Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 518 - Chương 521: Trung Y Toàn Thắng!

Chương 521: Trung y toàn thắng! Chương 521: Trung y toàn thắng!Chương 521: Trung y toàn thắng!

Trong ánh mắt không hề che giấu hận ý cực độ.

Lão đoán ra, tất cả chắc chắn đều do Tiêu Dương giở trò quỷ. Tiêu Dương sớm đã biết kế hoạch của mình, nên đã tương kế tựu kế, tạo ra cái bẫy này cho mình nhảy vào.

Hôm nay, mình bị tát vào mặt trước cả thế giới.

Quan trọng hơn là, mặt bị đánh sưng, răng rụng sạch, nhưng mình lại không thể phản kháng.

Đây là Viêm Hoàng.

Lén lút âm mưu ở đây thì được, còn nếu thật sự sử dụng sức mạnh thuộc tính, phá hủy quy tắc, vậy thì chính giọng nói thần bí truyên vào tai mình kia sẽ cho mình chết nơi tha hương.

Dĩ nhiên lão không tự tin mình có thể chống lại Thiên Tử Các Viêm Hoàng.

Đôi mắt hung ác nhìn chằm chằm Tiêu Dương. Lúc này, video vẫn được phát như cũ, đã hơn phân nửa, mỗi trận, Trung y Viêm Hoàng đều toàn thắng. Điều này khiến lòng người vui mừng, tất cả ký giả toàn trường đều vui mừng ghi lại cảnh này.

Ngực Fukuda Hideo phập phồng, máu như muốn cuộn trào.

- Có điều, mọi người đều thấy đây chỉ là đấu y học luận bàn thôi, chẳng cần coi trọng thắng thua như vậy, cho nên, tôi không tán thành chuyện công khai video này trong họp báo, làm vậy không hay lắm.

- Không phải tôi đã nói rồi à, không nên phát đoạn video này. Nó... xấu hổ quá.

Tiêu Dương lắc đầu nói.

- Tư tưởng người Đảo quốc đúng là không thể nào lý giải được.

Flash! Flashl

Đồng thời, ai nấy cũng nghi hoặc khó hiểu.

Lam Hân Linh đứng cạnh Tiêu Dương bất giác dịch ra xa khỏi tên này vài bước, làm vẻ tôi không quen người này.

Lúc này sắc mặt Fukuda Hideo đã xanh đến cực điểm, hai tay nắm chặt. Lúc này, ánh mắt Tiêu Dương cũng nhìn vê phía Fukuda Hideo, lắc đầu thở dài.

- Rõ ràng đối với Hán y học Đảo quốc mà nói, đây là một cú tát, sao còn không biết xấu hổ mà mở cuộc họp báo công khai chứ?

- Thực ra, tôi biết trước kết quả này rồi.

Mọi người đều cảm khái.

- Mày...

- Đây mới là tấm lòng bao la rộng lớn.

Đây mới thực sự là vừa ăn cắp vừa la làng!

Vô số âm thanh vang lên, vô số ống kính đều chĩa về phía Tiêu Dương.

Ộc!

- Đều là người, sao lại khác biệt đến vậy chứ!

Fukuda Hideo bị ép cho chó cùng rứt giậu rồi à, hay vẫn còn có bài tẩy? - Thật không hổ là thần y tuyệt thế của Viêm Hoàng.

Nghe xong, Tiêu Dương cười lãnh đạm, phất tay.

- Thắng không kiêu bại không nản, khó mà có được trái tim bình thản như vậy.

- Tôi muốn cử bốn người khiêu chiến với anh, họ là Tứ đại y thánh của Đảo quốc chúng tôi!

Đồng tử Fukuda Hideo khẽ co rút, lạnh giọng nói.

- Thật khéo, vừa nãy cũng có bốn người đại diện Hán y học Đảo quốc khiêu chiến với tôi, không biết tiên sinh Fukuda lại đích thân ra tay, hay cử bao nhiêu người đến khiêu chiến với tôi?

- So với tên hê đang nhảy nhót kia, đây đúng là một Vương giả khiêm tốn!

Mâu thuẫn giữa Hán y học Đảo quốc và Trung y Viêm Hoàng, bắt đầu từ giờ phút này đã được phóng viên định nghĩa là đến giai đoạn nóng bỏng rồi.

Sắp có kết cục rồi.

Có điều mọi người không thể ngờ, kết cục này đến nhanh hơn so với tưởng tượng của họ.

ki

Lúc này, phóng viên toàn hội trường lập tức lên tinh thần, tiếng máy chụp ảnh vang lên.

- Tiêu Dương, tôi muốn đại diện Hán y học Đảo quốc, khiêu chiến với anhil

Fukuda Hideo quả thật đã tức đến mức hộc máu, ngực đập thình thịch, bàn tay lau vết máu khóe môi, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Dương, quát lớn.

Lời vừa dứt, không ít người xôn xao.

Ánh mắt đều lộ ra sự khiếp sợ.

Dĩ nhiên, tứ đại y thánh của Đảo quốc, thật sự danh tiếng rất lớn.

- Tứ đại y thánh xuất chiến Thần y Tiêu Dương, tặc tặc, đúng là một cái tít giật gân!

- Thật sự mong chờ Tiêu Dương lại chiến thắng một lần nữa!

Nhưng, không ngờ, Tiêu Dương lại lắc đầu.

- Xin lỗi, e là tôi không thể chấp nhận lời khiêu chiến của ông.

Fukuda Hideo lạnh lùng nhìn Tiêu Dương, nở nụ cười dữ tợn.

- Tiêu Dương, anh không dám chấp nhận lời khiêu chiến của Hán y học chúng tôi sao?

Fukuda Hideo lắc đầu. Rõ ràng có kế hoạch hoàn hảo như vậy, sao có thể đột nhiên thất bại như vậy. Rõ ràng... rõ ràng tất cả đều nằm trong sự khống chế của mình mà. Lúc này Fukuda Hideo phát hiện, trong tay mình chỉ đang giữ một làn khói mờ mịt hư vô.

- Không thể nào, không thể nào.

Sắc mặt Fukuda Shoi đứng bên như tro tàn. Tin rằng qua hôm nay, cả thế giới đều sẽ tràn ngập tin này, địa vị chính thống của Trung y Viêm Hoàng không thể nào rung chuyển được nữa. Hán y học muốn xin làm Di sản văn hóa thế giới chỉ là mộng tưởng, vì có Trung y Viêm Hoàng, Hán y học mãi mãi chỉ là thứ phẩm.

Trận chiến giữa Hán y học và trung y Viêm Hoàng, Tiêu Dương đã toàn thắng.

Tứ đại y thánh cuối cùng của Đảo quốc cũng tuyên bố thua Tiêu Dương trước mặt mọi người.

Xôn xaol

Ánh mắt Fukuda Hideo nhìn chằm chằm Tiêu Dương. - Anh nói vậy là có ý gì. 2

Tiêu Dương nghiêng đầu sang,

- Cho họ vào đi.

Lời vừa dứt, vài ông cụ mặc trường bào trắng bước vào. Bốn ông cụ chính là tứ đại y thánh Fukuda Hideo nói.

Thấy bốn người, sắc mặt Fukuda Hideo chợt biến đổi.

- Sao các người...

Bốn ông cụ bước vào, khom người cúi chào Fukuda Hideo. Một người trâm giọng nói.

- Thật xin lỗi, Hideo quân, bốn người chúng tôi thất bại rồi!

Mọi người cả kinh, dường như không thể tin vào lỗ tai mình.

- Cái gì?

- Có điều, tôi thực sự không có hứng chấp nhận lời khiêu chiến của kẻ bại dưới tay tôi lần thứ hai trong một ngày.

Tiêu Dương lắc đầu, nói.

- Không thể nói là không dám.

Thần sắc mọi người đều mang theo chút khác lạ nhìn Tiêu Dương.

- Đám ngu xuẩn các người!

Fukuda Hideo bỗng nhiên rít lên với tứ đại y thánh.

- Các người đấu cái gì! Không có sự phân công của tôi, sao các người dám đấu với Tiêu Dương! Sao không theo sự sắp xếp của tôi mà làm!

Vô cùng tức giận mắng!

Tứ đại y thánh không lên tiếng, nhưng vẻ mặt không chút xấu hổ. Bại là bại, họ đường đường chính chính thua về mặt y thuật. Còn về ý của Fukuda Hideo, bốn người cũng hiểu. Đấu dưới sự sắp xếp của Fukuda Hideo tức là dùng vài thủ đoạn khác để đảm bảo thắng lợi.

Nhưng tất cả đều đã muộn rồi.

Lúc Tiêu Dương đột nhiên xuất hiện trước mặt bốn người, bốn người chỉ có một lựa chọn, là đường đường chính chính đấu với Tiêu Dương.

Flash! FlashI

Bị tiếng la mắng giận dữ của Fukuda Hideo thức tỉnh, vô số máy quay đều chĩa về bên này. Fukuda Hideo không thể làm gì, điên cuồng hét lớn một tiếng, lập tức chật vật xông ra khỏi phòng.

- Á, chờ tôi với.

Fukuda Shoi vội vàng chạy theo ra ngoài.

Tứ đại y thánh Đảo quốc cũng vội vàng chạy đi.

Trong phòng chỉ còn lại anh hùng.

Anh hùng của Viêm Hoàng, người bảo vệ Trung y.

Tuyệt thế thần y, Tiêu Dương!

Dưới ánh đèn flash như những ngôi sao lấp lánh xung quanh mặt trăng, khuôn mặt kia được chiếu sáng bừng.

kkk*«*« .......

Tin tức long trời lở đất đã được ra lò.

- Buổi họp báo kỳ lạ nhất trong lịch sử, kẻ thất bại đi tung tin mình thất bại!

- Thằng hề nhảy nhót, Vương giả khiêm tốn.

- Tuyệt thế vừa ra tay, không ai đấu lại được!

Nhất là trên internet, lại một lần nữa sôi trào.

Trận chiến giữa Hán y học Đảo quốc và Trung y Viêm Hoàng dường như đã đạt đến một cao trào, tuyệt thế thần y được một đại quân ủng hộ quét khắp các diễn đàn, có một vài kẻ không cam tâm post bài, nhưng trong nháy mắt đã bị làn sóng kia dập mất.

Trung y Viêm Hoàng, đã giành toàn thắng!

Lúc này, tiểu đội Tinh Anh vừa giành được thắng lợi không kịp ăn mừng đã lại gặp phải huấn luyện kiểu địa ngục, tiếng gào rống lại tái thế, rống không ngừng bên tai mọi người.

Xem đội Tinh Anh tập luyện đến gần tám giờ tối, Tiêu Dương mới ra khỏi Vũ Phong Quán, trở về phòng bảo vệ Phục Đại tắm rửa. Sau khi cẩn thận chọn bộ đồ vô cùng đẹp trai, Tiêu Dương lái chiếc Lamborghini của mình. Chiếc Lamborghini cao quý như chiến xa lao thẳng đến công ty Sơn Hà Thư Họa.

Tiêu Dương không quên, tối nay có hẹn với Đại tiể thư đi thuyền dưới trăng, ngâm thơ.

Trên đường đi gọi điện cho Quân Thiết Anh, hẹn chờ trước cổng Sơn Hà Thư Họa.

Chiếc Lamborghini đẹp mắt khiến người ta hít thở không thông dừng trước cửa Sơn Hà Thư Họa, không ít người ở phố đồ cổ đều bị nó hấp dẫn, mắt sáng lên.

Nhất là các cô gái, gân như không kìm được hét lên chói tai.

- Hoàng tử cỡi bạch mã à!

Tiêu Dương vừa mở cửa xe bước xuống, sau khi ăn mặc cẩn thận, quả thật hắn đẹp trai như ngôi sao điện ảnh, ừ, phải nói rất có tư chất làm giai bao.

Cánh cửa thủy tinh của Sơn Hà Thư Họa mở ra, một mùi hương nhè nhẹ lan khắp không khí.

Quần áo màu xanh nhạt, cao quý hào phóng, như ngôi sao sáng chói trên bầu trời.

Một vẻ đẹp tự nhiên, dung nhan tuyệt mỹ, đôi mắt linh động mang theo sự ngạc nhiên cất bước đi đến, giống như tinh linh khiến người ta rung động.

Tiêu Dương biến ra một bó hoa hồng như ảo thuật, mỉm cười đi đến trước mặt Quân Thiết Anh.

- Hoa tươi tặng mỹ nhân.

Quân Thiết Anh cười nhẹ, nhận hoa, hít sâu một hơi, khuôn mặt lộ ra say mê.

- Thơm quá.

Tư thái Tiêu Dương ưu nhã mở cửa xe cho Quân Thiết Anh. Khi chiếc Lamborghini cao quý dần rời đi khỏi tâm mắt mọi người, đám người đứng thừ ra ven đường dường như lúc này mới hoàn hồn, ánh mắt đều lộ ra tia hâm mộ.

Cảm thán không thôi.

- Đúng là kim đồng ngọc nữ. - Tuyệt phối.

Hai người đứng chung, dĩ nhiên khiến cho người ta có một cảm giác vô cùng ăn ý.

Chiếc xe lao nhanh trên đường quốc lộ.

Tiêu Dương cho Quân Thiết Anh thể nghiệm tốc độ cao. Gió đêm thổi qua, những sợi tóc của Quân Thiết Anh tung bay, đẹp không tả xiết, trên đường hấp dẫn ánh mắt không ít người.

Xe dừng trước một công viên.

- Đại tiểu thư, công viên này đêm đến có một chỗ hay lắm.

Quân Thiết Anh nhìn Tiêu Dương, thản nhiên cười.

- Không phải thật sự đi thuyền dưới trăng chứ.

- Hiểu anh chỉ có Đại tiểu thư.

Tiêu Dương cười hì hì, nắm nhẹ tay Quân Thiết Anh bước vào công viên, bước chân nhẹ dàng. Dưới ánh trăng, giữa khe hở của bóng cây, có bóng hai người dựa sát vào nhau, vô cùng hài hòa.

Hai người nhanh chóng đi đến bên hồ. Lúc này, trên mặt hồ đã có thể nhìn thấy vài ánh đèn, đó là một chiếc thuyền.

- Tối nay rất đông người.

Tiêu Dương mỉm cười quay mặt sang.

- Vì, nghe nói, tối nay có mưa sao băng.

- Đáng tiếc, mày sẽ không thể nhìn thấy được!

Một giọng nói lạnh lếo đột nhiên vang lên!
Bình Luận (0)
Comment