Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 699 - Chương 703: Mở Rộng Tâm Mắt!

Chương 703: Mở rộng tâm mắt! Chương 703: Mở rộng tâm mắt!Chương 703: Mở rộng tâm mắt!

- Bàng Dư, thuộc tính giả Hỏa, Thực Khí nhất vân, là người mạnh thứ hai của Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử.

- Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử cử ra đội viên mạnh như vậy, chắc là muốn nắm chắc phần thắng trong trận này.

- Trong Tiểu đội Tinh Anh, Lam Hân Linh cũng có thể coi là nhân vật thứ hai. Hai bên đều cử ra nhân vật thứ hai, xem ra, sách lược tác chiến đều chẳng khác nhau là mấy nhỉ.

- Như vậy mới đặc sắc.

Lúc này, trên đài, ánh mắt Bàng Dư khinh miệt nhìn Lam Hân Linh trước mặt, cười nhẹ.

- Cũng may thật, gặp đối thủ là một mỹ nhân.

Lam Hân Linh nhăn trán, không đáp. Trường kiếm trong tay rút ra khỏi vỏ, ánh kiếm sắc bén xẹt qua trong mắt, mũi kiếm chỉ vào Bàng Dư.

Trận này, tôi sẽ không thua.

Trên khán đài, Lam Chấn Hoàn khen.

- Trường giang sóng sau xô sóng trước, đó chẳng phải chuyện tốt sao? Thiên phú của mấy người chúng ta có hạn, bình thường còn phải quản mấy chuyện lớn nhỏ trong Thiên Tử Các, căn bản chẳng có thời gian mà tu luyện. Bị các hậu bối đuổi theo kịp cũng là chuyện bình thường mà.

Không hề chịu ảnh hưởng bởi Kinh tâm kiếm ý của Lam Hân Linh.

Âu Thái cười ha hả.

Thực lực của Lam Hân Linh hiện nay đã có thể dễ dàng thi triển tuyệt học Kinh tâm kiếm của mình.

Ông chưa bao giờ đánh giá cao Tiểu đội Tinh Anh.

Trong lòng Lam Hân Linh mặc niệm một tiếnh, bóng dáng áo đỏ đã hóa thành một cơn gió lốc lao về phía trước. Một kiếm dương lên, kiếm hóa thành những ngôi sao, hàn ý tràn ngập.

- Đáng tiếc, trận đấu hôm nay...

Ánh kiếm như có tâm linh thẩm thấu, mang theo sự lạnh giá của băng hàn thấu xương, tạo thành những điểm sáng màu trắng ngọc đánh về phía Bàng Dư. Bàng Dư chân giãm hai quả cầu lửa, cơ thể nhanh chóng lui ra sau. Hai chưởng dao động mạnh, trong nháy mắt, quả cầu lửa mang theo khí thế mở núi đánh xuống.

- Kinh tâm kiếm!

- Nhưng thời gian gân đây thực lực của Linh Nhi cũng tăng thần tốc, e người làm cha như tôi đây cũng chẳng phải đối thủ của nó rồi.

Đột nhiên giọng nói của Tiêu Dương vang lên bên cạnh Lam Chấn Hoàn.

- Thực lực của Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử cao thật đấy.

Lam Chấn Hoàn nghiêng mặt, cười cười.

Lam Chấn Hoàn cau mày.

- Xem ra, Lam tiền bối vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng vào chúng tôi.

- Được rồi, Lam tiền bối, tôi lên đây là để hỏi một chuyện.

Tiêu Dương cười tự tin. Chuyến đi Tam giác vàng, mục đích đầu tiên là vì Ngọc tỷ truyền quốc.

Lam Chấn Hoàn càng lúc càng hiểu cậu thanh niên này. Gần như không có khó khăn nào có thể đánh bại hắn. Cục diện hôm nay, trong mắt người ngoài là một trận đấu chẳng có gì để suy nghĩ, vì sao hắn vẫn tự tin như vậy?

- Thời gian gần đây Tam giác vàng xảy ra biến cố, hẳn là cậu cũng biết.

- Nhưng cậu rất tự tin, có đúng không?

Lam Chấn Hoàn thoáng nhìn Tiêu Dương,

- Vốn người của tổ chức Huyết Dạ đã nằm trong phạm vi giám sát của ta. Nhưng vì lúc ấy Tam giác vàng hỗn loạn, nên đã để chúng chạy thoát. Hơn nữa...

Lam Chấn Hoàn thở dài,

- Không sail

Không ngờ lại xuất hiện Tử Tiên Hoa.

Tầm quan trọng của Tử Tiên Hoa khiến Tiêu Dương nhất thời bỏ lỡ tin tức của Ngọc tỷ truyền quốc.

Nhưng lúc ấy, sau khi mình tiến vào Tam giác vàng, cũng không hề có bất kỳ tin tức gì về Ngọc tỷ truyên quốc truyền đến tai mình.

- Thắng lợi chỉ nằm ở vấn đề thời gian.

Tiêu Dương gật đầu.

- Cậu muốn hỏi tin tức vê Ngọc tỷ truyền quốc đúng không.

Tiêu Dương vừa định mở miệng, Lam Chấn Hoàn đã khoát tay cắt ngang.

- Cậu có biết, trong Thiên Tử Các có không ít lời đồn, nói là cậu đã đích thân đưa Ngọc tỷ truyên quốc cho tổ chức thần bí Huyết Dạ.

Tiêu Dương nhướng mày,

- Tại sao?

- Còn nhớ Hắc Hồ Điệp không?

Lam Chấn Hoàn trâm giọng nói,

- Lúc ấy, để cứu Linh Nhi và Kiều Trí cậu đã đồng ý thả Hắc Hồ Điệp đi. Từ tin tình báo có hạn của chúng ta, Hắc Hồ Điệp là một nhân vật lớn của Tổ chức Huyết Dạ, rất có khả năng, lúc đó Ngọc tỷ truyền quốc đang ở trên người cô ả.

- Chắc chắn không thể.

Tiêu Dương lắc đầu.

Giữa hắn và Ngọc tỷ truyên quốc có một mối liên hệ kỳ quái đặc biệt. Nếu lúc đó Ngọc tỷ truyền quốc ở trên người Hắc Hồ Điệp, chắc chắn Tiêu Dương không thể không phát hiện. Đương nhiên, Tiêu Dương cũng không biết phải giải thích vấn đề này như thế nào. Có điều hắn lắc đầu chắc chắn.

Thiếp tâm kiếm do đích thân Tiêu Dương truyên thụ, một kiếm vẽ qua, mang theo muôn vàn kiếm ý lạnh lẽo tuôn rơi.

Kiếm ý trong tay Lam Hân Linh dâng lên mãnh liệt.

Kiếm quang trong tay đột nhiên xoay chuyển! Nếu Tiêu Dương biết suy nghĩ của Hồ Uy lúc này, chắc chắn sẽ im lặng đưa ngón giữa ra, im lặng tự nói, mày nghĩ nhiều quá rồi.

Ánh mắt Hồ Uy thêm phần lạnh lẽo. Hừ, Tiêu Dương, không ngờ mày còn bày ra trận sương mù này.

- Xem ra, người mạnh nhất Tiểu đội Tinh Anh, phải là Lam Hân Linh mới đúng.

Keng!

Trên lôi đài đột nhiên bắn ra tia lửa, Tiêu Dương lập tức nhìn sang.

Kiếm của Lam Hân Linh đã phá được mấy quả cầu lửa của Bàng Dự, lập tức khiến cho mọi người ở toàn trường kêu lên sợ hãi.

Vốn tưởng rằng đây là trận đấu của một bên, không ngờ trận đấu đầu tiên lại ngang tài ngang sức như vậy.

Xem ra thực lực của Tiểu đội Tinh Anh cũng không phải tệ như lời đồn!

- Không đúng, hẳn là do trong một tháng này thực lực của Lam Hân Linh tăng lên quá nhanh. Một tháng trước trong trận thi đấu Tinh anh, chắc chắn cô ta không có thực lực như vậy.

- Nghe nói người của Tiểu đội Tinh Anh trong một tháng nay đều do một tay Tiêu Dương dạy dỗ. Thực lực của Tiêu Dương yêu nghiệt như vậy, phương pháp mà hắn dạy, chắc chắn cũng rất tài giỏi.

Khuôn mặt tươi cười của Hồ Uy thu liễm lại không ít, sắc mặt trầm thấp lạnh băng nhìn chằm chằm trận chiến trên đài.

Bàng Dự là nhân vật mạnh thứ hai của Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử, đã lâu như vậy rồi vẫn chưa thắng được Lam Hân Linh.

Tuy rằng nếu Ngọc tỷ truyền quốc cách mình một khoảng cách ngắn, mình có thể cảm nhận được, nhưng vấn đề là, hiện tại Ngọc tỷ truyên quốc không ở cách vách nhà mình.

Tiêu Dương trầm mặc không nói, cúi đầu suy tư chốc lát, cũng chỉ có thể lắc đầu.

- Lúc đó cậu không làm sai. Tung tích của Ngọc tỷ truyền quốc chúng ta có thể tiếp tục truy tìm, rất có thể đã bị tổ chức Huyết Dạ đem ra nước ngoài, biển người mịt mờ, muốn tìm ra tung tích Ngọc tỷ truyền quốc, rất khó khăn.

Lam Chấn Hoàn lắc đầu.

- Dù thế nào cũng được, chuyện này đã trở thành kết cục đã định.

- Tôi có thể đảm bảo, lúc đó trên người Hắc Hồ Điệp, không có Ngọc tỷ truyền quốc.

- Thiếp tâm kiếm thức thứ nhất!

Một hơi liên tục, kiếm ý ngập tràn.

Vẻ mặt Bàng Dự kinh hãi, cơ thể vội vàng né tránh.

Thực lực của cả hai vốn ngang tài ngang sức. Lam Hân Linh đột nhiên thay đổi lối tấn công, kiếm ý tăng lên mấy lần, làm cho Bàng Dư nhất thời không kịp trở tay, vội vàng lui vê phía sau.

Một kiếm của Lam Hân Linh đâm thẳng, bị ánh lửa của Bàng Dự bao phủ.

Lúc này, trong lòng Bàng Dự còn chưa kịp dâng lên ý nghĩ vui mừng, chưởng trái của Lam Hân Linh đã như lá tung bay, lao thẳng đến...

- Hừi

Dĩ nhiên Bàng Dự không sợ hãi, lập tức đưa chưởng ra đón! ThịchI

Chưởng đụng nhau.

Đôi mắt Lam Hân Linh bắn ra tia sáng.

- Thiên đình chỉ thần, Huyền kỳ cửu thức, thức thứ hai, Thất tiên trích tinh.

Trong khoảnh khắc chưởng ảnh đụng nhau, lập tức biến ảo thành bảy luồng ám kình, soàn soạt chạy dọc theo các kinh mạch trong lòng bàn tay Bàng Dư, trực tiếp đánh thẳng vào tim.

Rầm! Rầm! Rầm!

Cơ thể Bàng Dư bị đánh bay ra ngoài, rơi ầm xuống dưới lôi đài.

Bại!

Bên dưới lập tức vang lên tiếng xôn xao, toàn trường đều kinh hãi kêu lên!

Mở rộng tâm mắt!

Đây là trận đấu có vẻ như chẳng có gì để suy nghĩ, thắng lợi đầu tiên lại rơi vào bên yếu trong mắt mọi người, Tiểu đội Tinh AnhI

Hơn nữa, lại còn thắng đường đường chính chính bằng chính thực lực của mình, đối mặt chính diện để dành chiến thắng.

Bàng Dự thất bại không hề oan uổng.

- Lợi hại quái

- Tên của chưởng cuối cùng là gì vậy? Trông có vẻ bình thường, mà lại có sức mạnh kinh khủng như vậy.

- Trận đầu, Lam Hân Linh Tiểu đội Tinh Anh thắng!

Trong mắt Lam Chấn Hoàn cũng lộ vẻ kinh ngạc. Đương nhiên, bên cạnh đó còn có vui mừng lẫn sợ hãi. Sau khi ông tuyên bố kết quả, bên phía Tiểu đội Tinh Anh cũng vang lên tiếng hoan hô vui mừng.

Ai nấy đều nóng lòng muốn thử sức, tự tin tràn đầy!

Lam Hân Linh mở màn quá tuyệt, đã nói cho bọn họ một chuyện, Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử chẳng phải là những thiên tài không thể chiến thắng trong truyên thuyết.

Thiên tài? Chúng ta không phải thiên tài sao?

Khuôn mặt Hồ Uy xanh mét!

- Cho các người được cười một lần!

Hồ Uy nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt đầy hận ý, vung mạnh tay,

- Lý La, lên!

Lý La, cổ võ giải

Tiểu đội Tinh Anh tác chiến với gã, là Phong Dương!

Cuộc chiến giữa cổ võ giải

Vừa thấy Phong Dương ra trận, bên dưới lập tức vang lên không ít lời bàn luận.

- Trận này mới thật sự là trận đấu không cần phải suy nghĩ.

- Phong Dương trúng cử vào Tiểu đội Tinh Anh, lúc đó đã dính phải không ít lời chê bai. Nếu như tôi nhớ không nhầm, lúc ấy Phong Dương chỉ Hư khí ngũ vân, căn bản chẳng là gì. - Chắc chắn bại, chắc chắn.

Tiếng bàn luận bên dưới vang lên, trên lôi đài, bỗng nhiên một tiếng âm ầm vang lên. Một bóng dáng bị đánh bay thẳng xuống dưới!

Trong phút chốc, toàn trường yên tĩnh không một tiếng động.

Thậm chí lời nói của vài người còn chưa kịp ra khỏi họng, đã sống chết nuốt ngược trở lại rồi.

Trợn tròn mắt nhìn chằm chằm lôi đài...

Chỉ còn lại một người, bất ngờ, người đó là Phong Dương!

Lúc này, Phong Dương đang phủi bụi trên người, thoáng nhìn Lý La dưới đài, lắc đầu, thì thầm trong miệng, vừa xoay người bước xuống lôi đài, vừa nói:

- Chẳng thú vị gì quá, yếu hơn nhiều so với tưởng tượng.

Mọi người trố mắt đứng nhìn.

Trong đầu xeẹt qua hình ảnh ngắn ngủi vừa xảy ra trên đài...

Phong Dương vừa lên đài, dường như Lý La muốn lấy lại thể diện vừa bị mất của Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử ban nãy, nên tấn công Phong Dương trước. Phong Dương chân bước những bước huyền diệu, thân ảnh nhoáng lên lao đến, đột nhiên áp sát Lý La từ một góc độ khó tin, một quyên đánh xuống, Lý La la lên một tiếng rồi ngã xuống.

Đạp Tuyết Vô Ngân!

Tiên sơn quyền!

Trên đài cao, Tiêu Dương mỉm cười nhìn Phong Dương.

- Thằng nhóc này đúng là tiến bộ thần tốc.

Thiên lý mã cũng phải gặp được Bá Nhạc mới có thể phát huy toàn bộ uy lực của nó.

Phong Dương rất may mắn gặp được Tiêu Dương, mới có thể luyện "Đạp tuyết vô ngân" hoàn chỉnh, mới có thể khai thác hết tiêm năng của bản thân, hơn nữa còn học được thêm tuyệt kỹ Thiên Sơn, Tiên Sơn quyền.

Phong Dương hôm nay, nói về sức chiến đấu, trong Tiểu đội Tinh Anh, chỉ thấp hơn Trương Kiều Trí và Lam Hân Linh.

Kẻ sĩ ba ngày không gặp, phải nhìn bằng cặp mắt khác

Trận chiến này của Phong Dương thực sự là một tiếng gáy khiến ai nấy cũng phải kinh ngạc.

- Trận thứ hai, Phong Dương, Tiểu đội Tinh Anh, thắng!

Lam Chấn Hoàn cảm thấy không dám tin, tuyên bố kết quả.

Thắng hai trận liên tiếp!

Những người dưới đài đều trợn mắt há hốc mồm.

Một cục diện khiến người ta mở rộng tâm mắt!

Lúc trước, gần như chẳng ai dám tưởng tượng.

- Chẳng lẽ Tiểu đội Tinh Anh muốn thắng hết Đội dự bị Tiểu đội Thiên Tử?

Lúc này, một ý nghĩ điên cuồng đột nhiên nổi lên trong đầu mọi người.
Bình Luận (0)
Comment