Chương 581: Loạn chiến
Chương 581: Loạn chiếnChương 581: Loạn chiến
Tôn Tọa cảnh giới Hóa Tượng, cho dù mấy ngày không ngủ cũng chẳng chút ảnh hưởng. Lúc này, tám đại Tôn Tọa đang nhàm chán ngồi hơn nửa đêm, khó có được một tên gia hỏa thuộc tính giả Hỏa đến khiêu chiến, nhất thời người nào cũng bắn ra hàn quang trong mắt. Nhìn lửa bắn từ trên trời xuống, Đức Diệu Tôn Tọa ngửa đầu cười to:
- Tới đúng lúc lắm.
Vù.
Búa tạ trong tay hóa thành cuồng phong mạnh mẽ, đánh về phía hỏa tiễn đang oanh kích đến, tạo thành ma sát, tia lửa bắn ra. Đức Diệu Tôn Tọa giống như một pho tượng Chiến thần sừng sững, vũ động búa tạ trong tay, phá công kích của Tiêu Dương thành mảnh nhỏ.
- Lưu tinh chùy thật kinh khủng.
Khóe miệng Tiêu Dương không khỏi co rút lại. Cường giả của hộ long thế gia đúng là tâng tầng lớp lớp.
Mấy ngàn năm lắng đọng cũng không phải nói đùa.
Nhưng Tiêu Dương cũng không ngừng động tác trong tay, rất nhiều ngọn lửa lại lao đến. Mục đích của hắn không phải là đánh bại tám vị Tôn Tọa mà là thu hút sự chú ý của bọn họ.
Một Tôn Tọa của Thần Tiên môn đã phát hiện ra bạch y Tiêu Dương.
Việc đã đến nước này, Tiêu Dương chỉ có thể hết sức ngăn chặn tám vị Tôn Tọa này mà thôi.
- Không ổn rồi, có người bên dưới.
Trong rừng, Tiêu Dương thâm mắng một câu, thân hình nhảy ra, ngọn lửa trong tay lao nhanh đến, ngăn cản trước người vị Tôn Tọa của Thần Tiên môn đang chuẩn bị ngăn cản bạch y Tiêu Dương.
Bạch y Tiêu Dương đã thu liễm khí tức thậm chí còn cao hơn cả bản thể. Dù sao bản thể vẫn còn tạp niệm quá nhiều, lại còn gánh chịu phụ tải của cơ thể. Còn Hóa Tượng Phụ Ảnh bạch y Tiêu Dương chỉ là hư ảnh huyễn hóa ra. Tuy nhiên, Hóa Tượng Phụ Ảnh của hắn trong quá trình tu luyện đã dần dần có thực chất.
Nhưng, ngọn lửa mà Tiêu Dương phóng ra lúc trước chỉ là ngọn lửa bình thường. Còn bây giờ, bên trong ngọn lửa ẩn chứa sức mạnh của ngọn lửa "hoàng". Một ngọn lửa cao gân hai thước đánh tới, chạm phải chưởng phong, nhưng cũng không bị ảnh hưởng, tiếp tục đẩy về phía trước.
Hóa Tượng Phụ Ảnh, bạch y Tiêu Dương dưới sự chỉ dẫn của bản thể Tiêu Dương, thân ảnh như rắn trườn, không một tiếng động bay nhanh xuống dưới.
Ngọn lửa gào thét lao đến, vị Tôn Tọa của Thần Tiên môn cười lạnh một tiếng, đánh ra một luồng chưởng phong, thân ảnh cũng không thèm né tránh.
Mục tiêu là cái động khẩu cách trăm thước.
Cẩn thận, thật nhanh.
- Quả nhiên đều là lão hồ ly.
- Haha, đây là Thần Tiên môn sao, cũng chẳng có gì hơn.
Lúc này, một thanh âm quát lớn vang lên.
Giữa không trung, thân ảnh Tiêu Dương che mặt, giọng nói ép đến mức thấp nhất:
Vừa rồi ông ta đã nhìn thấy uy lực của ngọn lửa, cho nên tự tin chỉ dựa vào một đạo chưởng phong sẽ đánh vỡ nó.
Một luồng sóng nhiệt cực nóng đập vào mặt. Sắc mặt vị Tôn Tọa của Thần Tiên môn chợt biến đổi, thân hình lui nhanh về phía sau, khó khăn lắm mới tránh được ngọn lửa đánh sâu vào.
Nhưng cả nửa ngày, công kích của Hỏa Tăng Nhân không xuất hiện.
Hẳn là tán tu lánh đời.
Thân ảnh Tiêu Dương biến mất vô tung.
Hỏa Tăng Nhân?
- Mẹ kiếp, mẹ kiếp.
- Tiếp thêm một chiêu của Hỏa Tăng Nhân ta?
- Làm sao bây giờ? Công kích của cường giả mạnh như vậy, Hóa Tượng Phụ Ảnh sẽ không chống đỡ nổi.
- Khó trách bát đại tôn Tọa không chút lo lắng Hóa Tượng Phụ Ảnh của mình vọt vào. Thì ra †rong sơn động có cường giả trấn thủ.
Lúc này, Tiêu Dương dùng ý thức khống chế bạch y Tiêu Dương, còn bản thể thì ẩn núp trong một khu rừng, ánh mắt tràn đầy lo lắng:
Tám vị Tôn Tọa ngẩn cả người. Trong đầu bọn họ không có thuộc tính giả Hóa Tượng Hỏa Tăng Nhân nào cả.
Hắn chạy rất nhanh, bởi vì bạch y Tiêu Dương đang gặp nguy hiểm.
Tiêu Dương vừa mới trì hoãn được chút thời gian, bạch y Tiêu Dương đã đến trước động khẩu. Không nghĩ đến vừa mới vọt vào, bên trong đã có khí tức cường đại ẩn núp, trực tiếp oanh kích hắn.
Ủy áp này còn mạnh hơn tám đại Tôn Tọa bên trên.
Tám người đồng thời cảnh giác. Ngọn lửa của Hỏa Tăng Nhân có chút kỳ quái, không nghĩ đến có thể lật thuyền trong mương như vậy.
- Xấu hổ quá. Tối qua ngủ không ngon. Xin lỗi không tiếp được.
Hỏa Tăng Nhân có chút xấu hổ nói:
Tám người không nhịn được mà sửng sốt.
Tiêu Dương vô cùng lo lắng. Hóa Tượng Phụ Ảnh của hắn vừa mới hình thành không bao lâu. Mặc dù hắn có thể khống chế được Hóa Tượng Phụ Ảnh chiến đấu, nhưng trong tay lại không có binh khí.
Trong cơ thể có kim đao, nhưng Tiêu Dương biết, nếu như lộ ra kim đao, chết sẽ còn nhanh hơn.
Sợ rằng, trong mắt hộ long thế gia, mức độ trân quý của kim đao so với hoa Tử Tiên còn gấp trăm ngàn lần.
Hóa Tượng Phụ Ảnh là do bản thể diễn hóa ra, nếu nó bị đánh nát, thực lực bản thể cũng sẽ bị ảnh hưởng nhất định. Mặc dù khổ tu một thời gian là có thể khôi phục, nhưng bây giờ Tiêu Dương không thể để bị thương. Ngày mai sẽ là một cuộc ác chiến. Nếu thực lực bị hao tổn, làm thế nào đối diện với cuộc chiến ngày mai?
- Cường giả trong sơn động kia rốt cuộc bao nhiêu biến?
Tiêu Dương không nhịn được lại áp sát vào vách núi. Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt trợn to.
- Là hoa Tử Tiên? Hoa Tử Tiên ở đâu?
Tiêu Dương nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tất cả ý niệm chuyển dời đến bạch y Tiêu Dương, vừa trốn tránh công kích của người kia, vừa đảo mắt tìm kiếm trong sơn động.
Không hề có dấu vết của hoa Tử Tiên.
- Dương Tôn Tọa bình tĩnh. Các người lại đi tin lời của một kẻ không rõ lai lịch sao?
Sắc mặt Đức Diệu Tôn Tọa biến đổi, khó khăn nói:
- Khó trách Khấu Khấu Tôn Tọa của các người không cho chúng tôi vào động xem hoa Tử Tiên. Thì ra là muốn trêu chọc tam đại hộ long thế gia chúng tôi.
Một Tôn Tọa của Kích tông tức giận hét lớn:
- Đức Diệu Tôn Tọa.
Sắc mặt của bốn vị Tôn Tọa này nhất thời trầm xuống.
Lưu Tinh tông vô sỉ. Thiên Trượng Nhai căn bản không có hoa Tử Tiên.
Thanh âm trực tiếp cắt ngang đêm tối, truyền đi trong phạm vi vài dặm.
Những thân ảnh đang ngủ say chợt bừng tỉnh.
- Cái gì? Không có hoa Tử Tiên?
- Bị lừa? Chúng ta bị Lưu Tinh tông lừa?
- Chỉ sợ Lưu Tinh tông lừa gạt chúng ta, nói tìm được hoa Tử Tiên, để chúng ta không tìm kiếm nữa, tạo cơ hội cho bọn chúng lục soát.
- Đúng là ti tiện vô sỉ.
Nghe xong, sắc mặt của tám đại Tôn Tọa chuẩn bị rời đi và tám đại Tôn Tọa chuẩn bị thay ca đều biến đổi.
Ánh mắt của Tôn Tọa tam đại hộ long thế gia đều nhìn về phía bốn đại Tôn Tọa của Lưu Tinh tông.
- Lưu Tinh tông vô sỉ. Thiên Trượng Nhai căn bản không có hoa Tử Tiên.
Một khắc này, Tiêu Dương một lần nữa xuất hiện trên vách núi, thanh âm phóng đại:
- Lưu Tinh tông đã bày ra một bố cục thật tốt.
Tinh quang trong mắt Tiêu Dương bắn ra:
- Đúng là biết cách đùa.
Trong đầu Tiêu Dương lại xuất hiện một suy nghĩ.
- Đức Diệu tôn Tọa.
Tiêu Dương che mặt lớn giọng hét lớn:
- Nếu tâm không quỷ, sao không cho mọi người vào trong xem một chút. Dù sao trước khi hoa Tử Tiên nở hết, bất luận kẻ nào cũng không thể hái hoặc phá hư.
Lời nói Tiêu Dương vừa dứt, thân ảnh như Lưu Tinh lao xuống vách núi.
Bạch y Tiêu Dương đã sắp không trụ nổi rồi.
- Cản hắn lại.
Đức Diệu Tôn Tọa hét lớn. Trong phút chốc, Tôn Tọa của Lưu Tỉnh tông đều lóe lên, bay nhanh chặn lại.
Nhìn vậy, ánh mắt Tôn Tọa của Kích tông sáng lên.
- Chúng ta cùng xuống dưới xem. Vù vù vù.
Mười sáu người, ngoại trừ tứ đại Tôn Tọa của Lưu Tinh tông, mười hai Tôn Tọa còn lại đồng thời lao xuống động khẩu bên dưới.
- Nguy rồi.
Một khắc này, sắc mặt Đức Diệu Tôn Tọa xám như tro tàn, sát khí bắn ra trong mắt, nhìn chằm chằm Tiêu Dương che mặt:
- Giết hắn.
Mười hai vị Tôn Tọa toàn bộ xông lên. Đức Diệu Tôn Tọa tự hỏi không cách nào ngăn cản. Thế nhưng, người nào khời xướng thì phải chết. Nếu không, ông ta sẽ không cách nào ăn nói với Khấu Khấu Tôn Tọa.
- Giết.
Hai vị Tôn Tọa cầm Lưu tỉnh chùy trong tay, âm ầm đánh về phía Tiêu Dương.
Lúc này, tinh thân của Tiêu Dương đang ở trên người bạch y Tiêu Dương trong sơn động, liều mạng trốn tránh công kích của cường giả kia, bản thể đương nhiên không thể quần đấu với hai đại Tôn Tọa này. Thân ảnh vù một cái, bắn ra xa mà trốn.
Vù vù vù.
Mấy vị Tôn Tọa đã vọt vào trong sơn động.
Sắc mặt người đang đuổi giết Tiêu Dương đột nhiên biến sắc, thu lại thế công, hỏi các vị Tôn Tọa:
- Tại sao các người lại đến đây?
Người này là Khấu Khấu Tôn Tọa.
Không, chính xác mà nói là một Hóa Tượng Phụ Ảnh của Khấu Khấu Tôn Tọa.
Cũng giống như Hóa Tượng Phụ Ảnh bạch y Tiêu Dương, nhưng phụ ảnh của Tiêu Dương vẫn chưa đạt đến trình trạng có thể lên tiếng nói chuyện. Khấu Khấu Tôn Tọa trước mặt thì đang nói, nhưng trên thực tế chính là thông qua năng lượng ý niệm truyền lại, để Hóa Tượng Phụ Ảnh biểu đạt ra.
Cảnh giới như vậy, kiếp trước Tiêu Dương cũng có thể có. Ít nhất là phải đạt đến Hóa Tượng tam thập biến.
Hóa Tượng tam thập biến.
Tiêu Dương âm thầm hít một hơi khí lạnh.
Khó trách chỉ dựa vào một Hóa Tượng Phụ Ảnh lại mang đến uy áp cường đại như vậy cho hắn.
Hắn là Hóa Tượng nhất biến, nhưng có thể đánh chết Hóa Tượng thập biến. Nhưng Khấu Khấu Tôn Tọa là Hóa Tượng tam thập biến, kém đến hai chục biến. Tiêu Dương đối chiến với Khấu Khấu Tôn Tọa, hoàn toàn không có phần thắng.
Mười hai vị Tôn Tọa cũng lọt vào sơn động. Bình thường bọn họ còn kiêng ky Khấu Khấu Tôn Tọa, nhưng bây giờ trong lòng ai cũng nghẹn khuất. Tam đại hộ long thế gia bị lợi dụng như vậy, chẳng khác nào là vũ khí cho Lưu Tinh tông sử dụng. Mối hận này đúng là nuốt không trôi.
- Khấu Khấu Tôn Tọa, chúng tôi chỉ muốn nhìn hoa Tử Tiên một chút thôi.
Khấu Khấu Tôn Tọa khoát tay chặn lại:
- Bản tôn đã nói, trong đại hội hái hoa ngày mai, nếu ai thắng, hiển nhiên có thể tiến vào hưởng dụng hoa Tử Tiên. - Đừng nghe bà ta nói bậy. Bên trong căn bản không có hoa Tử Tiên.
Một giọng nói đột nhiên vang lên đằng sau:
- Mọi người cứ vào trong sẽ rõ.
Vèo
Vàèo.
Ý niệm vừa hiện, đã có người thôi động. Nhất thời, rất nhiều Tôn Tọa lao vào bên trong sơn động.
- Đứng lại.
Khấu Khấu Tôn Tọa vừa ra tay, trong nháy mắt liên nghênh đón công kích liên thủ của mấy vị Tôn Tọa. Bên ngoài sơn động, không ít người lao xuống, triển khai giao phong với người của hộ long thế gia.
Một cuộc loạn chiến lại mở màn.