Chương 558: Hàn Động tam lão
Chương 558: Hàn Động tam lãoChương 558: Hàn Động tam lão
Kiếm Tông, mật thất bên trái chủ điện.
Chỉ có Tôn Tọa vượt qua Hóa Tượng ngũ bách biến mới có tư cách tiến vào mật thất này. Trong mỗi gian mật thất đều có tiền bối Kiếm Tôn nhất mạch tiến vào ngộ đạo, cảm ngộ được kiếm đạo. Có thể tiến vào mật thất để tu hành, đối với việc cảm ngộ kiếm đạo tuyệt đối có chỗ tốt.
Đương nhiên, nếu không có thiên tư nhất định, cho dù tiến vào mật thất cũng phí công.
Lúc này, cánh cửa một gian mật thất mở ra. Một thân ảnh chân trần bước ra ngoài, ánh mắt như điện bắn ra bốn phía. Nghe tiếng bước chân từ chỗ khác truyền đến, Xích Kiếm Tôn Tọa mới khôi phục ánh mắt bình thản, bước qua hành lang mật thất, tiến vào một gian phòng bình thường khác.
Tiếng gõ cửa vang lên.
- Vào đi.
Xích Kiếm Tôn Tọa ngồi khoanh chân trên ngọc bồ đoàn, lên tiếng nói.
Một trường bào hắc bạch xuất hiện.
Nghe xong, sắc mặt Hắc Bạch Tôn Tọa không khỏi co quắp lại, vừa định ngồi xuống không khỏi thẳng lên vài phần, ngữ khí mang theo chút nghẹn khuất, cắn răng nói:
Xích Kiếm Tôn Tọa nhìn Hắc Bạch Tôn Tọa:
Xích Kiếm Tôn Tọa khoát tay chặn lại, lãnh đạm nói:
- Không phục?
- Hắc Bạch bái kiến Xích Kiếm Tôn Tọa.
- Trận đánh hôm qua, từ đầu đến cuối đệ đều áp chế hắn. Thậm chí một chiêu cuối cùng, đệ vốn tưởng rằng hắn đã không còn sức phản kháng, nên có chút lưu thủ. Không nghĩ đến hắn còn che giấu con át chủ bài. Hắn không những là cổ võ giả, mà còn là thuộc tính giả, mang thuộc tính Hỏa.
Hắc Bạch Tôn Tọa.
- Tại sao không phục?
- Ngồi đi.
Bóng ma trong cuộc đại chiến ngày hôm qua dường như vẫn chưa biến mất, sắc mặt Hắc Bạch Tôn Tọa lúc này có chút khó coi, nét mặt già nua hơi nôn nóng, tiến lên vài bước, khom người nói:
- Đệ bị bại... không phục.
Nói đến đây, ánh mắt Hắc Bạch Tôn Tọa xẹt qua một tia kiêng ky.
- Nói một chút cảm thụ của ngươi trong trận đánh tối qua đi.
- Công kích tinh thân?
Hắc Bạch Tôn Tọa thở ra một hơi, trong đầu hiện lên cảnh tượng giao chiến tối hôm qua, trầm giọng nói:
- Điều này nằm ngoài dự liệu của mọi người. Nhưng, càng khiến người ta khó lòng phòng bị chính là hắn còn có thủ đoạn công kích tinh thần.
Hóa Tượng Phụ Ảnh còn chưa sử dụng được đã bị đánh bại rồi.
Hắc Bạch Tôn Tọa nghiến răng nói: Hắc Bạch Tôn Tọa biến sắc.
Ông ta vẫn nghĩ không ra tại sao Tiêu Dương lại có thể đánh bại được Hắc Bạch Tôn Tọa. Cho nên sáng nay mới gọi Hắc Bạch Tôn Tọa đến, muốn hỏi xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra. Dù sao cũng chỉ có đương sự mới là người rõ ràng nhất.
- Hắc Bạch, bản tôn tìm ngươi, thứ nhất chính là muốn hỏi chỉ tiết trận đấu đêm hôm qua. Thứ hai, là cho ngươi một cảnh báo.
Ánh mắt Xích Kiếm Tôn Tọa hiện lên quang mang.
Ánh mắt Hắc Bạch Tôn Tọa không che giấu được sự biến ảo, một lát sau liền chắp tay trầm giọng nói:
- Việc Kiếm Tôn nhất mạch phân hóa thành hai chi, bản tôn không ngăn cản. Nhưng, Tiêu Dương chính là hy vọng trăm năm của Kiếm Tôn nhất mạch chúng ta. Tương lai sẽ là nhân vật quật khởi. Bất luận chi phái các người có đấu tranh như thế nào, bản tôn tuyệt đối không cho phép các người làm chuyện gì tổn hại đến việc phát triển trong tương lai của Tiêu Dương. Nếu không, cứ theo tộc quy mà xử lý.
Xích Kiếm Tôn Tọa lãnh đạm nói:
- Không sai, chính là công kích tinh thần.
- Ngươi đừng quên, Tiêu Dương là Thật Khí Tam Vân đại viên mãn.
Hắc Bạch Tôn Tọa lại càng chấn động.
Không sai, ông ta quên mất, người đánh bại ông ta chỉ là Thật Khí Tam Vân đại viên mãn.
- Cái này cũng được xem là một loại công kích, cùng loại với phương pháp thôi miên. Đệ nhất thời chủ quan. Nếu đệ lưu tâm ngay từ đầu, hoàn toàn có thể thi triển Hóa Tượng Phụ Ảnh, ngăn cản công kích tinh thần. Tiêu Dương căn bản chẳng làm gì được đệ.
- Ngươi còn mặt mũi nào mà không phục sao?
Xích Kiếm Tôn Tọa ngẫm nghĩ một lát, sau đó hừ nhẹ, nhìn Hắc Bạch Tôn Tọa:
Hắc Bạch Tôn Tọa không phục.
- Hắc Bạch chỉ có một thỉnh cầu.
- Nói.
Xích Kiếm Tôn Tọa lên tiếng. Mặc dù Kiếm Tông phân thành hai chi, nhưng tin rằng bọn họ làm việc luôn có điểm mấu chốt.
Ánh mắt Hắc Bạch Tôn Tọa hiện lên vẻ không cam lòng:
- Đệ muốn tái chiến với Tiêu Dương một trận.
Nghe xong, Xích Kiếm Tôn Tọa nheo mắt lại, nửa ngày sau mới nói:
- Xem ra, ngươi quả thật muốn vãn hồi việc mất mặt này.
- Khẩn xin Xích Kiếm Tôn Tọa thành toàn.
Ánh mắt Hắc Bạch Tôn Tọa hiện lên sự kiên định:
- Cậu ấy đến Tam Giác Vàng.
- Đi đâu?
Xích Kiếm Tôn Tọa không khỏi kinh ngạc:
- Rời khỏi Kiếm Tông? - Bẩm Xích Kiếm Tôn Tọa, Thanh Liên Tôn Tọa Tiêu Dương sáng sớm nay đã rời khỏi Kiếm Tông.
Kim Văn Tôn Tọa bước đến trước cửa phòng Xích Kiếm Tôn Tọa. Sau tiếng "vào đi" của Xích Kiếm Tôn Tọa, liền đẩy cửa bước vào, trầm giọng nói:
- Vâng.
Hắc Bạch Tôn Tọa cũng không lưu lại, trực tiếp rời khỏi phòng.
Ông không thể chờ đợi được, muốn tìm Tiêu Dương đánh một trận.
Tối hôm qua chính là một sự sỉ nhục.
Mới sáng sớm, Hắc Bạch Tôn Tọa cơ hồ khắp nơi nghe cùng một đề tài. Một người mới, đệ tử Kiếm Tiên tối cường, lấy thực lực Thật Khí Tam Vân đại viên mãn đánh bại Hắc Bạch Tôn Tọa.
Hắc Bạch Tôn Tọa gần như không ngẩng mặt lên được.
Khi ra ngoài, liên nhìn thấy một người đang bước tới, là Kim Văn Tôn Tọa.
Mặc dù hai người đi qua nhau, nhưng ánh mắt không nhìn nhau, xem đối phương như không khí.
Người của hai chi chính là như vậy.
- Ngươi ra ngoài đi.
Lúc này, Xích Kiếm Tôn Tọa liếc nhìn ra cửa, sau đó khoát tay nói:
Khuôn mặt Hắc Bạch Tôn Tọa lại càng co quắp.
- Được, bản tôn cho ngươi một cơ hội khiêu chiến Tiêu Dương. Nhưng nếu Tiêu Dương không nghênh chiến, ngươi cũng không thể ép buộc. Tiêu Dương bây giờ đã là Thanh Liên Tôn Tọa.
Xích Kiếm Tôn Tọa trầm ngâm cả nửa ngày, sau đó gật đầu:
- Nếu Hắc Bạch tiếp tục bại, về sau trước mặt Tiêu Dương sẽ không có chữ "không".
- Tam Giác Vàng?
Xích Kiếm Tôn Tọa hơi cau mày, lẩm bẩm:
- Gần đây, dường như Tam Giác Vàng không được bình yên.
- Nói đến cũng kỳ quái. Nghe nói Thiên Tử Các của Viêm Hoàng đang truy tìm ngọc tỷ truyền quốc. Người của tổ chức Huyết Dạ cũng đuổi đến khu vực Tam Giác Vàng. Nhưng theo tin tình báo báo lại, trong khoảng thời gian này, khu vực Tam Giác Vàng xuất hiện không ít thế lực. Hơn nữa, một số lão quái vật của Viêm Hoàng vốn đang ẩn cư dường như cũng xuất hiện tại đó luôn.
Kim Văn Tôn Tọa khó hiểu nói:
- Có khi nào Tam Giác Vàng đang có đại sự phát sinh không?
Xích Kiếm Tôn Tọa trầm ngâm một lát, sau đó khoát tay nói:
- Không cần nói nhiêu. Nơi mà có nhiều thế lực xuất hiện thì không thích hợp cho Kiếm Tôn nhất mạch chúng ta. Bây giờ Kiếm Tông nhất mạch còn cần tu thân dưỡng tính.
Xích Kiếm Tôn Tọa thở ra một hơi, ánh mắt mang theo sự cừu hận và kiêng ky:
- Nếu như những người đó biết Kiếm Tông nhất mạch của chúng ta vẫn còn, sau khi về đến Viêm Hoàng, nhất định sẽ trảm thảo trừ căn.
Kim Văn Tôn Tọa gật đầu đồng ý.
- Nhưng bây giờ Tiêu Dương lại đang ở Tam Giác Vàng. Xích Kiếm Tôn Tọa tuyệt đối không cho phép một tuyệt thế thiên tài sớm tiêu tán trước mặt mình:
- Kim Văn, ngươi phân phó xuống, bảo Hắc Thủy Quân toàn lực chú ý tất cả tin tức ở Tam Giác Vàng, nhất là về Tiêu Dương.
- Đệ rõ.
Kim Văn Tôn Tọa nói.
Xích Kiếm Tôn Tọa nói tiếp:
- Ngươi tìm ta có việc gì?
- Có.
Thần sắc Kim Văn Tôn Tọa trang trọng hơn vài phần:
- Là vê Hàn Động tam lão.
Nghe xong, quang mang trong mắt Xích Kiếm Tôn Tọa bắn ra, đứng bật dậy:
- Ngươi có biện pháp giải trừ hàn độc?
Giọng nói mang theo vài phần vội vàng.
Hàn Động tam lão là tam đại Tôn Tọa cùng cấp bậc với Tiêu Dương và Kim Văn Tôn Tọa.
Cường giả chân chính còn lưu lại trong trận chiến năm đó của Kiếm Tôn nhất mạch.
- Năm đó, Hàn động tam lão đã vượt qua được lục đạo tâm kiếp. Chỉ còn ba đạo tâm kiếp cuối cùng là có thể trở thành Kiếm Tiên, tam đại thiên tài xuất sắc nhất của Kiếm Tôn nhất mạch lúc đó.
Xích Kiếm Tôn Tọa nắm chặt tay
- Đáng tiếc, trong trận đánh năm đó, cả ba người đều bị trúng hàn độc.
- Mấy năm qua, chúng ta đã dùng rất nhiều biện pháp để giải trừ hàn độc trong người tam lão. Nếu không giải trừ, sợ rằng tam lão sẽ không kiên trì được bao lâu.
Xích Kiếm Tôn Tọa nhìn chằm chằm Kim Văn Tôn Tọa:
- Kim Văn, ngươi đã nghĩ ra được biện pháp gì chưa?
- Có một người có thể giải trừ được hàn độc này.
- AI?
- Thanh Liên Tôn Tọa, Tiêu Dương.
Kim Văn Tôn Tọa lên tiếng.
- Hắn?
Xích Kiếm Tôn Tọa nhất thời kinh ngạc.
Không thể phủ nhận, Tiêu Dương chính là một tuyệt thế thiên tài. Nhưng Xích Kiếm Tôn Tọa nghĩ mãi cũng nghĩ không ra, cũng chẳng tin vào y thuật của Tiêu Dương cao bao nhiêu. Trăm năm qua, Kiếm Tôn nhất mạch đã thử rất nhiều biện pháp cũng không làm được chuyện gì.
Tiêu Dương có thể sao?
Xích Kiếm Tôn Tọa nghi hoặc nhìn Kim Văn Tôn Tọa.
- Kỳ thật, lần này Tiêu Dương theo đệ quay trở lại Kiếm Tông, ngoại trừ quy tông thì chính là muốn thử điều trị cho Hàn Động tam lão. Chỉ là không nghĩ đến sẽ có chuyện xảy ra. Kim Văn Tôn Tọa trâm giọng nói:
- Ở Minh Châu, Tiêu Dương có một vị hồng nhan tri kỷ trúng kỳ độc cùng loại với hàn độc của chúng ta, do Thần Tiên Môn đánh ra. Hơn nữa, loại độc này còn chứa lực ăn mòn chí âm. Nhưng Tiêu Dương đã dựa vào y thuật của mình để áp chế hàn độc chí âm này.
- Cái gì?
Ánh mắt Xích Kiếm Tôn Tọa sáng lên.
Cả người không nhịn được mà run rẩy vì kích động.
Điều này khiến ông hưng phấn hơn cả việc Tiêu Dương là một thiên tài.
Thiên phú yêu nghiệt của Tiêu Dương đã giúp cho ông nhìn thấy được tương lai của Kiếm Tông.
Một khi Hàn Động tam lão được chữa khỏi. Như vậy, Kiếm Tôn nhất mạch sẽ có thể chính thức bước vào giai đoạn báo thù.
Kiếm tu Phản Vũ lục kiếp, thực lực có thể tương đương với "tiên".
Nếu Hàn Động tam lão được chữa khỏi, Kiếm Tôn nhất mạch sẽ có được tam đại "tiên". Chỉ có "tiên", Kiếm Tôn nhất mạch mới có đủ dũng khí khiêu chiến hộ long thế gia. Cho dù không chiến đấu, có tiên" tọa trấn sau lưng, cũng có thể thả lỏng không ít.
Hàn Động tam lão đối với Kiếm Tôn nhất mạch quá mức quan trọng.
Với tình huống của Kiếm Tôn nhất mạch trước mắt, nếu muốn trở lại như ngày trước chỉ sợ phải còn cả một khoảng cách, đừng nói chi trở thành kiếm tiên.
Báo thù, chắc vẫn còn xa lắm.
Hôm nay, Tiêu Dương đã mang đến Kiếm Tông một ánh rạng đông.
- Kim Văn.
Xích Kiếm Tôn Tọa bất chấp việc mình thất thố, thần sắc trịnh trọng, nói:
- Ngươi lập tức dẫn đệ tử hạch tâm đến Tam Giác Vàng. Nhưng nhớ kỹ, che giấu thân phận. Các người chỉ có một nhiệm vụ, bảo vệ Thanh Liên Tôn Tọa cho tốt. Nếu thật sự bạo phát chiến đấu...
Xích Kiếm Tôn Tọa cắn răng:
- Cho dù liều mạng việc Kiếm Tông bị bại lộ, cũng phải cứu Tiêu Dương ra.