Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 700 - Chương 704: Thắng Sáu Trận Liên Tục!

Chương 704: Thắng sáu trận liên tục! Chương 704: Thắng sáu trận liên tục!Chương 704: Thắng sáu trận liên tục!

Sắc mặt Hồ Uy xanh mét đến cực điểm.

Sắc mặt không ngừng thay đổi.

Lý La thua, mà còn thua trước một kẻ được từng được công nhận là người yếu nhất của Tiểu đội Tinh AnhI

Kết quả này, bảo làm sao mà Hồ Uy chấp nhận được.

- Phế vật!

Mặt Hồ Uy co quắp, thâm mắng.

Ánh mắt gã bất giác lóe lên tia kiêng ky nhìn chằm chằm về phía Tiêu Dương, trong lòng hàn ý dâng cao, phân tán ra xung quanh. Lúc này, trong lòng Hồ Uy dâng lên một cảm giác thất bại nặng nề khó mà khống chế được...

Chẳng lẽ, mình thật sự đấu không lại hắn?

- Trận thứ ba, Á Kiệt Tiểu đội Tinh Anh, đấu với Lâm Hướng Điền, Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử!

Tiểu đội Tinh Anh đã dành được hai trận thắng liên tiếp, ai còn nghĩ rằng họ chắc chắn sẽ thua?

- Mười trận đấu, thắng sáu trận mới được tính là thắng.

Thắng lợi ngang nhau, không còn nghiêng về một phía nữa.

- Không! Đây mới là trận thứ hai, mới là trận thứ hai thôi!

Giao chiến kịch liệt!

Cả người Hồ Uy chấn động kịch liệt.

Á Kiệt là Thuộc tính giả song hệ Thủy Mộc. Đối thủ của anh ta cũng là Thuộc tính giả. Hai người vừa lên đài đã bắt đầu chiến đấu kịch liệt. Ngũ quang thập sắc tuyệt đẹp nổ tung.

- Mình không tin, Tiểu đội Tinh Anh, ai nấy đều thoát thai hoán cốt!

Tia sắc lạnh trong mắt dâng lên, siết chặt nắm tay.

Trận đấu đến lúc này đã dấy lên hứng thú trong lòng những người vây xem.

Tiếng bình luận xôn xao của những người xung quanh cũng vang lên càng nhiều.

Đôi mắt sắc lạnh của Hồ Uy nhìn đám người Tiểu đội Tinh Anh đang reo mừng, trong mắt lóe lên tia oán hận rồi biến mất.

Đúng là khó tin!

Không hề nói nhiều, trận chiến hết sức căng thẳng.

Sắc mặt Hồ Uy càng trở nên âm trầm.

Ngọc thô được mài giũa, phát ra hào quang sáng chói!

Lúc này, trên đài cao, ánh mắt của Lam Chấn Hoàn cũng nhìn chằm chằm Tiêu Dương như nhìn quái vật.

Thậm chí, bản thân Tiểu đội Tinh Anh, trước đây tuy họ chiến ý dâng tràn, nhưng trong lòng vẫn có một bóng ma. Một sự kính sợ đối với Tiểu đội Thiên Tử vẫn luôn bao phủ trong lòng họ.

- Xem ra, Tiểu đội Tinh Anh muốn dành ba trận thắng liên tiếp hoàn toàn không thành vấn đề rồi! Thắng rồi!

Tiểu đội Tinh Anh tùy tiện cử ra một người, cũng đều có thực lực mạnh hơn Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử.

Ai còn dám nói, Tiểu đội Tinh Anh không chịu nỗi một đòn?

Như nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng khó tin, tiếng kêu lên sợ hãi của toàn trường chấn động trời cao.

Tiểu đội Tinh Anh, lại giành chiến thắng!

Vô cùng chấn động!

Nhưng từ khi Lam Hân Linh và Phong Dương liên tục giành chiến thắng, lòng tự tin của mọi người trong Tiểu đội Tinh Anh cũng dần dần dâng lên. Kể cả Á Kiệt đang đấu trên đài, thuộc tính dị năng song hệ Thủy Mộc, thậm chí còn chưa dung hợp với chiêu thức cổ võ, chỉ dùng nước và gỗ như gió lốc ầm ầm ép đến, đã đánh đối thủ bay thẳng ra khỏi lôi đài rồi.

Thắng!

Lúc này, tiếng hoan hô lại vang lên!

Bọn họ đều không hiểu nổi, rốt cuộc Tiêu Dương đã dùng cách gì mà có thể giúp những người tuy thiên phú xuất chúng nhưng chắc chắn không thể hơn được Tiểu đội Tinh Anh trở nên yêu nghiệt như thế này. Dường như tất cả tiềm năng trên người họ đều được khai quật hết trong vòng một đêm.

Tiểu đội Tinh Anh hôm nay, chính là muốn một tiếng gáy khiến người người kinh ngạc!

Hắn là người duy nhất ở đây không hề lộ ra vẻ bất ngờ gì.

Tiêu Dương mỉm cười ôn hòa.

- Á Kiệt, làm tốt lắm!

- Hahal Lại rơi xuống đài, Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử, đúng là chẳng có gì đặc biệt!

Phong Dương vừa mới giành được chiến thắng tuyệt đối cười ha hả, tư thái tự tin không thể diễn tả thành lời.

Ba trận thắng liên tiếp!

Bốn trận thắng liên tiếp!

Năm trận thắng liên tiếp!

Thế như gió nổi, lần lượt giành chiến thắng khó tin! Gió đã nổi, khí thế không thể chống được! Mỗi một người của Tiểu đội Tinh Anh đều thể hiện khí thế mạnh mẽ của mình đến cực điểm, càng đánh càng hăng. Trái lại, sau khi từng khuôn mặt cao ngạo của Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử lần lượt bị đả kích, sắc mặt đều vô cùng tái nhợt.

Không thể nghi ngờ, họ đều là những thiên tài tuyệt thế. Nhưng chính thái độ kiêu ngạo này đã khiến họ nhất thời không chấp nhận được đả kích như thế này.

Bại năm trận liên tục!

Tiểu đội Tinh Anh hôm nay có thể nói là đã tạo ra một kỳ tích.

Ngay lúc này, toàn trường không còn những tiếng xôn xao kinh ngạc nữa, mà là tiếng vỗ tay cổ vũ phấn chấn.

Thắng lợi!

Đợi khi bóng dáng Hồ Uy biến mất, trận chiến đấu trên đài cũng đã kết thúc. Thuộc tính Vân của La Thiên Hồ biến ảo khó lường, lại chứa công kích ngầm, lập tức đánh bại người của Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử.

Âm! Âm! Âm!

Hồ Uy không thể đứng dậy được, bắt đầu di chuyển ra phía sau. Nhân lúc không ai chú ý, nhoáng người trốn đi. Bắt đầu từ hôm nay, gã đã chẳng còn mặt mũi để xuất hiện trước mặt Tiêu Dương nữa.

Nếu không làm được, vụ cá cược này, mình phải nuốt lời!

Tối qua, chính miệng mình đã truyền tin này ra. Hôm nay, trước mặt mọi người nếu mình nuốt lời, không chỉ danh tiếng của mình, mà danh tiếng của cả Tiểu đội Thiên Tử cũng đều trở thành một trò cười.

Nhưng bị chê cười, dù sao cũng tốt hơn từ nay về sau mất đi hai tay.

Tuy bên mình vẫn còn người mạnh nhất của Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử nhưng Hồ Uy căn bản không thể ngờ cục diện lại chuyển biến đảo ngược như vậy. Huống hồ, lúc trước mình quá tự phụ, trong sáu người đầu tiên ra trận, căn bản không có cậu ta.

Nhìn thoáng trận đấu thứ sáu đang diễn ra trên lôi đài.

Đối thủ của Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử là La Thiên Hồ luyện tập trận pháp.

Thuộc tính Vân hư vô mờ mịt, bày bố pháp trận, tùy tâm sở dục. Trong phút chốc, cả lôi đài đầy tiếng hạc kêu trong gió, sát cơ bốn phía. Dường như bốn bề đều thọ địch. Đối thủ của cậu ta đang sống chết giãy giụa...

Thất bại!

Thất bại!

Chắc chắn không thể.

Tự chặt hai tay, mình có thể làm được không?

Sắc mặt Hồ Uy thay đổi, gã đang nghĩ đến hậu quả đáng sợ của thất bại.

Đáp án, không yên lòng, thậm chí, rất mờ mịt.

Nhưng mà, với trạng thái của Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử hôm nay, có thể lật ngược tình thế, đánh bại đối thủ giành được năm trận thắng liên tiếp đây?

Cho dù năm trận sau có thắng hết, thì cũng chỉ có thể thủ hòa.

Tất cả những thiên tài tinh nhuệ nhất trong Thiên Tử Các, theo mọi người biết đều được chọn vào Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử. Còn Tiểu đội Tinh Anh này, chỉ có thể được coi là đội được sàng lọc lại sau. Nhưng chính đội ngũ này đã đánh bại chính diện Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử.

Đã giúp cho những tinh anh bình thường trong Thiên Tử Các giành được danh tiếng.

Thắng sáu trận liên tiếp, chứng tỏ, đây là một thắng lợi mang tính áp đảo.

Tiếng vỗ tay như sấm.

Mười người Tiểu đội Tinh Anh đều bước lên lôi đài chắp tay chào mọi người.

Cúi cùng, cùng hướng về một phía, cúi sâu người.

Phía đó, có một người đang đứng, bóng dáng phiêu dật, trên mặt nở một nụ cười nhạt.

- Cảm ơn thầy!

Lúc này, trong lòng của mười người Tiểu đội Tinh Anh hầu hết đều nghĩ, mình đã không làm mất mặt thầy. Tiêu Dương cười, khoát tay với mấy người Tiểu đội Tinh Anh.

- Tiêu Dương, cậu... đúng là nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Vẻ chấn động trên khuôn mặt Lam Chấn Hoàn từ từ mất đi. nhìn Tiêu Dương thật sâu. Tiểu đội Tinh Anh toàn thắng Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử, đây đúng là nằm ngoài dự đoán của mọi người.

- Ba ngày sau, Thi đấu tinh anh bảy quốc gia sẽ được tổ chức ở Nagoya Đảo quốc, cậu sẽ dẫn đội đi tham dự.

Hai mắt Lam Chấn Hoàn mang đầy kỳ vọng nhìn Tiêu Dương.

- Tôi hy vọng lần này, Tiểu đội Tinh Anh Viêm Hoàng có thể giành được hạng nhất.

Ba năm một lần, đã thất bại nhiều kỳ liên tục. Cách lần đạt giải quán quân kỳ trước đã rất nhiều năm rồi.

Lần này, tinh anh Viêm Hoàng, quyết chí thành công.

- Không vì thứ gì khác, vì phần thưởng kia, nhất định phải dốc hết sức.

Lam Chấn Hoàn trịnh trọng nói với Tiêu Dương.

- Phần thưởng rất phong phú sao?

Tiêu Dương thuận miệng hỏi.

- Thi đấu Tinh anh bảy nước, mỗi lần tổ chức, đều do phía tổ chức cung cấp phần thưởng. Hơn nữa, chỉ có hạng nhất mới có được phần thưởng cuối cùng.

Lam Chấn Hoàn trâm giọng nói.

- Phần thưởng của Đảo quốc chuẩn bị cho trận đấu lần này, chính là "Bồ tát xử thai kinh".

- Bồ tát xử thai kinh?

Tiêu Dương ngẩn ra, vẻ mặt đầy nghi hoặc nhìn Lam Chấn Hoàn. Hắn không hứng thú gì với kinh thư.

- Cậu chưa từng nghe đến nó sao?

Lam Chấn Hoàn trâm giọng nói.

- Bồ tát xử thai kinh, vốn là văn vật cấp quốc bảo của Viêm Hoàng. Nhưng, lại rơi vào tay Đảo quốc, tới giờ vẫn được họ bảo tồn ở Tri Ân Viện tại thủ đô Đảo quốc.

Lam Chấn Hoàn thở dài, siết chặt tay.

- Bồ tát xử thai kinh, theo truyền thuyết chính là bộ kinh cổ nhất lưu truyền trên nhân gian, có giá trị không thể đo đếm được. Quan trọng hơn hết, nó là quốc bảo của Viêm Hoàng!

Lam Chấn Hoàn lạnh giọng nói.

- Đảo Quốc có thể dùng quốc bảo thuộc về Viêm Hoàng để làm phần thưởng cho Thi đấu tinh anh bảy nước lần này. Hành vi này chính là một loại khiêu khích. Nếu chúng ta để bảo quốc nên thuộc vê mình rơi vào tay nước khác một lần nữa. Vậy thì chúng ta còn mặt mũi nào đi gặp Giang đông phụ lão đây.

Tiêu Dương nhăn trán.

- Bồ tát xử thai kinh, yên tâm, chắc chắn tôi sẽ đem nó về đầy đủ, không chút sứt mẻ.

Lam Chấn Hoàn trịnh trọng gật đầu với Tiêu Dương, sau đó liền rời đi.

Ánh mắt Tiêu Dương liếc nhìn xung quanh. Bên phía Đội dự bị Tiểu đội dự bị của Tiểu đội Thiên Tử đã không còn ai nữa. Hồ Uy cũng mất dạng, khóe miệng Tiêu Dương không khỏi nở nụ cười lạnh khinh thường.

Không quấy rây mấy người Tiểu đội Tinh Anh đang còn tràn đầy hưng phấn. bóng dáng Tiêu Dương đi thẳng vào mật thất.

Khoanh chân ngồi xuống.

Dồn khí đan điền, đem toàn bộ ba món Thần binh thông linh bao gồm cả Kim phủ di chuyển lên trên.

Tâm ý Tiêu Dương vừa động, toàn bộ ba Thần binh thông linh đều dịch chuyển vào "Thượng cổ hồng hoang”.

- Ba vị tiền bối, mọi người thử xem có thể đi ra khỏi chỗ này không?

Trong lòng Tiêu Dương đột nhiên nảy ra suy nghĩ,Thượng cổ hồng hoang" tuy có thể thông với thế giới thực của mình, nhưng mình cũng có thể ngăn cách tuyệt đối sự liên kết khí tức giữa hai thế giới này. Tam lão có lẽ có thể tu luyện trong thế giới "Thượng cổ hồng hoang" của mình.

Vù! Vùi Vùi

Một tiên thần tâm lóng lánh trong suốt chợt lóe lên, nhanh chóng biến thành bóng dáng ba vị lão giả.

Hít sâu một hơi.

Một lát sau, ba người nhìn nhau, vẻ mặt đều lộ ra tia vui mừng.

- Đúng là không sao, Tâm lôi kiếp không dò được đến thế giới "Thượng cổ hồng hoang".

- Thật tốt quá! Cuối cùng không cần phải ở trong không gian Kim Phủ chật hẹp kia nữa rồi! Thế giới "Thượng cổ hồng hoang" này tương đương với trời đất sơ khai. Linh khí tràn trề. Tu luyện ở đây, so với Kim Phủ đúng là thiên đường và địa ngục.

- Theo lý mà nói, thời gian cần thiết để khôi phục thực lực của chúng ta có thể rút ngắn một nửa.

Ba vị tiền bối vô cùng kích động.

Lúc này, bóng dáng Tiêu Dương cũng bước vào trong quyển tranh "Thượng cổ hồng hoang". Tu luyện ở đây, tốt hơn bên ngoài rất nhiều.

- Được rồi! Ba vị tiên bối, mọi người đã từng nghe nói đến "Bồ tát xử thai kinh" chưa?

Tiêu Dương đột nhiên thuận miệng hỏi. Hắn cảm thấy, kinh thư này, không hề đơn giản.
Bình Luận (0)
Comment