Chương 552: Song kiếm hợp bích, lực bổ Hoa Sơn
Chương 552: Song kiếm hợp bích, lực bổ Hoa SơnChương 552: Song kiếm hợp bích, lực bổ Hoa Sơn
- Xích Kiếm Tôn Tọa, cái này...
Kim Văn Tôn Tọa có chút không nhịn được.
Bảo Hắc Bạch Tôn Tọa tiến hành khảo hạch Tiêu Dương, tính chất của nó không cái nào có thể so sánh được.
Trong mắt Kim Văn Tôn Tọa, Tiêu Dương có mạnh cách mấy cũng chỉ là Thật Khí Tam Vân đại viên mãn. Ban đầu hắn đánh bại Tiên Cửu Tôn Tọa, bất quá chỉ là Hóa Tượng nhất biến mà thôi. Bây giờ Xích Kiếm Tôn Tọa chọn đối thủ cho hắn là Hóa Tượng cửu biến.
Căn cứ vào số lượng, điều này có thể so sánh với chín Thiên Cửu Tôn Tọa đối phó một mình Tiêu Dương, hoàn toàn mang tính áp đảo. Huống chi, thực lực Hóa Tượng cửu biến không hề đơn giản.
Khảo hạch như vậy không công bằng chút nào.
Đây là cách nghĩ trong lòng mọi người.
Nhưng cũng có một số người âm thầm vui mừng. Bảo Hắc Bạch Tôn Tọa khảo hạch Tiêu Dương?
Đồ Vũ Hoa là một trong số đệ tử mà ông ta vừa ý nhất. Nếu không, Hắc Bạch Tôn Tọa cũng không ban Hắc Long Kiếm cho y. Hiện nay, Đồ Vũ Hoa lại bị Tiêu Dương làm nhục trước mặt mọi người. Điều này khiến cho sư tôn như ông ta có cảm giác mất hết mặt mũi.
- Xem ra, Xích Kiếm Tôn Tọa không muốn có người phá lệ này.
- Tuân mệnh.
Bây giờ Xích Kiếm Tôn Tọa đã tạo cho ông một cơ hội tốt, Hắc Bạch Tôn Tọa đương nhiên không ngại giáo huấn Tiêu Dương một chút.
Xích Kiếm Tôn Tọa vẫn lạnh nhạt, không để ý đến dị nghị của đám người Kim Văn Tôn Tọa, khoát tay nói:
Đệ tử của Kiếm Tiên thì thế nào? Bây giờ cũng chỉ là Thật Khí Tam Vân đại viên mãn mà thôi.
Tiêu Dương vừa mới làm nhục đệ tử Đồ Vũ Hoa của Hắc Bạch Tôn Tọa. Bây giờ lại có cơ hội đường hoàng đối phó hắn, Hắc Bạch Tôn Tọa tuyệt đối không lưu tình.
Khóe miệng Hắc Bạch Tôn Tọa nhếch nhẹ:
- Ý của tôi đã quyết, Hắc Bạch, người lên đi.
Thậm chí tất cả mọi người đều đoán rằng, rốt cuộc có phải Xích Kiếm Tôn Tọa đang làm khó Tiêu Dương hay không.
Tiêu Dương là truyên nhân của Kiếm Tiên Thái Bạch tiên nhân, ông ta tuyệt đối không thể đắc tội.
- Hãy để cho tôi xem cậu có bao nhiêu tiềm lực.
Ánh sáng lạnh đảo qua trong mắt Hắc Bạch Tôn Tọa.
Xích Kiếm Tôn Tọa lẩm bẩm, ánh mắt nhìn chằm chằm Tiêu Dương. Mặc dù Tiêu Dương thể hiện bên ngoài là Thật Khí Tam Vân đại viên mãn, nhưng chung quy vẫn mang đến một cảm giác nhìn không thấu cho Xích Kiếm Tôn Tọa.
- Nếu như vậy, Tiêu Dương đừng mơ qua được khảo hạch của tôi.
Thân hình Hắc Bạch Tôn Tọa lóe lên, xuất hiện cách Tiêu Dương năm thước.
Sẽ không phụ lòng Kiếm Tiên. - An bài cường giả như Hắc Bạch Tôn Tọa chính là muốn khảo nghiệm xem tiềm lực của hắn mạnh bao nhiêu. Tiêu Dương ơi Tiêu Dương, hy vọng cậu có thể chống đỡ lâu một chút, không phụ uy vọng của Kiếm Tiên.
Lưng mang quầng sáng của Kiếm Tiên.
- Trận chiến này, Tiêu Dương thắng thua không quan trọng.
Khí thế ngập trời.
Rốt cuộc còn có chỗ nào mà ông chưa nhìn thấy?
Hắc Bạch Tôn Tọa tay cầm trường kiếm màu đen, giống như thước bản ầm ầm đánh xuống mặt đất, khiến cho mặt đất phải chấn động.
Một đạo kiếm quang màu đen lóe lên.
Hưu.
Xích Kiếm Tôn Tọa âm thầm suy nghĩ:
Phải đánh một trận.
- Đến đây đi.
Ánh mắt Tiêu Dương lóe ra hàn quang lợi hại, một luồng khí thế mênh mông cuồn cuộn ra.
Điều lo lắng nhất trong cuộc chiến này chính là Tiêu Dương có thể chống đỡ được Hắc Bạch Tôn Tọa trong thời gian bao lâu.
Đây là cuộc chiến đầu tiên hắn đại diện cho vai trò đệ tử của Thái Bạch Kiếm Tiên.
Trong đầu hắn xuất hiện hình ảnh một người mặc bộ thanh y, phiêu dật trên trời, xung quanh quanh quẩn tiếng cười sảng khoái của người đó.
Tiêu Dương vẫn bình tĩnh, trong ánh mắt mang theo sự kiên định.
Các đệ tử chung quanh đều thối lui đến khu vực an toàn.
- Khảo hạch nhập tông, bắt đầu.
Lời nói Xích Kiếm Tôn Tọa vừa dứt, thân ảnh Hắc Bạch Tôn Tọa lóe lên rồi biến mất.
Xoet.
Một loạt tàn ảnh xuất hiện trước mặt Tiêu Dương.
Vèo.
Kiếm quang màu đen vẽ một đường màu đen lẫn trắng vào trong màn đêm, mũi kiếm chớp động.
- AI
Tiểu Thanh thét lên một tiếng kinh hãi.
Giống như bút lông vẩy mực, biểu diễn kiếm thuật tinh diệu, một luồng hắc quang quỷ dị bao phủ, lao thẳng đến Tiêu Dương.
Kiếm khí như mặc, hắc quang phát sáng, lạnh lẽo vô cùng.
- Tiếp một chiêu Hắc Trạch kiếm của ta.
Ông ta không muốn tốn nhiều thời gian với Tiêu Dương. Đối phó với một Thật Khí Tam Vân đại viên mãn chẳng khác nào giết một con kiến. Nếu tốn quá nhiều thời gian, có thắng cũng không vinh quang.
Hắc Bạch Tôn Tọa muốn chính thức phát động công kích. Hắc phong vung lên.
Tốc độ quá nhanh.
Tiêu Dương cảm ngộ được Nhập Vi kiếm đạo. Tốc độ Hắc Bạch Tôn Tọa có nhanh hơn nữa, trong mắt hắn cũng chỉ là một động tác rất nhỏ. Việc trốn tránh cũng trở nên dễ dàng hơn.
Chỉ là mới chạm đến kiếm đạo Nhập Vi, nhưng Tiêu Dương đã cảm nhận được tác dụng không gì sánh nổi của nó trong chiến đấu.
Nếu là lúc trước, một kiếm này của Hắc Bạch Tôn Tọa tuyệt đối sẽ làm cho Tiêu Dương chật vật không chịu nổi.
Xét về thực lực, cấp độ của Hắc Bạch Tôn Tọa cao hơn Tiêu Dương vài bậc.
Đáng tiếc, Tiêu Dương bây giờ cũng không phải là Tiêu Dương trong giai đoạn mới tiếp xúc với Thái Bạch Kiếm Tiên. Từ cơ thể đến trái tim bên trong đều giống như thoát thai hoán cốt. Tốc độ của hắn cũng không hề thua kém Hắc Bạch Tôn Tọa. Chỉ là, chạm được vào cánh cửa Nhập Vi, đã giúp cho hắn đạt đến tình trạng khống chế tinh diệu. Vì thế, hắn đã có thể ung dung tránh thoát được một kiếm của Hắc Bạch Tôn Tọa.
- Đệ tử Kiếm Tiên tối cường quả nhiên là có chỗ độc đáo.
Thần sắc Hắc Bạch Tôn Tọa vẫn không thay đổi, thản nhiên nói:
- Đáng tiếc, đối thủ của cậu đêm nay là tôi. Cậu sẽ không có chút cơ hội nào đâu.
Bất quá chỉ một kiếm bình thường thôi mà.
Thân ảnh Tiêu Dương xuất hiện bên cạnh Hắc Bạch Tôn Tọa mấy thước, thần sắc vô cùng bình tĩnh.
Vù.
- Không, các người xem, Hắc Bạch Tôn Tọa chỉ bổ trúng tàn ảnh. Ông trời ơi, tốc độ của Tiêu Dương không hề thua kém Hắc Bạch Tôn Tọa.
- Tiêu Dương sẽ thua chỉ trong một chiêu chứ?
- Tốc độ Hắc Bạch Tôn Tọa thật là nhanh.
Quang mang màu đen dường như phong tỏa toàn bộ cả trên lân dưới người Tiêu Dương, không thể trốn chỗ nào được.
Hai mắt Tiêu Dương sáng như sao thần, nhuyễn kiếm nơi thắt lưng trong nháy mắt thoát ra khỏi vỏ. Một luông kiếm quang dài mảnh xuất hiện, va chạm với hắc kiếm, giống như cánh bướm nhỏ giãy giụa trong bão táp, tùy thời có thể rơi xuống. Nhưng, mặc dù hình ảnh có chút kinh tâm động phách, thần sắc Tiêu Dương vẫn rất bình tĩnh.
Mọi người chứng kiến kiếm chiêu tinh diệu va chạm vào nhau, không ai lên tiếng, vô cùng khẩn trương.
Lợi hạiI
- Kiếm pháp Tiêu Dương có thể chống lại Hắc Bạch Tôn Tọa. Hơn nữa còn không rơi vào thế hạ phong.
- Chỉ mới bắt đầu thôi mà. Đừng quên, Hắc Bạch Tôn Tọa am hiểu nhất chính là song kiếm.
Cho dù là vậy, biểu hiện của Tiêu Dương vẫn không hề thua kém.
- Hắc ảnh trọng phong.
Hiển nhiên Hắc Bạch Tôn Tọa sẽ không tùy ý để Tiêu Dương tiếp tục như vậy. Kiếm trong tay tăng thêm vài phần, kiếm quang trọng điệp như cuồng phong mưa phùn lao tới. - Công kích như vậy, Hóa Tượng bình thường cũng không chống đỡ được.
Xích Kiếm Tôn Tọa thầm nói.
- Hám thiên chấn địa.
Kiếm trong tay Tiêu Dương bắn ra một trận quang mang.
Kiếm thức Thanh Mộc Linh.
Chính diện đối kháng.
Âm.
Thân ảnh Tiêu Dương bay ngược ra sau, nhưng không hề bị tổn thương.
- Lợi hại.
Ánh mắt Kim Văn Tôn Tọa sáng lên.
- Lực khống chế với kiếm của Tiêu huynh đệ đúng là cao hơn một bậc. Nếu Hắc Bạch không dùng thực lực Hóa Tượng cửu biến, sợ rằng sẽ không đối phó được hắn.
Một trọng phong kịch liệt rung chuyển.
Tiêu Dương tay cầm kiếm, thần sắc ngưng trọng nhìn phía trước.
Thực lực Hóa Tượng cửu biến đúng là vượt xa hắn. Vừa rồi, thoạt nhìn thì dễ dàng trốn tránh, nhưng lại hao phí không ít nội khí của Tiêu Dương. Nếu không có Kiếm đạo Nhập Vi, sợ rằng đã sớm bị thua.
Cho dù là vậy, biểu hiện của Tiêu Dương cũng đủ làm rúng động toàn trường.
Vèo.
Khi trọng phong biến mất trong nháy mắt, một đạo bạch quang như cắt đêm tối, phát ra ánh sáng chói mắt.
- Bạch Trú kiếm, xuất.
Bạch quang lóng lánh, như kiếm long du địa. Khí thế của Hắc Bạch Tôn Tọa đột nhiên gia tăng gấp đôi.
Âm. Một luồng sức mạnh cường đại đến cực điểm đập vào mặt Tiêu Dương.
Thực lực Hóa Tượng cửu biến.
- Tiếp kiếm.
Hét lớn, bạch kiếm giống như cắt đứt ngân hà, mang theo hàn thủy thẩm thấu vào.
- Thiên thu giai nhân.
Chỉ mành treo chuông.
Thân ảnh Tiêu Dương nhoáng lên một cái, biến mất trong nháy mắt.
Vù vù vù.
Trong đêm tối, vô số thân ảnh Tiêu Dương với thần thái khác nhau di động trong không gian.
Tất cả mọi người đều bị chấn kinh.
- Đó là...
Ánh mắt Xích Kiếm Tôn Tọa nóng lên:
- Thiên thu giai nhân. Haha, thân pháp tối cao Quý phi say rượu của Kiếm Tôn nhất mạch không bị thất truyền, không bị thất truyên. Hắc Bạch, ông đã bức Tiêu Dương xuất ra con át chủ bài của mình. Thực lực của Tiêu Dương đúng là nằm ngoài dự liệu của ông.
- Còn có Thanh Liên Kiếm Ca, Hắc Bạch vẫn chưa thể bức hắn sử dụng Thanh Liên Kiếm Ca.
Xích Kiếm Tôn Tọa vô cùng mong chờ có thể tận mắt nhìn thấy Thanh Liên Kiếm Ca.
Thanh âm sợ hãi vang lên chung quanh.
Hắc Bạch Tôn Tọa cũng không nhịn được cả kinh, ánh sáng lạnh tăng lên trong mắt.
Hai tay nắm chặt Hắc Bạch song kiếm, nhìn thân ảnh đầy trời, chính bản thân ông ta cũng không cảm nhận được đâu mới là chân thân của Tiêu Dương.
- Nói về kỹ xảo, ta không bằng Tiêu Dương.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng Hắc Bạch Tôn Tọa không thể không thừa nhận.
- Nếu đã như vậy, vậy thì lấy lực thủ thắng thôi.
Khí thế cả người Hắc Bạch Tôn Tọa không ngừng kéo lên, lan ra cả không gian xung quanh. Hắc bạch lợi khí phát ra thanh âm ong ong, khí tức cuồng bạo bao trùm bầu trời bao la.
- Hắc Bạch đang muốn toàn lực công kích.
Kim Văn Tôn Tọa biến sắc:
- Hừ, đối phó Thật Khí Tam Vân đại viên mãn phải dùng đến toàn lực.
Tuy là nói như vậy, nhưng Kim Văn Tôn Tọa lại hiểu rất rõ, đây chính là lựa chọn tốt nhất của Hắc Bạch Tôn Tọa.
Dùng sức mạnh tuyệt đối để trấn áp đối thủ.
Trong lòng mọi người không nhịn được than nhẹ một tiếng. Có thể buộc Hắc Bạch Tôn Tọa toàn lực công kích, Tiêu Dương đủ để kiêu ngạo rồi.
Ít nhất, hôm nay tất cả mọi người đều khẳng định thực lực của hắn tuyệt đối vượt qua Hóa Tượng nhất biến.
Đúng là một tên gia hỏa có thiên phú yêu nghiệt.
- Song kiếm hợp bích, lực bổ Hoa Sơn.
Hắc Bạch Tôn Tọa cũng không cho mọi người nhiều thời gian để dị nghị.
Ông ta muốn tên tiểu bối trước mắt phải thất bại một cách nặng nề.
Hắc quang, bạch quang phóng lên cao.
Hai thanh kiếm hòa vào nhau, ẩn chứa một luồng sức mạnh đến cực điểm.
Lực bổ hoa sơn.
Vèo vèo vèol
Đầy trời đều là bóng kiếm hắc bạch giao nhau, trong khoảnh khắc chém vào vô số hư ảnh Tiêu Dương.
Hư ảnh giảm xuống rất nhiều.
Kiếm quang tập trung đến gần chân thân Tiêu Dương hơn nữa.
Mạn thiên kiếm mang.
Đồng tử Tiêu Dương không khỏi chấn động, cảm nhận được sức mạnh đáng sợ không thể địch nổi, vội vàng bay nhanh về phía sau. Tuy nhiên, cho dù thân ảnh của hắn có nhanh, nhưng kiếm quang hắc bạch lại nhanh hơn một bước. Hưu.