Chương 719: Lợn chết không sợ nước sôi!
Chương 719: Lợn chết không sợ nước sôi!Chương 719: Lợn chết không sợ nước sôi!
Gỗ động tám hướng, âm thanh cuồng bạo nổ tung giữa bầu trời đêm. Đại quân Kensho, thuộc tính giả Mộc, vừa ra tay đã điên cuồng bùng nổ, uy thế kinh người. Từng làn sóng vô hình trong không khí khiến người ta gần như không thể thở nỗi, lúc này, dường như cuồng phong cũng bắt đầu nổi dậy.
- Đại quân Kensho ra tay rồi!
- Chỉ có ông ấy ra tay, mới có thể khống chế được thằng nhóc khủng bố này.
- Giết chết hắn đi!
Mấy bóng người bị hòa thượng Giát Giát đánh ngã trên mặt đất chật vật ngẩng đầu lên, cảm nhận được uy thế khủng bố bức người giữa không trung, vô cùng rung động, vẻ mặt hưng phấn vui mừng, hai mắt nhìn chằm chằm phía trên, nở nụ cười điên cuồng, hận không thể lập tức nhìn thấy hòa thượng bị xé thịt lột da, †an xương nát thịt.
Cười nanh ác.
- Đi chết đi
Vùi
Hòa thượng Giát Giát hét lớn một tiếng, thân ảnh đột nhiên lướt ngang vài thước, tay trái duỗi ra, hai tay cùng múa Kim Cương Hàng Ma trượng. Ngay lập tức, uy lực của Kim Cương Hàng Ma trượng tăng lên cực điểm, vù vù vung mạnh, chạm vào những thanh gỗ lớn, phát ra tiếng nổ kinh trời lở đất.
Âm!
Phật quang phổ chiếu!
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, hòa thượng Giát Giát đã đánh nát hơn mười cành cây, thân ảnh đồng thời cũng bị đẩy lùi hơn mười thước, hơn nữa, phía sau cũng có cành cây truy kích. Hhòa thượng Giát Giát còn đang định trốn đi, trong lúc nhất thời rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, chênh lệch thực lực hiện ra quá rõ ràng.
Nhưng giờ phút này, chiến ý trong mắt hòa thượng Giát Giát đã dâng đến đỉnh điểm.
- Mẹ kiếp, Hóa Tượng bốn mươi tám biến đúng là kinh khủng. Có điều, nếu cho bần tăng thêm một hai tháng nữa thì hoàn toàn có thể đánh bại ông rồi!
Đồng thời, bóng dáng Đại quân Kensho vội lao về trước, đáp lên một trong số những thanh gỗ lớn, thân người theo thanh gỗ ép đến gần hòa thượng Giát Giát...
Kim Cương Hàng Ma trượng hung hăng đánh sang, kim quang bạo phát. Hổ khẩu của hòa thượng Giát Giát cũng bị chấn động mạnh.
Thiền chỉ tay trái bắn nhẹ.
Hòa thượng Giát Giát vung tay phải lên, kim quang Phật tính lượn lờ quanh Kim Cương Hàng Ma trượng giờ phút này càng tăng vọt. Hòa thượng Giát Giát dựa vào thực lực Hóa Tượng mười mấy biến của mình để đấu với Hóa Tượng bốn mươi tám biến, vừa nhìn thì quả thực đây là một vực sâu khó có thể vượt qua được.
Âm ầm ầm!
Đáng tiếc, đương nhiên Đại quân Kensho sẽ không đợi thêm một hai tháng sau mới đến đối phó anh ta.
Mảnh vỡ màu vàng tràn ngập bốn phía, như biến thành đại dương màu vàng, lấy cơ thể hòa thượng Giát Giát làm trung tâm, lan tràn xung quanh. Phật quang ẩn chứa sức mạnh, khiến cho tốc độ của những thanh gỗ đang hùng dũng lao tới từ bốn phía như chậm lại, tuy nhiên, cho dù như vậy, chúng vẫn mang theo thanh uy kinh khủng, ép đến cạnh hòa thượng Giát Giát.
Tối nay lão muốn dồn anh ta vào chỗ chết rồi.
Gã nhe răng trợn mắt hít sâu một hơi lạnh, cánh tay mơ hồ đau nhức,
Ngẫu nhiên có được cơ duyên nhận truyên thừa cách thế Phật tổ, thực lực của hòa thượng Giát Giát có thể nói là tiến triển cực nhanh. Trong vòng một hai tháng có thể đạt đến thực lực giết được Hóa Tượng tứ thập bát biến, cũng không phải không thể.
Hòa thượng Giát Giát nghiến răng hét lên, lúc cơ thể sắp bị ép xuống đất, hai tay đột nhiên nổi gân xanh.
Leng keng!
Lúc này, thanh gỗ lớn rớt mạnh xuống mặt đất, tiếng âm ầm chấn động vang lên.
- Phiên Thiên Phúc Địa!
- Mẹ kiếp, đúng là một đối thủ khó chơi.
Một âm thanh oa oa giận dữ mang theo tiếng mộc kích như sấm đánh bên tai, tấn công rừng gỗ của Đại quân Kensho càng lúc càng dày đặc, mảnh vỡ kim quang tràn ngập khắp bầu trời đêm dần dần bị đánh cho biến mất...
Hòa thượng Giát Giát cắn răng, không thể mất mặt trước mặt Tiêu Dương được. Kim Cương Hàng Ma trượng trong tay lại đánh đến với sức mạnh cuồng bạo và nhanh chóng hơn.
- Bần tăng cùng chết với ông!
Ánh mắt của hòa thượng Giát Giát nhìn thoáng Tiêu Dương đứng sau lưng anh ta, thực lực của Tiêu Dương mạnh hơn anh ta. Nhưng, khi ánh mắt hòa thượng Giát Giát chạm với ánh mắt Tiêu Dương, lại nhìn thấy ánh mắt đầy mong chờ của đối phương, dường như đang nói, hòa thượng Giát Giát, anh làm đi, anh làm đi, chẳng lẽ anh không làm được?
Hai tay của Đại quân Kensho nhanh chóng đánh đến, bóng dáng trong chốc lát đã theo một mảnh gỗ lao đến trước mặt hòa thượng Giát Giát, trong tay vung một thanh gỗ lớn, như khuấy động con sóng lớn, âm âm trấn áp xuống.
Làn khói dày đặc dang lên trong đêm đen, ánh mắt nhìn sang nơi bị đánh trúng, nơi đó đã xuất hiện một cái hố lớn.
Trong lòng mọi người không kìm được sợ hãi than lên.
Sự lựa chọn của hòa thượng Giát Giát ban nãy quá kịp thời và đúng đắn, nếu miễn cưỡng va chạm với thanh gỗ, không có tuyệt học Thiên cân trụy kia, e rằng hòa thượng Giát Giát giờ đã nằm trong hố sâu kia rồi.
Kim Cương Hàng Ma trượng chống lại công kích của thanh gỗ, nhưng lực tấn công kia cũng đủ để thân ảnh hòa thượng Giát Giát đang đứng giữa không trung rơi nhanh xuống dưới.
Âm một tiếng, hai chân chạm đất, rồi gần như không hề dừng lại, cơ thể như sao băng lại bay vút lên.
Trong phút chốc, thân ảnh của hòa thượng Giát Giát còn rơi xuống đất thanh gỗ đang ép xuống, ngay lập tức tránh được uy áp cường đại sát bên mình kia.
- Thiên cân trụy!
Vùi! Vùi! Vùi
Lúc này, mộc tiễn đầy trời đột nhiên trải rộng ra.
Hòa thượng Giát Giát lại một lần nữa rơi vào hiểm cảnh. Đối thủ khó chơi, nhưng lúc này, Tiêu Dương lại có nỗi khổ không thể nói thành lời. Có cường giả Tâm Lôi Kiếp Thần Tiên Môn đứng trong chỗ tối, với lời dặn dò của tiền bối Tiểu Cửu, Tiêu Dương thật sự không dám ra tay.
- Cùng lắm, khi nào hòa thượng không chống đỡ được, nhân lúc không ai chú ý, đưa anh ta vào trong thế giới "Thượng cổ hồng hoang”.
Trong lòng Tiêu Dương thầm nghĩ, thế giới trong tranh "Thượng cổ hồng hoang” là Họa Đạo biến dị mà mình vừa mới lĩnh ngộ được, không phải tuyệt học của mạch Kiếm tôn.
Tối nay cùng với hòa thượng rượu thịt này sóng vai cướp bóc hơn một nửa thành phố Nagoya, hai bên có thể nói là khá hợp nhau, Tiêu Dương sẽ không trơ mắt nhìn hòa thượng bị giết.
Đương nhiên, Tiêu Dương tin tưởng vào hòa thượng, là một kẻ có truyên thừa cách thế của Phật tổ, sao có thể không có chút vốn liếng phòng thân được.
Ít nhất, anh ta còn có thần binh phòng ngự nhận chủ kia, áo cà sa màu vàng vẫn còn chưa đụng tới.
Không chỉ mấy Đại quân Đảo quốc xung quanh, lúc này vẻ mặt Trường Đào Tôn Tọa đứng phái xa cũng thoáng hiện tia kinh ngạc,
- Ồ?
Hoàn toàn biến mất không thấy đâu.
Một tiếng ầm ầm nổ vang, nơi Tiêu Dương dùng Thiên Địa độn trước kia, đột nhiên nổ ra một cửa động đen ngòm, trận pháp tiện tay bày ra này sớm đã bị phá, nhưng bóng dáng Tiêu Dương đã hoàn toàn biến mất.
- Là trận pháp Viêm Hoàng, phá nói
- Một người sống sờ sờ sao lại biến mất?
- Thiên địa độn?
Với thực lực của cường gia Tâm Lôi Kiếp, biến cố này đương nhiên không thể che giấu được thần thức của Trường Đào Tôn Tọa. Ánh mắt lão nhìn sang, tự nói.
- Thật thú vị, một người là đệ tử Phật môn, một người là truyền nhân Thiên Cơ phái đã suy bại từ lâu, vậy mà lại hợp tác đi cướp bóc các đại gia tộc tông phái ở Đảo Quốc.
Trường Đào Tôn tọa bất giác cho rằng Tiêu Dương là người của Thiên Cơ phái, sau khi liếc mắt vài cái thì không để ý đến nữa.
Thật sự có thể khơi dậy hứng thú của Trường Đào Tôn Tọa là thiên tài thiếu niên Phật môn có thể dựa vào Hóa Tượng mười mấy biến đối chọi với Hóa Tượng bốn mươi tám biến, hòa thượng Giát Giát.
- Nhất định phải thu hắn vào Thần Tiên Môn.
Thần Tiên Môn không hẳn đều là những cường giả dùng roi, cũng có không ít tán tu gia nhập Thần Tiên Môn, cứ thế phát triển, nên có đủ các loại võ học, tụ tập sở trường của trăm nhà.
Không chỉ Thần Tiên Môn, tất cả các Thế gia Hộ Long khác đều như vậy.
- Biến mất?
Âm ầm hai tiếng, thân ảnh Tiêu Dương bất ngờ biến mất.
- Thiên địa độn!
Thân ảnh Tiêu Dương lập tức lóe lên, trong tiềm thức đã định sử dụng thân pháp khinh công Quý Phi Túy Tửu, nhưng thân ảnh vừa động đã cảm thấy không ổn, lập tức đưa hai tay lên, ngay lập tức, liên thay đổi sách lược...
- Mẹ kiếp, đánh lén!
Ánh mắt Tiêu Dương nhìn trận đấu trước mắt, phía sau đột nhiên có tiếng gió đột nhiên lướt qua.
VùiI
- Đúng là thủ đoạn ẩn thân cao minh, mình cũng không thể phát giác được khí tức của hắn.
Thằng nhãi kia chỉ là Hóa Tượng hai mươi sáu biến, vậy mà có thể hoàn toàn biến mất trước mắt mình, điều này đối với Trường Đào Tôn tọa mà nói dĩ nhiên trong lòng cũng khá kinh hãi.
- Đệ tử Thiên cơ phái này, cũng không phải hạng bình thường.
Thần thức của Trường Đào Tôn tọa trải khắp bốn phía, muốn điều tra tung tích Tiêu Dương, nhưng không có kết quả.
- Chẳng lẽ đã sử dụng bí pháp gì đó rời khỏi nơi này?
Trong lòng Trường Đào Tôn tọa chấn động, đồng thời dâng lên nhiệt tình.
- Loại bí pháp không hấp dẫn sự chú ý của người khác có thể tùy tiện di chuyển trong phạm vi lớn này, thế gian rất hiếm có.
Ánh mắt Trường Đào Tôn Tọa càng dâng lên hứng thú dày đặc.
Lão không ngờ, lúc này Tiêu Dương đã có mặt trong thế giới bức tranh "Thượng cổ hồng hoang” rồi.
"Thượng cổ hồng hoang”, vô hình giữa trời đất, hoặc có thể nói, căn bản không hề thuộc về thế giới này. Nó ở một nơi khác, trừ Tiêu Dương có thể tùy ý ra vào giữa hai thế giới này, Trường Đào Tôn Tọa chắc chắn không thể dùng thần thức để tìm Tiêu Dương trong "Thượng cổ hồng hoang”.
- Mẹ kiếp, không nghĩa khí, một mình bỏ đi trước.
Lúc này hòa thượng Giát Giát không phát hiện ra bóng dáng Tiêu Dương, không kìm được hét lớn. Sau khi Kim Cương Hàng Ma trượng trong tay đột nhiên giơ lên, liền trực tiếp thu lại, biến mất trong lòng bàn tay.
- Bần tăng cũng không chơi nữa.
- Cản gã lại.
- Đừng để gã chạy.
Lúc này, các Đại quân lấy Đại quân Kensho dẫn đầu bao vây lấy hòa thượng Giát Giát.
Một tên chạy mất rồi, nếu như tên còn lại cũng chạy thoát, ở đây gần như tập trung toàn bộ sức mạnh của thành phố Nagoya mà không bắt được hai tên này thì mặt mũi biết để đâu.
Nhưng điều khiến mọi người trợn tròn mắt là, hòa thượng Giát Giát không bỏ trốn, chỉ ngồi trên mặt đất, khoanh chân, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, hai tay tạo ra kết giới kỳ quặc, tâm thần lập tức nhập định.
- Gã... ngồi tại chỗ tu luyện?
Tiêu Dương trong thế giới bức tranh "Thượng cổ hồng hoang" không kìm được mở to hai mắt nhìn.
Đám người vây quanh hòa thượng Giát Giát thấy tình thế khác thường, trong lúc nhất thời cũng không ai dám xông lên trước, sợ có gian trá.
- Rốt cuộc gã đang làm trò quỷ gì vậy?
- Khốn kiếp! Lên phế gã đi! Cuối cùng, một thuộc tính giả Thủy không kìm được, hai tay đột nhiên đưa lên, soạt soạt soạt, lập tức những thủy tiễn vô cùng sắc bén liền bắn ra ngoài, trong nháy mắt liền ép về phía hòa thượng Giát Giát...
Ánh mắt đều nhìn sang.
Lập tức, phù văn kim sắc quanh thân hòa thượng Giát Giát liền lóe lên, một kiện áo cà sa Phật môn vô cùng thần thánh xuất hiện trên người hắn, tạo thành một vòng sáng màu vàng nhàn nhạt lan tràn ra, thủy tiễn vẫn chưa đến gân, ngay lập tức đã bị đỡ biến mất không còn dấu vết.
- Áo cà sa này... lợi hại thật.
Tiêu Dương trợn tròn mắt, nhìn hòa thượng Giát Giát dường như nước lửa bất xâm, không khỏi cười hắc hắn.
- Chẳng trách đột nhiên nói không chơi nữa, có áo cà sa này, gã đúng là lợn chết không sợ nước sôi!