Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 516 - Chương 519: Tôi Tuyên Bố Với Các Bạn Một Tin Khiến Người Ta Tiếc Nuối!

Chương 519: Tôi tuyên bố với các bạn một tin khiến người ta tiếc nuối! Chương 519: Tôi tuyên bố với các bạn một tin khiến người ta tiếc nuối!Chương 519: Tôi tuyên bố với các bạn một tin khiến người ta tiếc nuối!

Diệu Thủ đường, không xa lạ gì với Tiêu Dương.

Hồng Tịch Hoàn người sáng lập nơi này là học trò của mình. Có điều, giờ chỉ đến phân đường của Diệu Thủ đường, là nơi lúc đầu Tiêu Dương cứu cha Tạ Chấn Vinh, do Tuyết Minh Thành tọa trấn.

Lúc Tiêu Dương và Diệp Tang đến, trước cửa Diệu Thủ đường dán thông báo tạm đóng cửa, Tiêu Dương đã được thuộc tính "Huyễn" của Diệp Tang dịch dung thành bộ dạng Tuyết Minh Thành. Thấy Tiêu Dương bước vào, một tiểu nhị mặt đầy mồ hôi lập tức chạy đến.

- Tuyết y sư, cuối cùng anh đến rồi, có người đòi thách đấu đấy.

Tiêu Dương xua tay, bình thản nói.

- Tôi biết rồi, bảo mọi người lui ra cả đi.

Cánh cửa Diệu Thủ đường đóng lại.

Ánh mắt Tiêu Dương nhìn về phía bốn tinh nhuệ Hán y học Đảo quốc kiêu ngạo ngồi một bên. Lúc này bốn người có chút bất đắc dĩ, vì họ đều nhận được tin, mười chín đội trước đều đã khiêu chiến thành công trung y Viêm Hoàng. Giờ bốn người mình có nhiệm vụ phải giành được một thắng lợi hoàn mỹ.

Liên tục ứng chiến mười chín trận, giờ Tiêu Dương đã hiểu rất rõ Hán y học, dường như từng năng lực kỹ xảo của mỗi lĩnh vực có liên quan đến Trung y đều tỷ thí qua.

Mỗi người giỏi một lĩnh vực là chuyện rất bình thường, cái này từ ngữ chuyên ngành gọi là có chuyên công. Còn cái thằng nhãi bên cạnh thì hay rồi, lĩnh vực nào cũng có bản lĩnh thông thiên. Dường như dính đến lĩnh vực nào, hắn cũng đều tinh thông cả.

Tiêu Dương lắc đầu.

Đây chính là nguyên nhân khiến Diệp Tang không thể không chấn động.

Bốn người đồng thời đứng dậy. Ngoài dự liệu của Tiêu Dương, trong hai mươi đội, cuối cùng cũng có một đội hiểu tiếng Viêm Hoàng, cất bước lên trước, đầu tiên là bắt tay Tiêu Dương theo tính chất lịch sự, mỉm cười nói:

So châm cứu?

Nghe nói Hideo điện vương đã chuẩn bị sẵn bữa tiệc ở khách sạn, đợi công thần bọn họ trở về ăn mừng.

Bốn người nhìn nhau, xoay mặt mỉm cười nói.

- Vị này là Tuyết y sư của Diệu Thủ đường sao? Mục đích của chúng tôi hẳn anh đã biết, không biết Tuyết y sư có cần chuẩn bị gì không?

Phải nhanh chóng giải quyết Tuyết Minh Thành gì đó thôi.

Tiêu Dương đều chiến thắng không ngoại lệ.

Tiêu Dương tinh thông các lĩnh vực Trung y, nhưng không thể nghi ngờ gì nữa, châm cứu của hắn, đã đạt đến độ xuất quỷ nhập thần. Bốn người này muốn so châm cứu, chẳng phải muốn xúc phạm thái tuế sao.

- Nói đi, các người muốn so gì?

Ngay lúc này, ở khách sạn Nghênh Tân, buổi giao lưu trao đổi y học của hai nước đã đến thời gian nghỉ trưa, Fukuda Hideo và Fukuda Shoi đã chuẩn bị tiệc ở khách sạn, tràn đầy mong chờ.

- Nghe nói thuật châm cứu của Diệu Thủ đường rất tốt, bốn người chúng tôi đến là muốn lãnh giáo một phen.

Diệp Tang đứng cạnh Tiêu Dương suýt nữa thì phì cười.

Fukuda Shoi cười ha hả.

Fukuda Hideo mỉm cười nói.

- Không thể nào... không thể nào...

Fukuda Shoi mặt mũi tươi cười nói.

- Châm cứu Viêm Hoàng đại bác tinh thâm, há để mấy kẻ như man di các người học được hết tinh túy. Còn nữa, không giấu gì các người, mười chín đội trước cũng đã thất bại hoàn toàn, còn các người, chẳng qua chỉ đi lên vết xe đổ của họ thôi.

- Hideo, nghe nói mười chín đội đầu đã hoàn thành nhiệm vụ, chỉ còn một đội cuối, có lẽ không vấn đề gì chứ?

- Không thể nào.

Bốn người đồng thời kinh hoàng thất sắc.

- Cái gì?

- Dĩ nhiên.

- Chúng ta không thể nào thất bại.

- Mười chín đội trước đều thành công, sao chỉ có chúng ta thất bại.

Nhìn bốn người ngồi trên mặt đất, cổ tay Tiêu Dương xoay xoay, ngân châm bỏ vào hộp, thần sắc lạnh nhạt liếc mắt nhìn bốn người.

- Bốn người đó là môn sinh đắc ý nhất của Đệ nhất thân châm Osaka Deguchi Kazuki. Deguchi Kazuki bại trong tay Tiêu Dương Viêm Hoàng, họ luôn muốn báo thù. Với thực lực của họ, tuy không so được với Tiêu Dương Viêm Hoàng, nhưng đối phó với một phân đường của Diệu thủ đường, chắc chắn không cần phải tốn nhiều sức lực.

Diệu thủ đường, bốn người mặt xám như tro tàn ngồi sững sờ dưới mặt đất, ánh mắt tràn đầy khó tin, nhìn chằm chằm Tiêu Dương, miệng thì thào.

Hai người nhìn nhau, xuân phong đắc ý.

- Nếu vậy, chúng ta càng phải chuẩn bị sẵn tiệc rượu, đợi các anh hùng trở vê.

- Không thể nào.

Tiêu Dương lắc đầu, không để ý đến bốn kẻ sắp phát điên, nghiêng người sang chỗ tối. Lúc này, Lưu Nguyên và Á Kiệt lắc mình đi ra, trên tay cầm máy quay, tươi cười gật đầu với Tiêu Dương.

- Thầy, hai mươi trận tỷ thí, đều đã được quay lại hết.

Ánh mắt hai người nhìn Tiêu Dương càng thêm sùng bái.

Trừ thây mình, trên đời này còn ai làm được việc thần kỳ như vậy nữa.

Chỉ tận mắt chứng kiến, mới có thể thể nghiệm được hết sự chấn động đó.

- Tốt lắm.

Tiêu Dương lãnh đạm cười.

- Các cậu chép nó vào ĐĨA CD, đưa ngay đến khách sạn đi. Giọng nói, Diệp Tang dùng thuộc tính "huyễn' thi triển cho người khác khó có thể làm được, cho nên, lần này Diệp Tang đành đích thân ra tay.

Cho dù là thân hình, khuôn mặt, thậm chí là giọng nói đều bắt chước.

Diệp Tang nhấc tay, thân hình lập tức biến ảo. Rất nhanh, một "Koita Kun' lại xuất hiện trước mặt Tiêu Dương.

- Tang Tang sư muội, tới em rồi.

Đợi Trương Kiều Trí đưa Koita Kun đi, Tiêu Dương cầm điện thoại của Koita Kun, nháy mắt cười với Diệp Tang.

Những người này của Đảo quốc có ý đồ phá hủy quốc túy Trung y Viêm Hoàng, vốn đáng chết.

- Vừa rồi người này đột nhiên tỉnh lại, nên em đánh hắn ngất đi rồi.

- Cậu làm không sai.

Tiêu Dương phất tay.

- Nhưng cậu còn có một nhiệm vụ.

- Xin thây phân công.

Trương Kiều Trí đứng thẳng người, xoa xoa nắm đấm. Hôm nay những người khác của tiểu đội Tinh Anh đều có nhiệm vụ, còn mình phải ở đây trông tên này, khiến Trương Kiều Trí buồn bực phát điên rồi.

- Đưa hắn ra ngoài, cho hắn vĩnh viễn biến mất.

Tiêu Dương mở miệng.

Trương Kiều Trí rùng mình, một lúc sau, gật mạnh đầu.

Trương Kiều Trí thấy Tiêu Dương và Diệp Tang đến, vội nói:

- Thầy.

Lúc Tiêu Dương và Diệp Tang bước vào nhà nghỉ, thấy Trương Kiều Trí đứng trước giường, còn Koita Kun đang nằm hôn mê.

- Đi, chúng ta quay vê nhà nghỉ.

Tiêu Dương vẫn còn kế hoạch sau, đương nhiên, không thể truyền tin này về cho Fukuda Hideo được.

Lúc này, đám Lam Hân Linh đã đẩy cửa bước vào, dẫn bốn người đi như thường lệ.

- Người Đảo quốc rất muốn hai mươi trận khiêu chiến y học này tạo thành một cơn cuồng phong lớn, vậy thì, để họ được như y nguyện đi.

Tiêu Dương mỉm cười.

- Hơn nữa, tin này còn phải do họ tự mình tuyên bố.

Á Kiệt và Lưu Nguyên nhanh chóng đem ĐĨA CD đến, Diệp Tang nhận lấy ĐĨA CD, lập tức đến khách sạn Nghênh Tân.

Nhân viên phục vụ khách sạn dường như đã nhận được thông báo trước, sau khi "Koita Kun" xuất hiện, liền đến đón, đưa gã đến trước một phòng bao riêng rộng lớn, còn mở cửa giúp gã.

"Koita Kun" cất bước đi vào, ánh mắt Fukuda Hideo trùng hợp nhìn sang, mắt sáng lên, nhất thời cười ha hả đứng dậy.

- Hoan nghênh anh hùng của chúng ta đã trở vê. Fukuda Shoi cũng đứng lên, thấy chỉ có một mình "Koita Kun" bước vào, không khỏi nghi hoặc.

- Koita Kun, sao chỉ có mình cậu, những người còn lại đâu?

"Koita Kun" lập tức hừ một tiếng, dùng tiếng Đảo quốc thuần thục nói.

- Hôm nay khiêu chiến của chúng ta tuy tiến hành nhanh chóng bí mật, nhưng cũng hấp dẫn sự chú ý của Viêm Hoàng, để những người có liên quan của Viêm Hoàng không chú ý đến. Tôi tạm thời sắp xếp cho họ ở một khách sạn khác, còn mình trở về trước để bẩm báo Hideo điện vương.

Fukuda Hideo không nghĩ vậy.

- Koita Kun, cậu cẩn thận quá, chuyện đã đến nước này, chúng ta sẽ lập tức công khai kết quả khiêu chiến, để đám Viêm Hoàng giúp chúng ta tuyên truyền chẳng phải tốt hơn sao?

- HÌ.

"Koita Kun" cười.

- Hideo điện vương, nếu trực tiếp đem video phát lên internet, tuyên truyền như vậy, có đơn giản quá không?

Fukuda Hideo hỏi.

- Vậy cậu có ý kiến gì?

- Đương nhiên là phát trong họp báo!

"Koita Kun" híp mắt cười nói.

- Chúng ta có thể thông qua danh nghĩa của Chủ tịch thành phố Shoi, yêu cầu truyền thông Minh Châu đến, nói có chuyện quan trọng cần tuyên bố. Đến lúc đó các phóng viên tụ tập lại, chúng ta trực tiếp phát video, để đám phóng viên Viêm Hoàng phải trợn mắt há hốc mồm.

- Hahal

Lúc này Fukuda Shoi không nhịn được cười ha hả.

- Hay, hay, Koita Kun không hổ là người mưu trí bên cạnh Hideo điện vương, quả nhiên đa mưu túc trí. Lần này, chúng ta không chỉ mời ký giả của Viêm Hoàng, mà phải mời toàn bộ phóng viên các nước ở Minh Châu đến, để cả thế giới cùng chứng kiến thời khắc lịch sử này.

- Không sai.

Khuôn mặt Fukuda Hideo cũng lộ ra ý cười.

- Cứ vậy đi, tôi muốn trận lốc này, trong thời gian ngắn nhất phải cuốn khắp Viêm Hoàng! Ngược lại nếu trực tiếp tung lên mạng, có khả năng sẽ bị người các ban ngành liên quan của Viêm Hoàng dùng thủ đoạn đặc biệt che đậy, cứ trực tiếp công khai trong họp báo là tốt nhất. Koita Kun, làm tốt lắm!

Fukuda Hideo không khỏi vui mừng nói.

"Koita Kun" vô cùng khiêm tốn lắc đầu, tiện đà nói.

- Đĩa CD đang được làm, chắc chắn sẽ nhanh chóng hoàn thành. Tiếp theo phải trông chờ vào Chủ tịch thành phố Shoi rồi.

- Không thành vấn đề, cứ để tôi.

Fukuda Shoi vỗ ngực.

- Đám phóng viên hành động rất nhanh, chỉ cần tôi nói có chuyện quan trọng cần tuyên bố, chắc chắn họ sẽ như ruồi ngửi mùi cứt ào ào lao đến. - Tốt, vậy không nên chậm trễ nữa, mau hành động đi, nếu không, để Viêm Hoàng phát hiện, sẽ dùng thủ đoạn ngăn chặn chúng ta, đây là địa bàn của họ, chúng ta cũng chẳng thể làm gì được.

Fukuda Hideo khoát tay

- Đi thôi.

Fukuda Shoi lập tức nhanh chóng rời đi.

Chừng ba tiếng sau, trước cửa khách sạn Nghênh Tân, đột nhiên đồng thời có một đám người lao đến, phóng viên các tòa soạn, đài truyên hình nối bước nhau đến, dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, các phóng viên được đưa đến một căn phòng rộng rãi.

Khách sạn Nghênh Tân thường đón khách quý, cũng thường xuyên mở họp báo, nên đã chuẩn bị một căn phòng chuyên dành họp báo.

Trước đài cao, mấy trăm chỗ ngồi, các phóng viên của công ty truyền thông lớn nhỏ ở Minh Châu lần lượt kéo đến, không khí vô cùng náo nhiệt. Trong số phóng viên, cũng có vài bóng dáng tóc vàng mắt xanh, xem ra quả thực phóng viên ngoại quốc cũng đến xem náo nhiệt.

Trong lúc mọi người đều đang đoán không biết Chủ tịch thành phố Shoi có tin tức gì kinh người cần tuyên bố, đám Fukuda Hideo cất bước đi đến.

Giương mắt nhìn xung quanh, dưới ánh đèn lấp lóe, trước mặt gân trăm phóng viên truyền thông, nụ cười của Fukuda Hideo càng thêm rực rỡ, không thể chờ đợi được nữa cất tiếng nói,

- Rất hoan nghênh các bạn đã đến, đặc biệt là các phóng viên Viêm Hoàng.

Fukuda Hideo vừa cười vừa nói:

- Tôi tuyên bố với các bạn một tin khiến người ta phải tiếc nuối!
Bình Luận (0)
Comment