Chương 717: Rơi vào trùng vây!
Chương 717: Rơi vào trùng vây!Chương 717: Rơi vào trùng vây!
- A di đà Phật!
Khuôn mặt hòa thượng Giát Giát đỏ bừng, vội vàng nhét chiếc quần lót nữa trong tay vào túi mình.
- Sai sót, đây là sai sót.
- Sai sót?
Tiêu Dương liếc nhìn túi hòa thượng Giát Giát, cảm thấy khó tin.
Lần cướp bóc này, dường như hòa thượng Giát Giát thật sự bất chấp tất cả, cố gắng gỡ hòa với Tiêu Dương một trận, nhưng hòa thượng Giát Giát lại một lần nữa nảy sinh tuyệt vọng.
Không thể so được.
Đối thủ của mình có vũ khí là một không gian độc lập, nên không thể nào so được.
Không ngờ chuyến đi Đảo quốc lần này lại gặp phải một tên còn nghịch thiên hơn mình, đã đả kích lòng tự tin của mình.
- Ở xã hội hiện đại mà có mệnh "Đế vương", không đơn giản, đúng là không đơn giản.
Hòa thượng Giát Giát bất đắc dĩ lắc đầu mở miệng.
Tiêu Dương ngậm chặt miệng không nhắc đến chuyện mở ra không gian của mình. Hòa thượng Giát Giát đã hỏi mấy lần, nhưng vẫn chưa hỏi ra. Lúc này trong mắt hòa thượng Giát Giát, Tiêu Dương đã trở nên vô cùng thần bí.
Dù sao thế giới "Thượng cổ hồng hoang" của mình cũng rộng lớn vô ngần mà.
Bị hai tên trộm này đại náo một trận, tối nay thành phố Nagoya không được bình yên. Tiếng còi cảnh sát dường như vang vọng khắp bầu trời đêm, không ít cư dân đều lần lượt mở đèn, trong lúc nhất thời thân hồn nát thần tính, ai nấy đều thấy bất an, không biết chuyện gì xảy ra.
Đại vu gặp tiểu vu.
Trong lòng hòa thượng Giát Giát không ngừng than thầm. Toàn bộ chiến lợi phẩm đã bị Tiêu Dương thu vào thế giới trong tranh "Thượng cổ hồng hoang".
- Tôi thua.
Công phu cướp bóc của Tiêu Dương không thua kém gì anh ta. Hầu hết các văn vật trong gia tộc này, phàm có dính đến Viêm Hoàng đều thuận tay đem ra hết.
Đôi mắt đầy trông mong của hòa thượng Giát Giát nhìn Tiêu Dương.
- Không thể nào, giờ là xã hội trị an, chắc là xã hội đen đánh nhau thôi.
Từ sau khi gặp được cơ duyên lớn, thức tỉnh cơ thể La Hán chuyển thế, truyên thừa cách thế Phật tổ, vốn hòa thượng Giát Giát cứ nghĩ rằng mình đã có tư cách đứng trên đỉnh cao, trong số những người cùng thế hệ, chắc chắn không có đối thủ. Ở Cửu Hoa sơn, gã càng muốn sao cũng được.
- Nói chung cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta, mau nghỉ ngơi đi.
Bên tai truyên đến âm thanh vô cùng chói tai.
- Nghe nói có một đám trộm vào nhà cướp của.
Khí tức cường đại. - Mục tiêu kế tiếp, Thần điện Nagoya Đảo quốc!
Hòa thượng Giát Giát mở to hai mắt.
Dường như Tiêu Dương và hòa thượng Giát Giát vẫn chưa có ý định dừng tay.
- Trở lại chuyện chính đi.
Khi thành phố Nagoya chấn động, trong đêm đen, có hai bóng người phá không lao đi, cứ chạy thẳng về một phía.
- A di đà Phật, đúng là đám người Đảo quốc giả dõi. Biết rõ tâm mắt của các quốc gia tham gia Giải đấu tinh anh bảy nước đều tập trung vào Thần điện Nagoya,'Bồ Tát xử thai kinh" lại được giấu ở Thần điện Nagoya thì rất dễ bị phát hiện. Bọn họ cố tình để ở đó đây mà.
- Đêm nay chúng ta đã cướp gần hết các tông phái và gia tộc trên bảng xếp hạng, nhưng đều không có "Bồ Tát xử thai kinh", xem ra "Bồ Tát xử thai kinh" rất có thể bị chúng giấu trên Thần điện Nagoya.
Tiêu Dương cùng hòa thượng Giát Giát lên đường, chạy về phía Thần điện Nagoya ở phía xa.
Đã đại náo, phải đại náo đến cùng, cho long trời lở đất.
Hỏa thiêu Thiên Bảo Sơn thần điện, lúc đó đã gây ra chấn động một thời.
Tiêu Dương cười ngượng ngùng.
- Thuận tay thôi, thuận tay thôi.
Ánh mắt Tiêu Dương nhìn ngọn núi lớn xa xa trước mắt, một cỗ uy nghiêm tràn ngập khắp núi.
- Cái gì? Thiên Bảo Sơn thần điện là do anh phóng hỏa đốt?
Tiêu Dương trâm giọng nói.
- Nếu xếp thứ tự, địa vị của Thần điện Nagoya ở Đảo quốc vẫn không so được với Thiên Bảo Sơn thần điện. Lúc trước khi tôi hỏa thiêu Thiên Bảo Sơn thần điện, thực lực của Điện vương cũng Thực Khí tam vân đại viên mẫn.
- Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lùng, nhìn thần điện Nagoya phía xa, chậm rãi nói.
- Hòa thượng, nếu chúng ta thật sự đánh bậy đánh bạ lại tìm được nó, thì chắc chắn bên cạnh "Bồ Tát xử thai kinh" cũng có rất nhiều cường giả Đảo quốc. Anh phải chuẩn bị cho tốt.
- Hừ hừ, đến lúc đó xem ai giết được nhiều hơn.
Hòa thượng Giát Giát sát khí cuồn cuộn, hận không thể ngay lập tức thắng được Tiêu Dương một trận.
Tiêu Dương cười ha hả, thân ảnh phá không lao về phía trước, bay nhanh đi, ngay lập tức hóa thành một ngôi sao băng bay thẳng phía trước.
- Đợi tôi với.
Tốc độ của hòa thượng Giát Giát cũng không chậm chút nào.
Xu...
Phía xa, có hai bóng người lao vút đến.
- Đúng vậy, nhất định phải giết chúng.
- Tối nay 80% những Tông phái và gia tộc nổi tiếng ở Nagoya đều bị hai tên trộm thần bí cướp bóc. Nếu để chúng bình yên qua khỏi đêm nay, danh tiếng các tông phái và gia tộc Nagoya chúng ta, sẽ mất sạch. Đại quân Kensho lạnh lùng nói.
- Mục đích của bọn ta cũng giống như ông.
Ánh mắt Đại quân Sano nhìn lướt qua đống hỗn độn của gia tộc Morishita, trong lòng dường như đã cân bằng hơn một chút, ít nhất, hai tên trộm kia cũng phá hủy cướp đoạt không chút lưu tình ở những tông phái và gia tộc khác.
Đây là Đại quân Hóa Tượng sáu mươi biến đến từ gia tộc Morishita! Masashi Morishita!
Cũng giống như những lão tổ Đại quân của rất nhiều các tông phái gia tộc khác, trong lúc Masashi Morishita đang bế quan, đột nhiên nghe thấy gia tộc bị cướp, chuyện như vậy rơi vào gia tộc Morishita, bảo sao một Đại quân như lão không giận tím mặt, nổi trận lôi đình ngay lập tức.
- Bắt bọn chúng, bầm thây vạn mảnh!
Masashi Morishita nhìn khu nhà cao cấp của gia tộc như một đống phế tích, một cơn giận lập tức dâng lên ngập trời.
Vùi! VùI
Giữa bầu trời đêm, hai thân ảnh mang theo khí thế vô cùng cường đại đột nhiên xuất hiện, khí thế mãnh liệt, đông thời, cũng đang mang theo cơn giận ngập trời.
- Đại quân Sano, Đại quân Kenshol
Masashi Morishita nhìn hai người, vẻ mặt lập tức cũng trở nên sợ hãi cung kính, cúi đầu hành lễ.
- Không cần đa lễ.
Tức giận!
- Hai tên đáng ghét kia, nhất định phải bắt được chúng, lột da rút gân chúng!
Cả thành phố Nagoya dường như trong một đêm đã xỷ ra động đất kịch liệt.
Những âm thanh mắng chửi mang tính tiêu biểu của người Đảo quốc không ngừng vang lên, tất cả các tông phái, gia tộc lớn đều chấn động.
- Khốn kiếp!
- Khốn kiếp!
Đều là những Đại quân Hóa Tượng vài biến đến mười mấy biến, tuy nhiên, số lượng càng lúc càng tăng, uy lực liên thủ có thể tăng lên nhiều. Những tông phái gia tộc này ở Nagoya đều có lịch sử lâu đời, có những cường giả thực lực Đại quân như vậy cũng là chuyện rất bình thường. Đương nhiên, những người thực lực mạnh một chút đều được chào mời gia nhập Thiên hoàng vệ rồi.
Đội ngũ Đại quân càng lúc càng đông, dưới sự dẫn dắt của hai vị Đại quân Đoạn Đao tông đứng đầu Nagoya kia, một người Hóa Tượng bốn mươi tám, một người Hóa Tượng sáu mươi ba biến, họ hoàn toàn có đủ tư cách dẫn mọi người đi bao vây tấn công hai tên trộm đáng chết nọ.
- Vụt!
- Điều tra rõ đi, sử dụng tất cả các sức mạnh tình báo.
- Phát hiện được tung tích hai tên trộm kia rồi, chúng đang đi vê hướng thân điện Nagoya.
- Thứ to gan, Thần điện là nơi chúng có thể giương oai sao? Đó là tượng trưng của Thiên hoàng Đảo quốc. Chẳng lẽ chúng còn muốn đi cướp Thần điện?
Đôi mắt Đại quân Sano bắn ra tinh quang sắc lạnh. - Địa vị Thần điện tối cao, nhưng Thiên hoàng vệ bình thường rất ít khi xuất hiện trong Thần điện, mà có nơi tập hợp tu luyện riêng. Thần điện Nagoya, cường giả mạnh nhất, chỉ có Điện vương Naoko Toyama, nhưng chẳng qua thực lực chỉ Thực Khí tam vân Đại viên mãn, căn bản không thể chống lại được hai tên trộm đó.
- Đi! Chúng ta đi trợ giúp Thần điện! Đây cũng là một món nợ nhân tình lớn!
- Về công về tư, chúng ta đều phải bắt được hai tên trộm kial
- Maul Mục tiêu là Thần điện Nagoyal
Vụt! Vụt! Vụt!
Một đám Đại quân các gia tộc cộng lại thành một thế lực vô cùng khủng bố, ai nấy đều có thực lực Hóa Tượng, tuy rằng trừ Đại quân Sano và Đại quân Kensho thì hầu hết đều có thực lực Hóa Tượng vài biến đến mười mấy biến, nhưng sức mạnh này, dù đặt ở thế lực nào, cũng là một cỗ thực lực không thể xem thường.
Cả mạch Kiếm tôn, hiện số Tôn Tọa chẳng qua cũng chỉ có hơn chín mươi người. Đương nhiên, về mặt chất lượng, chỉ một Kim Văn tôn tọa của mạch Kiếm tôn cũng đủ để tiêu diệt hết tất cả các Đại quân đang truy giết Tiêu Dương và hòa thượng Giát Giát ở đây.
- Đảo quốc xảy ra chuyện gì vậy?
Trong đêm, tại một khách sạn, Trường Đào Tôn tọa của Thần Tiên môn có thực lực khủng bố Tâm Lôi kiếp, động tĩnh của mấy Hóa Tượng nhỏ bé kia dĩ nhiên không thể hấp dẫn sự chú ý của lão. Nhưng chút động tĩnh nhỏ kia càng lúc càng lớn, Trường Đào Tôn Tọa không kìm được đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tiếng Đảo quốc, lão không hiểu.
- Nhìn trận thế, có lẽ đang đuổi bắt ai đó.
Tâm mắt Trường Đào Tôn tọa híp lại thành một tia sáng lạnh.
- Chẳng lẽ là vì..."Bồ Tát xử thai kinh"?
"Bồ Tát xử thai kinh”!
Lúc Trường Đào Tôn tọa đến Đảo quốc, cũng nắm được tình hình.
Đã đến rồi, bản kinh thư kia, dĩ nhiên lão cũng muốn có được.
- Chẳng lẽ "Bồ Tát xử thai kinh" của Đảo quốc bị cướp?
Trường Đào Tôn tọa ngẫm nghĩ, thân ảnh đột nhiên nhảy ra khỏi cửa sổ.
- Thôi, dù sao cũng chẳng có việc gì, đi theo xem thử.
Ở nơi khác, cũng là khách sạn của Đảo quốc.
Trên giường, có thêm hai miếng bồ đoàn Phật môn, trên đó có hai hòa thượng đang niệm kinh.
- Là tên nhãi Cửu Hoa Sơn làm loạn.
Một lão hòa thượng râu tóc bạc trắng khẽ nhấp môi, lãnh đạm nói.
- Xem ra, gã đã muốn lấy "Bồ Tát xử thai kinh" lắm rồi.
- HừI Một "Thiết cửu hoa" lưu lạc sao có tư cách có được "Bồ Tát xử thai kinh". Kinh thư như vậy, chỉ xứng với Ngũ Đài sơn chúng ta.
Một hòa thượng nhuệ khí sắc lạnh nói, hai mắt tràn đầy hy vọng.
- Nếu có thể thấu hiểu được Phật đạo trong "Bồ Tát xử thai kinh", Ngũ Đài sơn chúng ta chắc chắn có thể quật khởi. - Huyền Thiên sư đệ, cậu mang theo hai người đi xem thử đi.
Lão hòa thượng râu bạc trắng bỏ lại một câu, hai mắt liền khép lại, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như trước.
Vụt! Vụt! Vụt
Lúc này, Tiêu Dương và hòa thượng Giát Giát đã sắp chạy đến chân núi Thần điện Nagoya.
Trong lòng Tiêu Dương cảm nhận được một cỗ uy áp từ trên núi truyền xuống, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn xung quanh, vẻ mặt cảnh giác.
- Trên núi có lẽ có nguy hiểm.
Dường như hòa thượng Giát Giát cũng cảm nhận được.
Thân ảnh Tiêu Dương đột nhiên dừng lại.
Khóe miệng khẽ nhếch lên, ánh mắt đảo qua bốn phía, nói.
- Phải giải quyết phiền phức dưới chân núi trước cái đã.
Tiêu Dương vừa dứt lời, lập tức, từ bốn phương tám hướng, từng bóng người soàn soạt lao đến, sát khí ngập trời dệt khắp xung quanh, cả bầu trời đêm ngập tràn lửa giận.
- Giết chúng!
- Bọn chúng hết đường chạy thoát rồi!
- Hai tên trộm chết tiệt, chuẩn bị trả giá đi!