Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 497 - Chương 499: Tiểu Đội Tỉnh Anh!

Chương 499: Tiểu đội Tỉnh Anh! Chương 499: Tiểu đội Tỉnh Anh!Chương 499: Tiểu đội Tỉnh Anh!

Để lịch sử tái diễn.

Dùng tỉnh túy y học tấn công Trung y Viêm Hoàng, khiến cho ngọn cờ của Đại đảo đế quốc giễu võ dương oai trên đất Thân Châu một lần nữa.

Vừa nghĩ đến đây, Fukuda Hideo không kìm được cười rộ lên.

Lần va chạm y thuật này, Fukuda Hideo nắm chắc phần thắng.

- Cho dù Tiêu Dương thần y Viêm Hoàng kia có bản lĩnh thông thiên triệt địa thì bổn quân cũng khiến hắn phải thất bại nặng nề!

Fukuda Hideo siết chặt nắm tay. Chỉ cần làm đúng theo kế hoạch thì mọi chuyện sẽ hoàn thành thuận lợi.

kk*#+* .......

Thiếp tâm kiếm, thức thứ sáu!

Dưới lôi đài, Tiêu Dương không khỏi gật đầu.

Bạch Húc Húc đứng bên lập tức gật đầu.

Bóng dáng Lam Hân Linh nhẹ nhàng nhảy lùi ra sau, không ngang ngạnh tiếp chiêu của Trương Kiều Trí.

- Đại ca, anh nhận xét không sai.

Trương Kiều Trí suýt chút nữa là chân giẫm ra ngoài, trong lòng giật mình.

Tiêu Dương chậm rãi gật đầu.

Trên lôi đài, ánh kiếm nhẹ nhàng bắn ra, giống như cầu vồng uốn lượn, vẽ thành một đường cong ưu nhã tuyệt mĩ, đánh về phía trước theo một đường quỷ di.

- Trương Kiều Trí này là thiên tài mới vào Thiên Tử Các, nghe nói phương pháp sử dụng Phong Hỏa song hệ đều do bản thân anh ta tự mày mò, chưa qua đào tạo bài bản.

Vốn tưởng đối phó với Lam Hân Linh sẽ không cần quá phí sức. Không ngờ mình lại bị cô ấy ép đến mép lôi đài, suýt nữa là rơi xuống lôi đài. Đối mặt với kiếm pháp kỳ diệu đó, Trương Kiều Trí không dám lơ là nữa. Tay trái khởi gió, tay phải dương lửa, gió lửa đan xen, đánh vê phía Lam Hân Linh.

Không thể lui được nữa!

- Trương Kiều Trí này vận dụng Phong và Hỏa cũng khá thành thục, đáng tiếc, hình như chiêu thức tấn công không có uy lực gì quá lớn.

Vừa dứt lời, trên lôi đài ánh kiếm màu bạc lại run rẩy trùm xuống. Khi mọi người nhìn lại lân nữa, mũi kiếm của Lam Hân Linh đã đặt trên cổ Trương Kiều Trí.

- Phong Hỏa song hệ, đúng là có hiệu quả hỗ trợ lẫn nhau.

Thất bại hoàn toàn.

- Đúng là thiên tài.

- Đáng tiếc, thiếu danh sư chỉ dẫn cũng chính là một điểm trí mạng. Cậu ta không phải đối thủ của Linh Nhi.

Trong mắt Trương Kiều Trí lóe lên tia tự tin, sau đó xoay người rời khỏi lôi đài. - Cảm ơn!

Đôi mắt Bạch Húc Húc không giấu được tia phấn chấn.

- Tôi thua.

- Với thiên phú của Linh Nhi, giờ đang là lúc tiến triển cao độ. Húc Húc, nếu cậu mà không cố gắng một chút, e là sẽ bị Linh Nhi bỏ xa vài con phố đấy.

Bóng dáng Trương Kiều Trí bất động, hai mắt nhắm lại. Lúc này, hai mắt lại mở to, lui ra sau một bước, vẻ mặt vẫn giữ được bình tĩnh.

- Chết thì chết, em đi tìm chú Lan.

Bạch Húc Húc vừa nghĩ đến phương thức huấn luyện "bi thảm nhất trần gian" mà mình gặp phải, vẻ mặt đau buồn, khuôn mặt co rút vào lần. Nửa ngày sau, gã mang vẻ mặt của anh hùng ra đi vì nghĩa, nghiến răng nghiến lợi.

Tiêu Dương chế nhạo cười.

Lam Hân Linh thu kiếm, hơi chắp tay.

- Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, chị ấy như được thoát thai hoán cốt vậy, mạnh mẽ quá.

Tiêu Dương mỉm cười.

Trương Kiều Trí là thiên tài, Lam Hân Linh há không phải. Sau những chỉ điểm của mình, rồi lại trải qua trận chiến sinh tử tối qua, thực lực Lam Hân Linh có thể nói là nổi trội trong Đại hội thi đấu tinh anh kỳ này, chắc chắn sẽ đoạt được giải quán quân.

- Nhưng lần sau, chắc chắn tôi sẽ thắng.

- Chị Linh Nhi lợi hại quái

Lại một trận vỗ tay hoan hô.

Lam Hân Linh thắng!

Gã dứt khoát xoay người, bước nhanh rời đi.

- Xem ra, sự tiến bộ của Linh Nhi là kích thích khá lớn đối với cậu ấy.

Bạch Tố Tâm đứng cạnh cười khẽ, ánh mắt nhìn theo hướng Bạch Húc Húc rời đi.

- Dĩ nhiên rồi.

Tiêu Dương nói.

- Tôi vừa tuyên bố, một tháng sau, thực lực ai mạnh, người đó sẽ là Đội phó của Tiểu đội Lăng Thiên.

- Cậu không sợ dẫn đến nội chiến à?

Bạch Tố Tâm chế nhạo nhìn Tiêu Dương.

Tiêu Dương không cho là đúng cười cười, nghiêng mặt nhìn Bạch Tố Tâm.

- Cậu nhóc này có lai lịch gì?

- Người đầu tiên được chọn vào Tiểu đội Tinh Anh, lại là Phong Dương?

Lời vừa dứt, trong mắt mọi người bất giác lộ ra thần sắc dị thường, những người xung quanh vây xem không kìm được xôn xao, cảm thấy khó hiểu.

- Phong Dương!

Tất cả mọi người đều nín thở, ánh mắt nhìn chằm chằm Tiêu Dương, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh. - Quy tắc tất cả mọi người đã biết, không cần tôi phải nói nhiều. Tôi đọc tên ai, bước lên trước, trở thành thành viên Tiểu đội Tinh Anh.

Trong lúc hai người tán dóc, Lam Hân Linh đã dễ dàng giành được chức quán quân.

Thi đấu tinh anh lần này do Vũ Phong Quán tổ chức đã kết thúc thuận lợi.

TOP 20 đã được quyết định, xếp thành hai hàng, đứng trước mặt Tiêu Dương. Dựa theo quy tắc mới, Tiêu Dương sẽ chọn ra mười người trong số đó, một tháng sau sẽ đối chiến với Đội dự bị của Tiểu đội Thiên Tử.

Mấy ngày trước, nghĩ đến việc đối chiến với Đội dự bị của Tiểu đội Thiên Tử, những người này chẳng ai cảm thấy chắc ăn. Đặc biệt người dẫn dắt họ còn là Tiêu Dương bị nhiều dị nghị nhất trong Thiên Tử Các. Nhưng chiến dịch như Phong thần kia của Tiêu Dương đã khiến mọi người phải thay đổi cách nhìn.

Tiểu đội Thiên Tử chưa chắc không thể thắng.

Huống hồ, mình chỉ đối chiến với Đội dự bị của Tiểu đội Thiên Tử.

Có thể liều mạng.

Hai mươi người cũng rất khao khát được gia nhập vào tiểu đội của Tiêu Dương.

Trong tay Tiêu Dương cầm một xấp tư liệu, là những tư liệu cơ bản liên quan đến 20 người trước mặt. Cúi đầu nhìn lướt qua, Tiêu Dương ngẩng đầu lên, tâm mắt từ từ nhìn hai mươi người, một lúc sau mới cười bình thản.

Trong đầu Bạch Tố Tâm đột nhiên nhớ lại bộ dạng nghệ thuật gia khi lần đầu tiên gặp Tiêu Dương, không khỏi cười khúc khích, như đóa hoa lê nở rộ, tư thái động lòng người. Nhớ lại giây phút ban đầu ấy, cô vẫn không kìm được nụ cười.

- Chị Tố Tâm, nếu như lúc đầu không có chị dẫn tôi về nhà, giờ không biết tôi đang lang thang ở đâu nữa.

Tiêu Dương vội ho khan.

Bạch Tố Tâm vừa nói xong, mặt bất giác đỏ hồng. Câu này, sao mà giống như ai oán quá vậy...

- Hừ, người bận rộn như cậu, sao còn nhớ đến cô gái nhỏ như tôi.

- Chị Tố Tâm, gần đây hình như rất ít gặp chị.

†r

- Không rõ lắm. Nhưng trong số 20 người, cậu ta xếp hạng 20, là người đứng cuối cùng!

- Cậu ta là cổ võ giả, chẳng lẽ Tiêu Dương thiên vị Cổ võ giả?

Tiêu Dương làm như không hề nghe thấy những lời bàn luận xung quanh, trên mặt vẫn nở nụ cười mỉm.

- Phong Dương.

Lại gọi lần nữa.

Một chàng trai trẻ tuổi đứng cuối cùng trong dãy thứ hai lúc này mới hoàn hồn, vẻ mặt có chút khó tin. Vốn tưởng mình có thể vào được TOP 20 đã là may mắn làm rồi, nào ngờ, lại là người đầu tiên được chọn.

Mừng như điên, thân ảnh lắc một cái, lập tức tiến lên phía trước như làn khói.

Tiêu Dương cười nhạt, trong đầu hiện lên tư liệu của Phong Dương...

Phong Dương, nam, mười tám tuổi, người Phật Sơn, Cổ võ giả, am hiểu khinh công, Hư khí ngũ vân tiền kỳ!

Trong TOP 20 đều nằm ở khoảng Hư khí ngũ vân đến Bát vân. Người đầu tiên được chọn là người đứng chót, lập tức khiến tâm thái của những người đứng cuối cùng thay đổi. Còn những người đứng đầu cũng bất giác lo lắng. Vốn cứ nghĩ đứng đầu là chắc chắn được chọn, giờ xem ra, hợp ý Tiêu Dương mới quan trọng nhất.

- Lam Hân Linh.

Tiêu Dương đọc cái tên thứ hai.

Trước ánh mắt của mọi người, Lam Hân Linh bước lên trước, đứng cạnh Phong Dương.

Lam Hân Linh, nữ, Cổ võ giả, am hiểu kiếm pháp, Hư khí bát vân trung kỳ.

- Trương Kiều Trí.

Trương Kiều Trí, nam, Thuộc tính giả, song hệ Phong Hỏa, Hư khí bát vân hậu kỳ.

Nói về cảnh giới, Trương Kiều Trí cao hơn Lam Hân Linh một cấp độ, điều này đủ để chứng tỏ, mặc dù cảnh giới cao thấp rất quan trọng, nhưng chưa chắc đã có thể là thắng lợi mang tính áp đảo.

- Người thứ tư, Á Kiệt.

Á Kiệt, nam, Thuộc tính giả, song hệ Thủy Mộc, Hư khí lục vân trung kỳ.

- Người thứ năm, Lý Tiểu Phong.

Lý Tiểu Phong, nam, Cổ võ giả, am hiểu côn pháp, Hư khí thất vân tiên kỳ.

- Người thứ sáu, Lưu Nguyên.

Lưu Nguyên nam, thuộc tính giả, thuộc tính "Điện", Hư khí thất vân trung kỳ.

- Người thứ bảy, La Thiên Hồ.

La Thiên Hồ, nam, thuộc tính giả, thuộc tính "Vân, loại thuộc tính đặc biệt này khiến Tiêu Dương rất hứng thú, khi thi triển, như mưa nắng thất thường. Hư khí lục vân hậu kỳ.

- Người thứ tám, Trương Ngọc.

Trương Ngọc, nữ, Cổ võ giả, am hiểu ám khí, Hư khí thất vân trung kỳ.

- Người thứ chín, Diêu Mộng Nhã.

Diêu Mộng Nhã, nữ thuộc tính giả, song hệ Hoa Thổ, Hư khí lục vân hậu kỳ.

- Người cuối cùng......

Tiêu Dương liếc nhìn xung quanh, những người chưa được chọn ai nấy đều toát mồ hôi lạnh, vô cùng thấp thỏm.

- Phùng Tương!

Vụt!

Thân ảnh cuối cùng, mừng rỡ như điên phấn chấn nhảy ra.

Phùng Tương, nam, Cổ võ giả, am hiểu chưởng pháp.

Danh sách mười người đã đủ.

Thuộc tính giả và Cổ võ giả mỗi bên chiếm một nửa.

Đây là danh sách Tiêu Dương đã chọn, lúc này, vẻ mặt của mười người trước mặt đều không giấu được sự phấn chấn. Ánh mắt nóng bỏng nhìn Tiêu Dương. Còn mười người phía sau vẻ mặt mất mát, lắc đầu khổ SỞ.

- Tôi không phục! Một giọng nói không cam lòng vang lên, một người bước ra.

Tiêu Dương nhìn sang.

- Tạ An Tiến, Thuộc tính giả "Thủy", Hư khí bát vân tiên kỳ, TOP 2 của Đại hội thi đấu tinh anh.

Tiêu Dương lầm bầm nói ra tư liệu của Tạ An Tiến.

Tạ An Tiến dĩ nhiên không phục. TOP 2 Đại hội thi đấu tinh anh, vậy mà lại không được chọn vào danh sách cuối cùng. Điều này khiến cậu ta cảm thấy bị sỉ nhục!

- Hư khí bát vân tiền kỳ...

Tiêu Dương cười khẽ.

- Xin lỗi, tôi đã chọn, thì sẽ không thay đổi.

Sắc mặt Tạ An Tiến khó coi, siết chặt nắm đấm.

- Tôi cần một lý do.

- Lý do?

Tiêu Dương nhìn Tạ An Tiến,

- Bởi vì cậu quá bình thường.

Lời vừa dứt, mọi người không khỏi sửng sờ.

Vẻ mặt Tạ An Tiến co giật.

Bình thường?

Đứng thứ hai trong Đại hội thi đấu tinh anh của Thiên Tử Các, vinh quang như vậy, lại bị gắn cho cái mác bình thường?

Nếu là Tiêu Dương trước kia, e rằng sớm đã bị mọi người nói là ngông cuồng. Giờ trong mắt mọi người chỉ mang theo chút nghi hoặc, họ đều đoán, chẳng lẽ Tạ An Tiến từng đắc tội Tiêu Dương?

Ánh mắt Tiêu Dương ôn hòa và bình tĩnh, nhìn Tạ An Tiến, lắc đầu:

- Thiên phú của cậu thật sự không tệ, nhưng cậu lại quá nóng vội. Mặc dù mười tám tuổi cậu đã bước vào Hư khí bát vân tiền kỳ, nhưng cơ thể cậu đã trải qua một vài kích thích đặc biệt. Nếu tôi nhìn không nhầm, cậu đã dùng phương thức đặc biệt để kích thích tiềm năng, đạt đến cảnh giới hiện nay, có đúng không?

Sắc mặt Tạ An Tiến xanh mét, không trả lời.

Vẻ mặt cậu ta đã nói lên tất cả.

- Kích thích tiêm năng, có đôi khi không phải không thể, đáng tiếc, cậu đã dùng sai cách rồi.

Tiêu Dương lắc đầu.

- Giờ cậu là Hư khí bát vân, nhưng tiềm năng đã tiêu hao cạn, có lẽ trong vòng một năm, cậu vẫn chỉ là Hư khí bát vân. Cậu nói, tôi có lý do gì để chọn cậu?

Soạt!

Bước chân Tạ An Tiến lảo đảo lui ra sau một bước.

- Còn bọn họ...

Tiêu Dương nhìn lướt qua mười người mình đã chọn, lãnh đạm cười.

- Tôi cho rằng, sau một tháng, bất kỳ ai trong số mười người này, đều có thể dễ dàng... đánh bại cậu!
Bình Luận (0)
Comment