'Quý phi say rượu" dĩ nhiên lúc này cũng không thể thi triển được.

Nhất thời hết cách!

Ngàn cân treo sợi tóc!

Đôi mắt Tiêu Dương lóe lên tia tỉnh mang, giương kiếm trong tay lên,

- Đã vậy, chỉ đành ứng đối thôi!

Vốn Tiêu Dương hét lên "đấu một trận thống khoái", dĩ nhiên chỉ để lừa Điện vương. Không ngờ, lúc này đã bị Điện vương bức cho không thể không giơ kiếm.

Khí thế của đối phương như dời sông lấp biển, khí thế ngập trời!

Lúc này, Tiêu Dương có cảm giác không thể phát huy sức lực, chênh lệch thực lực với kẻ trước mắt quá lớn, cho dù kiếm chiêu của mình có ảo diệu đến đâu chăng nữa, dưới tình cảnh này, cũng không thể phát huy được thực lực thực sự!

- Mầm lửa nhỏ, trông cậy vào mày đấy!

Kiếm quang trong tay Tiêu Dương đột nhiên thu lại, nhìn dòng điện cường thế trước mặt từ từ lao đến, như sấm chớp xet qua, không khỏi chấn động hét lên, tay giơ lên đỡI

Giây tiếp theo, Tiêu Dương không kìm được sắp bi thương đến mức nước mắt chảy thành sông rồi, vốn mầm lửa nhỏ không linh lắm, giờ trong thời khắc nguy hiểm nhất lại lựa chọn "bãi công”.

Tiêu Dương gọi nó cả trăm ngàn lần, nó vẫn chẳng thèm để ý đến Tiêu Dương!

Vô thanh vô tức, không chút động lòng, không chút động tĩnh, dường như hoàn toàn biến mất......

- Ta...

Tiêu Dương khóc không ra nước mắt, vừa mới chuẩn bị lên tiếng, dòng điện mãnh liệt trước mắt đã bổ đến, nương theo tiếng cười điên cuồng phẫn nộ của Điện vương.

Dưới tình trạng thực lực cách biệt như vậy, chỉ cần Tiêu Dương bị đánh trúng, Điện vương tự tin, cho dù không chết, cũng bị thương nặng!

Trong nháy mắt.

Kỳ tích không xuất hiện.

Dòng điện thô như con rắn nước dưới nỗ lực chống đỡ cuối cùng của Tiêu Dương, đã trực tiếp xuyên qua thân kiếm, một tiếng xoẹt lớn vang lên, dòng điện cực đại trực tiếp đánh vào cơ thể Tiêu Dương.

Âm!

Thân ảnh Tiêu Dương bay đi không chút chống cự, rồi nhanh chóng rơi ầm xuống mặt đất.

Trong bầu trời đêm, dòng điện vẫn nhấp nháy, ở vị trí ban nãy Tiêu Dương đứng, bóng dáng Điện vương đang nhe răng cười nhìn về phía Tiêu Dương ngã xuống, đôi mắt đỏ như máu,

- Kẻ xâm phạn thần uy Thần điện, phải chết không có chỗ chôn! Đaul

Trong khoảnh khắc Tiêu Dương bị dòng điện xuyên vào cơ thể trái tim vô cùng đau đớn đã kích thích thân kinh của Tiêu Dương. Lúc này, Tiêu Dương có cảm giác cả người mình đang bị dòng điện thiêu đốt. Thử nghĩ, một đòn công kích cường thế của kẻ có cảnh giới cao hơn mình hai bậc, đối kháng chính diện, sẽ đau đớn nhường nào!

Xoet! Xoetl XoẹetI

Trong khoảnh khắc thân ảnh Tiêu Dương rơi xuống, dòng điện trong cơ thể vang lên, sau đó trực tiếp chui vào đan điền......

Lúc này, một màn quỷ dị đã diễn raI

Dòng điện vốn như mãnh thú hồng thủy, sau khi chảy vào đan điền thì lại hiên hòa như dòng nước, di chuyển với tốc độ nhanh, rồi nhanh chóng dung nhập vào sợi chỉ xanh trên ba đám mây trong đan điền.

- Đây là...

Đôi mắt Tiêu Dương mở to, trong lòng khó tin.

Dòng điện trong người biến mất, đau đớn cũng dần tiêu tan, trên người không có chút thương thế gì.

Lúc này, Tiêu Dương sững sờ rồi!
Bình Luận (0)
Comment