Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 712 - Chương 716: Hai Tên Trộm Cướp!

Chương 716: Hai tên trộm cướp! Chương 716: Hai tên trộm cướp!Chương 716: Hai tên trộm cướp!

Đại náo Đoạn Đao tông chỉ có một mục đích, đó là "Bồ Tát xử thai kinh". Giờ Tiêu Dương gần như đã xác định được "Bồ Tát xử thai kinh" không có ở Đoạn Đao tông, dĩ nhiên hắn chẳng muốn dây dưa thêm với họ.

Huống hồ, lúc này khí tức thẩm thấu ra ngoài từ sâu trong biệt thự cực kỳ cường đại, có thể tránh thì cứ tránh thôi.

Trừ những người đã vào Thiên hoàng vệ, hai Đại quân mạnh nhất Đoạn Đao tông, Đại quân Kensho Hóa Tượng bốn mươi tám biến và Đại quân Sano sáu mươi ba biến, cảnh giới thực lực đều trên Tiêu Dương và Hòa thượng Giát Giát.

Trận thế hôm nay, dường như đã kinh động đến hai vị đại quân.

Chẳng có lý do gì để va chạm với họ.

- Oa, khốn kiếp, chạy nhanh như vậy chẳng có nghĩa khí gì cả.

Trong nháy mắt Tiêu Dương đã thối lui hơn trăm thước, hòa thượng Giát Giát trợn mắt căng thẳng, lập tức chạy theo, bóng dáng phóng theo hướng Tiêu Dương biến mất như hỏa tiễn. Cả quá trình này diễn ra vô cùng nhanh chóng, gần như trong chớp mắt, hai kẻ đại náo Đoạn Đao tông đã biến mất không dấu vết.

- Khốn kiếp! Chạy rồi!

Một đòn công kích xuyên qua vai một người, máu bắn ra, tiếng kêu thảm thiết vang lên khắp bầu trời đêm. Một đòn công kích khác lại đánh xuống bức tường của biệt thự, ngay lập tức âm ầm sụp đổ.

Âm!

Hai âm thanh phá không đột nhiên từ phía xa bắn đến.

Đó là sát tinh, không thể chọc vào.

Đám đệ tử Đoạn Đao tông ban nãy vừa bị thần uy của Tiêu Dương và hòa thượng Giát Giát hù dọa giờ như ăn phải xuân dược ào ào kêu lên, có không ít kẻ không biết tự lượng sức hét lên vội vàng đuổi theo Tiêu Dương và hòa thượng Giát Giát.

Tia phẫn nộ trong mắt Đại quân Kensho lập tức bùng phát, phất tay lên, một gốc cây đại thụ bên cạnh lập tức bị đánh cho nát bấy.

- Đám nhát gan, thấy Đại quân chúng ta sắp xuất quan liên bỏ chạy.

Hai uy áp vô cùng mạnh mẽ phủ xuống, hai hư ảnh xuất hiện giữa không trung. Đại quân Kensho và Đại quân Sano lúc này đều đã xuất quan, ánh mắt như kiếm quét xung quanh. Cả một tông môn đã trở thành đống hỗn độn. Tám gã Đại quân ngã trên mặt đất, từng đệ tử, ai nấy đều bị dọa cho mất hồn mất vía.

Vùi! Vùi

- Đuổi theo, đừng để chúng chạy.

Lúc này, mọi người đều hít sâu một hơi lạnh, hai chân xụi lơ đứng yên bất động. Ngay lập tức, tiếng thở nặng hổn hển vang lên, sắc mặt tái nhợt, không còn một ai có dũng khí hét lên muốn đuổi theo hai người kia nữa.

- Nhất định phải tìm cho ra chúng, bâm thây thành vạn mảnh.

BịchI

Cơn sóng phân nộ đang cuồn cuộn... - Khốn kiếp, là ai làm?

Cơn giận không thể kìm chế được!

Sau khi hai người rời khỏi Đoạn Đao tông, đã bắt đầu theo dõi mục tiêu thứ hai. Gia tộc Morishita của Nagoya Đảo quốc. Đây cũng là một gia tộc thuộc tính giả có từ lâu đời ở Nagoya.

Hòa thượng Giát Giát rất đồng ý với Tiêu Dương, gật đầu.

- Anh nói, gây chuyện lớn như vậy, nếu không tìm được "Bồ Tát xử thai kinh”, có lãng phí thời gian không.

- Không nắm bắt đúng thời cơ, chắc chắn sẽ rơi vào khốn đốn. Ban nãy nếu anh không nghe lời tôi đi sớm một chút, giờ làm sao có chuyện tốt bày ra trước mặt anh được.

- Không phải...

Mà lúc này, Tiêu Dương và hòa thượng Giát Giát đã đứng trước một căn hộ xa hoa cách đó vài cây số.

- Ý tôi là, trong quá trình hành động, hay là tiện tay lấy thêm vài thứ khác, như vậy ít nhất không lãng phí thời gian.

Hòa thượng Giát Giát cười ngại ngùng.

Ở trong tối, Tiêu Dương khẽ cười.

Hòa thượng Giát Giát đột nhiên mở miệng nói.

Tiêu Dương ngẩn ra.

- Anh không muốn hành động nữa?

- Tiêu thí chủ thật sự hơn người, hòa thượng tôi bái phục... Có điều, khi nào chúng ta hành động?

- Không vội, đợi một lát đã, nếu phía sau không có ai đuổi theo, chúng ta sẽ bắt đầu hành động.

Tiêu Dương che mặt, nói.

- Nghe đồn,'Bồ Tát xử thai kinh" rất có thể được đặt ở một trong số những đại gia tộc.

Trộm cướp!

Trong lòng Tiêu Dương rống to một tiếng, trừng mắt nhìn hòa thượng Giát Giát.

- Mục đích của chúng ta là "Bồ Tát xử thai kinh”, anh lại có ý định với đồ đạc khác của người ta! Hành động tỉ tiện như vậy, thật sự... thật sự...

Trong mắt hòa thượng Giát Giát lóe lên một tia xấu hổ.

Tiêu Dương liếc nhìn anh ta, giọng nói rất bình tĩnh.

- Có mang túi gai không?

Hòa thượng Giát Giát sửng sốt.

Một lúc sau, mới hiểu ý Tiêu Dương, lập tức gân xanh trên trán mọc đầy, khóe miệng nhếch lên, đây mới là kẻ tàn nhẫn.

- Nghe nói không ít đại gia tộc Đảo quốc đều cất giấu văn vật quốc bảo của Viêm Hoàng khi xâm lược nước ta năm đó.

- Mau cầu cứu, cầu cứu đi.

- Có phải muốn đổi trời không? Có quá nhiều cường giả, bên ngoài có rất nhiều cường giả đến cướp của gia tộc Morishita. - Trời ạ, rốt cuộc là kẻ nào đã đến cướp sạch gia tộc Morishita chúng ta.

Dường như không ai có thể ngăn cản được bước chân của hai sát tinh này, cả một đoạn đường đấu đá, chỉ trong một thời gian ngắn hàng phòng ngự trong ngoài của gia tộc Morishita đã bị đánh sập, đặc biệt là nơi có thể cất giấu bảo vật, chính là trọng điểm được cướp phá.

Đại náo gia tộc Morishita.

Trong tay hòa thượng Giát Giát quả nhiên có một túi gai, cười hì hì lao về phía trước, hào khí vạn thiên, uy lực Chân ngôn chú Phật môn đúng là vô cùng kinh người. Mấy ngón tay của hòa thượng Giát Giát gân như tùy tiện bắn ra đạn, đám hộ vệ của gia tộc Morishita lần lượt ngã xuống.

Nhanh như thiểm điện, xé gió lao đến!

Âm ầm!

Cánh cổng hào môn của gia tộc Morishita Nagoya ngay lập tức bị đánh nát bấy.

Reng reng...

Tiếng chuông cảnh báo chói tai vang lên.

Tiêu Dương và hòa thượng Giát Giát không hiểu những tiếng hét oa oa vang lên xung quanh.

- Hòa thượng, chúng ta thi xem, ai thu hoạch được nhiều hơn.

Bóng dáng Tiêu Dương lắc một cái, như du long lao thẳng đến một vị trí trong khu nhà cao cấp.

- Thi thì thi.

Hai chưởng hợp lại, kim quang bắn ra, như những mũi nhọn sắc bén vô cùng đâm thẳng về phía trước.

- Phái

Tiêu Dương ra lệnh, hòa thượng Giát Giát không thể chờ đợi thêm nữa lập tức vọt lên, trong nháy mắt đã đến sát ngay cửa khu nhà cao cấp kia.

- Động thủi

- Đêm nay, nhắc lại chuyện xưa, vật về chủ cũ vậy!

Ánh mắt Tiêu Dương lóe lên ý cười lạnh.

Gà bay chó nhảy, tiếng than khóc ngập trời.

Trong lúc bối rối, thậm chí rất ít người chú ý thấy, thế cục tối nay, chỉ do hai người gây ra.

Sau khi cướp bóc từ trong ra ngoài một lượt, hòa thượng Giát Giát cảm thấy thỏa mãn vác túi gai sắp chứa đầy đồ trên lưng, nghênh ngang bước ra khỏi khu nhà cao cấp của gia tộc Morishita. Không, giờ khu nhà cao cấp này đã bị phá tan, suýt thành một đống đổ nát rồi.

Lúc này Tiêu Dương đã đứng bên ngoài, trên tay chỉ cầm một cuộn tranh.

- Haha.

Hòa thượng Giát Giát cười phá lên, vỗ mạnh túi gai của mình.

- Tiêu thí chủ, anh cũng lương thiện quá, chỉ lấy mỗi một bức tranh. Văn vật Viêm Hoàng trong gia tộc Morishita này nhiều thật đấy, tôi chỉ lấy những đồ sứ, thi họa của Viêm Hoàng thôi, mà cũng chứa đầy cả một túi gai rồi đây này.

Thi đấu giữa hai người, hòa thượng Giát Giát thắng một hiệp, dĩ nhiên rất vui vẻ.

Nhưng, giây tiếp theo anh ta đã trợn tròn mắt. Tiêu Dương mỉm cười, khoát tay, trong chốc lát, dưới mặt đất đã xuất hiện đủ các loại văn vật, nói về số lượng, phải nhiều hơn đồ trong túi gai của hòa thượng Giát Giát gấp mấy lần.

- Cái gì?

Hòa thượng Giát Giát mở to miệng, đồng tử chấn động đến cực điểm.

- Đây là...

Ánh mắt hòa thượng Giát Giát vô cùng hoảng sợ. Tuy tối nay đã chứng kiến đều rất đáng kinh ngạc, nhưng, giờ phút này, chính là lúc hoảng sợ thất sắc nhất.

- Không gian! Sao có thể như vậy! Anh có thể mở ra không gian? Cái này... không phải chỉ có Tiên nhân mới làm được sao?

Tiêu Dương có thể cất nhiều đồ vật giữa không trung như vậy, trừ có không gian bên người ra, hòa thượng Giát Giát không thể có cách giải thích nào khác.

Anh ta không thể ngờ rằng, Tiêu Dương mang theo bên mình, không chỉ là một không gian, mà là một thế giới!

Ánh mắt nhìn chằm chằm Tiêu Dương như nhìn quái vật.

Tiêu Dương mỉm cười.

Mục đích của hắn là muốn chấn trụ anh chàng hòa thượng rượu thịt cũng có kỳ ngộ nghịch thiên này.

Theo cách nói của tiền bối Tiểu Cửu, hòa thượng Giát Giát này hẳn chỉ vừa tiếp nhận truyền thừa Phật tổ không lâu, thực lực đã tăng vọt trong một thời gian ngắn. Với tốc độ trưởng thành này của gã, e rằng sẽ nhanh chóng đuổi kịp mình.

Nhân tài yêu nghiệt như vậy, nếu có thể kéo về phe cánh của mình, đây chắc chắn là một vũ khí sắc bén để đối phó với Thế gia Hộ Long.

Muốn thu phục thiên tài, biện pháp duy nhất là phải thể hiện bản lĩnh vượt qua thiên tài này.

Hòa thượng Giát Giát quả nhiên đã bị Tiêu Dương làm chấn động, thừ người ra nhìn Tiêu Dương.

Lúc này, Tiêu Dương khoát tay, tất cả văn vật, bao gồm cả túi gai trước mặt hòa thượng Giát Giát đều biến mất. Lập tức, trong tay Tiêu Dương có thêm một túi gai không, vứt trước mặt hòa thượng Giát Giát, nở nụ cười thần bí,

- Đây là bí mật.

Bí mật.

Hòa thượng Giát Giát sốt ruột. Cấp bậc Hóa tượng, bất cứ lúc nào cũng có thể mở ra không gian, bí mật như vậy, há có thể không khiến hòa thượng Giát Giát ngứa ngáy không thôi. Đôi mắt đầy trông mong của anh ta nhìn Tiêu Dương, mang theo hy vọng.

- Muốn biết?

Tiêu Dương cười ha hả, thân ảnh đã xoay người lướt đi.

- Đấu thêm trận nữa đi, mục tiêu tiếp theo, gia tộc Fukushima.

- Được, đấu thì đấu!

Hòa thượng Giát Giát cắn môi, thân ảnh bắn đi như mũi tên.

Đêm nay, Nagoya Đảo quốc dường như nghiêng trời lệch đất, một cơn chấn động lớn đã chấn động khắp nơi. Hai tiểu sát tỉnh như hai cơn gió lốc, gân như đã cướp sạch hơn một nửa các đại gia tộc hàng đầu cùng với những tông môn mạnh của thành phố Nagoya Đảo quốc.

Không hề nói nhiều, chỉ trực tiếp phá thẳng cửa lớn, sau đó cướp bóc không kiêng nể.

Hòa thượng Giát Giát càng thêm đỏ mắt, một mặt, Tiêu Dương có không gian, nên luôn chiếm ưu thế trong trận so tài, còn về phương diện khác, hòa thượng Giát Giát cũng không chịu thua. Có lúc một tay còn xách cả hai túi gai, nhưng khi so sánh, vẫn thất bại.

- Có phục không.

- Không phục!

- Tiếp!

xxx...

- Oa ha ha! Mấy tên nhãi Đảo Quốc, đem hết đồ tốt giao ra đây cho bọn taol

Thậm chí trong lúc nhất thời hòa thượng Giát Giát đã quên mất mục đích tìm kiếm "Bồ Tát xử thai kinh', vừa hét lớn, vừa cướp bóc của các đại gia tộc thành phố Nagoya Đảo quốc.

Động đất liên tục.

Dần dần, tin tức đã truyền khắp Nagoya, lập tức khiến lòng người hoảng hốt.

- Xuất hiện một băng cướp mạnh, đã cướp sạch vài gia tộc rồi.

- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Tuy báo cảnh sát chưa chắc đã hữu dụng, nhưng tiếng còi cảnh báo vẫn vang lên chói tai giữa canh ba ở thành phố Nagoya.

- Hòa thượng không tin lần này còn không thắng được anh.

Hòa thượng Giát Giát bỏ năm túi gai xuống, dường như có chút tức tối.

- Chậc chậc, đúng là nhiều thật... Mẹ kiếp! Hòa thượng anh, đây là quần lót của phụ nữ, anh lấy làm gì!

†r
Bình Luận (0)
Comment