Chương 538: Trận chiến đầu tiên
Chương 538: Trận chiến đầu tiênChương 538: Trận chiến đầu tiên
Tiêu Dương kêu lên khiến Kim Văn tôn tọa giật mình, ông vội vã hỏi:
- Tiêu huynh đệ, cậu làm sao vậy?
- Em không sao.
Tiêu Dương thở ra một hơi sau đó cười nói:
- Có lẽ là do sáng nay ăn phải đồ ăn không hợp vệ sinh nên thấy hơi đau bụng, giờ không sao rồi.
Kim Văn tôn tọa gật đầu. Cổ võ giả cũng không phải thần tiên, thỉnh thoảng đau bụng cũng chẳng phải chuyện lạ. Vì vậy Kim Văn tôn tọa cũng không nghĩ nhiều đến vấn đề này.
Lúc này Tiêu Dương đau đến nhe răng trợn mắt nhưng lại phải cắn răng chịu đựng không dám kêu lên.
Hắn điều khí dồn vào đan điền trấn an thanh Kim đao đang nổi loạn ở trong đó.
- Tiêu Dương, những người cậu muốn gặp đều đang ở bên trong.
Tiêu Dương cũng không hề có ý định giới thiệu cho hai bên làm quen bởi dẫu sao thì bọn họ cũng không phải là người cùng lĩnh vực, giới thiệu cũng chẳng có ý nghĩa gì. Còn Kim Văn tôn tọa sau khi xuống xe liền nhìn chằm chằm vào những người trước mặt. Mỗi một người đều bị ông nhìn một lúc lâu sau đó mới di chuyển ánh mắt sang nhìn người khác.
Tối hôm qua, người thanh niên này đã xuất hiện như một vị thân cứu vớt cả Thanh Diễm Xã của bọn họ.
Tóc vàng lông mày vàng, hình tượng quá chói lóa khiến mọi người đều phải chú ý đến.
Sau đó Tiêu Dương gọi điện thoại cho Tô Thiên Nam. Hắn không nói đến nguyên nhân cụ thể chỉ nói là muốn gặp những người có mặt tại hiện trường tối hôm qua, kể cả là người của Bích Lân Đường. Sau trận hôm qua Thanh Diễm Xã đã bắt được rất nhiều nhân vật cấp cao của Bích Lân Đường. Chắc chắn Tô Thiên Nam không thể cứ vậy mà thả bọn họ đi được.
Tiêu Dương đã biết trước sẽ có kết quả này, bởi vì vốn dĩ Kim đao đang nằm trong người hắn, Kim Văn tôn tọa làm sao có thể nhìn thấy ở trên người bọn họ được! Nhưng đương nhiên Tiêu Dương không thể nói ra bí mật này được.
Quả nhiên là thần binh thông linh, hắn vừa mới có ý nghĩ muốn chinh phục nó thì nó đang nổi khùng lên tấn công đan điền của hắn. Cơn đau này khiến cho Tiêu Dương phải hít sâu mấy lần mới cảm thấy đỡ hơn chút.
Mặc dù mọi người đều cảm thấy khó hiểu về hành động này này Kim Văn tôn tọa nhưng không có ai tỏ vẻ bất mãn. Kim Văn tôn tọa là người do Tiêu Dương đưa đến, cứ coi như là mọi người cho Tiêu Dương, nên không có ai nói gì. Huống hồ chi Kim Văn tôn tọa cũng chỉ nhìn mọi người một lúc rồi thôi, ông ta cũng chẳng là chuyện gì quá đáng. Chẳng lẽ người ta chỉ nhìn thôi mà cũng không được sao?
Tiêu Dương, Kim Văn tôn tọa, Diệp Tang ba người cùng nhau đi tới tổng bộ của Thanh Diễm Xã. Lúc này Tô Thiên Nam đã dẫn người đứng ở ngoài cửa lớn nghênh đón bọn họ. Lúc thấy Tiêu Dương xuất hiện, người của Thanh Diễm Xã đều tỏ ra rất vui mừng.
May là thân binh này không điên cuồng quá mức, nó chỉ đâm đâm mấy phát vào đan điền của Tiêu Dương rồi thôi. Chỉ một lát sau nó lại hoàn toàn yên tĩnh, không có bất cứ hành động nào bất thường.
Ánh mắt của Tô Thiên Nam có chút kinh ngạc khi nhìn thấy Kim Văn tôn tọa bên cạnh Tiêu Dương.
- Haizzzl Trong lòng mỗi các thành viên của Tiêu Dương đều có một vị trí đặc biệt dành cho Tiêu Dương.
Kim Văn tôn tọa thở dài lắc đầu nói:
Sau khi Kim Văn tôn tọa nhìn hết một lượt liền quay sang nhìn Tiêu Dương rồi lắc đầu.
Sau đó, Tiêu Dương lại đưa Kim Văn tôn tọa đi tới bãi biển nơi xảy ra sự việc tối hôm qua. Kim Văn tôn tọa cẩn thận quan sát từng cành cây ngọn cỏ thậm chí đến cả kiến cũng không tha nhưng kết quả vẫn không thu hoạch được gì.
- Thôi bỏ đi.
Đó là đưa Tiêu Dương về Kiếm Tông.
Diệp Tang gật đầu rồi rời đi.
Mặc dù không cam tâm để Kim đao cứ như vậy mà biến mất ngay trước mắt mình. Nhưng những nơi có thể tìm đã tìm hết rồi, hiện giờ chỉ có mỗi ông trời mới biết Kim đao đang ký thác trong cơ thể sống nào thôi. Nếu như ông ta với Kim đao vô duyên vậy thì có tìm nữa cũng chẳng thấy được.
Tiểu đội Tinh Anh đi xuyên qua một ngọn núi trùng điệp hiểm trở, dọc đường Phong Dương đều cười nói vui vẻ. Cậu ta hoàn toàn không hề nhận ra bọn họ đang đứng trên mảnh đất chỉ cần đi sai một bước là đã có thể mất mạng.
- Xem ra tôi với Kim đao định sẵn là vô duyên rồi!
- Theo như trong tư liệu thu thập được thì trong khu vực Tam giác vàng có năm thế lực lớn mạnh nhất và các thế lực này đều được tổ chức theo cơ cấu hình thức quân đội. Kỷ luật của bọn họ rất nghiêm minh, sức chiến đấu cũng rất phi thường. Các thế lực đó là Hắc thủy quân, Quả cảm quân, Ngõa bang quân, Khôn sa quân và Bành gia quân. Ngoài năm thế lực lớn này ra thì còn có rất nhiều các thế lực cùng bang phái khác cũng có thực lực đáng gờm đó là La tinh hán quân, Tam kích quân, vân vân. Hiện giờ chúng ta đang đứng trên phạm vi lãnh thổ của thế lực lớn thứ hai ở Tam giác vàng, địa bàn của Quả cảm quân!
Lam Hân Linh nghiêm mặt nói:
- Địa hình ở Tam giác vàng không đồng nhất, núi non hiểm trở, vô cùng phức tạp. Ở đây còn có một số thế lực buôn bán thuốc phiện tự ý trang bị vũ trang công khai đối đầu với chính phủ của các nước lân cận. Thực lực của bọn họ không phải dạng vừa đâu!
Huống hồ chỉ hiện tại ông còn có một chuyện rất quan trọng cần phải làm.
Vào lúc này, Lâm Tiểu Thảo với thân phận huấn luyện viên đã dẫn Tiểu đội Tinh Anh đặt chân đến khu vực Tam giác vàng.
Tam giác vàng được mệnh danh là cái nôi của thuốc phiện, vị trí nằm ở giữa biên giới ba nước Đông Nam Á là Thái Lan, Myanmar và Lào. Nơi đây địa hình núi rừng hiểm trở, diện tích khoảng 200. 000 km2 với rất nhiêu khu vực cấm địa không thể tùy tiện xâm phạm. Đồng thời mảnh đất này cũng được coi là mảnh đất hoàng kim bởi có rất nhiều người dựa vào nơi này để phát tài.
- Nơi này được mệnh danh là Thiên đường của những kẻ ưa mạo hiểm, không biết nó có phải cũng là Thiên đường của chúng ta không nhỉ?
Một là để Tiêu Dương thông qua nghi thức chính thức bái nhập Tông môn, hai là để giải hàn độc cho ba vị Tôn tọa.
Trước đó đã đặt vé máy bay vào sáng sớm hôm nay nhưng vì chuyện của Kim đao nên đã bị lỡ chuyến bay đó, hiện giờ đã là giữa trưa rồi.
- Diệp Tang, con mau đi đặt vé máy bay đi! Kim Văn tôn tọa lắc đầu xua tay nói:
- Hì hì, Linh nhi sư tỷ à, chị cẩn thận quá rồi đấy. Với thực lực của tiểu đội Tinh Anh chúng ta mà còn phải sợ đám nhãi nhép đó sao?
Phong Dương tự tin cười nói, mọi người trong tiểu đội Tinh Anh hiện giờ cũng đã quen với cách xưng hộ sư huynh sư đệ tỷ muội với các thành viên trong đội.
- Cậu nói như vậy là không đúng rồi.
Trương Kiều Trí lắc đầu, nghiêm túc nói:
- Nếu như là bình thường thì chúng ta sẽ không phải e dè đám thế lực này. Nhưng hiện tại tin tức về Ngọc tỷ truyền quốc đã truyền ra, có không ít các thế lực lớn mạnh đều đổ xô đến Tam giác vàng. Nói không chừng bọn họ cũng đã trà trộn vào trong các thế lực lớn ở nơi này rồi, trong đó chắc chắn sẽ có không ít các cường giả. Trong hành trình của chúng ta, không chỉ phải đề phòng tổ chức Huyết Dạ mà còn phải cảnh giác với bất cứ người nào xuất hiện ở khu vực Tam giác vàng này.
Lúc này, Tiểu Thu đang đi theo sau Lâm Tiểu Thảo đột nhiên dừng bước, sau đó gã hét lớn.
- Cẩn thận địch tập kíchI
Lâm Tiểu Thảo lập tức đê phòng cảnh giác.
Vùi! Vùi! Vùi
Với thực lực của bọn họ việc tránh né súng đạn bình thường không phải là chuyện khó. Tuy nhiên hiện tại không phải súng bình thường mà đều là súng máy hạng nặng, nếu như bị bắn chắc sẽ thành cái tổ ong mất.
Các thành viên của tiểu đội lập tức biến sắc.
Vô số khẩu súng hạng nặng lần lượt được lên đạn, dường như có thể bóp cò bất cứ lúc nào.
Cạch! CạchI
Tên thủ lĩnh gâm lên kha khể gì đó rồi đột nhiên vung tay lên, khuôn mặt gã trông rất dữ tợn.
- Bọn tôi chỉ vô tình đi qua đây thôi, không hề có ý muốn xâm phạm địa bàn của các anh. Các anh có thể tránh đường cho bọn tôi được không?
- Bọn họ đang nói cái gì vậy?
-P...
Lâm Tiểu Thảo lắc đầu nói:
- Tôi chỉ nghe ra đây là tiếng Thái lan thôi còn nội dung cụ thể là gì thì tôi không biết.
-... TH
Nếu đây không phải là huấn luyện viên đặc biệt được Tiêu Dương phái tới thì e là tiểu đội Tinh Anh đã bóp chết Lâm Tiểu Thảo rồi.
Ai mà chẳng biết đây là tiếng Thái lan! Vấn đề là ở chỗ không ai nghe hiểu kìal
- Ê, này cái anh kial
Lúc này Phong Dương đĩnh đạc chỉ thẳng vào tên thủ lĩnh ở trước mặt rồi nói:
Lam Hân Linh vội hỏi:
- Đây là tiếng Thái lan.
Lâm Tiểu Thảo lập tức mở miệng: - Mọi người có ai nghe hiểu không?
Đám người kia hét lớn mấy câu ô oa gì đó, các thành viên của tiểu đội Tinh Anh ngơ ngác nhìn nhau.
Lời của Tiểu Thu vừa dứt, trong nháy mắt từ khắp tám hướng xung quanh ngọn núi bất ngờ xuất hiện lần lượt từng người mặc quân trang tay cầm súng xông tới. Bước chân của bọn họ vô cùng chắc chắn, đám người nhanh chóng bao vây bọn Lâm Tiểu Thảo.
- Khu vực Tam giác vàng đúng là loạn thật! Bọn mình vừa mới đặt chân đến đã được tiếp đãi thịnh soạn thế này rồi.
Đương nhiên tiểu đội Tinh Anh đâu phải nhóm người chỉ biết chờ chết.
Thấy đối phương định hạ lệnh nổ súng, Lâm Tiểu Thảo dứt khoát vung hai tay lên, ngay lập tức một lá cờ bay ra.
- Thiên địa độn!
Âm! Âm! Ầm!
Sau mấy tiếng nổ vang lên, khói trắng bay mù mịt. Chỉ trong nháy mắt, mười mấy người bỗng nhiên biến mất ngay trước mắt đối phương.
- Bắt giặc phải bắt kẻ cầm đầu trước!
Là tiếng nói của Phong Dương.
Một bóng người đột nhiên trượt đến tựa như cánh chim yến nhẹ nhàng liệng qua.
Đạp tuyết vô ngân!
Chỉ trong mấy ngày khổ luyện ngắn ngủi, Phong Dương là người tiến bộ nhanh nhất trong số các thành viên. Nhờ sự chỉ dạy của Tiêu Dương thực lực của cậu từ Hư khí ngũ vân kỳ đầu nhảy thẳng lên Thực khí thất vân kỳ đầu, trực tiếp vượt qua hai cảnh giới lớn. Điều này khiến mọi người phải kính phục trước ánh mắt nhìn người của Tiêu Dương.
Sức mạnh tiềm tàng của Phong Dương quả thật khiến người ta phải kinh ngạc.
Sự thể hiện của Phong Dương cũng làm cho tên thủ lĩnh kia phải kinh hãi. Gã hoảng hốt hét lên sau đó ngay lập tức hạ lệnh nổ súng.
Thế nhưng khi đám người chuẩn bị chĩa súng vào Phong Dương thì đột nhiên lại xảy ra tình huống dị thường.
- Liệt dương hỏal
Vùi
Vùi
Vùi
Trong nháy mắt ba ngọn lửa rực cháy phóng ra ngoài.
Tốc độ nhanh như sét đánh, chỉ nháy mắt đã rơi xuống trước mặt đám người cầm súng.
Âm!
Một tiếng nổ vang dội khắp núi rừng.
Sự kết hợp giữa Liệt dương thần chưởng cùng thuộc tính Hỏa lần đầu tiên được áp dụng vào thực chiến. Uy lực quả nhiên là đáng kinh ngạc, sau cú nổ vang trời, đám người cầm súng trong nháy mắt đã bị nổ thành thịt vụn. - Tiên sơn quyền!
Lúc này bóng dáng Phong Dương đã xuất hiện ngay trước mắt tên thủ lĩnh. Một quyền được đánh ra với tốc độ kinh người.
Tiếng gió rít xé rách không gian, áp lực tựa như núi Thái sơn đè xuống.
Ngay lập tức vang lên tiếng kêu đau đớn, tên thủ lĩnh đã bị một quyền của Phong Dương đánh ngã lăn ra đất bất tỉnh nhân sự.
Cuộc chiến chấm dứt.
Khói trắng mịt mù dần dần tản đi, Lâm Tiểu Thảo thu hồi lại Thiên địa độn. Đây là một trong số kỳ thuật độn pháp mà Lâm Tiểu Thảo đang nghiên cứu, nó có tác dụng giấu người đi. Nếu như vừa rồi đối phương thật sự nổ súng thì mọi người cũng sẽ không sao vì đã có Thiên địa độn trùm lên bảo vệ.
Lúc này, Lâm Tiểu Thảo cùng Dương Hoàn Nghị đều trừng mắt kinh hãi nhìn Phong Dương cùng Trương Kiều Trí.
Hai người vốn cũng biết trận này không thể uy hiếp được tiểu đội Tinh Anh, nhưng lại không ngờ được sẽ có thể giải quyết một cách nhẹ nhàng như thế.
Tốc độ của Phong Dương đúng là không thể tưởng tượng được, Tiên sơn quyền của cậu ta cũng thật đáng kinh ngạc.
Nhưng điều khiến Dương Hoàn Nghị kinh ngạc hơn chính là việc Trương Kiều Trí vận dụng thuộc tính Hỏa.
Dương Hoàn Nghị cũng là thuộc tính giả Hỏal
- Liệt dương hỏa?
Dương Hoàn Nghị ngẩn người, thì ra Hỏa còn có thể dùng như vậy.
Dương Hoàn Nghị nhớ lại đường tấn công cùng quỹ tích của ba ngọn lửa lúc nãy, gã âm thầm hít một hơi thật sâu. Phải tinh thông điều khiển lửa đến mức nào mới có thể đạt được hiệu quả đáng kinh ngạc như vậy?
Trương Kiều Trí rõ ràng cũng rất hài lòng với trận đấu đầu tiên của mình, gã tươi cười nhìn Dương Hoàn Nghị, sau đó nói:
- Anh không cần phải tỏ ra khó tin như thế. Là sư phụ của bọn tôi đã kết hợp thuộc tính cùng cổ võ lại với nhau để tạo ra các chiêu thức mới. Chiêu vừa rồi tôi sử dụng gọi là Liệt dương thần chưởng.
- Kết hợp thuộc tính với cổ võ sao?
Dương Hoàn Nghị trừng mắt kinh ngạc.
Lâm Tiểu Thảo cảm thán:
- Chậc chậc, quả nhiên không việc gì có thể làm khó được Tiêu đại ca.