Chương 705: Bồ tát xử thai kinh!
Chương 705: Bồ tát xử thai kinh!Chương 705: Bồ tát xử thai kinh!
- Bồ tát xử thai kinh?
Tiêu Dương vừa nói xong, giọng ba lão đồng thanh vang lên, mang theo sự kinh ngạc.
- Nghe nói là bộ kinh thư lâu đời nhất được lưu truyền trong nhân gian! Bồ tát xử thai kinh!
Tiểu ngũ mở to mắt nhìn chằm chằm Tiêu Dương, trong giọng nói có ý dò xét.
- Cậu đừng nói với tôi... cậu đã từng thấy Bồ tát xử thai kinh rồi nhé?
- Thật sự rất quý giá sao?
Tiêu Dương hỏi ngược lại, thuận miệng nói:
- Thấy thì chưa từng thấy, nhưng Thi đấu tinh anh bảy quốc gia mà tôi phải tham gia lần này, phần thưởng sẽ là "Bồ tát xử thai kinh".
Tiêu Dương hơi khó hiểu.
- Cậu không biết thật hay giả vờ đấy?
Giọng Tiểu Cửu nghiêm túc vang lên.
Trong mắt Tiêu Dương, phần thưởng của đại hội thi đấu lớn như thế này, nếu quá khó coi thì bên tổ chức cũng sẽ bị mất mặt.
- Trừ phi bên tổ chức là kẻ ngốc hoặc thằng mù, nếu không không thể nào lấy "Bồ tát xử thai kinh" ra làm phần thưởng được!
- Ấn chứa Phật đạo?
- Không thể nào!
Tiểu Thất dở khóc dở cười, nói.
- Đúng vậy, nếu "Bồ tát xử thai kinh" đúng như truyền thuyết, chắc chắn sẽ không ai đem ra làm phần thưởng cho một trận đấu như vậy.
Giọng Tiểu Thất kinh ngạc kêu lên.
- Bồ tát xử thai kinh, chẳng phải chỉ là một bộ kinh thư lâu đời một chút. Dù có giá trị cao, nhưng cũng không đến nỗi không thể làm phần thưởng cho Đại hội thi đấu tinh anh bảy nước chứ.
- Đó cũng là Phật đạo thôi, có liên quan gì đến nền tảng cảm ngộ của chúng ta?
- Tại sao?
- Phật đạo là lục đại giai không, dung nạp vạn vật!
- Bồ tát xử thai kinh tương truyền là do một vị Đại Năng trong Phật Đạo lưu lại, có sự siêu phàm nhập thánh, sự huyền diệu khó tin. Thậm chí có người còn nói, trong "Bồ tát xử thai kinh" có chưa rất nhiều cảm ngộ cảnh giới lớn trong Phật đạo. Nếu có được kinh thư này, tĩnh tâm đọc kinh tham ngộ, tốc độ ngộ đạo sẽ gia tăng vượt bậc.
Tiêu Dương không khỏi sợ hãi kêu lên, chợt lắc đầu,
Cảm ngộ Kiếm Đạo lực có thể lý giải sâu sắc hơn về kiếm thuật của bản thân, trình độ đẳng cấp của Thanh Liên Kiếm Ca dĩ nhiên cũng sẽ nâng cao theo.
Ngộ đạo! Tiêu Dương nắm chặt tay hạ quyết tâm, trong lòng cũng lóe lên nghi hoặc. Nếu "Bồ tát xử thai kinh" quý giá như vậy, Đảo quốc không thể không ai biết. Vì sao chúng còn muốn đem "Bồ tát xử thai kinh" làm phần thưởng cho trận đấu lần này?
- Dù chúng ta không cảm ngộ Phật đạo, nhưng ý Phật đạo trong "Bồ tát xử thai kinh" có thể dẫn dắt cho những cảm ngộ của đạo chúng ta hoàn mỹ hơn.
Tiêu Dương cau mày tự nói.
Tiểu Ngũ trầm giọng nó.
- Có lẽ... không ai trong Đảo quốc có thể tham ngộ được sự ảo diệu của "Bồ tát xử thai kinh", muốn thông qua Thi đấu tinh anh bảy nước lần này, hấp dẫn một vài người đến. Muốn tung gạch thử ngọc, từ đó phá giải được ảo diệu của "Bồ tát xử thai kinh”?
Tiểu Ngũ lắc đầu.
- Khả năng này không lớn lắm.
Lúc này mắt Tiêu Dương mới sáng lên!
Đây quả thực là một điểm nghi vấn lớn.
Tiêu Dương không nghĩ phía quan chức Đảo quốc có thể hào phóng bỏ ra "Bồ tát xử thai kinh”.
- Chẳng lẽ Đảo quốc tự cao tự đại nghĩ rằng trận đấu lần này, chắc chắn họ sẽ chiến thắng. Cho nên, trong mắt bọn họ, có đưa ra phần thưởng gì cũng không quan trọng?
Chính là chuyện lúc này Tiêu Dương khao khát nhất.
Nhất định phải có được.
Bồ tát xử thai kinh.
Cảm ngộ Họa Đạo lực, hiện giờ thế giới trong quyển tranh "Thượng cổ hồng hoang" chỉ đang nằm trong thời kỳ mới bắt đầu, càng cần có Họa Đạo lực to lớn giúp đỡ bản thân hoàn thiện thế giới Thượng cổ hồng hoang này.
Những điều này chỉ là suy đoán.
Sau khi nghe ba vị lão tiền bối Ngũ, Thất, Cửu giảng giải, Tiêu Dương đã dâng lên hứng thú đặc biệt với "Bồ tát xử thai kinh" này.
- Chả trách, lần Thi đấu tỉnh anh bảy nước này, vị được gọi là Thái tử kia đột nhiên lại nhúng tay vào. E là cũng coi trọng "Bồ tát xử thai kinh" này.
Ánh mắt Tiêu Dương lóe lên tia lạnh.
- Có điều, lần này chắc chắn sẽ do Tiêu Dương tôi dẫn dắt Tiểu đội Tinh Anh, mới có thể có được "Bồ tát xử thai kinh'.
Tiêu Dương chắc chắn phải nắm chắc phần thắng.
Nếu Bồ tát xử thai kinh thật sự có hiệu quả trong việc giúp đỡ ngộ đạo, nó thật sự quá quan trọng với mình.
k*k*#+* ...........
- Khốn nạn! Thua? Đã thua rồi! Đường đường là Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử, vậy mà lại bị đội mèo cào như Tiểu đội Tinh Anh đánh bại.
- Nếu anh có thể điều tra ra tung tích "Bồ tát xử thai kinh" trước khi Giải thi đấu tinh anh bảy nước kết thúc, như vậy có thể lấy công chuộc tội rồi.
Mục Thừa lạnh lùng nói.
- Theo tin tình báo, rất có thể được giấu ở một trong những bang phái của Đảo quốc ở Nagoya.
- Anh lập tức triệu tập một đám tâm phúc, chạy đến Nagoya Đảo quốc, nghĩ cách điều tra xem, phần thưởng của Giải thi đấu tỉnh anh bảy nước, Bồ tát xử thai kinh rốt cuộc đang được giấu ở đâu.
Giọng Mục Thừa lạnh như băng.
- Nghe cho rõ đây.
- Anh giữ lại hai tay cũng chẳng có tác dụng gì rồi.
Mục Thừa lạnh lùng nhìn Hồ Uy, lạnh giọng nói.
- Chuyện này sẽ nhanh chóng truyền đến tai Thái tử. Anh biết Thái tử rất xem trọng phần thưởng của Giải thi đấu tinh anh bảy nước lần này. Lần này, anh có thể giữ được mạng không, cũng khó nói đấy.
Mặt Hồ Uy xám như tro, môi trắng bệch.
- Xin đại nhân cho tôi một cơ hội lấy công chuộc tội.
- Lấy công chuộc tội?
Mục Thừa cười lạnh.
- Thực sự là có, nhưng phải xem anh có làm được không.
- Xin đại nhân ra lệnh.
Đánh cuộc, tự chặt hai tay, gã không làm được.
Gã không muốn nhìn thấy kết cục này so với bất cứ ai.
Gã cũng không thể ngờ, Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử lại gặp phải thất bại.
Nói nhiều, cũng không thể che đậy được sự thật này.
Hồ Uy không dám nói nửa lời.
Mục Thừa giận đến mức suýt lật cả bàn, cả người run rẩy tức giận. Trước mặt y lúc này là Hồ Uy đang run rẩy sợ hãi đến mức mặt mũi trắng bệch.
Hồ Uy thoáng chần chừ.
- Đại nhân, dù tôi có tìm được chỗ giấu "Bồ tát xử thai kinh", bản kinh thư quan trọng như vậy, chắc chắn phía Đảo quốc sẽ cử cường giả đến bảo vệ, với thực lực của tôi...
- Thực lực của anh, dĩ nhiên không đủ tư cách.
Mục Thừa cười lạnh khinh miệt.
- Anh cho rằng, Thái tử chỉ cử mình anh đi Đảo quốc sao? Nhớ rõ nhiệm vụ của anh chỉ là điều tra tất cả những tin tức liên quan đến "Bồ tát xử thai kinh", đã hiểu chưa?
Hồ Uy lập tức gật mạnh đầu.
- Vâng!
Vội vàng xoay người rời đi.
Giải thi đấu tinh anh bảy nước, ba ngày sau sẽ bắt đầu, tổng thời gian tiến hành cũng chỉ có vài ngày. Thời gian rất căng, nếu như Hồ Uy muốn lấy công chuộc tội, đương nhiên phải đi suốt đêm nay. kkk*x* .......
Đảo quốc, Nagoya, Thần điện!
Trong thế lực Thần điện Đảo quốc, Nagoya chỉ xếp thứ tư, Điện vương Thần điện là một người phụ nữ, tên Naoko Toyamal Thực lực Thực Khí tam vân Đại viên mãn!
Thần điện Đảo quốc giống như Thiên Tử Các của Viêm Hoàng, cường giả cấp bậc Hóa Tượng trên cơ bản là một quần thể khác. Thiên long tộc Viêm Hoàng là tâng cao của Thiên Tử Các, còn trong Thần điện Đảo quốc, đó là Thiên hoàng vệ!
Thiên hoàng vệ rất ít khi ra mặt, số lượng Thiên hoàng vệ của cả Đảo quốc cũng không nhiều. Nhưng, điều khiến Naoko Toyama khiếp sợ là, hôm nay, trong một ngày, đã có ba mươi hai vị Thiên hoàng vệ xuất hiện ở Nagoya.
Naoko Toyama vô cùng kinh ngạc, cảm thấy được yêu quá mà sợ hãi.
Dù Điện vương cao quý, nhưng đứng trước mặt Thiên hoàng vệ, Điện vương cũng chỉ có thể nghe lệnh.
- Sự xuất hiện của ba mươi hai vị Thiên hoàng vệ, chắc chắn là để hộ tống thứ gì đó.
Naoko Toyama bước nhanh về phía trước, vừa đi vừa nghĩ.
- Đó là thứ gì, nó quan trọng đến chừng nào?
Cô không dám hỏi nhiều.
Ba mươi hai vị Thiên hoàng vệ xuất hiện không hề kinh động đến bất kỳ người nào trừ Naoko Toyama.
Đến rất kín tiếng, sau khi xuất hiện trong phút chốc, bảo Naoko Toyama sắp xếp cho họ một sương phòng phía sau núi.
Giờ, Naoko Toyama đang đến gặp họ, nghe sai khiến.
Naoko Toyama dừng lại trước một căn phòng, khom người, giọng nói vô cùng cung kính.
- Naoko Toyama, bái kiến Thiên hoàng vệ tôn kính.
- Vào đi.
Một giọng nói hơi già nua vang lên.
Naoko Toyama đẩy cửa bước vào, toàn thân lập tức cảm nhận được một cỗ uy áp cường đại đang bao phủ. Khí tức của ba mươi hai vị Thiên hoàng vệ khiến cô gần như không hít thở nỗi, hai chân bất giác quỳ xuống.
- Naoko Toyama, xin nghe mệnh lệnh.
Một lão giả ngồi phía trước, râu mép màu trắng, mặt như dê núi, hai mắt hơi sâu, hàn quang không ngừng lấp lóe. Lão là người dẫn đầu của ba mươi hai vị Thiên hoàng vệ, Thiên hoàng vệ ba sao, Norimi Morishita.
- Cô lập tức tiết lộ ra ngoài ba tin.
Giọng nói lạnh lùng như băng của Norimi Morishita vang lên.
- Thứ nhất,'Bồ tát xử thai kinh" hiện được giấu tại bang phái đứng đầu của Nagoya, Tông môn Đoạn đao tông!
- Thứ hai, trong "Bồ tát xử thai kinh" có chứa bí mật cực lớn, lần này Đảo quốc sẽ cùng với bên chiến thắng trong Giải thi đấu tinh anh bảy nước, cùng hưởng bí mật của "Bồ tát xử thai kinh", đương nhiên, còn phải xem quốc gia nào có được bản lĩnh này. - Thứ ba, hiện tại "Bồ Tát xử thai kinh" đang trên đường vận chuyển đến Nagoya. Người vận chuyển, tuyệt mật.
Trong mắt Naoko Toyama lóe lên tia khó hiểu, nhưng vẫn cúi đầu "vâng" một tiếng.
Thiên hoàng vệ làm việc, cô không dám hỏi nhều.
- Nhớ, trừ cô, tuyệt đối không được để người thứ hai biết chúng ta đang ở Thần điện.
Sau khi Norimi Morishita ra lệnh xong, lập tức cho Naoko Toyama lui ra.
Cửa đóng lại.
Ánh mắt Norimi Morishita quét về phía các Thiên hoàng vệ, trầm giọng nói.
- Lần này, trên vai chúng ta đang gánh trách nhiệm vô cùng quan trọng! Mọi người cần phải xốc 120% tinh thân, toàn lực ứng phó. Không được phép xảy ra bất kỳ sai sót gì.
- Hì, chỉ cần Naoko Toyama truyên mấy tin này ra, cả vũng nước ở Nagoya này sẽ bị khuấy đảo. Không ai có thể ngờ "Bồ Tát xử thai kinh" thật sự đã được đặt rõ ràng tại Thần điện.
Một Thiên hoàng vệ nở nụ cười thoải mái.
- Huống hồ, với thực lực của ba mươi hai người chúng ta, mật thám của quốc gia nào dám xông vào Thần điện Nagoya, lấy "Bồ Tát xử thai kinh" trước mắt chúng ta?
- Mục đích của chúng ta, là hấp dẫn năng nhân dị sĩ của các nước.
Ánh mắt Norimi Morishita lạnh như băng.
- Chắc chắn sẽ có người, ít nhiều hiểu được bí mật của "Bồ Tát xử thai kinh". Lần này, là một cơ hộ rất tốt của Đế quốc Đại Nhật chúng ta.
- Hừ! Lần này từng đợt đặc công mật thám các nước tiến vào Nagoya chúng ta, chúng nghĩ Thiên hoàng vệ Đảo quốc chúng ta thật sự bị mù rồi sao? Bọn họ căn bản không thể ngờ rằng, hành vi của họ sớm đã nằm trong tâm khống chế của chúng ta.
- Trừ bảy nước tham gia thi đấu, còn có đặc công rất nhiều nước xuất hiện.
Norimi Morishita đứng dậy, đôi mắt nhìn ra ngoài, khóe miệng nở nụ cười lạnh.
- Xem ra, chí bảo như "Bồ Tát xử thai kinh", đúng là có thể hấp dẫn được không ít người.
- Đến đi! Đến cả đi! Tôi muốn xem thử, có ai, có thể sống sót thoát khỏi Nagoya không!